Hôm nay, tôi đã cãi nhau với Yuela lần đầu tiên.
Hôm qua, cô ấy vẫn là một Yuela yêu tôi say đắm khi chúng tôi ngủ cùng nhau.
Nhưng lúc này đây, cô ấy chẳng thèm nghe bất cứ lời nào từ tôi cả.
Khi nhìn Yuela, tôi cảm thấy hơi sợ.
Nếu xét về sức mạnh cá nhân, Yuela mạnh hơn tôi rất nhiều. Bởi vì dù sao tôi cũng chỉ mạnh nhờ vũ khí bá đạo của mình mà thôi. Đó là lí do tôi cảm thấy như vậy, phải không nhỉ?
Tôi lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của Yuela, cô ấy đang đi ở phía trước.
Ngay cả khi cô ấy đang tức giận, dáng người thanh cao của Yuela vẫn đáng yêu như thường lệ.
Cô ấy trông giống như một con mãnh thú lộng lẫy và quý phái.
Còn tôi, thì hiện tôi đang sánh vai với một Onee-san mà tôi vừa gặp khi nãy.
Cô ấy là một Onee-san xinh đẹp.
Này Yuela, không phải sáng nay chúng ta đã có một tâm trạng rất là tốt hay sao.
Anh phải làm gì để em tha thứ cho anh đây.
Tôi nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc sáng nay.
Khi tôi thức dậy, tôi thấy mình cuộn tròn trong chăn và Yuela đang dùng cánh tay của tôi làm gối.
"Này, Yuela, đã đến lúc thức dậy."
"Mm ..."
Yuela lăn qua lăn lại.
Có vẻ như mặt trời đã cao vót.
"Heeey"
Tôi lay nhẹ chiếc vai trần và gọi khẽ. Thân thể của Yuela thật mềm mại và ấm áp.
Sau đó, đôi mắt của Yuela mở ra ngay lập tức làm tôi hơi ngạc nhiên.
Có một số người có thể thức dậy ngay lập tức nhỉ.
"Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Tay của Yuela di chuyển về phía tôi và các ngón tay của cô ấy bò trên ngực tôi.
Tôi nhỏm người dậy và làm cho đầu của Yuela di chuyển, môi cô ấy khẽ chạm vào ngực tôi.
Trong khi cơ thể chúng tôi vẫn còn chạm nhau, cô ấy thò đầu lên và thì thầm vào tai tôi.
"... Hôm qua thật tuyệt vời."
và rồi trao một nụ hôn.
Yuela luôn nói với tôi rằng cơ thể hai chúng tôi phối hợp với nhau thật ăn ý. Tôi cũng nghĩ thế.
Bởi vì nó thực sự vừa vặn và hoàn hảo.
Nó hoàn hảo đến mức thậm chí hai người còn không cần di chuyển cũng có thể đạt được khoái cảm.
Không phải ai cũng được như chúng tôi.
Hôm nay là ngày của Thần Ánh sáng, cụ thể là Thứ Hai.
Và ngày hôm qua là ngày của Thần Bóng tối, Chủ Nhật.
Có nghĩa hôm qua là ngày duy nhất trong tuần tôi và Yuela có thể yêu nhau như người yêu thực sự.
Ngày hôm qua, cả hai chúng tôi đã rẽ khỏi Quốc lộ và dừng chuyến hành trình lại. Sau đó chúng tôi dựng trại tại đây.
Không có gì quan trọng hơn điều này cả đúng không?
Bạn có thể trì hoãn chuyến hành trình lại một ngày mà đâu có sao.
Khoảng thời gian mà lời nguyền cho phép chúng tôi trong ngày nghỉ là từ lúc mặt trời mọc cho đến khi mặt trời mọc lại vào hôm sau.
Đó chính là thời gian thư giản và tận hưởng niềm vui riêng tư của chúng tôi.
….
Mặt trời đã lên cao khi chúng tôi trở lại con đường lớn.
Đó là một con đường tuyệt vời đủ rộng để xe bốn bánh có thể lưu thông.
Trên mặt đất, có một số rãnh được hình thành bởi xe chở hàng chạy qua.
Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình về hướng ngôi làng phía trước.
Một công trình hình tam giác xuất hiện sau khi chúng tôi đi bộ một lúc.
Trên tuyến đường chính của thế giới này, những kiểu nhà như thế này khá là phổ biến.
Nó tựa như một kiểu nhà tạm trú mà bất cứ ai cũng có thể sử dụng.
Tôi đi đến cái lều hình tam giác kia.
