Rokujouma no Shinryakusha!?

chương 2: đằng sau hậu trường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ Ba, ngày 18 tháng 10

Tin tức về một căn cứ đã bị chiếm nhanh chóng đến tai Ralgwin. Mới hôm nọ hắn đã rất tức giận khi nghe tin một nhà máy bị tấn công, vì vậy nhân viên liên lạc đang run rẩy báo cáo trong sự sợ hãi... nhưng Ralgwin đã đón nhận tin này thản nhiên đến không ngờ.

[Làm tốt lắm. Thế là được rồi.] – Hắn bình tĩnh nói.

[V-Vâng, thưa ngài! Tôi xin phép về chỗ!] – Viên sĩ quan đứng nghiêm chào. Sau đó anh ta quay trở lại chỗ ngồi của mình với vẻ mặt bối rối.

Đám lính còn lại tỏ vẻ thương hại nhìn anh ta, nhưng đồng thời cũng hoang mang khi thấy anh ta bình an vô sự. Một lượng lớn căn cứ đã bị chiếm kể từ khi nhà máy thất thủ, và Ralgwin cứ im lặng một cách đáng báo động trước tất cả những điều đó. Mọi chuyện có thực sự ổn không...? Họ nhìn nhau và chia sẻ chung mối bận tâm.

[Hừm, có vẻ như lớp vỏ ngoài cùng của chúng ta đang bị tấn công.] – Grevanas nhận xét. Gã cũng đã nghe báo cáo, nhưng không giống như đám lính, gã không ngạc nhiên trước phản ứng của Ralgwin. Gã chỉ đơn giản gật đầu như thể đó là chuyện đương nhiên trong khi nhìn lên ảnh ba chiều chiếu dữ liệu liên quan.

[Ừ.] – Ralgwin đồng ý. – [Chúng ta có thể yên tâm bỏ qua mọi nỗ lực bóc tách lớp vỏ đó.]

Sau khi mất nhà máy, Ralgwin đã tiến hành những thay đổi sâu rộng về quản lý thông tin và hậu cần trong quân đội của mình. Cấu trúc mạng lưới mới của hắn giống như một vỏ trứng nhiều lớp, với con người, vật tư và thông tin di chuyển trên các bề mặt của lớp vỏ tương ứng của chúng với quyền truy cập hạn chế vào các lớp khác. Mọi căn cứ cầu nối giữa các lớp đều được di chuyển thường xuyên và thông tin về các cầu nối này đều được giữ bí mật tối đa. Điều này làm giảm nguy cơ đánh mất các địa điểm quan trọng và thông tin tình báo vào tay Quân đội Đế quốc, các cuộc chinh phục mới nhất của quân đội mới chỉ giới hạn ở các căn cứ ở lớp vỏ ngoài cùng và do đó không gây ra mối đe dọa thực sự nào cho Ralgwin và người của hắn.

[Kế hoạch tuyệt vời đấy, Ralgwin-dono.] – Grevanas tán thưởng.

[Điều này là cần thiết sau khi chúng ta đã để mất nhà máy.] – Ralgwin trả lời.

[Đúng vậy.]

[Tuy nhiên, cuộc tấn công mới nhất này cũng đã gây ra tổn thất đáng kể. Chúng ta đã mất kho vũ khí ma pháp cất giữ tại đó.] – Ralgwin tiếp tục.

[Nó dù sao cũng là tiền đồn quan trọng cho cuộc tấn công sắp tới của chúng ta mà.]

Linh cảm của Nefilforan đã đúng. Vũ khí ma pháp và linh năng mà cô thu hồi được từ căn cứ chiếm được đáng lẽ sẽ được dùng để tấn công hoàng gia và Thanh Kỵ sĩ. Mất đi nơi này là một đòn giáng mạnh vào kế hoạch của Ralgwin.

[Nói về kế hoạch tương lai của chúng ta, ta có một vài tin tốt đây.] – Grevanas nói. Gã có một ý tưởng để bù đắp cho số vũ khí đã bị mất.

[Ồ? Có sự phát triển mới nào trong nghiên cứu của ông à?] – Ralgwin hỏi.

Sự sụp đổ của nhà máy đã kéo theo một danh sách dài tổn thất cho quân phản loạn, nhưng bên cạnh thiệt hại đó lại là một lợi ích khác—một loại chất nhầy đen, được gọi là chất thải linh lực, có thể tích trữ linh lực tiêu cực và tạo ra xác sống. Grevanas sau đó đã dồn toàn tâm toàn ý nghiên cứu thứ vật chất này.

[Ta sắp sửa kiểm soát được thứ chất thải này rồi.] – gã tuyên bố.

