Vào ngày của Thần Tri Thức, chúng tôi đã đến Ngôi làng bên núi.
Ngôi làng này đầy ắp các trang trại. Những cánh đồng bậc thang trải dài khắp con đường cho đến lưng chừng dốc.
Bạn có thể nhìn thấy một số ngôi nhà bằng đá nằm giữa các cánh đồng.
Số lượng nhà ít, nhưng diện tích của ngôi làng lại khá là rộng.
Có một con đường lớn nằm giữa ngôi làng giống như đường cái bên ngoài.
Tôi chắc rằng để duy trì nó cũng khá là tốn kém.
Thỉnh thoảng tôi thấy một số ngôi nhà lớn.
Tôi tự hỏi đâu là nhà của Thị trưởng. Những căn nhà lớn kia dường như là nhà kho.
Những cánh đồng ở đây trồng đầy những cây có lá bự.
Bây giờ vẫn là khoảng 3 giờ chiều, một số người dân làng vẫn đang làm việc trên cánh đồng.
Chúng tôi đi đến gần một trong những bà cô đang chăm sóc cánh đồng, hãy hỏi cô ấy một chút.
"Cô có thể cho chúng tôi biết ngôi nhà của Thị trưởng làng này nằm ở đâu không?"
Yuela nói trước.
"... Mấy cô cậu, tới đây làm gì thế?"
Dân làng này có vẻ cảnh giác với người lạ nhỉ. Họ nói chuyện không được thân thiện cho lắm.
"Chúng tôi đang đi đến [Quốc gia Công nghiệp], hiện đang tìm một chỗ tá túc tại nhà của Thị trưởng ngôi làng này."
"Chúng tôi đã được giới thiệu từ một Quán trọ trong thị trấn."
Tôi thêm một số chi tiết.
"Ooh, cậu nên nói ngay từ lúc nãy chứ."
Bà cô cười một cách thân thiết.
"Nhà của Thị trưởng là căn nằm cạnh cái nhà máy đằng kia kìa."
"Cám ơn."
Tòa nhà to lớn kia dường như là một nhà máy, đi thôi nào.
Có một quản gia trong nhà Thị trưởng, ông ấy đưa chúng tôi đến phòng khách.
'Chúng tôi đã trông chờ quý vị đến' ông ấy nói, tôi tự hỏi nó có ý nghĩa gì.
Sau một thời gian chờ đợi, một người có vẻ như là Thị trưởng bước vào phòng.
Tôi nghĩ ông ta khoảng 30 tuổi. Trông có vẻ trẻ hơn tôi nghĩ.
Thông thường khi nói thị trưởng của ngôi làng, tôi nghĩ ông ta phải cỡ trưởng lão hay gì đó.
"Rất vui được gặp quý vị. Tôi là thị trưởng của ngôi làng này."
Thị trưởng đeo một cặp kính trông có vẻ hiểu biết.
Ông mặc trên cơ thể mập mạp của mình
một bộ quần áo chất lượng tốt, hẳn là một người giàu có.
Chưa kể, nội thất của căn nhà này cũng có vẻ thuộc hàng chất lượng cao.
"Tôi đang chờ quý cô cậu đây."
Ông ấy cũng nói như vậy, tôi tự hỏi ông ta nói chờ đợi là có ý gì?
"Ý của ông là gì?"
"Đúng vậy ... Vì sao ông biết chúng tôi sẽ ghé thăm?"
Lão Thị trưởng cười. Tôi có một linh cảm về điều gì đó.
"Một chú chim bồ câu vận chuyển mang theo một bức thư từ chủ quán trọ ở phía đông của thành phố."
Tôi và Yuela im lặng.
"Lúc trước khi tôi ở lại thành phố, ông ấy đã cung cấp cho tôi chỗ ở tốt nhất ở quán trọ của ông."
Đúng như mong đợi từ tôi tớ trung thành của tôi. Ông thật tuyệt Oyaji à.
Chuyện này xảy ra nằm ngoài mong đợi thế nên chúng tôi im lặng không biết nói gì.
Thị trưởng đang chăm chú nhìn chúng tôi.
Tôi nhìn những người khác, Kerebryl nhìn tôi như thể muốn nói 'chúng ta nên làm gì?'
Dù sao thì tôi cũng chưa hề kể cho cô ấy nghe chuyện xảy ra giữa Oyaji và chúng tôi.
Tôi nhìn sang bên kia và thấy Yuela đang nhìn về phía
tôi, rồi cô ấy quay mặt về phía thị trưởng.
Tôi tự hỏi liệu cô ấy có nhìn ra biểu hiện ngạc nhiên của tôi hay không. Tôi không hề liên quan gì đến tình huống này cả.
Tôi tự hỏi tại sao? Có phải vì đồng xu vàng trắng phút cuối đó?
