Và đó là cách mà tôi đã phung phí ít thời gian ngắn ngủi của mình trước lúc khởi hành.
Quân đội Deprosia đã đi đánh chiếm căn cứ của quân đội Eligos ở phía tây, như đã được định sẵn.
“Mọi chuyện thế nào rồi?”
Tôi hỏi Eve.
Cô ấy bắt đầu đọc những bản báo các từ những con slime do thám của chúng tôi.
“Desprosia đã cử đi một đại đội hiệp những và ba nhóm lính đánh thuê. Có khoảng ba ngàn người tất cả. Trong khi đó lực lượng quân đội của
Eligos chỉ có khoảng bảy trăm. Có thể đoán trước được rằng quân Desprosia sẽ nắm chắc phần thắng trong tay.”
“Hùng hậu thật đấy nhỉ. Ta sẽ rất vui khi được điều hành một số lượng lớn quân nhân như vậy.”
Tôi thừa nhận, sau đó quay ra hỏi cô ấy.
“Cơ mà Eve này, sao em lại ở đây?”
Chúng tôi đang trên đường đi đến lâu đài của Eligos. Tôi hiện đang ở trên lưng ngựa và rồi tình cờ phát hiện ra rằng Eve đang ngồi sau lưng tôi.
“Em là hầu gái kiêm chiến lược gia của ngài, làm sao mà em có thể không theo ngài ra chiến trường được chứ”
“Nhưng ta muốn em ở lại để
canh chừng....”
“Em tin rằng Gottlieb đã chuẩn bị kỹ càng hơn em trong việc đó”
Đương nhiên, tôi hoàn toàn không bác bỏ điều ấy. Vả lại, tôi cũng sẽ cần một người hầu cho riêng mình nữa nữa.
Và cô ấy chắc chắn mạnh hơn một con goblin tầm trung.
Vì thế nên tôi quyết định bỏ qua chuyện ấy.
Tạm thời thì tôi nên chú trọng trong việc tôi đang làm thì hơn.
“Hiện tại đang có khoảng bao nhiêu tên lính đang đợi chúng ta tại lâu đài của hắn?
“Thông thường thì ở đấy sẽ có khoảng một ngàn quân lính, nhưng vì hắn đang bị quân Desprosia tấn công ở phía tây, mà chúng ta sẽ đến đó từ phía Nam. Hơn nữa, sẽ có một cuộc xâm lược đến từ phía Đông, nên có vẻ hiện giờ tình trạng an ninh ở lâu đài đang khá là lỏng lẻo.”
“Em nói là từ phía Đông?”
“Có vẻ như hắn đã gây thù chuốc oán với một tên quỷ vương ở khu vực đó”
“Ta hiểu rồi, quả là một tên ngốc nhỉ. Có vẻ như đầu của hắn ta có vấn đề rồi nhỉ.”
“Chính xác. Và Sharltar không còn ở đấy để hỗ trợ hắn nữa. Đây chính xác là một cơ hội tuyệt vời.”
“Ta đồng ý. Kể cả khi quân đội của chúng ta đang phát triển, thế những vẫn chỉ là một quân đội nhỏ bé. Chúng ta hầu như sẽ không có một cơ hội nào nếu như tình thế không thuận lợi.”
Sai khi nói xong với Eve, bỗng Toshizou tham gia vào cuộc trò chuyện.
Cậu ta cũng đang cưỡi một con ngựa, nhưng cậu đang lái nó một cách loạng choạng.
Cậu ấy chưa bao giờ được trở thành một chiến binh, và cậu có vẻ như không được thích lũ ngựa cho lắm.
Ven Jeanne, là con gái một một người nông dân, có vẻ như kỹ năng cưỡi ngựa của cô ấy khá hơn cậu.
“Thưa quỷ vương, ngài có một kế hoạch cụ thể nào đó cho việc đánh chiếm lâu đài không ạ?”
“Kế hoạch?”
“Một kế hoạch. Giống lúc mà ngài đánh bại quỷ vương Sabnac ấy ạ.”
“Ta mong rằng cậu sẽ không mong đợi một thứ như vậy mỗi khi chúng ta ra trận.