Khi Grevanas thu hoạch chất thải lần đầu tiên, nó chỉ có khả năng lây nhiễm và lây lan, khiến nó gần như vô dụng để làm vũ khí. Nó có tiềm năng đánh lạc hướng, nhưng việc triển khai nó sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào việc kẻ địch có đủ sức triệt tiêu nó hay không. Bằng không, chất thải sẽ tiếp tục lan rộng và khiến bất kỳ khu vực nào nó chạm vào đều không thể sinh sống được. Đó là một yếu điểm nghiêm trọng. Ngay cả trong những tình huống hướng đến kết quả này, thì vũ khí hạt nhân và sinh học vẫn hiệu quả hơn.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi nếu chất thải có thể được kiểm soát. Nó sẽ có tiềm năng phi thường như một vũ khí nếu tầm bắn, tốc độ và cách nó nhắm mục tiêu vào nạn nhân đều có thể định đoạt—và Grevanas đã tìm ra cách để làm được điều đó.

[Ta còn phát hiện ra rằng chất thải này có thể dùng để chữa trị cho binh lính.] – Gã nói thêm.

Nghiên cứu của Grevanas còn mang lại phát hiện khá bất ngờ—chất thải linh lực còn có khả năng tái tạo. Trong quá trình nhân giống và lây nhiễm, nó có thể tạm thời bắt chước các dạng sinh vật mà nó hấp thụ, cho phép nó thay thế các bộ phận cơ thể bị thiếu và những thứ tương tự. Sức mạnh này có thể nhanh chóng đưa những người lính bị thương nặng trở lại chiến trường, vì vậy Grevanas đã nghiên cứu nó song song với việc kiểm soát chất thải.

[‘Chữa trị’ á? Không phải dùng từ ‘lây nhiễm’ mới chính xác sao?] – Ralgwin hỏi.

Hắn lo ngại về thứ được cho là bước đột phá của Grevanas. Việc binh lính tái tạo thông qua chất thải cũng giống như lây nhiễm cho họ vậy, và vì xác sống chỉ tấn công theo bản năng nên đám quân ô hợp này không hề khả dụng. Ralgwin cảm thấy sẽ tốt hơn nếu chỉ sử dụng công nghệ và chân tay giả của Forthorthe để chữa lành và điều trị cho những người bị thương.

[Hiện tại là vậy.] – Grevanas thừa nhận. – [Nhưng ta sắp sửa có thể kiểm soát hoàn toàn chất thải rồi.]

[Ý ông là ông có thể kiểm soát cả quá trình hồi phục?] – Ralgwin hỏi.

[Đúng vậy.] – Grevanas đáp.

Quả thật, mối quan ngại của Ralgwin về việc lây nhiễm cho binh lính sẽ hoàn toàn biến mất nhờ bước tiến của khả năng kiểm soát chất thải. Nếu Grevanas có thể ngăn nó hấp thụ bệnh nhân, chúng sẽ thu được mọi lợi ích mà không có bất kỳ hạn chế nào.

[Nghĩa là nếu kiểm soát được chất thải, chúng ta sẽ có khả năng hồi phục tức thì và còn hơn thế… Không tệ. Chúng ta còn có thể thu một nguồn tiền sạch từ nó.] – Ralgwin trầm ngâm.

[Haha! Ngài tính nhảy vào ngành y giống Thanh Kỵ sĩ sao, Ralgwin-dono?]

[Lên cơ bắp tức thì, thay đổi ngoại hình hay dấu vân tay... Một loạt các hoạt động bất hợp pháp dưới chính quyền hiện tại có thể thực hiện trong chớp mắt. Sẽ thật tiếc nếu không kiếm tiền từ chúng. Tuy nhiên, tốt nhất thì chúng ta nên tạm thời giữ thứ vũ khí bí mật này làm của riêng.]

[Chính xác. Nó có thể thay thế cho kho vũ khí đã mất, sẽ không khôn ngoan nếu chúng ta để lộ bài quá sớm.]

[Vậy thì ông cứ tiếp tục nghiên cứu đi.] – Ralgwin ra lệnh. Hắn hài lòng trước báo cáo của Grevanas.

[Ta sẽ làm ngay.] – Grevanas gật đầu nói trước khi quay người rời đi.

(Với khả năng kiểm soát và tái tạo trong tầm tay, ta sẽ sớm có thể mang ngài Maxfern-sama trở lại...)

Khi Ralgwin không còn trong tầm mắt của Grevanas, khuôn mặt nhăn nheo của gã Lich nhăn lại thành một nụ cười nham hiểm. Chỉ có Kỵ sĩ Xám, người tình cờ bước vào phòng chỉ huy, chứng kiến điều đó.

