Eligos cưỡi trên một con ngựa đen tuyền và mặc một bộ giáp tỏa ra vầng hào quang hắc ám.
Khí tức của sự căm giận và ý muốn giết chóc. Có thể khẳng định rằng hắn không phải là con người.
“Dù sao thì, hắn lại có vẻ ngoài của một con người.”
Tôi lẩm bẩm.
Jeanne liền đồng ý, nhưng chúng tôi không trao đổi thêm gì nữa.
Nếu như Eve có ở đây, cô ấy hẳn đã có thể nói cho tôi thứ gì đó hữu ích, vì cô ấy là một một cỗ máy thu thập dữ liệu biết di chuyển. Thật đáng buồn thay.
Vậy nên tôi không còn cách nào khác ngoài nói cho Jeanne những điều nhỏ nhặt mà tôi biết.
“Eligos là một Quỷ Vương được mọi người gọi là hoàng tử của địa ngục. Như cô có thể thấy, hắn rất mạnh trong đánh cận chiến và còn mạnh hơn cả Quỷ Vương Sabnac khi đánh tay đôi với hắn.”
“Toshizou nói rằng hắn ta là người đã chống lại Sabnac.”
“Và ta cũng vậy.”
“Tôi nghe nói rằng ngài là người đã đánh bại hắn.”
“Đúng vậy, vào phút chót. Nhưng liệu lần này mọi thứ có suôn sẻ vậy không?”
Khi những thắc mắc vẫn vương vấn trong đầu thì những chiến binh dũng cảm của tôi, một quân đoàn skeletons đã lao lên tấn công Eligos.
Tất cả họ đều cầm những thanh đao lớn và nhắm thẳng vào cổ của Eligos. Tuy nhiên, Eligos vung cây thương của hắn về một phía và ba mươi skeletons đã bị tiêu diệt.
Điều đó thật tệ. Tôi cần nghĩ về một chiến lược khác.
“Để những chiến binh yếu nhất ra trận chỉ khiến bên ta thiệt hại quân số mà thôi. Chỉ cần Jeanne và Toshizou là đủ rồi.”
Toshizou nghe được và liền buông một cái huýt sáo.
“Ah, vậy đây là nơi ngài muốn tôi chết sao?”
“Đương nhiên là không. Điều đó sẽ thật bất lợi cho ta.”
“Dù sao thì, tôi nghĩ vẫn sẽ rất khó khăn khi phải chiến đấu với Quỷ Vương đấy, thậm chí có là cả hai chúng tôi đi chăng nữa.”
“Ta biết điều đó. Ta chỉ cần thêm chút thời gian mà thôi. Một chút nữa thôi. Khiến hắn lơ là. Và rồi chúng ta có thể thắng.”
“…Nếu ngài đã nói vậy, hẳn ngài phải biết mình đang làm gì rồi nhỉ. Liệu nó có liên quan gì đến người hầu của ngài không?”
“Có. Ta đặt niềm tin vào Eve.”
“Rất tốt. Tôi tin ngài và người hầu của ngài.”
Toshizou nói. Rồi ông ta lao lên phía trước.
Thanh kiếm của ông ta chém xuyên tất cả kẻ địch trên đường đi.
“Jeanne, cô đang bị bỏ lại phía sau đấy” Ông ta phàn nàn.
Jeanne trông có vẻ khá khó chịu khi cô ấy quay sang phía tôi.
“Quỷ Vương. Bọn tôi sẽ chiến đấu với Quỷ Vương Eligos. Nhưng ngài vẫn phải đối mặt với hàng ngàn undead cùng lúc.”
“Ta biết, chẳng bên nào dễ dàng cả.”
“Nhưng, ngài vẫn sẽ thắng. Và tôi cũng sẽ không thua. Quỷ Vương. Xin hãy dẫn lối chúng tôi đến với chiến thắng.”
“Chắc chắn rồi. Chiến thắng hứa hẹn sẽ là của chúng ta.”
Tôi vừa nói xong thì cô ấy tặng cho tôi một nụ hôn vào phần má gần sát môi nhất có thể nhưng lại không thực sự chạm vào chúng.
Tôi đón nhận nó trong sự im lặng, nhưng rồi tôi chợt nhớ ra rằng chúng tôi đang ở trên chiến trường.
Mặt tôi đỏ dần lên.
“…Không thực sự nhã nhặn đâu.”
Cô ấy nở một nụ cười tinh nghịch và nói,
“Tôi là một người phụ nữ Pháp. Nên đó chỉ là một lời chào thông thường thôi. Nhưng nếu ngài sống sót trở về, có thể tôi sẽ trao cho ngài nụ hôn đúng kiểu Pháp đấy.”