Nhưng ta sẽ không nói rằng ta vẫn chưa chuẩn bị gì cả.”
“Thật mừng khi ngài nói vậy, thưa chủ nhân. Tôi rất vui lòng nếu được nghe cái kế hoạch ấy ạ”
“Tất nhiên rồi.”
Khi mà tôi chuẩn bị kể ra kế hoạch cho cậu ta, Eve đã ngăn tôi lại.
“Thưa chủ nhân, em nghĩ rằng chúng ta không có thời gian để nói chuyện nhàn nhã như vậy đâu ạ”
Sao cô ấy lại nói thế nhỉ? Tất nhiên là tôi không hỏi thành tiếng. Eve không phải là một người sẽ dành thời gian cho một cuộc nói chuyện phiếm, và tất nhiên cô ấy sẽ không ngắt lời tôi nếu không có một lý do chính đáng.
Sẽ luôn có một lý do chính đáng đằng sau mọi việc mà cô ấy làm.
Tôi ngước nhìn đến nơi mà cô ấy đang nhìn vào.
Đó là một cái bóng đen.
Tôi đã phải sử dụng ‘Farsight’ để có thể nhận ra rằng đó là một đội quân goblin.
Tôi đã cố gắng đếm chúng, nhưng có rằng chúng chỉ có khoảng một trăm con.
Có vẻ như chúng không đến đây để làm bạn với tôi rồi.
Có vẻ như là Eligos đã gửi đi những kẻ yếu nhất của hắn trước.
Nhưng tại sao lại ít thế này.
Bọn tôi vượt trội hơn hoàn toàn. Có phải kaf vì hắn đã đánh giá thấp tôi, hay là vì hắn thiếu nhân lực?
Điều này làm tôi lưỡng lự một chút.
Bỗng Tashizou đưa ra một lời đề nghị,
“Một trăm con goblin? Quả là hoàn hảo. Thưa quỷ vương, ngài có thể cho tôi vinh dự được mở màn chứ?”
“Ta sẽ không phiền nếu ngươi làm vậy đâu.”
“Trừ khi chúng tôi gặp khó khăn, tôi mong ngài hãy để tôi và quân đoàn của tôi giải quyết việc này”
“Ta không phải kiểu người thích nắm bắt cơ hội như vậy.”
“Nắm bắt cơ hội ư? Tôi thực sự không hiểu ngài nói gì cả. Tôi sẽ không chơi đùa với chúng. Chúng ta đang có cơ hội rất lớn để thắng trận này mà.”
“Được rồi.”
“Cảm ơn thưa ngài. Tôi sẽ không phàn nàn về bất cứ thứ gì liên quan đến vai trò mà chúng tôi đã được giao. Jeanne là người lãnh đạo cho con người, còn tôi là lãnh đạo cho binh đoàn quỷ. Nhưng họ có một thứ gì đó rất khác biệt. Tôi sẽ cố gắng để có được càng nhiều kinh nghiệm càng tốt.”
“Ta hiểu rồi, tiến hành đi”
“Thần sẽ làm ngay.”
Và rồi Toshizou xuống ngựa.
Điều đó giống như một trận đấu đối với ông ta. Chắc chắn là ông ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi đi bộ.
Và phần lớn những con quái vật cũng di chuyển theo. Có một điểm nhỏ là tướng lĩnh của bọn chúng bị bỏ lại trên lưng ngựa một mình.
Toshizou có thể là một Anh Hùng, nhưng điều đó chẳng có nghĩa lí giừ trước cơ số quân địch thế kia.
Trên thực tế, đội quân áp đảo về số lượng luôn chiến thắng…
Nhưng đương nhiên, vẫn sẽ luôn có những trường hợp ngoại lệ.
Toshizou không lao tới, anh ta di chuyển nhẹ về phía trước của những con quái vật.
Đầu tiên, anh ta mở đường máu. Và sau đó là những tên người sói, tiếp đó là orc. Những con quái vật mạnh nhất đang di chuyển ở tuyến đầu.
Đó là một điều tốt.
Người sói rất dũng mãnh, nhưng orc thì lại rất nhát gan.Chúng sẽ bỏ chạy ngay khi tình hình không diễn ra thuận lợi cho chúng.