[Ồ, Kỵ sĩ Xám-dono...]

[Quay trở lại với việc nghiên cứu sao, Grevanas?]

[Phải. Có vẻ ta sẽ khá bận rộn.]

[Nhìn là biết rồi.]

[Nếu ngài không phiền…]

Sau khi cúi đầu chào Kỵ sĩ Xám, Grevanas rời khỏi phòng. Kỵ sĩ Xám nhìn gã rời đi nhưng rốt cuộc lại không nói gì. Thay vào đó, hắn chuyển sự chú ý sang Ralgwin.

[Ông gọi tôi sao?] – Hắn lên tiếng khi tiến lại gần.

[Cuối cùng thì ngài đã đến, Kỵ sĩ Xám.] – Ralgwin trả lời, liếc nhìn hắn rồi chỉ vào hình ảnh thông tin ba chiều. – [Ngài thấy đấy, một trong những căn cứ của chúng ta đã bị tấn công.]

[Trông có vẻ như không có tổn thất nghiêm trọng nào.] – Kỵ sĩ Xám nhận xét.

[Đúng, nhưng tôi không thích nằm yên chịu trận. Vì vậy, tôi đang nghĩ đến việc đánh trả và tôi muốn yêu cầu sự hợp tác của ngài.]

[Ralgwin, kế hoạch của ông là gì?]

[Tôi muốn tránh tình cảnh chúng ta bị bào mòn quân lực trong khi đã bị thua thiệt về quân số. Tôi đang nghĩ đến việc đè bẹp quân tiên phong của kẻ địch để ngăn cản chúng giành thêm lợi thế.]

Sự khác biệt về quân số giữa quân Ralgwin và Quân đội Hoàng gia là quá rõ ràng. Ngay cả khi Ralgwin chọn liên minh với các phe phái chống chính phủ khác, chúng vẫn không thể sánh với toàn bộ lực lượng của Forthorthe. Việc cản trở cuộc chinh phạt của Elfaria sẽ cần một cách tiếp cận khác.

[Để làm vậy, tôi sẽ lên một kế hoạch. Và tôi muốn có sự tham gia của ngài.] – Ralgwin giải thích.

[Tôi đã đồng ý hợp tác, thế nên cứ tất tay đi.]

[Cảm ơn.]

Khi Ralgwin đã đảm bảo được sự giúp đỡ từ Kỵ sĩ Xám, một nụ cười khẽ thoáng qua trên môi hắn. Hắn đã buộc phải ở thế phòng thủ cho đến nay, nhưng cuối cùng, đã đến lúc để phản công. Ralgwin lấy làm vui mừng.

[Ông chỉ muốn nói có vậy thôi sao?] – Kỵ sĩ Xám hỏi.

[Đúng. Xin lỗi vì đã làm phiền ngài rồi.] – Ralgwin đáp.

[Gửi cho tôi kế hoạch tấn công sau.]

[Tất nhiên rồi. Tôi sẽ dàn xếp.]

Không phải kiểu người thích trò chuyện, Kỵ sĩ Xám rời khỏi phòng ngay sau khi cuộc thảo luận kết thúc.

[Thiệt tình, cậu ta không thể hòa đồng hơn được sao.] – Ralgwin lẩm bẩm một mình khi Hiệp sĩ Xám đã rời đi. Hắn nhanh chóng trấn tĩnh lại, tập trung sự chú ý vào khung ảnh ba chiều trên bàn làm việc hiển thị bức ảnh Vandarion với một cậu bé. – [Cuối cùng cũng đến lúc để phản công...]

Vandarion là một kẻ tàn nhẫn, vừa khắc nghiệt vừa độc ác. Gã không bao giờ ngần ngại làm những gì cần thiết vì tham vọng của mình. Nhưng Ralgwin lại là gia đình của gã. Vandarion đã yêu quý hắn từ khi còn nhỏ và cũng huấn luyện hắn một cách nghiêm khắc, điều đó đặt nền móng cho việc Ralgwin học được cách quan tâm đến cấp dưới của mình—một đặc điểm đáng tiếc lại không có ở Vandarion.

[Bác hãy xem cháu sẽ đi được bao xa...]

Ralgwin có vẻ mặt dịu dàng khi nhìn chằm chằm vào khung ảnh. Hắn chia sẻ một mối quan hệ đặc biệt với bác của mình, điều này đã sinh ra mong muốn trả thù cho hắn. Hắn cũng đã kế thừa sứ mệnh của Vandarion là lật đổ hoàng tộc và Thanh Kỵ Sĩ.