Để miêu tả cho đơn giản, một căn nhà như thế này được dựng bằng nhiều cây cột xếp ngang với chiều cao khác nhau tạo thành hình tam giác, sau đó có phần mái phủ phía trên.
Mái nhà cũng đóng vai trò như một bước tường. Vì vậy chúng được gắn kết khá dễ dàng và quan trọng hơn hết chính là độ bền cao. Đây là một thiết kế tương đối tinh xảo.
Chỗ trú này trông cũng có vẻ dễ xây.
Mặt trước của căn lều đối diện với đường lớn, có một cột trụ dày dựng giữa căn lều.
Cây cột này có vai trò nâng đỡ mái nhà đồng thời cũng là một phần của bức tường bên dưới.
Tôi nhìn vào bên trong. Không có sàn nhà mà chỉ có phần đất mịn.
Vẫn còn mùi của lửa trại.
"Có vẻ như có ai đó vừa ở đây hôm qua."
"Hình như vậy."
"Hmm."
Chậc, cũng không liên quan gì đến mình. Chúng ta đi tiếp thôi.
Tôi đi bộ một lúc cho đến khi thấy một cây cầu.
Có một con sông nhỏ bên dưới cây cầu trông khá là cứng cáp. Và tôi có thể nhìn thấy ai đó với bộ quần áo màu trắng tinh đứng bên cạnh.
Cây cầu được dựng nên bằng cách xếp nhiều khúc gỗ cứng cáp lại với nhau, được cố định xuống mặt đường bằng cách đào đất xung quanh và sắp xếp theo một cách nào đó làm cho con đường trở nên bớt dốc.
Có vẻ như nó được xây dựng để xe vận chuyển có thể lưu thông qua một cách dễ dàng. Khá là khó để xây nên nó.
Người trên sông kia dường như là phụ nữ.
Có vẻ như cô đã cởi đôi giày trắng của mình để đứng trên mặt nước.
Cô ấy phẩy mái tóc bạch kim ra sau và chào hỏi.
"Chào, một ngày tốt lành chứ."
Tôi dừng lại và nhìn cô ấy.
Đây là lần đầu tiên tôi gặp được một Elf, đúng như mong đợi, tai của họ dài và nhọn.
Cơ thể của cô ấy cao nhưng mảnh mai và cấu trúc xương của cơ thể làm cho cô ấy trông mỏng manh hơn bao giờ hết.
Mặc dù eo của cô ấy thon đến mức nhìn như có thể gãy bất cứ lúc nào, nhưng bộ ngực ở trên lại to đến không ngờ.
Cô ấy là một Onee-san xinh đẹp. Khuôn mặt thật tinh tế và đôi mắt hạnh nhân của cô ấy trông thật hấp dẫn và mạnh mẽ.
Cô có một làn da sẫm màu, có lẽ cô ấy là một Dark Elf, và cô ấy mặc một bộ trang phục sang trọng màu trắng.
Tôi không thể ngờ là tông màu trắng trên làn da sẫm lại có thể mang đến hình ảnh vừa khiêu gợi vừa thuần khiết như thế.
"... .Chào"
Yuela chào hỏi trong khi vẫn nắm chặt lấy tay tôi.
Đau thế...
"Chào."
Tôi cũng chào cô ấy. Dark Elf Onee-san đang đứng đó và nhìn chúng tôi,
hoặc chính xác hơn, là với tôi.
"... Hai người đang đi đến phía ngôi làng kế tiếp nằm trên con đường này phải không?"
"Đúng vậy."
Tôi trả lời.
"... Vâng."
Onee-san đi từ dưới sông lên và hình như cô ấy đang nghĩ về điều gì đó.
"Tôi cũng vậy, tôi có thể đi chung với hai người được chứ?"
Trong khi tôi vẫn còn im lặng, Yuela trả lời.
"Chắc chắn rồi, tại sao không."
Chúng tôi đang tự giới thiệu giữa ba người với nhau mà không cần phải hiển thị Cửa sổ Trạng thái.
Onee-san này tên là Kerebryl. Thật khó để phát âm.
Sau đó cả ba chúng tôi cùng sánh vai bước đi. Tôi đi chính giữa hai người họ.
Trong thời gian chúng tôi đi cùng nhau, cả hai người họ không nói chuyện một chút nào.
Tôi nhìn vào Onee-san. Cô ấy cao lớn, không khác gì tôi. Tầm nhìn của chúng tôi cũng ngang nhau.
Tôi đã cố gắng nói chuyện với cô ấy.
"Onee-san."
"Cậu có thể gọi tôi bằng tên."
