Trans: Gurin
Edit: caubegiangho
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Rion nhận thấy có khá nhiều thời gian để xem xét lại cuộc tấn công cuối cùng trong khi đang nằm sấp mặt trên nền đất.
Không mất nhiều thời gian để Quỷ Thần hoàn toàn xuất hiện. Sự tồn tại của nó là một thứ rất kỳ dị đối với những con người đang quan sát, một thứ với cơ thể không có ranh giới vật lý chính xác và không thể xác định được. Thoạt nhìn, thứ đó có vẻ là một loại thực vật nào đó, hơn là động vật. Nhưng cậu cũng có thể gọi nó là một đám giun khổng lồ đan xen vào nhau thành một vùng màu đen bóng loáng với những cái xúc tu giun vung vẩy xung quanh. Ngoại hình giống nhất mà Rion có thể nghĩ đến là một con hải quỳ khổng lồ với cơ thể bằng than đá. Con người của thế giới này không thể so sánh nó với cái gì được, vì họ chẳng biết đến hải quỳ, cũng như than đá. Khi thứ đó bắt đầu di chuyển xung quanh, thì đã có một khoảng trống lớn xung quanh nó. Tất cả những con quái vật ở gần vị thần của chúng đều cố gắng hết sức để tránh thứ đó càng xa càng tốt. Các xúc tu không hề phân biệt đối xử, tất cả những sinh vật sống dường như là một vật hiến tế đủ tốt để tiêu thụ.
Lúc đầu, cuộc tấn công tuyệt vọng của họ rất khó để xuyên qua được đội quân quái vật, nhưng rất nhanh chóng, khi lũ quái vật ở tuyến đầu nhận ra những gì đang xảy ra ở phía sau, đám Rion không còn phải đối mặt với bất kỳ sự kháng cự nào nữa. Vẫn rất khó khăn để tiến lên, nhưng chỉ bởi vì nhóm của cậu phải đi ngược hướng chạy trốn của những con quái vật. Cuối cùng, họ đã làm được điều đó, họ đã đến trước mặt vị thần quái dị.
Chỉ để thấy chính họ bị đâm xuyên ngay lập tức bởi những chiếc xúc tu như thép lạnh và đập mạnh xuống đất.
Một đòn tấn công duy nhất là đủ để hạ gục và vô hiệu hóa toàn bộ quân đội của Rion, khiến những người lính đó bất lực nằm trên mặt đất chờ đợi cái chết của họ ngay dưới chân của Quỷ Thần. Một thứ sức mạnh quá áp đảo. Thứ đó thực sự là một vị thần, ngay cả khi nó là vị thần của quái vật. Không một nhân loại bình thường nào có thể hy vọng đối đầu được với nó.
Sau một thời gian, khi tình trạng mất máu nghiêm trọng bắt đầu xảy ra, khiến ý thức của cậu mờ đi và tầm nhìn trở nên tối tăm, Rion bắt đầu nghe thấy một tiếng hát. Cậu thoáng tự hỏi linh hồn tội nghiệp nào đã mất đủ tỉnh táo để cất tiếng hát trong hoàn cảnh như này, nhưng rất nhanh chóng cậu hiểu rằng mình đã cực kỳ, cực kỳ sai.
「… Đ-Đừng.. làm..vậy. Dừ…g」(Rion)
Cậu muốn hét lên bằng tất cả sức lực của mình, nhưng tất cả những gì cậu có thể kêu lên được là một tiếng khản đặc. Tuy vậy, cậu vẫn phải ngăn lại những gì đang xảy ra. Cậu cố gắng thu thập tất cả sức lực còn lại trong cơ thể và tập trung vào cánh tay để đứng dậy khỏi mặt đất.
「… D-Dừng lại. …A…ri…, …Vô ích…thôi.」(Rion)
Giai điệu “bài hát” mà cậu đang nghe là lời niệm chú của Ariel. Đó là một câu thần chú cực kỳ dài và phức tạp khủng khiếp, theo hiểu biết của cậu, chỉ có thể là một phép thuật duy nhất. Cũng như các Gia tộc có những cấm thuật của họ, thì các Đại Gia tộc Hầu tước của Vương quốc cũng vậy. Windhills truyền lại bí mật về phép thuật chữa trị mạnh nhất, thứ có thể cứu bất kể bao nhiêu người khỏi bờ vực của cái chết. Vợ cậu đang cố gắng hồi sinh cậu và quân đội của cậu. Nhưng cũng giống như Thiêu đốt linh hồn, sẽ có một cái giá chết người phải trả để thành công.
「…..Ariel. Đừng làm vậy. Dừng lạiiiiiiiiiiiiiii!」(Rion)
Cô không thể nghe thấy cậu. Lý do duy nhất khiến cậu có thể hét lên là thực tế rằng câu thần chú đã được thi triển và phép thuật đang dần đưa cậu ta trở lại từ cái chết. Vừa đúng lúc nhìn thấy thân hình bơ phờ của vợ cậu gục xuống khỏi trận địa.