Nhưng Oyaji thậm chí còn gửi một bức thư sử dụng chim bồ câu vận chuyển, tôi chắc chắn rằng nó khá đắt đỏ.
Sau đó, tôi nghĩ thật kĩ càng.
(Xin hãy để cho tôi lo, tôi sẽ sắp xếp mọi thứ ổn thỏa).
Tôi hình dung lại những lời nói của Oyaji trong đầu. Tôi đoán hẳn là như vậy.
Hẳn là có một sự kiện nào đó dành cho chúng tôi trong căn nhà này.
Sự kiện tiến hành theo đúng nguyên tắc của chúng tôi.
Tôi nhìn vào khuôn mặt Yuela. Đôi má cô ấy ửng đỏ trong khi lén liếc nhìn tôi.
Dường như Yuela cũng hiểu nó.
"Thị trưởng, hôm nay là ngày nào thế?"
Hỏi ngày hôm nay là ngày nào.
Nghi thức mà Yuela dùng để thuyết phục bản thân mình.
Dường như cô ấy đã quyết định xong.
"Hôm nay là ngày của Thần Tri Thức, Yuela-san à."
Như dự đoán, Thị trưởng đã biết tên của chúng tôi.
Hẳn ông ấy cũng nắm rõ [Trạng Thái] của chúng tôi luôn.
"Tôi hiểu rồi..."
Cả tôi và Yuela đều đã được khai sáng hơn tại Nhà trọ Suối nước nóng.
Lúc này đây cả hai chúng tôi âm thầm cảm thấy thật hào hứng.
Bên cạnh tôi, Kerebryl đang nhìn Yuela với vẻ bối rối.
'Câu hỏi đó là gì vậy?'
Khuôn mặt cô dường như đang nói vậy.
Xin lỗi Kerebryl. Điều này trông giống như chúng tôi đang giữ một bí mật nào đó với cô phải không.
Nhưng đây là câu chuyện riêng giữa tôi và Yuela. Vì vậy, không còn cách nào khác.
"Ồ nhân tiện, trong bức thư chỉ đề cập đến hai người thôi ..."
Thị trưởng nhìn Kerebryl, ông ta trông không có vẻ gì bối rối cả.
Ngược lại, trông khá là mừng rỡ nữa là đằng khác.
Tôi đang ngại ngùng nhìn ông ta, ông còn mong đợi điều gì nữa hả thị trưởng?
"Tôi là Kerebryl, tôi đã làm quen với họ trên đường và quyết định đi cùng nhau. Hy vọng tôi không làm phiền."
Kerebryl đáp lại với một thái độ cao ngạo.
"…Không, tất nhiên là không rồi. Chào mừng cô Kerebryl-san à."
Thị trưởng dường như bị áp đảo.
Cả tôi và Yuela đều biết, Kerebryl là một Onee-san đáng sợ.
Nhưng cô ấy cũng rất dịu dàng. Cô ấy rất tử tế và quan tâm đến bạn bè của mình.
"Một người xinh đẹp như cô hiển nhiên phải được chào đón thật nhiều rồi, Kerebryl-san."
Có vẻ như thị trưởng đã hồi phục lại trí tuệ của mình.
"Tôi hiểu rồi. Vậy đi."
Kerebryl lạnh lùng. Cô trả lời lại bằng một nụ cười nhẹ.
Tôi tự hỏi có phải cô ấy không ưa gì thị trưởng.
"Dù sao, Yuela-san cũng thật sự xinh đẹp."
Lần này Thị trưởng nói với Yuela. Có vẻ như ông ta chưa có gì để nói với tôi.
"Vâng."
Yuela trả lời một cách tự nhiên. Yuela biết rõ vẻ đẹp của cô ấy.
"Hôm nay em mặc bộ Kimono màu đen à, nó thực sự hợp với em đấy."
Hm ??
Chậc, sao cũng được.
Dù sao Yuela cũng có một đôi mắt thẩm mĩ tốt, tất nhiên là nó hợp với cô ấy rồi.
"Vậy sao?"
Yuela trả lời mà không thay đổi vẻ mặt của cô ấy
"Vâng, em mặc trông thật tuyệt."
Bởi vì tôi đã có một linh cảm nào đó, tôi để cho thị trưởng tiếp tục nói.
"Tôi hiểu rồi."
Yuela trả lời một cách thầm thì, có vẻ như cô ấy có chút vui mừng.
Thị trưởng trông hài lòng và gật đầu. Ông nhìn tôi với ánh mắt giống như một ai đó đang quan sát em trai mình.
"Có phải lá thư đó thậm chí còn viết về quần áo của cô ấy không?"
Kerebryl hỏi thị trưởng với giọng lạnh lùng, dù sao thì cô cũng hoàn toàn nghi ngờ.
Phải, tôi tự hỏi.
Vì nó đến từ Oyaji, nên ông ta hẳn đã đề cập đến tính cách và ngoại hình của chúng tôi.