Rồi cô ấy tuốt vỏ kiếm ra và cũng lao lên phía trước.
Và cũng tương tự, cô ấy chém xuyên qua kẻ địch mỗi khi "vận công".
Hàng loạt zombie và skeletons liên tục đứng lên ngáng đường cô.
Chúng luôn sẵn sàng để thế chỗ…
Và việc của tôi là tiêu diệt chúng.
Cũng có những bóng ma, vong hồn và Quỷ Báo Tử chỉ có thể bị giết bằng ma thuật.
“Well, well. Vất vả rồi đây.”
Lúc này, tôi vừa là một người chỉ huy nhưng cũng đồng thời là một chiến binh.
“Nếu chỉ có Gia Cát Lượng, Tư
Mã Ý hay Nobunaga thôi thì cuộc sống của ta đã trở nên dễ dàng hơn rồi…”
Tuy nhiên, than thở cũng chẳng được ích gì cả. Đành phải tự xử lý thôi.
Thế rồi tôi niệm phép và giải phóng ma pháp. Và cứ như thế, chúng tôi dần chôn vùi đội quân undead của Eligos.
Quỷ Vương Eligos đã chứng kiến mọi thứ và hắn liền nhìn bằng ánh mắt có chút khâm phục.
Hắn quan sát tất cả từ xa, trên ngựa của hắn và nói:
“Vậy ra đây là Quỷ Vương Ashtaroth khét tiếng sao. Ta nghe nói rằng hắn đã đánh bại Sabnac, và xem ra đó không chỉ là trùng hợp.”
Nhưng rồi hắn tiếp tục,
“Tuy vậy, Sabnac lại là một tên Quỷ Vương F-Rank. Hắn có thể là một chiến binh hùng mạnh theo một cách nào đó, nhưng sẽ chẳng thể so với ta. Ashtaroth chỉ đơn thuần là vị vua một mắt trong xứ mù. Hehehe."
Quỷ Vương Eligos cười thầm.
“Ta không thể bỏ qua chuyện này. Ngươi đã xúc phạm đến chúa tể của ta.”
Một giọng nói bất chợt vang lên.
Là giọng nói của một người đàn ông. Đó là một người với vẻ ngoại đáng sợ, bận bộ trang phục giống người ngoại quốc.
Eligos lườm ông ta, nhưng ông ấy không hề sợ hãi.
Rồi một giọng nói khác cũng vang lên.
“Ta sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào nhạo báng chủ nhân của ta. Cái đầu của ngươi sẽ thuộc về ta!”
Lần này là một thanh âm rõ ràng và lạnh lùng.
Người phụ nữ đúng đó, cầm thanh kiếm và trông như một vị Thánh.
Thật là một bộ đôi kỳ lạ, hắn ta nghĩ. Và dường như họ cũng nhận thức được điều này.
“Bọn ta không phải là một bộ đôi!”
Họ cùng nói điều đó khi chém vào hắn.
Dù không phải là một bộ đôi nhưng chuyển động của họ khá ăn ý và đồng đều.
Toshizou đỡ ngọn giáo của Eligos trong khi Jeanne đột phá lên phía trước bằng những chuyển động uyển chuyển.
Và đương nhiên, những đòn tấn công kiểu ấy sẽ chẳng thể chạm vào hắn được.
Dù vậy, trông họ đang rất phấn khích. Hắn rất muốn biết tên của họ.
“Bọn chúng gọi ngươi là gì?”
“Tên của ta sao? Thực sự thì ngươi cũng chẳng cần biết đâu. Nhưng ta sẽ "ban phước" cho ngươi lần này. Ta là Hijikata, phó chỉ huy của Shinsengumi. Toshizou Hijikata.”
Ông ta nói.
Jeanne cũng liền nói theo.
“Ta là Jeanne. Người hầu của Orleans. Jeanne d’Arc. Cũng đồng thời là người hầu của Chúa. Chúa đã gửi ta xuống đây để tiêu diệt hết tất cả những Quỷ Vương độc ác. Và ngươi là một trong số chúng.”
Rồi họ tiếp tục hắn ta.
Chuyển động của tên Quỷ Vương khá nhanh nhưng không quá nhanh nên họ vẫn có thể theo dõi được.
Là một bậc thầy kiếm thuật, Toshizou vẫn trông rất bình tĩnh.
Và là một người hầu cận của Chúa, Jeanne tấn công hắn không chút thương hại.
