Running Away From The Hero! (Remake)

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Loài người.

Giống loài vô cùng yếu đuối khi mang ra so bì với các chủng tộc khác.

Khi lấy nhân loại làm chuẩn, ta sẽ nhanh chóng nhận ra rằng chẳng có mấy loài yếu hơn nhân loại cả.

Rốt cuộc thì, con người cũng chẳng mạnh mẽ được như Orc, thiên phú pháp thuật không thể bằng Elf, cả tay nghề chế tác cũng thua xa Dwarf.

Thế mà lạ thay, cả thế giới cứ như chỉ xoay quanh con người. Nếu không tính lục địa quỷ nơi tộc quỷ cai trị, thì con người đã thống trị khoảng 70% thế giới.

Kể cả khi mọi người đều biết rằng các chủng tộc khác không có tham vọng chinh phục và chỉ tập trung sống khép kín. Họ vẫn không khỏi thắc mắc tại sao con người lại chiếm được nhiều đất đai đến thế. Chà, rất nhiều người đều có chung câu hỏi ấy, nhưng tôi thì khác.

Bạn thấy đó, tôi tin rằng con người là loài đặc biệt được sinh ra để chiến đấu.

Phần lớn các chủng tộc khác đều hiếm khi xảy ra xung đột. Căng thẳng lắm cũng chỉ là vài cuộc nội chiến trong toà án hoàng gia của họ.

Nhưng con người lại khác. Vì sao mưu lược lại được tạo ra ngay từ đầu? Để chống lại những chủng tộc mạnh hơn sao? Hay để tự phòng vệ trước “mùa của quỷ”, sự kiện quỷ vương được tái sinh? Không, tất cả đều sai.

Mục đích là để chống lại đồng loại.

Những cuộc nội chiến tranh đoạt quyền lực của hoàng gia là chuyện thường tình diễn ra hằng năm trên khắp thế giới. Cứ mỗi thập kỉ, sẽ lại có hai quốc gia phát động chiến tranh đối đầu nhau.

Không giống các loài khác, chỉ giao chiến với quân số tối đa là vài trăm. Cuộc chiến của con người thường có quy mô khổng lồ, đôi khi lên đến hàng triệu người cùng chém giết lẫn nhau

Nhưng không phải chỉ vì thế mà tôi nói rằng con người là loài có máu chiến bẩm sinh.

“Đến đây là chấm hết!”

“Kuoooo!”

Một hắc long gầm lên trong đau đớn trước mắt tôi.

Loài rồng.

Chủng loài mạnh nhất từng được biết đến trong lịch sử thế giới. Chúng sở hữu sức mạnh khiến các thượng quỷ phải dè chừng và làm cả lục địa quỷ phải run sợ khi nghe danh.

Rồng là sinh vật sống thọ hàng thiên niên kỷ, chúng còn được mệnh danh là bậc thầy ma pháp. Thế mà hiện tại, một vị bậc thầy ma pháp đang bị đánh đập dã man.

Bởi bàn tay của con người.

Không phải là vị này còn non trẻ hay gì. Một nghìn năm, khoảng thời gian đủ lâu cho một đế quốc trỗi dậy rồi suy tàn. Đấy cũng là khoảng thời gian một con rồng cần có để trưởng thành.

Với tiêu chuẩn con người, rồng nhỏ hơn một nghìn tuổi chỉ như trẻ còn hôi mùi sữa và chẳng có gì đáng để mang ra nói cả.

So với chuẩn đó, ta đang nói về một con hắc long thượng cấp vốn cực kì khét tiếng. Nói dễ hiểu hơn, nó hẳn đã sống lâu hơn mười thiên niên kỷ và mang sức mạnh được công nhận bởi những con rồng khác.

Nhìn về phe đối lập, ta thấy được kẻ đang đập hắc long ra bã chỉ là một con người. Khá trẻ trung, cùng lắm là hai mươi lăm tuổi. Vì là rồng thượng cấp, ít nhất hắc long cũng đã hai mươi nghìn tuổi. Tính ra thì nó đang bị đè đầu cưỡi cổ bởi kẻ nhỏ yếu hơn tận tám trăm lần.

Sự thật đúng như bạn đã nghĩ đấy, các độc giả à. Ẩn sâu trong con người là một mảnh DNA mang đến tiềm năng để đối đầu với rồng và cả quỷ vương! Tương tự như mảnh DNA cho phép các Saiyan hóa thành Siêu Saiyan! Có thể nói, con người hoàn toàn có tiềm năng trở thành anh hùng!

“Người hùng ơi…”

Có cả nàng công chúa nước láng giềng đang tận tâm đóng vai phụ làm nền…

Tôi, sau khi chứng kiến trận chiến giữa người hùng và con rồng cùng lúc với nàng công chúa khóc nhè, chợt thấy có gì ứa ra. Không phải nước mắt, mà là mồ hôi lạnh sau lưng. Lúc tấm thân đã đẫm mồ hôi, tôi cầu nguyện.

‘Kiên cường lên, rồng ơi!’

Tôi đã lên kế hoạch tẩu thoát ngay sau khi cho anh hùng nằm liệt giường ở bệnh viện hay chốn nào đó! Chứ bạn nghĩ tôi cất công lôi tên anh hùng ra tận đây để làm gì?!

“Không ngờ… thật không ngờ được, ta đây, Arketai, lại phải bỏ mạng trong tay một kẻ phàm nhân!”

Xui ở chỗ… con rồng cuối cùng lại tắt thở. Còn vị anh hùng – người vừa lập được chiến công vĩ đại, thì rút thanh kiếm khỏi xác rồng rồi cúi đầu trước tôi.

“Thưa thầy, như lời thầy đã dạy.”

“Không đâu, tất cả đều nhờ vào nỗ lực của chính con.”

“Thưa, không đún- urgh?!”

“Người hùng ơi!”

Lời phủ nhận của anh hùng bị cắt ngang bởi cái ôm theo mẫu chuẩn từ công chúa. Trong lúc nhìn anh hùng trở nên bối rối, tôi lại thấy mồ hôi lạnh sau lưng chảy nhiều chưa từng có.

“Con mẹ nó…”

Hm? Sao mồ hôi tôi lại tuôn như mưa khi anh hùng thắng trận ư? Có đồ đệ là anh hùng thì sai ở chỗ nào hả?

Chà, bạn thấy đấy, độc giả thân mến ạ. Nghĩ cũng dễ hiểu thôi.

Vì tôi đây là một kẻ phản diện.

Truyện Chữ Hay