"Không. Ông ấy chỉ viết thông tin về tình trạng, phong cách và tính tình mà thôi. "
Sau đó, ông ấy nhìn tôi và Yuela, ông dường như đang chờ đợi một phản ứng nào đó.
"Ahh, cô nhắc tôi mới nhớ. Có vẻ như có thông tin về quần áo trong đó nữa. Nếu không, làm cách nào tôi biết được chứ."
Gã Thị trưởng nói dối, điều đó đã khá rõ ràng. Cả Yuela và Kerebryl đều nghi ngờ.
Vâng, tôi sẽ không nói gì cả. Tôi sẽ im lặng trong chuyện này.
Hãy thay đổi chủ đề nào:
"Thị trưởng. Căn phòng này dường như là bày trí theo sở thích của ông, trông có vẻ đẹp mắt đấy."
Ông gật đầu hài lòng.
"Bởi vì nơi này gần biên giới, người ta có thể mua hàng chất lượng cao trực tiếp từ [Quốc gia Công nghiệp]."
"Nghe có vẻ tiện lợi nhỉ."
"Chính xác. Vừa rồi chúng tôi đã hoàn tất việc tạo ra một sản phẩm hoàn toàn mới. Nó thực sự hữu ích và có thể được sử dụng cho cả sở thích và kinh doanh."
"Thế ông kinh doanh thứ gì?"
Kerebryl hỏi.
"Chúng tôi có sản phẩm đặc biệt tại ngôi làng này, Thuốc lá. Đất đai của chúng tôi thực sự phù hợp với cây thuốc lá bất kể mùa nào."
Thị trưởng dường như rất tâm đắc với câu hỏi của Kerebryl khi mà ông nhờ đó để có được sự chú ý của tôi.
"Ngôi làng này bất ngờ thay lại khá là giàu có, tôi có thể nhận thấy điều đó."
Ngôi làng này thay vì ngôi nhà này ư, dường như ông ta không muốn nói quá trực tiếp.
"Kể từ khi tôi trở thành Thị trưởng, tôi đã dùng mọi khả năng của mình
thể gia tăng sản xuất."
Nhưng cuối cùng ông ta cũng không cách nào tránh khỏi việc tự quảng bá bản thân nhỉ.
Tôi nghĩ rằng thị trưởng này chắc chắn là một kẻ thông minh, nhưng ông ta cũng có một phần ngu ngốc còn tồn tại bên trong.
Nếu như vậy. Chắc chắn sẽ rất thú vị đây.
"Thật không hổ danh là Thị trưởng."
Ông ta gật đầu với lời nói của tôi.
"Dù sao thì tôi cũng là một người dân của [Quốc gia Thương mại] mà. Có cầu thì ắt sẽ có cung. Đó là quy luật của tự nhiên."
Nhắc đến nó thì, Oyaji cũng là người của [Quốc gia Thương mại].
Có lẽ ông ta đã định giá cho thân thể của Yuela.
"Nếu sản phẩm có chất lượng cao, nhu cầu sẽ tự nhiên tăng lên. Bằng cách đó, nhà sản xuất cũng có thể định giá bán cao hơn."
"Tôi hiểu rồi."
"Cũng có nhiều thương gia đến thăm ngôi làng này. Khi chúng tôi đàm phán giá, căn nhà này thực sự hữu ích."
Hữu ích à, tôi tự hỏi tại sao.
"Ồ đúng rồi, cô cậu có muốn dùng thử thuốc lá của làng tôi không?"
Tôi là người hút thuốc, nhưng hai người kia thì không.
... Vậy thì.
"Như vậy không sao chứ?"
"Tất nhiên là ok rồi. Lát nữa xin vui lòng cho tôi biết ấn tượng của cậu về thuốc lá của tôi như thế nào. Có thể xem nó như một công việc bán thời gian cũng được."
" Cám ơn."
Thị trưởng sau đó vui vẻ nhìn về phía Yuela.
"Yuela-san đến từ bộ lạc rồng đúng không, chủng tộc này thực sự rất hiếm. Nếu được, tôi muốn em có thể cho tôi biết thêm về họ."
Thị trưởng dừng lại một chút.
"Cũng không sao nếu như em xem nó như một công việc bán thời gian nhỉ."
Má Yuela hơi đỏ lên khi cô ấy liếc nhìn tôi lần nữa.
"... Được rồi."
"Thật tuyệt. Còn cô bạn Kerebryl-san?"
Thị trưởng có vẻ hào hứng, ông cũng hỏi Kerebryl.
"Tôi không muốn."
Kerebryl trả lời ngay lập tức, vẻ mặt của cô ấy như muốn nói "Đừng lôi tôi vào"
"Thật đáng tiếc. Dark Elves cũng rất hiếm ... "
Ông ấy nghe có vẻ thất vọng.