Với việc tình cờ thu được chất thải linh lực trong vụ sập nhà máy đã thúc đẩy đáng kể tiến độ nghiên cứu của Grevanas với mục tiêu cuối cùng là hồi sinh Maxfern. Gã cần một cách để hồi sinh người chết, và chất thải này là cửa ngõ để gã hiện thực hóa nó.

[Tiến độ thế nào rồi?] – Grevanas lên tiếng hỏi ngay khi quay lại phòng thí nghiệm của mình.

[Sóng não ổn định trong bốn phút bốn mươi hai giây sau khi tim bắt đầu đập. Hoạt động não bộ của anh ta giống như trạng thái ngủ, nhưng tôi nghĩ sẽ sớm đạt trạng thái thức giấc.] – trợ lý mới của gã báo cáo. Người trợ lý mới này không ai khác chính là viên sĩ quan từng dẫn Grevanas đi tham quan nhà máy. Tuy bị giáng chức sau vụ việc, nhưng do được Grevanas đánh giá cao về kiến thức linh lực nên anh ta đã được gã thu nạp.

[Grevanas-sama, liệu cách này có thực sự sẽ hồi sinh Dagbaran?] – Một nữ quân nhân chứng kiến cuộc thí nghiệm hỏi. Tên cô là Sansara, và cô là đội trưởng của người đàn ông đã chết kia. Họ vừa trở về sau một nhiệm vụ trinh sát chết người.

[Đúng vậy, đó chính là mục đích của thí nghiệm này.] – Grevanas trấn an cô. – [Ta không thể đảm bảo kết quả, nhưng chúng ta đang nỗ lực để làm hắn sống lại. Thế nên cứ tiếp tục gọi hắn đi, Sansara.]

[Sự hiện diện của tôi ở đây có thực sự mang lại tác dụng gì không...?] – cô hoang mang hỏi.

[Hồi sinh người chết là việc khó khăn. Cô hiểu rõ điều đó, đúng chứ?]

[V-Vâng, kể cả tôi cũng có thể hiểu điều này.]

[Ký ức của cô về hắn rất quan trọng trong việc tái tạo và ghép nối linh hồn. Hãy tin tưởng lên, Sansara. Cô là người sẽ kích thích và đưa hắn trở về từ cõi chết.]

[Đ-được rồi... tôi sẽ cố gắng hết sức.]

Sansara gật đầu, cô nắm lấy tay Dagbaran và gọi anh. Các điện cực và các thiết bị khác gắn trên đầu cô đang truyền sóng não và sóng linh lực để hồi sinh đối tượng.

[Tỉnh dậy đi, Dagbaran... Chỉ mới một lần thì anh còn lâu mới trả hết nợ cho tôi.]

Linh hồn theo tự nhiên sẽ dần suy thoái sau cái chết. Vì thân xác có nhiệm vụ duy trì linh hồn nên một khi mất đi nó, linh hồn dần mất khả năng neo lại phàm trần và đi sang thế giới bên kia. Điều này có nghĩa là cần có hai kỹ thuật để hồi sinh người chết. Đầu tiên là tái sinh thể xác, thứ hai là tái tạo linh hồn. Phục hồi cơ thể là phần đơn giản hơn. Grevanas chỉ cần sử dụng ma thuật là có thể khép vết thương và ép trái tim đập trở lại. Mấu chốt thực sự là việc phục hồi linh hồn.

Một linh hồn đã bị hư hại cần phải được phục hồi và ghép lại vào cơ thể vật chủ của nó. Đây là một công đoạn cực kỳ khó khăn, gần như sẽ nắm chắc thất bại trong bất cứ điều kiện nào khác ngoài điều kiện lý tưởng. Nhưng Grevanas hiện đang có lợi thế về kỹ thuật linh lực và công nghệ tân tiến từ Fortorthe. Cả hai đã cải thiện đáng kể kỹ thuật hồi sinh và chất thải thu được từ nhà máy thậm chí còn giúp ích nhiều hơn. Trong khi nghiên cứu, Grevanas đã biết được rằng khả năng hấp thụ và hợp nhất linh hồn của chất thải có thể tận dụng để tái tạo linh hồn. Thí nghiệm trên Dagbaran là để xem mức độ hiệu quả của nó.

[Grevanas-sama, sóng não của anh ta đang tăng lên!] – tay trợ lý báo cáo.

[Tốt!] – Grevanas nói. – [Sansara, hãy tập trung nghĩ về hắn ta!]

[Dagbaran, thức dậy đi! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho việc anh đã hy sinh bản thân để bảo vệ tôi! Thức dậy ngay để tôi có thể nhìn thấy cái bản mặt ngu ngốc của anh một lần nữa!] – Sansara hét lên tuyệt vọng. Dagbaran vừa là đồng hương vừa còn có ý nghĩa rất quan trọng đối với cô.