「…Đây không phải sự thật! Điều này không thể xảy ra được! Aaaghhh!」(Rion)
Trái tim của Rion đã bị bao trùm bởi sự tuyệt vọng. Không chỉ bởi vì Ariel đã chết, mà còn bởi vì ngay cả với sự hy sinh của cô, cậu vẫn không thể làm được gì với Quỷ Thần. Cái chết của người vợ yêu dấu của cậu sẽ trở nên vô ích.
「Đừng có đùa với ta! Dừng ngay việc đem ta ra làm trò đùa đi! Tại sao ngươi luôn lấy đi mọi thứ từ ta!!」(Rion)
Rion nổi cơn thịnh nộ. Nhưng không phải nói tới Quỷ thần. Cậu nổi giận với chính Thế giới. Sau khi cố gắng thách thức ý chí của Nó rất nhiều lần, cậu đã hiểu ra sự vô ích, và miễn cưỡng từ bỏ để chỉ chờ đợi cho đến khi kế hoạch của Nó hoàn thành. Tất cả những gì cậu muốn kể từ đó là lặng lẽ dành thời gian cho mình. Và ngay cả điều đó cậu cũng không làm được. Thế giới đã kéo cậu quay trở lại sân khấu chỉ để đẩy cậu xuống vực sâu của sự tuyệt vọng sâu thẳm nhất. Vậy nên, cậu ghê tởm sự tồn tại đã chơi đùa với cuộc sống của cậu. Rion ghê tởm Thế giới. Và rồi cậu nổi cơn thịnh nộ.
「Tại sao ngươi không thể một lần cho ta một cái gì đó?! Chẳng phải ta cũng đến từ thế giới khác sao?! Chẳng phải những người như ta nên được ưu ái hay sao!? Ngươi có đang nghe không hả, Chúa!? Bởi vì nếu ngươi đang nghe, HÃY CHO TA SỨC MẠNH!!」(Rion)
Đó là những lời thiếu suy nghĩ sinh ra từ sự tuyệt vọng. Những câu nói vô nghĩ, sự tức giận của một đứa trẻ không còn có thể kìm nén được những bất bình vụn vặt của nó. Cậu chẳng hy vọng điều gì sẽ xảy ra cả, tuy vậy—
「Cậu khao khát sức mạnh?」(???)
「…Hở?」(Rion)
- đột nhiên cậu nghe thấy một giọng nói. Cậu quay theo hướng nó phát ra và nhìn thấy một người phụ nữ bằng cách nào đó trông giống Ariel. Cô ấy xinh đẹp và vô cảm như một con búp bê.
「Lời nói của cậu vừa rồi… Cậu khao khát sức mạnh?」(???)
「…Đúng vậy.」(Rion)
「Ta có thể ban cho cậu sức mạnh. Miễn là cậu nghe theo lời của ta.」(???)
「…Cô là Diane?」(Rion)
Người phụ nữ không hiểu sao lại khiến cậu nhớ đến thuỷ tinh linh. Cậu nghĩ rằng nếu như Diane có nhân dạng, thì cô sẽ trông giống như thế này.
「…Khá gần với sự thật, ta đoán thế?」(???)
「Sarah?」(Rion)
Nếu đây không phải là Diane, thì đó hẳn là Sarah, hoả tinh linh. Chỉ có hai đứa đó luôn ở bên cạnh Rion.
「Cũng khá gần đúng rồi!」(???)
「Hả? Nhưng làm gì cò… Rufii?」(Rion)
Rion, vẫn bối rối, thử tên tinh linh của Ariel.
「Vẫn không dúng. Ta hơi khác với tất cả bọn họ. Để ta cho cậu một gợi ý.」(???)
「Gợi ý?」(Rion)
「Ta là Diane, theo một cách nào đó. Nhưng ta cũng là Sarah. Và cả Rufi nữa. Và một người khác chưa được đặt tên. Cậu nghĩ ta có thể là ai?」(???)
Gợi ý như vậy là đủ. Nếu cô ấy là tất cả những nguyên tố sáng lập của thế giới, thì chỉ có một điều duy nhất xuất hiện trong tâm trí cậu.
「…C-Cô là…」(Rion)
Khuôn mặt của Rion tái đi như khi lần đầu tiên cậu nhìn thấy Quỷ Thần. Thứ đứng trước mặt cậu là sự tồn tại mà cậu ghê tởm và sợ hãi nhất. Chính bản thân Thế giới.