"Vậy thì, tối nay xin hãy sử dụng phòng dành cho khách mời. Kaoru-san và Yuela-san sẽ ở trong cùng một phòng."
Thị trưởng nhìn chúng tôi với khuôn mặt đầy tự tin.
Nó giống như ông ta đang nói "hãy để đó cho tôi, mọi thứ sẽ ổn thôi".
"Hãy làm việc bán thời gian sau bữa ăn tối."
Và như vậy, chúng tôi đã
quyết định làm một công việc bán thời gian.
Phòng khách mời, buổi tối.
Tôi đang ở chốn thiên đường.
Thị trưởng đưa cho tôi một ít thuốc lá, đó là loại mà bạn có thể tự cuốn bằng tay.
"Cậu có biết cách cuộn nó?"
"Có, sơ sơ."
"Thế thì tôi cũng làm một điếu."
Thị trưởng bắt đầu cuộn một điếu thuốc lá, tôi cũng cuộn một điếu khác.
"... Kerebryl-san dường như bị thu hút bởi cậu."
Khi cả hai chúng tôi đang gói thuốc lá, thị trưởng đột nhiên nói.
"Tôi cũng không rõ."
Tôi dừng tay và nhìn ông ta.
"Khi cô ấy nhìn cậu, Kerebryl-san có một ánh mắt thật dịu dàng."
Dường như đúng như vậy, Kerebryl đã nhìn tôi một cách dịu dàng ngay từ lần đầu tiên gặp nhau.
"Ai cũng sẽ đồng ý với tôi, đó là ánh mắt của một người đang yêu."
Thị trưởng nở một nụ cười trong lúc nói.
"Tôi muốn giúp Kerebryl-san hoàn thành trọn vẹn tình yêu của cô ấy."
"... Tại sao?"
"Nước mắt không thích hợp với những người phụ nữ xinh đẹp."
Thị trưởng châm một ngọn lửa vào điếu thuốc lá ông đã làm xong.
"Dĩ nhiên là tôi cũng không muốn thấy Yuela-san khóc."
Trong khi nhả khói, thị trưởng tiếp tục nói.
"Cậu có biết. [Một người bị nguyền rủa bởi Nữ Thần Bóng Tối sẽ thu hút đối tác phụ hợp với mình]. Về lý thuyết là thế."
" Thật sao? "
Tôi không biết câu chuyện đó, không hề có ai đề cập đến nó.
" Trước đây tôi đã từng nghe nó từ một tín đồ của Nữ Thần Bóng Tối."
Trong thế giới này, [Lời Nguyền của Nữ Thần Bóng Tối] cũng khá là nổi tiếng. Nhưng tôi lại không biết đến những chi tiết khác liên quan..
Có một số người chỉ biết đến cái tên, nhưng có thể cũng có những người như thị trưởng đây lại biết rất nhiều thứ về nó.
"Điều quan trọng là liệu cậu và Yuela-san có chấp nhận nó hay không."
Đây là cách nó hoạt động sao?
"Cảm xúc của Kerebryl mới là thứ quan trọng nhất."
"Dĩ nhiên rồi, nhưng tôi sẽ không nhầm lẫn cái nhìn đó từ ánh mắt của Kerebryl-san đâu."
Thị trưởng nói với sự tự tin tràn đầy.
"Cậu vẫn còn trẻ. Vậy hãy để nó cho tôi. "
Sau đó, ông tiếp tục
" Dù đó là Yuela-san, Kerebryl-san hay cả cậu. Tôi sẽ đảm bảo rằng mọi người đều hài lòng với kết quả thu được."
Ông ấy có được sự tự tin là nhờ đâu?
Tôi tự hỏi mình nên làm gì.
"À, đó là tất cả những gì tôi muốn nói."
Thị trưởng dập tắt điếu thuốc lá của mình và đứng dậy.
"À phải, về nơi mà các bạn đang hướng đến, [Quốc gia Tự do]. Cậu có biết không? Ở đất nước đó, người dân cũng có quyền tự do lấy nhiều vợ. "
Một lúc sau.
Đã rất lâu rồi tôi mới được chìm đắm trong khói thuốc lá.
Suy nghĩ của tôi trở nên lang mang và tâm hồn tôi cảm thấy như bay bổng.
Mọi thứ xung quanh như mờ đi và cơ thể dần rã rời.
Nó hiệu quả hơn mức bình thường. Tôi dường như không thể ngồi thẳng và ngả lưng mình lên giường.
Tôi cảm thấy như lúc này mình mới thực sự sống.
Rồi tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, nhưng không thể trả lời.
Cánh cửa mở ra với tiếng két nhẹ và có tiếng bước chân tiến lại gần hơn.
"Cậu cảm thấy khó chịu ư?"
Cô ấy hỏi với giọng lo lắng. Tôi đưa tay lên làm tín hiệu OK.
Giọng nói đó, là của Kerebryl.
