Resetting Lady

một-thiếu-nữ-tuổi-17 (4)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người đầu tiên mà cô ấy nghĩ tới là Isella. Là hôn thê của Raymond, cũng là tình địch của Carynne, và cô ấy nhớ lại những lần mà Isella cố gắng làm nhục cô ấy trong quá khứ.

Lo sợ về việc sẽ mất đi Raymond, Isella đã cố gắng dày vò Carynne rất nhiều. Và Isella thực sự có rất nhiều điểm yếu. Hơn hết, cô ả sẽ là một nạn nhân mà Carynne có thể dễ dàng tiếp cận với tư cách là thị nữ sau này của ả.

"...Nhưng mình sẽ bị bắt dù là thế nào đi chăng nữa."

Ngoài việc là tình địch của cô ả, Carynne còn là thị nữ của ả nữa. Ai còn có thể là nghi phạm ngoài cô ấy ra nữa? Sẽ tốt hơn nếu cô ấy có nhiều thời gian hơn trước khi bị bắt.

Cô ấy không hề sợ án tử hình. Nếu cô ấy chết, thì cô ấy sẽ bắt đầu lại từ đầu mà thôi. Và nếu cô ấy thực sự chết mà không quay trở lại ư? Đó chẳng phải là mong muốn của cô ấy đến cuối cùng sao.

Tuy nhiên, nếu thất bại ngay từ đầu thì cô ấy sẽ mất đi sự phấn khích. Cô ấy muốn giết được càng nhiều người càng tốt và khiến cho mọi thứ trở nên thú vị hơn.

Cô ấy đã gặp đủ mọi loại khó khăn trong những vòng lặp trước đó, nhưng nếu cô ấy có thể làm được điều này, cô ấy sẽ tràn ngập niềm tự hào.

Cô ấy đã nghĩ tới người dễ giết nhưng. Và có vẻ như Raymond sẽ là một thử thách khó khăn nhất đây. Dù sao thì Raymond cũng là người đàn ông được nhận danh hiệu ‘Sir’ mà.[note41843]

Carynne đã từng chứng kiến cảnh anh ấy đối đầu với sau tên trẻ tuổi cường tráng khác một cách dễ dàng. Tuy nhiên, nếu anh ấy say mê Carynne thì anh ta có thể uống bất cứ thứ gì mà cô đưa cho anh ấy.

Với luồng suy nghĩ như vậy, cô cảm thấy hơi mất hứng.

Cô ấy thật sự muốn tận hưởng với bản thân trong một thời gian dài. Có lẽ trong một buổi hẹn hò cưỡi ngựa vào giữa mùa hè, cô có thể dẫn anh ta đến một nơi vắng vẻ rồi đẩy anh ấy xuống ngựa. Nếu cô ấy may mắn, anh ta sẽ ngã gãy cổ.

Carynne biết rất rõ về Raymond.

Không, cô ấy biết rõ về tất cả những nhân vật khác nữa chứ.

Đó là lý do tại sao cơ thể yếu ớt của cô ấy sẽ góp thêm niềm vui vào thử thách này. Carynne nắm chặt tay mình thành nắm đấm khi nghĩ đến điều này, nhưng rồi cô ấy lại duỗi nó ra với một nụ cười khi cô ấy cài trang sức lên mái tóc của mình.

Cô sẽ để Raymond lại. Trước khi gặp Raymond, Carynne sẽ phải gặp vị hôn thê hiện tại của anh ta, Isella Evans.

Cô ấy đã mang cái tên là “Carynne Haier’. Và nếu Carynne gặp bất kỳ nguy hiểm nào, Raymond sẽ ở đó vì cô ấy. Nó đã như vậy cho đến tận bây giờ, đây chính là sự phát triển tự nhiên của cốt truyện – quả là một câu truyện tình yêu sáo rỗng.

Nhưng lần này, nó sẽ khác một chút. Carynne nhìn vào gương với trái tim đập thình thịch. Với đôi má ửng hồng và đôi mắt lấp lánh sự mong đợi, hình ảnh phản chiếu đang nhìn lại cô ấy trông như một thiếu nữ đang yêu một cách điên cuồng.

Sau nhiều thập kỷ, cô ấy cuối cùng cũng có thể bắt đầu một chuyến phiêu lưu mới. Carynne nhớ lại ngày mà lần đầu tiên cô hặp Raymond hơn một thế kỷ trước.

