Vầng hào quang hác ám đã biến mất khỏi cơ thể Eligos.
Hắn ta là người đầu tiên để ý đến điều ấy.
"Sức mạnh của ta. L-Làm thế nào... Chuyện gì đã xảy ra với cái lõi của ta!?"
Ma vương Ashta phản ứng ngay lập tức.
Anh sử dụng ma pháp dịch chuyển đến trước mặt Toshizou and Jeanne.
"Có vẻ như mọi chuyện diễn ra đúng như ta dự tính. Ta vừa nhận được thông báo từ Eve. Cô ấy đã thành công trong việc phá hủy cái lõi trong lâu đài của ngươi."
"Không thể nào! Lâu đài của ta không thể thất thủ dễ dàng như thế được! Chỉ có những tên khổng lồ mới có thể phá hủy được nơi đấy!"
"Ta có chúng đấy. Lũ khổng lồ."
"S-Sao cơ!?"
"Ta thuê lũ Cyclops cho công tác xây dựng. Chúng trốn sau khu rừng gần lâu đài của ngươi. Chúng không phải là sinh vật thông minh nhất, nhưng chúng rất khỏe. Eve đã chờ đến lúc ngươi rời khỏi lâu đài để lấy đầu ta. Và đó là lúc cô ấy tấn công."
"Không! Không thể nào! Kể cả khi ngươi phá hủy được tường thành, lõi vẫn được giấu rất kỹ! Nó được chôn rất sâu dưới mặt đất cơ mà!"
“Well, xem xét tình hình lúc này một cách bình tĩnh đi. Liệu rằng ngươi có cần bằng chứng khác về việc sức mạnh của mình đang suy yếu đi không?”
"...Chết tiệt."
Đến mức này, hắn ta không còn cách nào khác ngoài phải chấp nhận thực tại.
Đôi vai của Eligos chùng xuống khi hắn nói tiếp.
"...Ta vẫn chưa bị đánh bại. Ta vẫn có thể chiến đấu tiếp mặc cho có hay không có ma pháp. Nhưng ta có một câu hỏi. Làm thế nào mà ngươi có thể tìm ra được lõi? Kể cả Sharltar cũng không biết được vị trí của nó."
"Nhưng Sharltar đã tiết lộ về nó sau khi bị tra tấn"
"Gì cơ!? Vậy hắn ta biết ư? Hắn ta biết nó ở đâu ư?"
"Có vẻ là vậy. Vậy nó ở đâu? Chỉ có người mà ta gửi đi mới biết nó ở đâu thôi."
"Có một cánh của bí mật ở sau ngai vàng. Có thêm một căn phòng bí mật nằm sau cả căn phòng bí mật ấy. Nhưng những kẻ tham gia xây dựng nơi ấy đã bị giết. Ta không hiểu bằng cách nào..."
"Vâng vâng. Giữ câu hỏi đó cho sau này ấy. Sự lan man của ngươi làm ta nhớ đến Sharltar đấy."
Tôi thở dài trong ngao ngán và gửi tin thông qua thần giao cách cảm cho Eve.
"...Ngươi nghe hắn nói rồi đấy. Sau ngai vàng."
Eve nghe thấy và trả lời.
"Vâng."
Cô ấy có vẻ rất hài lòng.
Eligos đột nhiên nhìn tôi với ánh mắt nghi hoặc.
"Ngươi đang nói gì vậy. Không phải ngươi đang nói với tên cấp dưới vốn đã biết vị trí của nơi ấy sao?"
"Không hề. Bọn ta chả có chút manh mối gì cả"
"C-Cái!?"
"Ngươi nghe rồi đấy. Đó là tất cả. Và giờ lõi của ngươi sẽ bị phá hủy."
"Nh-Nhưng, ta chắc chắn là ma thuật đã thoái khỏi cơ thể ta rồi mà!"
"Chỉ là tạm thời thôi. Ta giao cho cấp dưới của ta, Eve, một quả cầu thủy tinh làm từ tro của Quỷ vương Sabnac. Nó chứa một lượng ma pháp vô hạn. Ma pháp để 'phong ấn ma pháp'. Nó được sử dụng lên cả lâu đài của ngươi, tạm thời ngăn không cho lõi gửi ma lực đến chỗ ngươi. Nó không có hiệu lực quá lâu."
Khi tôi đang nói điều này, vầng hào quang của Eligos đã trở lại.
Hắn ta đã lấy lại được cơ thể bất khả chiến bại của hắn.
Và khi hắn nhận ra điều ấy, hắn lên cơn thịnh nộ.
"Ngươi lừa ta!!"
Và với điều ấy, tôi búng tay.