"Thật sao?"
Có vẻ như cô ấy ngồi lên mép giường.
Thời gian trôi qua, bây giờ tôi cảm thấy tốt hơn một chút. Tôi có thể ngồi dậy ngay.
"... Được rồi, tôi đang nghe đây."
"Cậu không nên hút thuốc lá."
Tệ thật, tôi lại rất thích thuốc lá.
Tôi không thực sự quan tâm đến loại nào, chỉ cần hút là được.
"Tại sao, thuốc lá tốt mà."
“Tốt thật không?"
Thật chứ.
Lúc này đây, Kerebryl đang muốn gì, tại sao cô ấy lại ở trong phòng tôi.
Tôi tự hỏi liệu thị trưởng đã làm gì đó.
"Có chuyện gì sao?"
Kerebryl đang ngồi cạnh tôi. Cơ thể của cô tỏa ra một mùi hương ngọt ngào.
Có phải tất cả Elves đều có mùi hương như thế này, hay đây là mùi đặc trưng của Kerebryl.
"Thị trưởng cứ nài nỉ tôi làm việc bán thời gian."
Có vẻ như chuyện là như thế, nét mặt cô ấy trông mệt mỏi và khó chịu.
"Ông ta nói ông ta muốn biết về Dark Elf có phải không?"
Sau khi tôi nói, Kerebryl nhìn tôi với ánh mắt mê hoặc. Nó làm cho tôi nuốt một ngụm.
"Nếu đó là cậu, tôi sẽ không phiền giải thích một số thứ."
Kerebryl tiếp cận tôi trong lúc thì thầm, tôi có thể nhìn thấy ngực của em từ khe hở phía trước nếu em đến gần như thế, em biết chứ.
Màu da của cô ấy giống như cái người ta hay gọi là Làn da rám nắng, hoặc có thể ví như màu cafe sữa đậm.
Cô ấy mặc một bộ trang phục trắng sang trọng để lộ phần nhiều đường cong của cơ thể đồng thời phần váy được xẻ hơi cao một chút.
Nước da màu cà phê sữa của cô thực sự phù hợp với bộ trang phục màu trắng này.
Cô ấy là một người phụ nữ tốt.
"Này, cậu có muốn ôm lấy tôi không?"
Kerebryl uốn cong cơ thể của cô ấy gần tôi hơn và hỏi.
Tôi rất ngạc nhiên, điều gì đã bất chợt xảy ra với cô ấy?
"Kerebryl, cô nên cân nhắc thật kĩ."
Tôi sẽ chịu đựng. Xin lỗi Kerebryl.
"Tôi đã làm thế."
Tôi không nghĩ vậy, còn chưa đề cập đến việc Yuela sẽ ghen nữa.
Khuôn mặt Kerebryl đang tiến gần hơn với tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy kích thích.
"Tôi đã đọc lá thư của chủ quán trọ."
Sau đó, cô tình cờ nói với giọng nhẹ nhàng. Lần này, tôi thực sự ngạc nhiên.
"... Cô đã đọc nó?"
"Tôi đã đọc."
Cô ấy nhẹ nhàng trả lời. Kerebryl sau đó nhìn chằm chằm vào mắt tôi.
Tôi không biết nên làm gì bây giờ nên tôi chỉ có thể nhìn vào cô ấy.
"Tôi đã nói chuyện với thị trưởng."
Thị trưởng? Tôi tự hỏi ông ấy đã nói gì.
"Nếu đó chỉ là [Lời nguyền của Nữ Thần Bóng Tối] thì với tôi cũng không sao cả, dù sao tôi cũng là một Dark Elf."
"Vậy sao?"
"Điều tôi lo lắng là Yuela."
Yeah, phần đó rất khó .
"Thị trưởng nói ông ấy sẽ ủng hộ tình yêu của tôi."
Cô ấy mỉm cười hạnh phúc khi nói như thế.
"Nhưng Yuela sẽ tha thứ cho tôi chứ?"
Rồi giọng cô ấy trùng xuống.
Sau đó Kerebryl đứng lên, tôi vẫn ngồi trên giường và cô ấy di chuyển đến trước mặt tôi.
Cô lấy tuột bộ váy màu trắng xuống trong nháy mắt.
"Tại sao?"
"Yêu cũng cần lí do hay sao?"
Tôi không đáp lại. Tôi chỉ nhìn chăm chú vào cô ấy.
Kerebryl mặc một bộ đồ lót màu trắng tinh khiết bên dưới bộ váy của cô.
Đó là một bộ đồ lót gợi cảm và trông thực sự dâm đãng khi kết hợp với màu da của cô.
NSFW:
Cô ấy đã cởi hết mọi thứ và leo lên giường.
Tôi nhìn ra lối vào của căn phòng. Nếu Yuela đến vào lúc này, tôi đoán mình sẽ bị thịt ngay tức khắc.