[Hoạt động của não đang tăng! Anh ấy đang tỉnh dậy!]

[Dagbaran-kun, cố lên! Đây không chỉ vì mỗi cái mạng của cậu thôi đâu!] – Grevanas cầu khẩn người lính vô hồn. Kể cả lão Lich cũng rất nóng lòng, mặc dù gã chỉ đang nghĩ đến tên chủ cũ. Grevanas đang sử dụng mọi thứ có trong tay để hồi sinh Dagbaran, vì thế nếu quá trình hồi sinh thất bại, điều đó có nghĩa là gã còn rất xa mới có thể đưa Maxfern trở lại. Trong mắt gã, đây là một thí nghiệm sống còn.

[Hưa... a... Hơ?]

[Dagbaran!!!]

[Đối tượng thử nghiệm đã tỉnh lại!]

[Hắn thế nào rồi!?]

Dưới sự chứng kiến của Grevanas, tay trợ lý và Sansara, Dagbaran cuối cùng đã tỉnh dậy. Anh mở rồi chớp mắt bần thần nhìn lên trần nhà trước khi từ từ nhìn xuống bàn tay phải của mình. Thấy Sansara đang cầm chặt lấy nó, anh ngước lên nhìn cô.

[Đội trưởng...? Hở? Nơi này...]

[Anh có nhận ra tôi không, Dagbaran!?]

[Tất nhiên là có, Đội trưởng Sansara. Nhưng chuyện gì thế này? Tôi tưởng mình đã chết rồi chứ...]

Dagbaran, lúc này đã tỉnh táo, hoang mang tột độ. Do không có linh lực và chết một cách không hối tiếc, nên thay vì trở thành một hồn ma, linh hồn của anh đang đợi để sang thế giới bên kia. Vì lẽ đó, ký ức về bản thân của anh đã bị cắt đứt vào thời điểm thể xác anh ta chết.

[Anh đã chết, Dagbaran! Nhưng Grevanas-sama đã hồi sinh cho anh!] – Sansara theo bản năng siết chặt lấy tay Dagbaran. Những giọt nước mắt lớn trào ra từ khóe mắt cô. Việc Dagbaran sống dậy làm cô mừng khôn xiết.

[Đ-đội trưởng...?] – Trong khi đó, Dagbaran vẫn còn bối rối. Anh không hề hay biết gì về vụ quay trở lại từ cái chết, còn Sansara thì đang khóc vì anh ta. Dagbaran có cảm giác như mình đang mơ.

(Đội trưởng Sansara thừa nhận hắn là Dagbaran-kun. Đó là một dấu hiệu tốt.) - Grevanas liếc nhìn tay trợ lý, người ngay lập tức hiểu ý và nhanh chóng gửi dữ liệu cho gã - (Sóng tâm linh trùng khớp 99,98%... Quả là một thành công lớn.)

Grevanas cảm thấy nhẹ nhõm khi xem lại các con số. Sóng tâm linh của đối tượng sau khi hồi sinh gần như tương đồng hoàn hảo với sóng đặc trưng của anh ta trước khi chết. Có chút sai số nhưng đó là mức độ có thể chấp nhận được. Trước khi Grevanas có được chất thải, gã chưa bao giờ đạt được kết quả như thế này. Gã chỉ có thể đạt đến mức tương đồng một phần, và những người thân của đối tượng sẽ dễ dàng nhận ra điều không ổn. Với sự hồi sinh của Dagbaran và phản ứng của Sansara dành cho anh ta, Grevanas có thể nói rằng gã đã hoàn thiện kỹ thuật hồi sinh của mình.

[Ohoho, cậu cảm thấy thế nào, Dagbaran-kun? Có thấy kì lạ hay bất ổn gì không?] – Grevanas hồ hởi trước sự thành công của thí nghiệm. Tính cách của gã đã bị méo mó sau khi được tái sinh. Bình thường gã sẽ khắc kỷ hơn rất nhiều, nên đây là một cái nhìn thoáng qua hiếm hoi về con người gốc của gã.

[Cảm ơn ngài rất nhiều, Grevanas-sama! U-Ừm, tôi nghĩ tay trái của tôi hơi tê...] – Dagbaran chột dạ trước diện mạo đáng sợ của Grevanas, nhưng anh nhanh chóng bình tĩnh lại và bày tỏ lòng biết ơn. Suy cho cùng thì Grevanas đã cứu mạng anh—mặc dù không phải theo nghĩa thường thấy.