Hình ảnh căn phòng bí mật của Eligos hiện lên trên bầu trời.
Và cũng ở đấy, có một hầu gái đang cầm một cái búa.
"D-Dừng lại!!!Dừng lại! Nếu ngươi phá hủy nó..."
Bây giờ hắn ta khá là tội nghiệp, nhưng Eve không thể nghe hắn nói.
Còn tôi thì chả thể nào cảm động trước lời cầu xin của hắn.
Tên Quỷ vương này đã sử dụng Sharltar để tàn sát rất nhiều người.
Khi hắn còn sống, khi hắn còn thở, hắn sẽ không dừng thỏa mãn ham muốn của hắn.
Trong trường hợp đó, tôi chỉ việc giết hắn thôi.
Tôi ra lệnh cho Eve.
Phá hủy nó với chiếc búa của cô!
Ngay lập tức, chiếc búa của Eve vung xuống. Lõi của Quỷ vương Eligos, cái lõi mà với hắn đó là tất cả, đã bị phá hủy.
Mặc dù trái tim hắn thật nhơ nhuốc, cái lõi vỡ tan lại thật đẹp. Tựa như tuyết rơi vậy.
Vào lúc ấy, tôi nhớ lại những lời mà Thần nói với tôi khi tôi tỉnh giấc.
'Phá hủy tất cả các lõi của các Quỷ vương, và ngươi sẽ thắng...'
Và tôi đã thắng cuộc chiến này.
Eligos đã mất đi ma thuật của hắn. Hắn giờ chỉ là 'Hiệp sĩ'.
Cùng lúc đó, đạo quân người chết mà Sharltar tạo ra cũng ngừng di chuyển.
Chúng trở lại thành những cái xác bình thường và vỡ vụn.
Và với điều ấy, tôi đã giành chiến thằng trước đạo quân gồm mười nghìn tên.
Không phải tât cả kẻ thù là undead, và chúng vẫn còn sống. Tuy nhiên, không chắc rằng phần lớn trong số chúng sẽ tiếp tục nghe lời một Quỷ vương đã bị phá hủy lõi.
Đa phần chúng đều bỏ chạy hoặc ném vũ khi đi và đầu hàng.
Tôi chứng kiến tất cả với sự thương hại. Rồi tôi gợi ý cho Eligos làm theo bọn chúng
"Lũ undead của ngươi biến mất rồi. Những kẻ còn lại trong quân đoàn của ngươi đã mất hêt ý chí chiến đấu. Ngươi cũng có thể đầu hàng đấy. Không giống như ngươi, ta không hành hạ tù nhân.
Khi nghe những lời này, Eligos cười như thể hắn đã bị điên.
"...Ahahaha!"
"Ngươi có cảm thấy thích thú không?"
“Không. Ta đã được nghe câu chuyện về một Quỷ Vương mới có trái tim của một con người và mềm yếu như một đứa trẻ vậy.”
"Loài người có thể độc ác như những loài khác. Và không phải quỷ nào cũng ác."
Tôi nghĩ đến Eve khi tôi nói những lời này.
"Có lẽ là vậy. Tuy nhiên, ta là tên Quỷ Vương đã mơ ước trở thành Đại Quỷ vương. Nhưng bây giờ, ta đã mất tư cách để làm Quỷ vương rồi..."
Hắn ta cười nhạo bản thân.
"...Tuy nhiên, ta vẫn là quỷ! Và loài quỷ chúng ta cũng có danh dự của mình!!"
Hắn ta giương kiếm lên.
Có lẽ hắn ta muốn một cuộc đấu.
Nhưng Jeanne và Toshizou chẳng còn mong muốn ấy nữa.
“Quỷ Vương. Giờ đây chẳng cần làm gì với thứ này nữa. Chứng ta đã chiến thắng rồi.”
“Thánh Nữ nói rất đúng. Ngài không thể mạo hiểm ở đây và làm tổn thất lực lượng được.”
Quả thật vậy.
Nếu trước khi thủy triều lên và chúng ta có lợi thế, điều ấy sẽ rất có lợi. Nhưng lúc này thì không. Hơn nữa, hắn ta có thể làm tôi bị bất ngờ và tôi sẽ bị đánh bại.
Tuy nhiên, tôi vẫn có ý định đánh với Eligos.
Lý do rất đơn giản.
Quỷ Vương Eligos có thể rất xấu xa, nhưng hắn vẫn rất tuyệt vời theo cách của hắn.
Mặc dù không có sức mạnh từ cái lõi của mình, hắn ta vẫn đứng đây như một chiến binh.
Có lẽ một ít tinh thần chiến binh ấy đã chạm đến tôi.
À không, là lãng mạn chứ.