"Yuela hiện đang nói chuyện với Thị trưởng. Nếu tình yêu giữa hai người là tình yêu đích thực, thì con tim của cả hai hẳn phải kết nối với nhau lúc này đây... "
Trong khi gỡ bỏ nút áo của tôi, Kerebryl tiếp tục nói chuyện.
"Em sẽ tha thứ cho anh lần này phải không Yuela ..."
Ahhh, xin lỗi Yuela. Tôi nghĩ cuối cùng thì tôi cũng sẽ ngoại tình trong hoàn cảnh này thôi.
Tôi không thể làm phụ lòng một người phụ nữ đã can đảm tiến xa đến mức này.
Không còn cách nào khác phải không?
"Đúng là một cơ thể hoàn mĩ."
Kerebryl đặt ngón tay lên bụng tôi.
"Thật sao?"
"Cơ thể của anh thật tinh tế, thực sự phù hợp với sở thích của em."
Kerebryl tiến đến gần hơn và hôn tôi.
Đó là một nụ hôn nhẹ nhàng và nồng thắm.
"Em cởi nó xuống nhé."
Kerebryl tháo thắt lưng của tôi. Cô kéo quần jean cùng đồ lót xuống và lấy khúc thịt của tôi ra.
"... Nó to quá."
Kerebryl nói trong lúc chạm tay vào nó một cách nhút nhát.
Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bình thường khi cô ấy nói với tôi điều đó, tôi tự hỏi tại sao.
"Em có thể liếm nó được không?"
"Được."
Sau đó cô ấy nhanh chóng di chuyển đầu của mình về phía đầu khất.
"..."
"Nn ... ..mm ... .nh"
Kerebryl lê đầu lưỡi của cô quanh phần đỉnh.
"Mnn ... .nn ...... .mnn ...... .nn"
"Oh ..."
Cô ấy lập tức ngậm nó vào sâu trong miệng. Cảm thấy thực sự thoải mái.
"Nh, nnnh ... ..mmn, -Jyu- ... ..- jyuru- ....-Jyuru- ..."
Tôi cảm thấy thích khi nó được đút vào sâu như vậy.
"Nn ... .n, -Jyuru- -jyuru-, n ...... nh ..."
Kerebryl thực sự giỏi về điều này.
"Nn ......, -Jyu-, nn .... -jyuru-, nnn .... mn ... "
Cô ấy luân phiên chuyển đổi giữa sâu và nông trong khi ấn và liếm nó bằng lưỡi.
"Mn ...., Nmuuu ...., Nmm-, nmm ..."
Tôi cảm thấy sự sảng khoái trào dâng từ bên dưới, tôi muốn cho nó ra.
"Kerebryl, nó sẽ sớm ra mất ..."
"Mnnn, Nfuu ... .., nmuu, nnn ..."
Kerebryl lắc cổ sang trái và phải như thể cô ấy đã cố nói gì đó.
Tôi sẽ sớm đạt tới cực hạn của mình.
"... Nó ... đang ra."
Tôi phun nó vào bên trong miệng Kerebryl với niềm vui sướng mãnh liệt.
"Nnh ...... mn ......, n ... .."
Kerebryl giữ đầu cô như thế và nuốt lấy hết tinh dịch của tôi trong miệng.
Tôi mất một lúc để cho ra hết.
"Nn ... .nnn ... mn, mn, mn ..."
Kerebryl nuốt trọn mọi thứ và liếm nó sạch sẽ.
"Thật là đặc ..."
Những lời phát ra từ miệng cô ấy kèm theo vẻ mặt kinh ngạc và không nói nên lời.
Sau đó Kerebryl đẩy ngã tôi trong khi tôi vẫn còn ngồi ở mép giường.
Tôi giữ eo của cô ấy với cơ thể cô bây giờ đang ngồi trên người tôi.
"Aah ..."
Tôi di chuyển khuôn mặt của mình và chạm môi lên bụng của Kerebryl.
"Mnn"
Tôi hôn nó, nhả ra và tiếp tục làm như vậy trong khi nhích dần môi lên cao hơn trên cơ thể cô ấy.
Cho đến cuối cùng, tôi cũng đã bú vào cặp vú của cô.
“Nn ... .a ... .aah ....”
Bộ ngực lớn của Kerebryl treo lơ lửng trước mặt tôi. Thậm chí tôi cho rằng ngay cả khi cô ấy không mặc áo ngực, khối thịt trên vú của cô ấy cũng không hề chảy xệ xuống.
Tôi xoa bóp bầu ngực to bằng tay. Vú của Kerebryl thực sự săn chắc và đàn hồi. Tôi có thể cảm nhận được những ngón tay của mình bị bật lại khi tôi ấn nó.
"Nn ... Aaaa, ... nh ... Aa ... .."
Tôi miết lấy nó từ dưới lên và tiếp tục ép nó, màu cà phê sữa này trông thật dâm đãng.