[Hừm, tay trái cậu đã bị thương nặng nên nó đã được tái tạo trong quá trình hồi sinh. Các dây thần kinh mới sẽ thiếu cảm giác và khó sử dụng như cánh tay gốc. Hãy báo lại ta nếu tình trạng này kéo dài quá lâu.]

Trên thực tế, thí nghiệm của Grevanas không chỉ để thử kỹ thuật hồi sinh. Gã còn muốn kiểm tra xem khả năng tái tạo cơ thể con người của chất thải linh lực. Fortorthe có công nghệ tương tự, nhưng mất rất nhiều thời gian. Khả năng hồi phục tức thì của chất thải cực kỳ hấp dẫn, đặc biệt là trong môi trường quân sự, nơi các thương binh sẽ dẫn tới làm suy yếu quân lực.

[Grevanas-sama, tôi không biết phải cảm ơn ngài ra sao...] – Sansara lau nước mắt và cúi đầu cảm ơn Grevanas. Cô thực sự biết ơn những gì lão Lich đã làm. Cô chỉ nhận ra Dagbaran quan trọng đến nhường nào khi anh đã qua đời. Sansara tôn sùng Grevanas như một vị thần vì đã có thể mang tình yêu của cô quay trở lại. – [Dagbaran! Anh cũng cúi đầu cảm ơn đi!]

[Oái...]

[Đây chỉ là một phần trong nghiên cứu của ta. Hãy cảm ơn các vì tinh tú vì đã ban phước cho hai người có cơ hội trở thành một phần của nó.] – Grevanas đáp.

[Đ-Đội ơn ngài, Grevanas-sama!] – Dagbaran lặp lại. Anh cũng cảm thấy biết ơn không kém. Anh đã chết để bảo vệ Sansara, vì vậy việc được quay trở về bên cô rất có ý nghĩa đối với anh.

Tuy chỉ mới hồi sinh nhưng Dagbaran đã đủ khỏe để tự đứng dậy. Anh ta cần truyền dịch để bổ sung các chất dinh dưỡng quan trọng cho cơ thể, nhưng không xuất hiện bất cứ biến chứng nào khác—Đây là một lợi ích khác của việc sử dụng chất thải linh lực.

[Chúng tôi xin phép, Grevanas-sama.] – Sansara nói.

[Cảm ơn ngài rất nhiều.] – Dagbaran nói.

Dứt lời, Sansara nắm lấy tay cầm chiếc xe lăn của Dagbaran và cặp đôi rời khỏi phòng thí nghiệm. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, Dagbaran được trả về doanh trại để hồi phục sức khỏe. Mặc dù đối tượng đã có thể đi đứng trở lại nhưng Grevanas vẫn đề nghị anh ta nên thận trọng và tập trung vào việc hồi phục.

[Grevanas-sama tốt bụng hơn vẻ ngoài nhỉ.] – Dagbaran nói.

[Đây là một ví dụ cho việc không nên đánh giá một cuốn sách chỉ từ bìa của nó. Nhưng anh đừng có mà quên lòng tốt của ngài ấy, Dagbaran. Anh phải dốc sức với công việc để trả ơn cho Grevanas-sama.] – Sansara chỉ dẫn.

[Biết mà. Tôi đâu có muốn trở thành kẻ vô ơn.]

[Phải thế chứ. Vậy thì trước hết hãy bắt đầu bằng việc giúp anh khỏe mạnh trở lại nào.]

[Này, đội trưởng…]

[Gì thế?]

[Tôi cũng muốn cảm ơn cô.]

[T-Tôi không cần anh phải cảm ơn, đồ ngốc!]

[Hiểu rồi.]

Cặp đôi tiếp tục tán gẫu trong khi tiến về doanh trại. Kỵ sĩ Xám đã chú ý đến họ trên đường đến phòng thí nghiệm của Grevanas.

[Được lòng quá nhỉ, Grevanas.] – hắn nhận xét.

[Ta đâu dám được như cậu, nhưng chẳng mất gì khi có thêm một vài con tốt.]

Grevanas đã đối xử tử tế với Sansara và Dagbaran là vì mục đích riêng. Gã vốn có ít đồng minh, và vẻ ngoài của gã càng làm trầm trọng thêm vấn đề đó. Bất kể nước đi trong tương lai có là gì, gã sẽ cần phải nỗ lực để giành được sự ủng hộ. Do đó, việc đối xử tử tế với đối tượng thử nghiệm và người thân của họ sẽ mang lại hiệu quả nhất. Điều tương tự cũng áp dụng với tay trợ lý mới mà gã đã chiêu mộ.