Onee-san đáp lại.
"Kerebryl."
"Gì thế."
Kerebryl nheo mắt và trả lời.
"Tên cô khá là khó phát âm."
"Vậy sao?"
Sau đó, chúng tôi nói chuyện rất nhiều trong lúc đi.
Có vẻ như Kerebryl là người ở trong cái lều tam giác khi nãy, cô cũng đã đi qua ngôi làng có nhà trọ suối nước nóng kia. Hình như chúng tôi bắt kịp cô ấy bởi vì cô ấy hay dừng lại trên suốt quãng đường.
Trong khi đi cùng Kerebryl, tôi suy nghĩ trong đầu.
Cô nàng này giống như Yuela, bộ ngực dưa hấu cũng đung đưa mỗi khi di chuyển.
"Này, tại sao cậu cứ nhìn ngực tôi thế?"
Biết làm sao được cơ chứ, tôi cũng là một người đàn ông khỏe mạnh mà.
"Tôi xin lỗi."
"Không sao cả."
Kerebryl mỉm cười với đôi mắt sáng rực. Tôi nuốt nước bọt một ít, Dark Elf đúng là có một aura gợi cảm hấp dẫn không thể cưỡng lại được.
Tôi nhìn ra phía trước. Rồi lén lén lén nhìn sang Yuela bên cạnh.
Yuela không thay đổi nét mặt gì nhiều. Lúc này đây, cô đang bước đi với một khuôn mặt mà chỉ có thể được gọi là vô cảm.
Nhưng tôi biết rằng đây không phải là biểu hiện tự nhiên của cô. Nó cảm giác như cô ấy đang cố gắng xoá đi những cảm xúc trên khuôn mặt của mình.
Tôi đoán mình phải thay đổi chủ đề gấp.
"Này, không phải tất cả Elf đều sử dụng cung tên hay sao?"
"Không hẳn, chỉ vì họ là Elf không có nghĩa là họ sẽ sử dụng cung."
"Thật vậy sao.”
"Nhưng tôi lại có."
"Bởi vì có nó thì dễ dàng giết chóc hơn không phải sao?"
Kerebryl cười rạn rỡ với đôi mắt lấp lánh, sắc nét và quyến rũ.
Tôi biết mà. Đây là một Onee-san cực kì nguy hiểm.
"Trước đây tôi đã từ bắn thú vật."
"Vậy à"
"Ừ một con lớn và-"
Tôi thích săn bắn. Nhưng việc sử dụng cung và tên rất là khó.
Ở đây nó thuộc về cấp độ cao nhất rồi. Đây là một cơ hội tốt để nói về nó nhất là khi tôi đang nói chuyện với một Master ngay lúc này đây
"Còn cô thì sao Kerebryl, cô có hay đi săn không?"
"Tôi không thể săn."
"Thật sao"
Có vẻ tôi đã nhầm, đây không phải là một Master rồi.
"Trước đây tôi chỉ từng tham gia một cuộc săn với tư cách là khách mời thôi."
"Vậy sao, cuộc săn đó trông như thế nào?"
Tôi tiếp tục nói chuyện với Kerebryl, cuộc trò chuyện càng ngày càng hào hứng.
Tôi đã kể những chuyện như là ngụy trang trên cây và cố gắng để phục kích một con nai lớn, đó là những câu chuyện tuyệt vời.
Thật là vui, tôi mãi nói chuyện đến quên mất cả thời gian.
"Có vẻ như hai người đang khá là vui vẻ."
Đột nhiên, có tiếng nói vang lên.
Khi tôi nhận ra nó, Yuela đã đứng trước chúng tôi một khoảng và nhìn về phía sau.
Không, cô ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi đã rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Yuela nhìn chằm chằm vào tôi như thế.
Tôi có thể đã bị hấp dẫn bởi cuộc trò chuyện và tốc độ di chuyển đã chậm lại.
"Em sẽ đi trước."
Nói xong, Yuela tiến lên phía trước.
"Yuela."
Cho dù tôi có gọi cô ấy bao nhiêu đi nữa, cô ấy vẫn không trả lời.
Thậm chí, còn đi xa hơn nữa.
Cô ấy tức giận sao? Tôi nên làm gì đây?
Tôi nhìn vào bóng lưng của Yuela đang đi phía trước và nghĩ về nó.
"Này, hai người là người yêu à?"
Kerebryl nói chuyện với tôi và tôi dừng suy nghĩ của mình lại.
"Đúng vậy."
"Bạn gái của cậu đi xa rồi kìa."