「Ta thấy là cậu hiểu rồi. Nhưng vẻ mặt như thế này trong cuộc gặp gỡ được chờ đợi từ lâu của chúng ta… Ta thực sự không thích nó, cậu biết không?」(Thế giới)
「K-Khốn khiếp! Tại sao Thế giới lại xuất hiện ở đây! Và với vẻ ngoài như vậy!」(Rion)
「…Thực sự, cái này cũng có phải lỗi của ta đâu mà mắng. Chính cậu đã triệu hồi ta. Chẳng phải cậu đang khá là thô lỗ sao?」(Thế giới)
「Tôi đã gọi cô?」(Rion)
「Cậu khao khát sức mạnh, phải không?」(Thế giới)
「…Thì ra là vậy.」(Rion)
Cậu hét lên trong tuyệt vọng, và Thế giới buộc phải trả lời. Điều này, đối với Rion, là một sự xúc phạm. Đặc biệt khi xem xét ai đã gây ra tình huống tuyệt vọng đó ngay từ đầu. Cậu sẽ không bao giờ chấp nhận một kết quả nực cười như vậy. Cậu thà chết chứ không làm theo ý thích bất chợt của Cô ấy.
「Hmm… Người phụ nữ đó vẫn còn sống đấy, cậu biết không?」(Thế giới)
「C-Cái gì?」(Rion)
Nhưng Thế giới nhìn thấu suy nghĩ của cậu một cách dễ dàng và có ngay câu trả lời. Ariel.
「Các tinh linh yêu quý cô ấy rất nhiều, cậu biết đấy. Nhiều tới mức họ đã từ chối hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của cô ấy và gánh vác bớt tác hại. Điều đó đã giữ cho cô ấy sống sót. Không phải là một việc khó đối với phong nguyên tố, nhưng dù vậy.」(Thế giới)
「…Ariel còn sống.」(Rion)
Đây là một tin tức thực sự đáng hoan nghênh. Nhưng, đồng thời, điều đó đã biến Ariel thành con tin. Nếu bây giờ cậu không hợp tác, Quỷ Thần sẽ giết cô ấy. Cậu cho rằng đây hẳn là lý do chính mà Thế giới đề cập đến điều này.
「Và đó chưa phải là kết thúc của tin tốt! Cô ấy đang mang thai. Ta tự hỏi, đứa bé đó có thể là con của ai?」(Thế giới)
「Đ-Đứa b-bé?」(Rion)
Không có một chút nghi ngờ nào trong tâm trí Rion, đứa bé rõ ràng là con của cậu. Lại thêm một sợi dây xích để trói buộc ý chí tự do của cậu.
「Lời thề chân thành sẽ chết cùng nhau mà hai người đã giao hẹn… Nó có bao gồm cả đứa bé không, ta tự hỏi? Cũng đâu phải là nó có thể đồng ý với lời thề của cậu ngay cả khi chưa được sinh ra, phải không?」(Thế giới)
「…Đồ hèn hạ, khốn nạn—」(Rion)
「Cậu KHAO KHÁT sức mạnh, phải không? Ta sẽ rất buồn nếu ta xuất hiện ở đây chả để làm gì, cậu biết không?」(Thế giới)
Và bây giờ là một lời đe dọa ẩn ý. Cô muốn cậu thực hiện theo yêu cầu của Cô. Và Rion biết rõ Cô sẽ không ban cho sức mạnh vì lòng tốt.
「…Tôi muốn.」(Rion)
Cuối cùng, không còn cách nào khác cho cậu.
「Hoàn hảo! Ta sẽ đáp ứng mong muốn của cậu. Và đổi lại…」(Thế giới)
「Đổi lại, cái gì?」(Rion)
「Cậu phải dâng lên mọi thứ cho ta. Ta muốn MỌI THỨ của cậu.」(Thế giới)
「…C-Cái gì?」(Rion)
So với một cái yêu cầu áp đặt, điều này nghe gần giống như một lời thú nhận tình yêu hơn. Rion nghe rõ những lời đó, nhưng không hiểu.
「Cậu không nghe thấy sao? Ta muốn mọi thứ của cậu.」(Thế giới)
「…Cô muốn hiến tế mạng sống của tôi?」(Rion)
「Không. Mặc dù đó cũng là một cách nói, ta đoán thế. Rốt cuộc, ta là một sự tồn gì đó giống như một vị thần.」(Thế giới)
Cô ấy như là một vị thần vui vẻ. Nhưng nếu cô ấy là chính Thế giới, thì cô ấy cũng tương đương như vậy.
「Hiến tế, huh…」(Rion)
「Nếu cậu từ chối, người phụ nữ đó sẽ chết. Đứa bé chưa được sinh ra, chưa thành hình trong bụng cô ấy cũng sẽ chết. Và tất cả những con sâu đáng thương đang cầu xin sự cứu giúp đằng sau cậu cũng sẽ chết.」(Thế giới)
「Ah…」(Rion)
Cậu chợt nhận ra quyết định của mình không chỉ ảnh hưởng đến cậu và Ariel. Nếu không giải quyết được Quỷ Thần, toàn bộ Bandeaux sẽ chịu chung với số phận của họ. Sức nặng của những sợi xích trói buộc Rion ngày càng lớn.