Hắn đã kích động tôi khi cho tôi thấy rằng hắn là một kẻ thù xứng đáng.
Tôi lấy thanh trường kiếm từ một tên Goblin và sứ dụng ma thuật lên nó.
Luồng ma pháp màu tím bao lấy miếng kim loại xám đen.
Âm thanh của vũ khí ma pháp vang vọng trong không khí.
Jeanne và Toshizou đã từ bỏ việc cố thuyết phục tôi.
Họ lùi lại một bước và xem mọi chuyện diễn ra.
Và như thế, cuộc đối đầu giữa Quỷ vương Ashta và Quỷ vương Eligos đã bắt đầu.
Khi thuộc hạ của tôi và cả của hắn dõi theo, những đường kiếm liền được tung ra.
Lưỡi liếm của chúng tôi đã chạm vào nhau quá 30 lần rồi.
Và đó cũng là lúc mọi chuyện kết thúc.
Và tôi là người đã làm nên lịch sử.
Đó là phát thứ 30
Eligos đã mất ma pháp của hắn ta đồng thời không quen với việc chiến đấu như này khiến hắn phạm phải sai làm.
Tôi không thể không trừng phạt sai lầm đó được, và thanh kiếm của tôi xuyên qua hắn ta.
Giáp của hắn đã được đặc chế, nhưng thanh kiếm ma pháp chăng coi lớp giáp ấy là gì cả và đâm vào nội quan của hắn.
Và như thế. Eligos đã thua.
Hăn ta trăn trối lời cuối cùng của mình.
"...Ta là kẻ tệ nhất trong tất cả lũ phản diện. Đó là danh dự của ta như là một Quỷ vương. Nhưng ta đã chiến đấu công bằng đến cùng. Ta chiến đầu với chính cơ thể mình."
"Đúng vậy. Ngươi vẫn còn một quả cầu ma pháp."
"Ngươi đã có thể sử dụng ma pháp của mình. Nhưng ngươi chỉ chiến đấu với thanh gươm của ngươi."
"Đó là một cuộc đấu tay đôi. Ma pháp không được sử dụng trong cuộc đấu tay đôi."
"...Từ ban đầu, có rất ít lý do để ngươi chấp nhận cuộc đấu này mà."
Giọng hắn ta giờ gần như không thể nghe được."
"Ta có lý do đấy. Ta muốn đấu với một Quỷ vương mạnh. Thế thôi."
"Có lẽ ngươi không nhẫn tâm như ngươi tưởng. Đó là điều mà một vị vua nên làm. Nếu ta được tái sinh thành Quỷ vương lần nữa, ta sẽ cố giống như ngươi."
Máu chảy ra từ miệng hắn ta khi hắn nhìn vào người của tôi.
"Một đội quân của loài người và loài quỷ. Nhưng chúng có vẻ rất quý ngươi, và ngươi đã chăm sóc chúng. Ta chưa thấy những điều này bao giờ."
Eligos khuỵu gối và nói,
"Quỷ vương Ashtaroth. Đó là một cuộc đấu hay. Ngươi đã đánh bại ta. Có lẽ ngươi mới là kẻ trở thành Đại Quỷ vương.
Đó là những lời cuối cùng của hắn ta.
Có lẽ hắn không độc ác ngay từ ban đầu.
Có lẽ đây là hậu quả của việc có người như Sharltar làm việc dưới trước hắn chằng?
Có lẽ là vậy.
Tôi đã được ban phước, ngay tại nơi đó.
"Thưa Quỷ vương, ngài làm tốt lắm"
Toshizou nở một nụ cười hiếm thấy.
"Thật tuyệt vời, thưa Quỷ Vương. Ngài đã khiến hắn thay đổi vào lúc cuối. Ngài cứ như là một thiên thần vậy."
Thánh nữ Jeanne d'Arc nói với nụ cười tuyệt đẹp.
Tôi có rất nhiều cấp dưới, cả người lẫn quỷ. Và thiện ý cũng như niềm vui của họ đã giúp tôi rất nhiều.
Tôi hy vọng vẫn sẽ được cậy nhờ vào khả năng của họ trong tương lai. Và bằng cách nào đó tồn tại trong thế giới tàn bạo này.
Với những người như họ hỗ trợ tôi, tôi có thể tránh khỏi việc trở thành tên ngốc như Quỷ vương Sabnac, hay là tên ác nhân như Quỷ vương Eligos.
Sau đó tôi thông báo rằng cuộc chiến đã kết thúc. Tôi thể hiện sự biết ơn của mình đến quân của mình. Và sau đó thông báo rằng chúng ta sẽ trở về lâu đài của Ashtaroth.