Eligos mặc một chiếc giáp dày, và vì thế ngăn họ gây ra những vết thương chí mạng. Nhưng rồi, họ cũng dần đánh được hắn.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, rất có thể họ sẽ chém xuyên qua được áo giáp của hắn.
Nhưng đó sẽ là Toshizou, hay Jeanne? Tôi không thực sự chắc lắm. Nhưng hóa ra lại là Toshizou.
Có một vài lý do cho chuyện đó.
Thanh kiếm thánh của Jeanne, Nouvelle Joyeuse, là một thanh kiếm hai đầu. Và vì thế nó sẽ khá nặng.
Mặt khác, Toshizou, người đã được huấn luyện trong một võ đường ở vùng Tama là một bậc thầy về kiếm thuật. Trong chiến đấu thì ông ta hoàn toàn trên cơ cô ấy.
Mỗi lần Eligos tránh thanh đại kiếm của Jeanne, Toshizou sẽ lao vào, như một bóng ma, và đâm kiếm.
Nó đâm thẳng vào vùng bụng của Eligos. Và rồi một điều đáng kinh ngạc đã xảy ra.
Mặc dù có bị đâm thế, Eligos vẫn phớt lờ đi và đâm bằng cây thương của hắn.
Toshizou văng xa khỏi hắn và thanh kiếm cắm trong người Eligos cũng từ đó mà bị rút ra, ông ấy cũng gần như tử nạn vì đòn đó.
Một giọt mồ hôi chảy ra từ mặt ông ấy.
“…Khá hơn một con quái vật thông thường đấy. Nhưng thực sự thì đòn đó đau đấy…”
Ông ấy ngừng lại.
Thậm chí nếu đây không phải là một đòn chí mạng đi nữa thì vết thương cũng sẽ khá sâu.
Suy nghĩ ấy lướt qua đầu ông ta, nhưng chỉ trong khoảnh khác ấy mà thôi.
Vùng bụng của Eligos đã bị rạch ra. Máu đen chảy ra từ nơi ấy, nhưng nó cũng nhanh chóng ngưng lại. Rồi miệng vết thương cũng đóng lại.
Vết thương của hắn đã tự lành lại.
“Cái khả năng hồi phục đó… Thật lố bịch.”
Toshizou thở dài. Nhưng Jeanne trông có vẻ còn thất vọng hơn bộn phần.
“…Toshizou. Thật không may là đòn đó của ông đã không giết được hắn.”
“…Ý cô là chúng ta sẽ không còn cơ hội khác sao?”
“Rất có thể. Nhưng đội quân của Quỷ Vương đang trong tình trạng xấu. Họ đã trở nên mệt mỏi. Họ có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.”
Ông ấy ngoảnh lại phía sau nhìn. Họ đã lùi lại khá xa. Đội hình sẽ sớm xáo trộn và rồi cũng bị quân địch tiêu diệt. Đến lúc đó thì mọi chuyện sẽ kết thúc..
Và dường như tất cả đều không còn hy vọng đánh bại Eligos lúc này.
Ông ta biết hắn mạnh mẽ đến nhường nào chỉ sau vài đòn thăm dò.
Công thêm khả năng hồi phục đó, họ chẳng thể làm gì được nữa.
(…Chúng ta có thể sẽ chết đấy.)
Ông ta nghĩ vậy, nhưng lại không trông có vẻ tuyệt vọng gì cả.
Dù có chuyện gì đi nữa, ông ấy vẫn sẽ bình tĩnh. Ông ta hài lòng rằng mình sẽ được chết dưới tay của một vị Quỷ Vương mạnh mẽ dường ấy.
–Ngay khi vừa nghĩ đến điều đó. Giọng nói của Ashta vang lên từ nơi xa.
“Toshizou. Ngươi sẽ không phải mất mạng ở đây. Ngươi sẽ chết dưới trăm ngàn mũi tên chứ không phải tên Quỷ Vương hạng ba này.”
“Quỷ Vương hạng ba sao!”
Eligos gầm lên.
Thế nhưng, giọng nói của Ashta đã trở nên lạnh lùng.
“Ta đã nói với ngươi rằng ta có kế hoạch, phải chứ? Và ta cần thêm thời gian. Ngươi đã cho ta điều ta muốn. Và chiến lược gia trong lốt hầu gái đã giúp bọn ta vượt qua hoàn cảnh khó khăn này.”
Khi Quỷ Vương Ashta vừa dứt lời, đã có sự thay đổi đối với cơ thể của Eligos.
Hắn đã mất đi vầng hào quang đáng lo ngại bao quanh cơ thể hắn đến tận lúc này.
Đó chính là khởi đầu của một sự thay đổi trên chiến trường vô vọng kia.