「Vậy? Cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ hoàn toàn trở thành của ta?」(Thế giới)
「…Được thôi.」(Rion)
「Một câu trả lời quááááá mơ hồ! Nói cho đúng nào. Nói rằng cậu thuộc về ta.」(Thế giới)
「…」(Rion)
「Nói. Đi. Hay cậu sẽ bỏ mặc tất cả bọn họ chết?」(Thế giới)
Tâm trạng vui vẻ của cô ấy biến mất ngay lập tức. Giờ đây, mối đe dọa đã lộ diện và áp lực đang khiến cậu ớn lạnh sống lưng. Nếu là bất kỳ người nào khác thì đều sẽ tuân theo mệnh lệnh ngay lập tức.
「…Tôi là… của cô.」(Rion)
「Đúng rồi! Cậu nói rồi! Giờ thì cậu đã bị ràng buộc với ta, được chứ? Cứ thử phá vỡ lời hứa này đi, hậu quả xảy ra sẽ cực kỳ khắc nghiệt đấy.」(Thế giới)
「…Tôi không định làm vậy. Tôi sẽ nghe theo lời cô nói. Hãy cho tôi sức mạnh.」(Rion)
Không có thời gian để suy nghĩ về hậu quả trong tương lai. Việc đánh bại Quỷ Thần cần phải được ưu tiên và không thể chờ đợi được nữa.
「Cậu phải chính thức trở thành tài sản của ta trước đã.」(Thế giới)
「…Vậy thì nhanh lên đi!」(Rion)
「Okaaay. Làm thế nào đây nhỉ, mình tự hỏi? Mình thích ngọn lửa phục thù đó nhưng dòng nước thông thái cũng rất được đấy chứ. Khó mà chọn quá... Mình đoán là mình nên chọn màu xanh dương dịu dàng thì hơn.」(Thế giới)
「Gu… a… augh…」(Rion)
Ngay khi Rion đang băn khoăn không biết Cô ấy đang nói về cái gì, thì một cơn đau xuyên thấu dữ dội ập vào mắt phải của cậu. Như thể ai đó cố gắng móc nó ra bằng xà beng.
「Lãnh chúa!」
Sol, Mercury và những thuộc hạ còn lại của Rion đã hoàn toàn bị áp đảo bởi tình hình cho đến nay, nhưng nhìn thấy chủ nhân của họ đau đớn, họ ngay lập tức cố gắng chạy đến bên cậu.
「Dừng ở đó thôi! Thêm một bước nữa và cậu ta sẽ chết!」(Thế giới)
Đây quả là một hình tượng nhân vật phản diện hoàn hảo, Cô ấy không thể diễn tốt hơn kể cả khi Cô ấy có cố.
「Ta không thấy phiền khi phải giết tất cả các ngươi trước đâu.」(Thế giới)
Lời đe dọa đặc biệt này nhắm vào cả nhóm thuộc hạ và cả bản thân Rion. Rion hiểu điều đó ngay lập tức nên cậu ra hiệu cho người của mình lùi lại.
「Dù vậy, cậu khá là kiên cường đấy. Cá nhân ta nghĩ rằng việc gào thét lên khi mắt của mình bị móc ra là bình thường, cậu biết không? Nhưng để cái đó sang một bên, cảm ơn vì bữa ăn.」(Thế giới)
Vừa nói, Cô vừa đưa con mắt phải đầy máu của Rion vào miệng và bắt đầu nhai nó một cách vui vẻ.
「Mmmmm. Rất ấm. Để mà nghĩ nó sẽ ấm thế này mặc dù tương thích với nước. Hương vị rất tuyệt vời… Hah, đùa thôi! Đừng nhìn ta như vậy. Ta không giống với cái lão già chán ngắt từ cái cột mà tìm đến niềm vui bằng cách tiêu thụ xác thịt.」(Thế giới)
「…Lão già… Đó có phải là vị thần cổ đại từ phương nam xa xôi?」(Rion)
Những lời của Cô khiến Rion nhớ lại câu chuyện mà cậu đã nghe Olivia kể về những vật hiến tế được dâng lên cho một vị thần cổ đại.
「Hắn là một lão già, cậu có nghe không? Giờ thì. Ta đã trả lại cho cậu một con mắt. Bây giờ cậu có thể đánh bại Thần của bọn quỷ được rồi.」(Thế giới)
「Hở?」(Rion)
「Ta đã trả lại cho cậu một con mắt. Cậu có thể thấy mà, đúng không?」(Thế giới)
Rion bây giờ nhận thấy rằng cơn đau bắt nguồn từ hốc mắt bên phải của cậu đang dần biến mất. Cậu đã thử nhắm mắt trái của mình và, quả thực, cậu có thể nhìn mà không gặp bất kỳ vấn đề gì.