"Aa ...... aaaaaa..nn ..."
Tôi chà xát nó trong lúc xoay vòng. Bởi vì đây là lần đầu tiên của tôi với Kerebryl, tôi đang tận hưởng nó một cách từ tốn.
“Aaa ... .A ...... ..aahhh ...... A ....”
Tôi đưa núm vú đang cương cứng vào trong miệng và kích thích nó bằng đầu lưỡi.
“Aaa ... Ah ...... .Aaah ... nnhh..aaa ... ..aaah ... hh ... này, tới đi ...”
“Gì cơ?”
Tôi lắng nghe trong khi tiếp tục xoa bóp ngực của cô ấy.
“Aahh ... đặt nó vào trong đi ...”
“Em chắc chứ?”
“Em không thể đợi được nữa ...”
“Được rồi”
Tôi gật đầu và nhìn vào khuôn mặt của cô ấy. Đôi mắt của Kerebryl trông thật long lanh.
Sau đó cô ấy đưa tay nắm lấy con cặc của tôi và dẫn nó đến nơi đó của cô.
"Nn ...."
Tôi yêu thích thời điểm mà tôi đưa nó vào trong, mặc dù ngay bây giờ đây cô ấy mới là người làm việc đó.
"AAh! Aah ... ..Ahhh ... "
Sau khi hướng dẫn Kerebryl ngồi xuống và cái đó của tôi biến mất dạng.
Nó đã xâm nhập vào bên trong từ đầu cho đến tận gốc.
Khoái cảm đang bắt đầu lan rộng.
NSFW:
"Ah, Aaaa ... ..Ahh ..."
Cảm thấy rất tuyệt vì nó đã đâm thẳng vào bên trong.
Đầu khất dường như đã chạm vào phần miệng đàn hồi của tử cung.
Khu vực xung quanh đầu khất có cảm giác như đang có gì mút lấy nó.
"Aah! Ahhhhh ! "
Kerebryl đã tới cao trào ngay khi vừa đặt nó vào. Cơ thể cô ấy run lên suốt từ nãy đến giờ.
Đồng thời, vách âm đạo của cô ấy cảm giác như nó đang phình lên, co thắt và kích thích đầu khất của tôi.
Tôi cần phải chịu đựng hoặc sẽ phun ra mất. Âm đạo của Kerebryl thực sự tuyệt vời.
Tôi bắt đầu di chuyển eo của mình.
"Nn ... N ... Ah, Ah .... Aaahh .. "
Trong khi đỡ cơ thể của cô ấy bằng tay, tôi nhấc eo của mình đâm thẳng lên trên.
"AAaahhhhh, Ah-AAhhhhhh, NhAaaann ... ..N, Ah Aaah Aaaa"
Với phát đẩy đó, đầu khất của tôi đã chui lọt vào miệng cổ tử cung của Kerebryl.
Tôi biết cám giác này.
“Aahhhhh, sướng quá, Aah, Aa, Aaaaa ....”
Khi tôi kéo nó ra, tôi có thể cảm nhận được đầu khất của mình được mút lại chụt một cái.
Cảm thấy thực sự tuyệt vời.
"Aah Unhhh, Nnh, nnn .... nnn "
Kerebryl đặt tay lên ngực tôi.
Cặp vú to lớn của cô ấy được kẹp giữa hai cánh tay và không ngừng vung vẫy trước sự rung chuyển mạnh mẽ.
Đây là cảnh tượng yêu thích của tôi.
"Nnn, Aa, Aaah, Aaaaa ..."
Tôi có thể cảm nhận được một làn sóng khoái cảm bốc lên từ bụng dưới.
"Aaaaa, Ah, aah, aaa ...... ah, aaa ..."
Tôi dừng chuyển động của mình lại.
"Aaa ..., A..a A ... Ah, Aaaa, Aaaa ...."
Một tinh lớn tinh dịch trào lên tạo cho tôi một khoái cảm không thể diện tả được bằng lời.
Vào lúc xuất tinh, tôi khó có thể mở mắt ra bởi sự kích thích cực mạnh.
-biku- -bikubiku- -bikun-
"Aaaah! Aa..Ah, Aah, AAa ... "
Tôi có thể cảm giác được cơ thể Kerebryl đang run rẩy.
"Ah ...... Aa ..."
Cảm giác ngọt ngào trên đầu khất vẫn chưa kết thúc khi mà những cử động co giật ấy vẫn tiếp tục kích thích nó.
.
.
Một lúc sau.
"... Thật tuyệt vời."
Kerebryl xích lại gần hơn và thì thầm vào tai tôi.
Cô ấy đang chăm chú nhìn vào tôi và tôi có thể cảm nhận được ánh mất tràn đầy tình yêu của cô ấy.
