Rose Princess of Hellrage: Although I got Killed for Political Reasons, I got Revived as the Strongest Undead

chương 27: lẩu vịt độc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một căn phòng không có cửa sổ.

Được chiếu sáng bởi ngọn đèn ma thuật, phù hợp với tên gọi “phòng làm việc”.

Một giá sách chất đầy sách và tài liệu. Một chiếc bàn xấp đầy dụng cụ và giấy tờ. Một chiếc ghế da tương đối sang trọng. Tất cả đều mới tinh.

Nhưng không có món đồ nội thất nào, không phải bởi vì sở thích của chủ nhân căn phòng, mà đơn giản là chưa được chuyển đến.

"Sếp! Báo tin. Chúng ta không thể gửi quân tiếp viện…!”

“Ok, bán nhà bỏ chạy thôi.”

Derik, kẻ lãnh đạo (trùm phụ) Night Python trong lãnh thổ của bá tước Keeley, gật đầu uể oải với thuộc hạ.

Thoạt nhìn, Derik, gã đàn ông đã 40, trông có vẻ lo lắng.

Nhưng trong thực tế, hắn ta là một người rất cương quyết, táo bạo và cực kì tàn nhẫn với đối thủ, những kẻ biết về Derik sẽ không hề đánh giá thấp hắn ta.

Và trên hết, lí do hắn thăng tiến lên vị trí lãnh đạo và được giao phó cho một lãnh thổ riêng, là bởi vì sự thông minh và tài suy tính của hắn.

Đây là một trong những dinh thự ở khu dân cư cao cấp tại thành phố Vone.

Được ngụy trạng dưới tên một thương gia, thực tế nó là một căn cứ của Night Python

Tuy nhiên, mới đây, Derik tuyên bố là sẽ từ bỏ căn cứ và chạy trốn

Tên thuộc cấp mang báo cáo khó chịu với câu trả lời của Derik.

"Ngài chắc chứ? Chúng ta chỉ mới vừa chuyển đến”

"Vì “Chiến đấu” chỉ là tiền đề nếu như quân tiếp viện đến. Nếu không, chúng ta không thể thắng”

Derik nói một cách đơn giản. Đối với hắn, chiến đấu không phải là trí lực, mà là mưu toán.

Có ba kẻ mạnh nhất tại Night Python.

Udanosuke, kẻ sử dụng katana có thể cắt xuyên Mithril. Est, một nữ sát thủ giỏi ngụy trang và sử dụng ám khí. Godo, chiến binh người lùn (Dwarf) có thể ra đòn giết chết một con mãnh hổ. Cả ba đều là những chiến binh thiện chiến, họ được cho là tương đương với cấp 6 (Elite) xét theo hệ thống phân loại của mạo hiểm giả. Nếu như có thể mượn tay dù chỉ là một trong số họ, quân đội của tên lãnh chúa nhỏ bé sẽ tiêu tan.

Những người đã tôi luyện cơ thể đến giới hạn, có thể tăng cường sức mạnh bằng ma thuật sinh học, qua đó họ đạt được đẳng cấp còn vượt trội hơn cả sinh vật sống. Cơ thể của bản thân sẽ luôn trong trạng thái cường hóa bởi ma thuật. Đôi khi còn được đồn đại là chịu đựng được hơi thở của một con rồng, thậm chí tay không nghiền nát golem. Những người được đề cập phía trên đều đạt đến cấp độ đó.

Mặt khác, không ai trong số thủ hạ của Bá tước Keeley đạt đến tầm cỡ như vậy. Nếu “Dragon’s Throat”, một nhóm cấp 4, xông ra chiến đấu, có lẽ sẽ rất rắc rối, nhưng Derik đã giăng bẫy và bắt được Iris, ma thuật sư của Dragon’s throat.

Sức mạnh của “Dragon’s Throat” đã bị giảm đáng kể, chưa kể bị hạn chế bởi con tin. Nên nếu sau đó quân tiếp viện đến, hắn ta có lẽ đã thắng, nhưng yêu cầu đã bị từ chối.

Hội đồng ưu tiên tiết kiệm sức lực hơn là chiến thắng một cuộc chiến địa phương.

“Thật tình, ta được lệnh là có thể tạm thời rút lui khỏi tên Bá tước Keeley đó. Vậy nên nếu quân tiếp viện không đến thì chỉ có thể bỏ chạy”

"......Thật sao? Không thể tin được”

“Không sao đâu. Lãnh địa của Bá tước Keeley sẽ sớm bị xóa sổ bởi vì sự cải cách lãnh thổ. [note31355]

Derik bật cười trước vẻ mặt ngạc nhiên của thuộc hạ.