[Ông có thể nói hôm nay tôi đến đây là để trở thành con tốt của ông.] – Kỵ sĩ Xám đề nghị.

[...Nghĩa là sao?]

Grevanas hơi nheo mắt khi mời Kỵ sĩ Xám vào trong. Đồng thời, gã dùng chiếc vòng tay của mình nhắn tin cho tay trợ lý ở phòng bên tạm thời đừng làm phiền. Grevanas chỉ mới học cách sử dụng thiết bị đầu cuối dạng vòng tay và gã không mất nhiều thời gian để thành thạo nó.

[Đi lối này.] – Grevanas thúc giục.

[Ở đây thôi. Tôi không có ý định ở lại lâu.] – Kỵ sĩ Xám đáp.

[Ta muốn đảm bảo cuộc trò chuyện của chúng ta không bị nghe lén.]

[Ra vậy.]

Kỵ sĩ Xám gật đầu và đi theo Grevanas đến phòng chờ của phòng thí nghiệm. Gã Lich đã yểm nhiều phép thuật lên căn phòng, che chắn nó khỏi thiết bị điện tử và ngăn âm thanh thoát ra ngoài. Hiểu được điều này, Kỵ sĩ Xám ngồi vào chỗ mà không phàn nàn.

[Tôi có thể thấy là ông gần như đã hoàn thiện phép hồi sinh.] – chưa kịp ổn định chỗ ngồi thì hắn liền nói.

Grevanas cứ nghĩ sẽ phải vòng vo một lúc, nhưng gã mừng ra mặt khi Kỵ sĩ Xám đi thẳng vào vấn đề, giống như phong cách của Maxfern. Tuy rằng không nhiều người có thể phân biệt được nụ cười của Grevanas với vẻ mặt bình thường của gã. – [Ô hô! Ta đã dùng hết mọi thứ có trong tay để hiện thực hóa nó đấy.]

[Khoa học Fortorthe, linh lực và chất thải ấy hả?]

[Chính xác. Nếu đối tượng thử nghiệm mới chết và bọn ta tiếp cận được người thân của họ thì quy trình này gần như hoàn hảo.]

Khoa học Fortorthe có thể tái tạo chính xác DNA, linh lực và chất thải giúp việc tái tạo linh hồn trở nên dễ dàng. Chỉ riêng ma thuật sẽ không đủ để hồi sinh một cách chuẩn chỉ đến như vậy, nhưng với những công cụ mới, Grevanas có thể khiến người chết sống lại với sự mất mát tối thiểu.

[Vấn đề hiện tại là làm thế nào để phục hồi linh hồn của Maxfern vì gã ta đã chết được hai thiên niên kỷ, phải không?] – Kỵ sĩ Xám hỏi.

[Đúng. Ta chỉ mới chết cách đây bảy trăm năm, và nhìn bản thân ta mà xem.] – Grevanas cười cay đắng.

Các công cụ Grevanas vừa sử dụng để làm Dagbaran sống dậy không có sẵn khi gã được hồi sinh ở Folsaria. Những kẻ hồi sinh gã cũng không tài phép gì cho cam. Bị tái sinh thành Lich là bằng chứng cho điều đó. Linh hồn của gã chỉ được tái tạo một phần, và trí tưởng tượng của những kẻ hồi sinh đã thay thế phần còn thiếu, dẫn tới việc tính cách của gã trở nên giống với Maxfern.

[Đây là lúc lời đề nghị của tôi có tác dụng.] – Kỵ sĩ Xám nói.

[Cậu định giúp ta giải quyết vấn đề này à.]

[Đúng. Tôi sẽ thu thập dấu vết sinh học và linh hồn của Maxfern. Tôi cũng có thể cho ông mượn sức mạnh hỗn mang khi hồi sinh gã.]

[Quả là một lời đề nghị hấp dẫn...]

Vẻ ngoài gớm ghiếc cộng với việc không quen thuộc Forthorthe khiến việc thu thập thông tin của Grevanas gặp khó khăn. Lời đề nghị của Kỵ sĩ Xám đúng là một kịch bản lý tưởng. Hơn nữa, cơ hội được mượn sức mạnh hỗn mang cũng rất hấp dẫn.

[Dù vậy, ta sẽ để cách hồi sinh bằng hỗn mang làm phương án cuối cùng.]

[Bởi vì nó ảnh hưởng đến tính cách hả?]

[Đúng. Ta muốn hồi sinh Maxfern-sama mà ta biết nên ta sẽ chỉ dựa vào hỗn mang khi không còn lựa chọn nào khác.]