Thực tế thì, lũ goblin cũng khá giống như vậy về bản chất, có vài tên trong hàng ngũ địch đã tháo chạy.
Từng bước, kiếm của Toshizou cắt vào phòng tuyến của chúng, bước tiếp theo, cậu ta xẻ chúng ra thành nhiều mảnh.
Là một khán giả, ta đã bắt đầu tin rằng đây sẽ là một chiến thắng dễ dàng, nhưng sự xuất hiện của một thứ đã khiến ta nghi ngờ chuyện đó.
Giờ đây, một tên goblin cao to bất thường xuất hiện từ phía sau.
Đó là một con hobgoblin.
Đi cùng với cái tên này, là những con quái vật vừa có trí tuệ và sức mạnh phi thường.
Trông như một con quỷ được phủ trong máu, con quái vật vung cây chùy kim loại của mình vào không khí.
Rồi hét lên một thứ nằm ngoài thường thức của Tam Quốc...
"Ah, ah! Ta là tướng quân vĩ đại nhất của Chúa Quỷ Eligos. Con Quỷ Máu Me, Gabak!"
Toshizou có vẻ như đang rất mắc cười trước bài phát biểu nho nhỏ kia.
Và rồi ông ta tự giới thiệu bản thân mình.
Ông ta đang tận hưởng cảnh tượng này.
"Còn ta chính là phó tướng của Shinsengumi, Toshizou Hijikata. Họ gọi ta là Phó Quỷ Tướng. Vì một số lí do, ta giờ đây làm việc dưới trướng Ma Vương Ashta. Nhưng ta vẫn là một trong số người mạnh nhất trong đất nước ta.
Gabak nghe thấy những lời đó và cười sặc sụa.
"Ta chưa bao giờ nghe tới đất nước của ngươi. Và tại sao người lại nói một trong số mạnh nhất' thay vì 'mạnh nhất'?"
Câu trả lời của ông ta khá tức cười.
"Ah, nhưng chúng ta có bề dày lịch sử khá rộng. Có rất nhiều kiếm sĩ trên cơ ta. Kamiizumi Nobutsuna, Ashikaga Yoshiteru, Minamoto no Yoshitsune, và nhiều người khác."
"Khá là đáng ngưỡng mộ đấy."
"Đúng thế, nhưng dù cho số lượng có lớn đến mức này, những tên goblin tầm thường cũng không thể nào đọ lại kiếm của ta đâu. Các ngươi không nên đánh giá chúng ta thấp đến thế."
"Ta không phải là goblin! Ta là hobgoblin!!"
Ngay lúc hắn ta bắt đầu lên cơn giận dữ, những lời nói của hắn tắt lịm đi.
Cơ thể của hắn ta sẽ không bao giờ cử động được nữa.
Đó là bởi vì cái đầu của hắn ta đang bay trong không khí.
Toshizou bắt lấy nó và giơ nó ra cho những tên goblin khác xem.
“Ta đã lấy đầu của hắn. Tướng lĩnh của các ngươi, Gabak”
Ông ta la lên đầy vẻ đe dọa.
Giọng nói đó, cùng với cái chết thật kia, là đủ để làm lung lay ý chí chiến đấu của bọn chúng.
Chúng giày xéo lên nhau bỏ trốn.
Và khi điều đó xảy ra, trận chiến mới thật sự kết thúc.
Tôi nhìn bọn chúng tháo lui.
"Ngài không định đuổi theo chúng sao?"
Eva thắc mắc. Câu trả lời là không.
Tôi giải thích cho cô ấy.
"Chúng ta có thể giảm số lượng của chúng nếu muốn, nhưng ta thích để chúng quay lại quân đội và phá vỡ tinh thần chiến đấu của đồng bọn."
"Tôi hiểu rồi. Ngài thực sự rất tỉnh táo."
Eve cúi người nói.
"Giờ thì, chiến thắng này đã diễn ra đủ dễ dàng rồi, nhưng mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào sau chuyện này nhỉ? Ta hi vọng mọi thứ sẽ tiếp tục..."
Tôi lẩm bẩm trong khi điều chỉnh lại quân ngũ và tiếp tục cuộc hành trình hướng về phía bắc.