「…Thấy rồi. Nhưng không phải cô mới là người đánh bại nó sao?」(Rion)
「Ta? Tại sao cơ chứ? CẬU khao khát sức mạnh. CẬU mới là người nên đánh bại nó. Ta chỉ cho cậu những gì cậu muốn.」(Thế giới)
Những lời của Cô ấy chắc chắn là hợp lý, mặc dù không được thoả mãn cho lắm. Rion bắt đầu tập hợp sức mạnh ý chí của mình để cố gắng chiến đấu thêm lần nữa. Nhưng trước tiên, cậu phải biết được Cô ấy đã ban cho cậu thứ sức mạnh gì.
「…Cô đã cho tôi loại sức mạnh gì?」(Rion)
「Khi cậu nhìn bằng mắt phải, cậu có thể nhìn thấy cả bốn tinh linh, phải không?」(Thế giới)
Đúng là vậy. Cậu nhìn thấy Sarah và Diane, một tinh linh thứ ba mà cậu biết là Ruffi, và một tinh linh nữa chắc hẳn là thổ tinh linh.
「Ồ, cô nói đúng… Chờ đã, không!」(Rion)
「Không gì? À, có lẽ đó là một tiểu phẩm hài kịch sao? Ôi chao, thú vị thật đấy.」(Thế giới)
「Im mẹ đi! Cô làm như Quỷ Thần có thể bị đánh bại chỉ với bốn nguyên tố!」(Rion)
Rion đã thử phép thuật dung hợp, cả của cậu và bằng cả cách hợp lực với Ariel. Nếu như vậy là đủ để đối phó với vị thần quái dị đó, thì ngay từ đầu cậu đã không phải xông pha lên trước mặt nó.
「Nó thực sự hoàn toàn khả thi mà?」(Thế giới)
「Vậy thì cô đi mà làm đi!」(Rion)
「Không có chuyện đó đâu. Với lượng sức mạnh còn lại, ta hầu như chỉ có thể khiến cho mọc tóc trên đầu một Dân làng A ở đâu đó.」(Thế giới)
「…Cái gì cơ? Chả phải cô là Thế giới sao?」(Rion)
「Và sao cậu lại nghĩ rằng toàn bộ sức mạnh của Thế giới chứa trong cơ thể nhỏ bé, dễ thương này của ta được? Ta đã mang đến những gì ta có thể chứa được.」(Thế giới)
「Chuyện gì đã xảy ra với phần còn lại?」(Rion)
「Bị quẳng đi rồi.」(Thế giới)
「…Cô có thực sự bị ngu không?」(Rion)
Ngay cả Rion cũng không thể tưởng tượng được một sự tồn tại như Thế giới sẽ nắm giữ bao nhiêu sức mạnh, nhưng cậu chắc chắn rằng đó không phải là số lượng mà cậu có thể vứt bỏ mà không cần suy nghĩ. Cậu chỉ không thể hiểu làm thế nào mà người phụ nữ này có thể gạt nó sang một bên dễ dàng như vậy.
「Thật độc ác! Vậy mà ta còn tạo ra cơ thể này chỉ để dành cho cậu…」(Thế giới)
「…Tôi chẳng hiểu cô chút nào. Sao cô lại làm một điều như vậy chứ?」(Rion)
「Hở? Cậu không nghe ta nói sao? Ta đã nói rằng ta muốn cậu, phải không? Em yêu anh, đồ ngốc. Ahhh! Mình nói rồi!」(Thế giới)
Lần đầu tiên trong cuộc nói chuyện này, con búp bê có biểu hiện mơ hồ giống như con người. Nhưng đó không phải là thời điểm tốt nhất để ngạc nhiên về điều đó.
「C-Cô… yêu tôi?」(Rion)
「Haizz. Anh vẫn như mọi khi, thậm chí khi đối mặt với lời thú nhận của ai đó. Giờ ta thực sự hiểu cảm giác của những người phụ nữ than thở rằng anh có thể đầu đất tới cỡ nào.」(Thế giới)
「Chờ chút. Ý cô là gì? Và cô đang nói về cái gì cơ chứ?」(Rion)
Mặc dù đúng là Rion có thể thiếu hiểu biết trong các vấn đề tình yêu, nhưng liệu thực sự có cơ hội để cậu thấu hiểu được trái tim đặc biệt của Thế giớ… thiếu nữ này không?
「Ta đã luôn luôn dõi theo anh, điều khá bất thường, anh biết không? Lúc đầu, ta chỉ muốn để mắt tới bất cứ điều gì mà anh đang cố gắng làm ở mọi lúc.」(Thế giới)
「Luôn luôn…」(Rion)
Điều này có nghĩa là Cô ấy đã biết tất cả các kế hoạch của cậu ngay từ ban đầu khi mà cậu còn đang định hướng chúng. Cậu luôn biết điều đó trong sâu thẳm tâm trí mình, nhưng nghe điều đó được nói ra khiến cậu cảm thấy khá thảm hại.
「Nhưng chứng kiến anh đấu tranh khiến ta thực sự phấn khích. Anh chưa bao giờ từ bỏ cho dù việc đó dường như là bất khả thi. Nhìn anh khi anh đang chăm chỉ làm việc thật sự rất dễ mến. Nhưng ta vẫn có nhiệm vụ bảo vệ cốt truyện đã thiết lập.」(Thế giới)
「Đúng là Cô đã làm vậy.」(Rion)
Cô ấy có một ‘nhiệm vụ’. Điều đó có nghĩa là ngay cả bản thân Thế giới cũng bị ràng buộc bởi các quy tắc của trò chơi. Tuy nhiên kiến thức này không gây ra bất kỳ thiện cảm nào trong Rion.
「Và anh… Anh thậm chí đã chiến đấu với ta! Anh đã chiến đấu với chính Thế giới vì những người quan trọng đối với anh. Đã bao giờ có một con người như vậy chưa? Ta không nghĩ rằng bất cứ ai khác, ngay cả một người chuyển sinh, có thể tự quyết tâm làm điều gì đó như vậy khi họ thậm chí còn không được trao cho bất kỳ sức mạnh nào.」(Thế giới)
「…Là vậy sao?」(Rion)
「Ta đã bị thuyết phục. Và đó là lý do tại sao ta bắt đầu nghĩ rằng anh mới là nhân vật chính thực sự. Rằng anh xứng đáng trở thành nhân vật chính hơn nhiều so với một người phụ nữ ngu ngốc thậm chí còn không thể làm theo kịch bản.」(Thế giới)
「Cái đó…」(Rion)
Nhưng chẳng phải điều đó sẽ trái với nghĩa vụ của cô ấy sao? Lời giải thích này chỉ khiến Rion cảm thấy bối rối hơn.
「Nhưng chừng nào ta còn là Thế giới, ta không thể làm điều đó. Vì vậy, ta đã phải đợi cho đến khi trò chơi kết thúc. Chỉ có như vậy ta mới có thể vứt bỏ vai trò của mình và sống hết cuộc đời với anh như ta đã quyết định. Giờ thì thời điểm đã tới. Ta sẽ biến anh trở thành nhân vật chính trong câu truyện của riêng anh và ta sẽ là nữ chính của anh. Anh thấy thế nào? Chẳng phải điều đó nghe thật tuyệt vời sao?」(Thế giới)
「…Cô thực sự bị ngu rồi.」(Rion)
Chà, sẽ đúng hơn nếu gọi Cô ấy là một Yandere, và thậm chí còn không phải là người đầu tiên đổ Rion nhiều đến vậy. Nhưng không có một ai trong quá khứ có sức mạnh tuyệt đối ngang bằng với cô ấy.
「Ta không có. Anh đang trở nên quá đáng đấy, anh biết không? Ta thậm chí còn phải trăn trở khi giả định kiểu ngoại hình mà anh thích. Khá là bực khi phải khiến ngoại hình của mình trông giống người phụ nữ đó. Thấy chưa? Ta thậm chí còn làm cho mình một đôi mắt xếch. Trông ta có dễ thương không?」(Thế giới)
「…Ariel dễ thương hơn nhiều.」(Rion)
「Đừng có bao giờ nói như vậy một lần nữa. Anh đã hứa sẽ hiến dâng bản thân mình cho ta. Vì vậy, hãy quên người phụ nữ đó đi và cống hiến cơ thể anh, toàn bộ bản thân anh cho ta và chỉ mỗi ta mà thôi.」(Thế giới)
「Chỉ sau khi Quỷ Thần bị đánh bại thôi.」(Rion)
「Thế thì đi và làm điều đó đi, đồ chậm chạp! …Được rồi. Ta thấy là không còn cách nào khác, ta sẽ ban cho anh một đặc ân. Nhưng chỉ duy nhất lần này thôi đấy nhé?」(Thế giới)
Cô ấy di chuyển tay như thể đang chỉ huy một dàn nhạc.
「Cái— !?」(Rion)
Đột nhiên, tất cả các xúc tu của Quỷ Thần cố gắng lén lút lẻn ra phía sau Cô bị đóng băng giữa không trung mà không bao giờ tiếp cận được cơ thể của Cô ấy.