Hỗn mang làm mờ đi ranh giới giữa sự sống và cái chết, khiến việc hồi sinh trở nên dễ dàng hơn nhưng cũng làm lu mờ đi tính cách của chủ thể, Grevanas có lý khi cảnh giác với cách tiếp cận này. Đó là lý do tại sao gã muốn hoàn thiện kỹ thuật hồi sinh của mình—để thực sự đưa Maxfern mà gã biết trở lại.

[Nếu ông không muốn sử dụng sức mạnh hỗn mang thì cũng được thôi.] – Kỵ sĩ Xám nói.

[Ta thích sử dụng nó cho những việc khác hơn, nếu cậu không phiền.] – Grevanas trả lời. Gã đang ám chỉ đến việc loại bỏ những kẻ địch cản đường gã thu thập thông tin cần thiết về Maxfern hoặc giúp tẩu thoát mau chóng. Sức mạnh hỗn mang khiến những việc như thế trở nên rất dễ dàng.

[Điều này có nghĩa là ông đã chấp nhận lời đề nghị của tôi?] – Hiệp sĩ Xám hỏi.

[Rất vui lòng—tùy vào điều kiện từ phía cậu.]

Grevanas đã có được thứ mà mình muốn từ cuộc trao đổi này. Kỵ sĩ Xám có năng lực và Grevanas tin tưởng hắn có thể thu thập dữ liệu cần thiết về Maxfern. Và có lẽ cũng không còn ai tốt hơn cho công việc này. Vấn đề duy nhất là Grevanas biết lời đề nghị của Kỵ sĩ Xám có cái giá phải trả.

[Không cần phải lo lắng.] – Kỵ sĩ Xám trấn an. – [Tôi cũng không đòi hỏi gì quá đáng đâu. Tôi chỉ muốn ông cung cấp cho tôi công nghệ linh lực và ma thuật mà ông có trong tay thôi.]

[Công nghệ linh lực?] – Grevanas mở to mắt. Gã đã không lường trước được điều kiện này.

[Sớm muộn thì tôi sẽ kéo được Sanae vào vòng xoáy, nhưng thật không may, hiện tại tôi không thể đọ được với cô ấy về khoản linh năng. Vì vậy tôi cần sự hỗ trợ của công nghệ linh lực.]

Kỵ sĩ Xám sở hữu sức mạnh to lớn sau khi hy sinh tám cô gái cho vòng xoáy hỗn mang. Nhưng xét về linh lực, thì hắn cũng chỉ có sức mạnh hút từ các haniwa. Hắn không thể sánh được với Sanae-nee. Hắn biết cô có thể tấn công mình bằng một đòn phản công bất ngờ mà bản thân không thể chống đỡ nổi.

[Và cậu muốn công nghệ linh lực từ ta?] – Grevanas hỏi.

[Đó là lý do tôi đến đây.]

[Hừm...] – Grevanas trầm ngâm. Ngoài ma thuật, Ralgwin còn có trong tay công nghệ linh lực. Vì vậy, nếu Kỵ sĩ Xám chọn thỏa thuận với Grevanas, thì điều này chỉ mang một ý nghĩa. Gã Lich thở ra và cười cay đắng. – [Vậy ra cậu đã nhìn thấu ta.]

[Kỹ thuật hồi sinh giờ đã nằm trong tầm tay của ông, đến lúc tôi đánh với Sanae thì ông ắt đã—]

[Cậu không cần phải nói thêm. Tuy ta đã đề phòng, nhưng tai vách mạch dừng không hay.]

[Vậy câu trả lời của ông là gì?]

[Cậu quả là một kẻ đáng sợ, Kỵ sĩ Xám... Hầy, nhưng ta hiểu rồi. Hãy cho phép ta hỗ trợ cậu.]

[Vậy là thỏa thuận rồi nhé.]

[Thỏa thuận ư? Rõ ràng là ép buộc mà.] – Grevanas bỡn cợt, mặc dù gã không thật sự thấy tình huống hiện tại có chút hài hước nào. Đôi mắt khô khốc của gã cẩn trọng quan sát Kỵ sĩ Xám.

[Vớ vẩn. Nếu muốn từ chối, ông chỉ cần nói ra.]

[Việc cậu thực sự nghĩ như thế lại càng đáng sợ hơn...]

Kỵ sĩ Xám và Grevanas theo đó đã đạt được một thỏa thuận bí mật, trong đó Kỵ sĩ Xám sẽ cung cấp thông tin cho Grevanas và Grevanas sẽ cung cấp cho Kỵ sĩ Xám công nghệ linh lực và ma thuật. Thoạt đầu, không có gì đáng chú ý về cuộc trao đổi này, nhưng nó sẽ mở đường cho một điều lớn lao hơn nhiều.

Truyện Chữ Hay