Thông tin này đến nay vẫn còn là bí mật. Derik được phép biết điều đó vì hắn là một chỉ huy của Night Python

“Lý do ta chuyển đến thành phố này (Vone) là bởi vì lãnh địa của Bá tước Keeley sẽ sớm biến mất và tầm quan trọng của nó tại El Tarev sẽ giảm đi, nơi đây chả còn ý nghĩa gì ngoài nơi định cư của Bá tước. Đây có lẽ sẽ trở thành trung tâm của tân lãnh địa. Mà có thể nó sẽ bị sáp nhập vào một lãnh thổ lân cận, ta sẽ rời khỏi chức lãnh đạo lãnh địa”

“Ngài sẽ bị giáng chức ư, không thể nào”

“Không sao. Miễn sao tên Bá tước đầu đất đó biến mất, ta sẽ sớm giành lại nó. Bởi vì lãnh thổ Bá tước chính là khu vườn của ta.”

Thực tế, Derik không hề lo ngại về khả năng bị giáng chức.

Hắn ta nắm rõ từ trong ra ngoài lãnh địa và thậm chí hắn còn có một mạng lưới của riêng Derik chứ không phải của Night Python. Miễn hắn còn trong tổ chức thì sự tồn tại của Derik sẽ không bị bỏ qua.

Do đó, hắn tin rằng có thể chiếm lại vùng đất đã mất cho dù bây giờ hắn có rút khỏi lãnh thổ của Bá tước.

“Ta nghe nói lão Bá tước Korga đang đến đây, ngày mai chúng sẽ đến Vone. Tập hợp những kẻ còn sót lại, chúng ta sẽ chuồn tối nay. Những kẻ không tập hợp kịp thì để bọn chúng tự xử.”

“Vâng, thưa ngài. ...... Nhân tiện, sếp. Chúng ta phải làm gì với con nhỏ mạo hiểm giả mà chúng ta bắt cóc?”

“Huh? Xem nào.......”

Derik hiện tại đang phân loại giữa những thứ nên đem đi, thứ nên quẳng cho bọn buôn trẻ con, thứ nên loại bỏ, thứ có khả năng bị tịch thu, khi được thủ hạ hỏi, hắn mới nhớ về sự tồn tại của Iris

Bọn họ đã bắt con tin và chuẩn bị cho trận chiến, tuy nhiên nếu họ trốn thoát thành công mà không cần phải chiến đấu thì sao?

“Mãi mê chiến sự mà cuối cùng thì chả có trận chiến nào, vậy con nhỏ đó vô dụng… Phải rồi! Hay là ta mang nó theo? Nếu lũ mạo hiểm giả có truy đuổi thì cũng có nó làm con tin, với nó vừa hay là “ma thuật sư” vừa là “bé gái”. Mặt mũi cũng không quá tệ. Nếu không cần thiết nũa thì cứ bán lấy tiền.”

“Hiểu rồi ạ.”

***.

Đêm đó tuyết rơi.

Tuyết trắng xóa thổi ra từ bóng tối sâu thẳm, một khung cảnh kì lạ khiến bạn cảm thấy cô đơn lạnh lẽo nếu nhìn vào trong. Bóng tối vĩnh cửu dường như không thể thoát khỏi.

Vài con ngựa kéo theo những buồng khách hình hộp, những chiếc xe ngựa kéo tạo thành một tiểu đội, ánh sáng ma thuật được tinh chỉnh sao cho không thể nhận thấy từ xa. Khoảng 30 thành viên Night Python tẩu thoát bằng những con đường cũ ít người qua lại.

Chiếc xe mang một số vật phẩm ma thuật, sổ ghi chép, giấy chứng nợ và các loại thuốc đắt tiền (Tất cả đều bất hợp pháp), Chúng đem theo khối lượng hành lí khổng lồ và một con tin đang cuộn tròn.

“Tôi kiểm tra tính an toàn phía trước rồi, không có quái vật hay du hành giả”

“Mệt thật”

Một thành viên bên ngoài, đóng vai trò truyền tin, báo cáo vào bên trong thông qua chiếc cửa sổ nhỏ trên buồng xe, Derik bên trong phản hồi lại.

Cùng với hành lí, chiếc xe ngựa biến mất trong bầu trời tuyết trắng.

Mỗi người lần lượt thay phiên vị trí kéo xe, tất nhiên Derik, kẻ với dáng ngồi tệ hại đang gác chân lên đồ đạc của mình, không tham gia vào việc đó.

Hắn ta đang nhìn chằm chằm vào khoảng tối sau cỗ xe, tính toán xem tương lai phải làm gì.

“Còn đi bao xa vậy?”

“Cho đến khi tên Bá tước bí nước, thì lẫn trốn ở Teeth, Trong đó có lẽ hơi chật chội, nhưng lâu lắm cũng khoảng ba tháng thôi.” [note31356]

Và khi Derik nói vậy.

"Vấn đề là đây. Ta sẽ đến gặp trùm lớn."

Sau khi giọng nói phát ra từ đống hành lý, cỗ xe mà Derik đang ngồi bị đánh bay từ bên trong.

***

Lời nhắn của tác giả:

“Nhờ có mọi người mà tôi mới lọt vào top xếp hạng truyện Isekai hằng ngày. Gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người nhé”

Truyện Chữ Hay