「TSK tsk. Để mà nghĩ rằng cái thứ chẳng có gì tốt như ngươi có thể hiểu được ngôn ngữ của thế giới này. Cố gắng tấn công ta ngay sau khi biết về sức mạnh hạn chế của ta… Ngươi đúng là một vị thần nhỏ vô liêm sỉ. Thành thật mà nói, sao mà một tấm chiếu mới như ngươi lại có thể nghĩ đến việc thay thế ta được nhỉ?」(Thế giới)
Quỷ Thần đúng là có hiểu ngôn ngữ. Ban đầu nó đã giữ khoảng cách, cảnh giác trước sự xuất hiện mới, nhưng lại bị Thế giới lừa gạt. Tức giận, nó phát ra một tiếng gầm dài, đinh tai nhức óc.
「Giờ thì, anh yêu à, đến giờ học tập rồi. Như anh đã biết, bằng cách điều khiển nhiệt độ với thuộc tính lửa, anh có thể đóng băng nước được triệu hồi và tạo ra băng. Khá là tuyệt vời khi anh có thể tự mình nghĩ ra điều đó.」(Thế giới)
Tất cả các xúc tu đột nhiên bị đóng băng. Tuy nhiên, không được bao lâu, Quỷ Thần đột nhiên uốn cong chúng, phá vỡ lớp băng và tiếp tục đòn tấn công của nó với sức mạnh lớn hơn. Thế giới né đòn tấn công đó một cách dễ dàng.
「Nhưng băng không đặc biệt vì độ cứng rắn hay độ sắc bén của nó. Rốt cuộc, Thổ tốt hơn ở cả hai mảng đó.」(Thế giới)
Cô ấy tiếp tục bài giảng của mình trong khi đóng băng các xúc tu hết lần này đến lần khác.
「Vậy điều gì khiến nó trở nên đặc biệt? Là nhiệt độ.」(Thế giới)
Đột nhiên xuất hiện một cơn gió gào thét trong khu vực. Đây cũng là phép thuật của Thế giới. Cơn lốc vừa xuất hiện cuốn những mảnh băng vỡ và thổi chúng lên trên trời. Ngay lập tức, không khí trở nên lạnh hơn và bầu trời thì đầy mây mù. Trời bắt đầu có tuyết. Từ tuyết biến thành bão tuyết.
「Tất cả mọi sự sống đều cần độ ấm. Khi nhiệt độ giảm xuống, các sinh vật sống trở nên chậm chạp hơn. Giảm đủ nhiệt độ, chúng sẽ hoàn toàn ngừng hoạt động, hoặc thậm chí là chết. Đây là thế giới, là nguyên tắc cơ bản của ta.」(Thế giới)
Rõ ràng là đối với mỗi sinh vật, có một mức nhiệt độ tối thiểu mà nó sẽ không thể tồn tại ở đó.
「Giờ anh đã biết phải làm thế nào chưa? Ta có thể cho anh một gợi ý nữa nếu anh vẫn chưa biết. Thứ kinh tởm đó đang cố gắng tạo ra một thế giới với bốn nguyên tố khác làm cốt lõi. Một thế giới xoay quanh thép, vàng, chất độc và bóng tối. Anh có hiểu điều đó sẽ dẫn đến cái gì không? Sự hỗn loạn nào mà nó sẽ đem đến đây? Nó sẽ là một thế giới xấu xí như vậy.」(Thế giới)
Nhưng Rion không nghe thấy những lời cuối cùng của Cô ấy. Những gợi ý đầu tiên là đủ và giờ đây cậu đang hoàn toàn tập trung vào cuộc chiến sắp tới.
「…Phải, giờ tôi có thể thấy cách nó hoạt động rồi. Diane, Rufi.」(Rion)
Đáp lại mệnh lệnh của Rion, cả hai tinh linh đều suất hiện. Dòng nước bắt đầu chia tách thành nhiều giọt nhỏ hơn và nhỏ hơn. Gió thổi cuồn cuộn trên bầu trời. Một cơn lốc xoáy, không, thứ gì đó phức tạp hơn là một cơn bão bình thường xuất hiện phía trên Quỷ Thần. Ngay sau đó, một tia sáng chói mắt từ trên trời đánh xuống, theo sau đó là một tiếng sấm rền vang.
「…Anh chia nhỏ những giọt nước và để chúng bay theo gió. Tĩnh điện tập hợp lại, và một khi đã đủ, anh sẽ có được sét.」(Thế giới)
「Thép yếu đối với điện, phải không?」(Rion)
「Đúng như ta nghĩ, ta sẽ chẳng bao giờ cảm thấy nhàm chán với anh. Ta tự hỏi anh sẽ cho ta xem thứ gì tiếp theo?」(Thế giới)
「Không cần thêm nữa. Nguyên tố chính của nó là thép và điều đó xác định là điểm yếu lớn nhất của nó. Để chắc chắn, tôi cũng nên đánh vào nguyên tố độc của nó, nhưng tất cả các yếu tố cần thiết cho việc đó đã được thu thập.」(Rion)
Sức sống trở lại với giọng nói của Rion. Cuối cùng, việc tìm ra cách để giành chiến thắng đã cho phép cậu lấy lại một chút sự hăng hái của mình.
「Ta cũng thích bộ mặt ngầu lòi này của anh đấy. Ta sẽ đặc biệt nỗ lực để giúp anh. Dù sao thì chúng ta cũng cần phải tấn công đồng thời để giáng một đòn chí mạng.」(Thế giới)
「…Với sức mạnh khiến cho tóc mọc trên đầu dân làng ngẫu nhiên nào đó sao?」(Rion)
Cậu cũng đã lấy lại được năng lực mỉa mai của mình.
「Im đi. Một cô gái không được khoe khoang một cách bất cần.」(Thế giới)
「…Cứ việc làm những gì cô muốn.」(Rion)
「Tất nhiên rồi. Giờ thì, hãy bắt đầu thôi! Đây sẽ là lần đầu tiên chúng ta hành động cùng nhau!」(Thế giới)
Rion chưa bao giờ nghĩ rằng cuối cùng cậu sẽ chiến đấu bên cạnh kẻ thù mà cậu cần phải đánh bại nhất. Nếu đây là kế hoạch của Cô ấy ngay từ đầu, thì cậu đã hoàn toàn bị cuốn vào kế hoạch. Cuối cùng, cậu không thể đánh bại Thế giới trong khi trò chơi vẫn chưa kết thúc, đó chính là lý do tại sao Cô ấy sử dụng con át chủ bài của mình trước khi cốt truyện kết thúc. Nhưng ngay cả khi cuối cùng thì cậu được Cô ấy giúp đỡ, ngay cả khi Cô ấy thành công trong mục đích khó tin của Cô ấy là có được cậu, Rion vẫn cho rằng kết quả là ổn bởi nếu làm như vậy cậu sẽ bảo vệ được Ariel. Cậu có thể đã thua Thế giới, nhưng lần này ít nhất cậu đã bảo vệ được những người quan trọng đối với cậu, và đó là điều mà cậu hài lòng.
◇◇◇
◇◇◇
Một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi bầu trời ngừng kêu gào và những tiếng sấm vang dội ngừng gầm rú trên bầu trời. Đánh giá rằng trận chiến đã kết thúc, người dân Camargue rụt rè rời khỏi nơi trú ẩn của họ. Nhưng bên ngoài, không có dấu hiệu nào cho thấy chiến thắng đang chờ đợi họ. Nhiều người dân trong thị trấn trèo lên tường thành, lo lắng tìm kiếm manh mối về những gì đã xảy ra.
Tất cả những gì họ nhìn thấy bên ngoài là vùng đồng bằng của Bandeaux với vô số xác chết của quái vật trong tầm mắt. Cuộc chiến với Quỷ Thần tấn công Bandeaux đã kết thúc, và do đó trận chiến quyết định thực sự đã kết thúc. Và chỉ có một người, một vị hiệp sĩ duy nhất còn lại trên chiến trường, biết được sự thật về những gì đã xảy ra. Một cá nhân tên Sol Aristes.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Một chút nhận xét về chap cuối arc này (của ông Trans):
- Có nhân vật mới: Thế giới với ngoại hình của Ari
- Tính cách: Yandere, hơi hãm (edit: thêm một chút kiêu ngạo của 1 vị thần?)
- Giới tính: Tự cho là nữ?
- Trận chiến kết thúc tương đối mãn nhãn nhưng sự xuất hiện của nhân vật mới lại khiến cho tôi đau đầu, sự thực là tác giả miêu tả thế giới giống như 1 đứa trẻ thể hiện tình cảm của mình với đồ chơi - bằng cách gả mình cho đồ chơi :v. Ấn tượng của tôi về thế giới vốn dĩ là một hệ thống vô cảm, nhưng giờ nhân sinh quan của tôi bị đảo lộn vì tác giả moe hóa thế giới và thêm 1 đống tag vào nó. Và trận chiến chung cuộc chống lại thế giới lại không xảy ra :v. Hơi sad.
- (edit: tôi thì lại cho rằng thế giới là 1 ý chí mơ hồ, hơi hướng máy móc cơ. Nước đi này tôi không ngờ tới)
- Arc này kết thúc với kết thúc cũng tạm ổn dù buff hơi quá nhưng có khoa học.
- Tiếp theo arc sau Maria sẽ lên sàn diễn vì Rion bận đi tuần trăng mật mà bỏ quên vợ ở nhà. Lancelot cũng là một nhân vật đáng mong đợi.
- Học đại học khó quá đi :l