"Ừ."
Cô ấy đang tức giận với tôi.
"Có ổn không, cậu không đuổi theo cô ấy à?"
"Ừ."
Trên thực tế, tôi nghĩ rằng tôi nên làm như vậy.
"Tôi sẽ nghỉ một lát. Thư giản một chút cũng không sao."
Tôi nhìn vào khuôn mặt của Kerebryl.
Cô ấy nheo mắt và nhìn tôi với một nụ cười nhẹ nhàng.
"Sẽ tốt hơn nếu không có tôi bên cạnh."
"... Cám ơn"
Kerebryl có vẻ như vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng cô ấy dừng lại và im lặng.
Sau một lúc, cô mở miệng và nói.
"... Tôi sẽ luôn là đồng minh của cậu."
Tôi chạy đuổi theo Yuela. Cô ấy đã ở khá xa và lúc tôi bắt kịp cô ấy, tôi đã thở hổn hển.
"Yuela."
Tôi đã cố gọi cô ấy ra nhưng không nghe thấy câu trả lời. Tôi bước đi bên cạnh.
"Này, Yuela."
Lúc này đây tôi cố nắm lấy tay cô ấy.
"..."
Yuela im lặng nhìn tôi chằm chằm và sau đó đẩy tay tôi ra.
Tôi tiếp tục đi theo sau lưng cô ấy.
"Tạo sao lại không đuổi theo em ngay?"
Yuela nói với tôi trong khi vẫn nhìn về phía trước.
Đó là lỗi của tôi, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, tôi cũng nên thành thật nói với Yuela.
Tôi ôm lấy vai cô ấy từ phía sau.
"Anh xin lỗi Yuela."
Lần này Yuela không ném tay tôi đi nữa.
"Anh thật tồi tệ, đã để em một mình như thế."
"Xin lỗi."
Tôi vẫn ôm Yuela và hôn cô ấy.
Dù sao đi nữa, tôi cần phải xin lỗi.
Xin lỗi đã để cho em cảm thấy cô đơn Yuela, đó là lỗi của anh.
Thời gian trôi qua một lúc và cả hai chúng tôi đều bình tĩnh lại.
Trong khi đợi Kerebryl, tôi kể với Yuela những chuyện lúc nãy.
"Cô ấy là một người tốt."
Yuela nói và quyết định đợi Kerebryl cùng tôi.
"... Dù sao thì em cũng là phụ nữ."
Một lúc sau, Yuela thì thầm một cách dịu dàng. Lúc nãy cô ấy đã ghen.
Tôi sẽ phải cẩn thận hơn từ bây giờ.
"Chúng ta hãy đi đón cô ấy đi."
Yuela đứng dậy và đề nghị.
" Ừ."
Tôi cũng đứng lên.
Ok, tái ngộ với Onee-san dịu dàng nào.
Sau đó, cả ba chúng tôi đi cùng nhau. Tôi, Yuela và Kerebryl.
Lúc này đây chúng tôi vẫn đi thành nhóm.
Cả hai người họ đang đi cùng nhau trước mặt tôi.
Tôi đang tận hưởng cảnh hai cô gái xinh tươi tay trong tay.
Có vẻ như họ đã thân với nhau hơn rồi.
Hiện tại thì vị trí của tôi lúc nào cũng như vậy, luôn dõi theo họ từ phía sau.
Tôi nhớ những gì giáo viên của tôi đã dạy trong quá khứ.
"Ba người ở cùng nhau thì khá là khó khăn, phần lớn thời gian sẽ phải chia ra thành hai và một."
Có vẻ như cũng là tình hình hiện tại của tôi. Tôi đã hiểu được cảm giác của Yuela khi nãy.
Nhưng tốt thôi. Dù sao thì tôi cũng là đàn ông mà.
Ở phía đằng xa, bóng dáng của ngôi làng kế tiếp xuất hiện.
Đó là một ngôi làng vùng núi với những cánh đồng dài thẳng hàng.
Tôi nhớ lại Oyaji nói với chúng tôi rằng nên giới thiệu bản thân với thị trưởng của ngôi làng này.
Ông ấy nói rằng họ sẽ để chúng tôi trú lại nếu chúng tôi nhắc đến tên của Oyaji.
Sau một thời gian dài, cuối cùng tôi cũng đã có thể được ngủ trên một chiếc giường thật.
Tôi đang trông đợi vào ngôi nhà của tay Thị Trưởng này.
Bonus 1:
Bonus 2:
Bonus Xmas 2 Yuela & Kerebryl:
Cover HD: