Toshizou Hijikata, đội phó của Shinsengumi.
Jeanne d’Arc, Trinh Nữ của Orleans
Hai người họ đứng giữa đấu trường.
Khi họ xuất hiện, khán giả như vỡ òa trong niềm hân hoan.
Hai vị Anh Hùng này rất nổi tiếng với các binh sĩ.
Và giờ thì dân chúng cũng ủng hộ họ bằng những tình cảm nồng nhiệt.
“Woah! Tiến lên Toshizou! Tôi đặt tiền cho chiến thắng của ngài đấy!”
“Ngài ấy thật phong độ!”
Toshizou được phái đẹp đặc biệt yêu thích.
“Thánh nữ Jeanne! Hãy biến tôi thành nô lệ của ngài!”
“Hôm nay ngài cũng thật lộng lẫy”
Jeanne được rất nhiều người quý mến, nhưng có lẽ giới trẻ vẫn nhiều hơn một chút.
Coi bộ họ đều có lượng người ủng hộ như nhau.
Tỉ lệ cược cho đôi bên dường như cũng khá cân bằng
Lẽ dĩ nhiên, không có nhiều người đến để đặt cược, họ chỉ muốn tận hưởng không khí lễ hội mà thôi.
Tôi vừa bước về chỗ của mình vừa suy nghĩ về điều đó. Theo sau là những tiếng reo hò náo nhiệt.
“Ngài ấy là Quỷ Vương Ashtaroth!”
“Vị vua của chúng ta!”
“Cảm ơn ngài vì đã mở cửa đấu trường này!”
Rất nhiều lời tung hô vang lên từ phía quần chúng.
Tuy nhiên, tôi không phải lí do họ ở đây.
Vì thế nên tôi giơ tay lên ra hiệu cho họ hãy im lặng và sự im lặng bao trùm khắp đám đông.
Có vẻ như họ đã quen với điều này, nhưng hóa ra Eve đã nói chuyện và hướng dẫn cho họ trước khi tôi đến.
Kỳ thực, cô ấy luôn nghĩ về tất cả mọi việc.
Tôi liếc nhìn cô ấy và được đáp lại bằng một nụ cười.
Cô rất vui sướng vì mọi việc đang được thực hiện trơn tru.
Và vì thế tôi cũng hi vọng rằng mọi thứ sẽ tiến triển đúng như dự định của cô ấy.
Và rồi tôi bắt đầu lên tiếng.
“Ngày hôm nay, với mục đích là giải trí cho mọi người, người của ta, Toshizou Hijikata và Jeanne d’Arc sẽ giải quyết mối bất hòa giữa họ bằng một trận đấu kiếm.”
Rồi Toshizou rút thanh kiếm Izuminokami Kanesada ra khỏi vỏ.
Còn Jeanne thì tuốt thanh kiếm Nouvelle Joyeuse dắt sau lưng ra.
Thanh kiếm của Toshizou tỏa sáng như thể nó là một tạo vật của nghệ thuật vậy.
Thanh kiếm thánh thì lại tỏa ra ánh sáng mang sức mạnh của thần.
Họ rất khác biệt, nhưng cả hai đều là những bậc thầy về kiếm thuật.
Tuy nhiên, họ sẽ không dùng hết sức để đánh.
Thật nực cười khi lại đi dùng thanh kiếm thật.
Chỉ có một kẻ ngốc mới mạo hiểm để vị tướng có tài của hắn bị thương trong một trận chiến như thế này.
Và tôi đưa cho tên yêu tinh những thanh kiếm mà tôi đã làm.
Hắn hỏi lại tôi,
“Quỷ Vương? Đây là gì vậy?”
“Đây là những thanh kiếm tre. Những thanh kiếm dùng trong tập luyện này được làm từ các vật liệu dễ uốn dẻo”
“Nó thực sự rất nhẹ. Họ sẽ không bị thương khi dùng nó. Ngài đã phát minh ra chúng phải không, Quỷ Vương?”
“Không, đây là một thứ mà ta biết được nhờ kí ức tiền kiếp. Không phải từ thế giới của ta, mà là ở đất nước được gọi là Nhật Bản này.”
“Ah, ngài quá uyên thâm, Chủ Nhân. Thật đáng kinh ngạc.”
“Vậy, nó rất khác so với thanh kiếm gỗ?”
“Kiếm gỗ cũng có thể gây nạn nếu như ngươi phạm phải sai lầm. Nếu ta phải nói thì chúng sẽ bớt nguy hiểm hơn”
“Còn nữa, nếu chúng bớt gây nguy hiểm hơn khi luyện tập, chẳng phải người chiến đấu cũng sẽ yếu đi sao?”
“Hmm, ta không rõ về điều này. Tương truyền rằng nó được tạo nên bởi Kamiizumi Nobutsuna, một trong những kiếm sĩ giỏi nhất nước. Phong cách chiến đấu của ông ấy sớm có ảnh hướng lớn đến Nhật Bản và trở thành
phong cách của những người chỉ huy. Và đó cũng là thời kì mà kiếm thuật là thứ quan trọng nhất, vì thế nên có người tin rằng kiếm tre đã góp phần vào tầm quan trọng của nó.”
Tên yêu tinh gật đầu ra vẻ hiểu biết. Rồi hắn cầm những thanh kiếm đến cho hai đấu sĩ.
Toshizou cầm một thanh lên với ánh mắt luyến tiếc.
“Dường như, Tennenrishin-ryu[note28075]không thực sự dùng kiếm tre.”
Ông ta lẩm bẩm.
Jeanne nhìn thanh kiếm lạ mắt đó rồi cắn vào nó.
Có lẽ cô ấy đang tận hưởng mùi hương của tre.
Rồi cô nhận ra rằng, nó không phải thức ăn, thế nên cô ấy bắt đầu thử độ bám[note28077] của nó.
Jeanne dường như đánh giá cao vũ khí có trọng lượng nhẹ, nên cô nói,
“Thanh kiếm thánh sinh ra chỉ để dành cho tôi và nó rất nhẹ. Cũng do tôi đã quen với loại vũ khí như này, tôi chắc chắc sẽ chiếm được ưu thế.”
Cô ấy cười ngạo nghễ.
Toshizou đáp lại,
“Là một người Nhật Bản, tổ tiên của tôi sẽ thất vọng tràn trề nếu tôi để thua trong một trận đấu bằng kiếm tre.”
Rồi ông ta vung thanh kiếm.
Họ thử kiếm trong khoảng ba phút trước khi bước đến vạch vôi.
Họ đứng đó, cách nhau một khoảng ngắn. Đó cũng chính là nơi trận chiến bắt đầu.
Khoảng cách giữa hai người chỉ là vài mét, nhưng đối với họ, đối thủ của mình chỉ vượt tầm của một đòn đánh chí mạng mà thôi.
Điều đó có nghĩa rằng họ chỉ cần bước lên một bước là có thể tung ra một đòn đánh có sức sát thương cao rồi.
Khi họ đứng trên vạch vôi, tiếng ồn ào từ phía khan giả đã lắng xuống.
Họ đều tập trung vào hai đấu sĩ, kiên quyết không bỏ phí giây nào.
Và khi sự tập trung ấy đã lên đến đỉnh điểm thì tôi giơ tay phải lên.
Rồi hạ xuống.
“Bắt đầu!”
Ngay lúc đó, cuộc chiến giữa hai người Anh Hùng được bắt đầu.
Toshizou Hijikata và Jeanne d’Arc. Một trận đấu đã được mong chờ từ lâu.