Một người đàn ông thật sự cảm thấy vui sướng khi được nghe những lời đó từ người phụ nữ trong lòng mình không phải sao...
"Ừ, cảm thấy thật tuyệt."
Tôi ôm chặt lưng Kerebryl và trả lời.
"Có vẻ như anh vẫn có thể tiếp tục."
"Yup"
Dù sao Kerebryl cũng đã được thõa mãn.
"Em tự hỏi không biết cơ thể chúng ta có thực sự hòa hợp hay không?"
"Có, quá tốt nữa là đằng khác."
Một sự kết hợp thật hoàn mĩ.
Tôi cố gắng di chuyển cơ thể của Kerebryl và bắt đầu chuyển động.
"Aa !!!"
Cảm giác này! Khi mà tôi không còn cảm thấy gì chỗ đó của mình nữa. Tôi đã biết nó quá rõ. Cái của tôi bỗng nhiên mềm nhũn ra và chui lọt khỏi nơi đó của Kerebryl.
"Có chuyện gì vậy?"
Kerebryl nhìn tôi lo lắng.
Ah, nó lại xảy ra một lần nữa.
"Kerebryl, xin cho anh xem Status Window của em."
Kerebryl có một vẻ mặt khó hiểu, nhưng cô ấy vẫn lặng lẽ cho tôi thấy Status Window của cô.
.
Tên: Kerebryl
Chủng tộc: Dark Elf
Nghề nghiệp: Spirit User
Chiều cao của người sử dụng : 172cm
Kích thước ngực: 89cm
Trạng thái: [Lời nguyền của Nữ thần Bóng tối] [Sa đọa]
.
"Anh xin lỗi Kerebryl."
Tôi không biết làm thế nào để xin lỗi cô ấy.
"Đồ ngốc."
Tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho Kerebryl.
"Anh là một tên ngốc, tại sao anh lại xin lỗi."
Kerebryl nhẹ nhàng vuốt ve má tôi bằng cả hai tay.
"Anh đã chấp nhận em đúng không."
Kerebryl nheo mắt và nhìn tôi, đó là một đôi mắt dịu dàng.
"Em thích anh, em thực sự thích anh."
" Ừ ..."
"Em yêu anh thật lòng."
Một lời bày tỏ chân thật. Đây là lần đầu tiên tôi nhận được lời tỏ tình thẳng thắn và trực tiếp đến thế.
"Luôn luôn và mãi mãi."
"Mãi mãi?"
"Vâng, mãi mãi."
Dark Elves có tuổi thọ lâu hơn đúng không?
Đây có phải là những gì họ gọi là Tình yêu đích thực?
Tôi hoàn toàn bị choáng ngợp, bởi nhiều thứ khác nhau.
.
.
.
"Tôi thích thứ này, cô cậu có muốn tham gia cùng tôi không?"
Bữa ăn tối đã kết thúc và thị trưởng mang theo một loại rượu màu hổ phách cùng vài chiếc ly.
Ông ta đổ nó vào ly của mọi người, ngoại trừ Kerebryl người đã không đến vì cô ấy nói rằng cô ấy cảm thấy không khỏe.
Thị trưởng đã ngay lập tức cho quản gia chuẩn bị phòng cho cô.
"Nào, dùng thử một chút xem."
Sake có vẻ chất lượng tốt. Sau khi uống một ít, tôi có thể cảm thấy bên trong dạ dày của mình bắt đầu nóng lên.
"Một ly rượu say như phần thưởng cho việc làm chăm chỉ hôm nay, và cho nguồn năng lượng tràn trề vào ngày mai."
Thị trưởng nhìn tôi với gương mặt nghiêm túc. Ông ấy nói như thể anh trai đang động viên người em của mình.
Tôi uống hết ly rượu, tôi có thể cảm thấy cơ thể mình đang bùng cháy và tâm trạng vô cùng rạo rực.
"Cậu có muốn một ly khác?"
"Cám ơn."
Ly của tôi được rót đầy một lần nữa.
"Tôi cũng muốn một ly, có được không?"
Yuela đưa ly của cô ra.
"Tất nhiên."
Thị trưởng đổ rượu vào ly của Yuela với cái nhìn vui vẻ.
"Yuela-san, hôm nay cô vẫn còn công việc bán thời gian phải làm đúng không?"
"... .Hmph."
Yuela hất tóc đen dài và bĩu môi một chút.
Đúng vậy, Yuela yêu quý của tôi sẽ có một công việc bán thời gian lúc này đây.
Yuela len lén liếc nhìn tôi, má cô ửng đỏ có lẽ là do rượu.
Tôi uống ly thứ hai của mình, hương vị của rượu lan tỏa trong cuốn họng.
Công việc bán thời gian, nó sẽ bắt đầu ngay bây giờ đây.
Bonus:
Chương sau khá là dài cộng thêm việc sắp tới đầu năm khá bận rộn nên có thể hơi lâu nhé! :)