Đó là giấc mộng của mọi thiếu nữ.

Một hiệp sĩ có mái tóc màu vàng óng ả. Giàu có, đẹp trai, hoàn hảo – nhưng lại lạnh lùng với những người phụ nữ khác. Carynne mỉm cười khi chải tóc. Thực tế thì, điều mà mọi cô gái mơ ước không phải là một người đàn ông đối tốt với tất cả phụ nữ, mà là người đàn ông chỉ ngọt ngào với mình cô ấy. Đó là lý do tại sao anh ấy thật hoàn hảo.

Anh ấy là một hiệp sĩ chỉ tồn tại dành cho Carynne.

Carynne luôn muốn xem những gì sẽ xảy ra trong năm nay, nhưng một tương lai mà cô đặc biệt muốn biết chính là Raymond sẽ hành động như thế nào sau khi cô chết. – Anh sẽ làm gì sau khi em chết? Hiệp sĩ của em, liệu anh có trả thù những kẻ đã sát hại em không? Anh có rơi nước mắt không, liệu anh có rơi vào tuyệt vọng hay không? Hay anh sẽ quên em đi và bước tiếp với người khác?

Carynne tin chắc rằng giả thiết đầu tiên của cô là khả năng rõ ràng nhất, hợp lý nhất. Ngay cả trước khi cô ấy chết, anh ấy sẽ không chịu bỏ qua những vấn đề nếu liên quan đến Carynne. Và nếu Carynne chết, chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Thật là đáng tiếc. Cô ấy rất muốn xem nó, nhưng cô ấy không thể.

Carynne đã chết vài lần dưới bàn tay của Verdic trong phòng của Raymond. Verdic là cha của Isella, và trong những hoàn cảnh nhất định, ông ta đã thành công trong việc giết chết Carynne trong ngày cưới của cô với Raymond.

Khi nghĩ đến Verdic, Carynne cảm thấy cổ họng mình hơi đau nhói. Trong số ít những trường hợp Carynne đã bị bóp cổ bởi ông ta, chắc hẳn đã có những khoảnh khắc Verdich bị Raymond tóm được. Raymond đã làm gì với Verdich rồi? Hoặc là, cô ấy nghĩ anh ấy đã làm gì rồi? Carynne thật muốn xem phản ứng của Raymond.

Trong vòng đời đầu tiên, Carynne nghĩ rằng câu trả lời là có một [ Cái kết hạnh phúc ] với Raymond. Hồi đó cô vô vùng sợ hãi, nhưng hiện tại, cô có thể nhàn nhã nghĩ đến chuyện giết người thật dễ dàng.

Verdic đã từng đâm xuyên cổ Carynne bằng một cái rìu cầm tay với cái lưỡi rìu đã xỉn màu. Ha, ha… Thở một cách hổn hển là cách duy nhất mà cô ấy có thể dùng để đáp lại, và nó mất một khoảng thời gian thật giài cho để cho cô ấy có thể chết – chỉ cho đến khi cổ họng của cô bị dập nát và xương cổ gãy vụn.

Và khi Carynne sau đó lường trước được hành động của Verdic, bản thân cô ấy đã nhận ra được chiếc rìu của ông ta đã được đổi thành một cái sắc bén hơn. Cô ấy cũng chủ động nghiêng đầu, hy vọng bản thân có thể chết được chỉ sau một cú chém.

“Mình thực sự đã bị sát hại bởi vô số cách khác nhau, huh.”

Nhưng lần này cô ấy sẽ không phải là người duy nhất chết nữa.

Carynne cười khúc khích. Như một đóa hoa thơm ngát, nụ cười của cô lan rộng trên từng đường nét của khuôn mặt.

❀❀❀❀

“…đây là lý do vì sao mọi người không được phạm tội. Những người phạm tội sẽ bị đày xuống hố sâu của địa ngục vĩnh viễn mà không có cơ hội thoát ra được. Hãy thuần khiết như một linh hồn trong sạch…”

Carynne cố gắng không nhắm mắt, kìm lại cái ngáp đang chờ được bật ra ngoài. Không có thứ thuốc ngủ ngào hữu hiệu hơn một bài thuyết giáo tẻ nhạt cả. Đây lại còn là bài thuyết giáo mà cô đã phải nghe đi nghe lại vô số lần.

Cô ấy đã cố gắng hiến dâng như một người cầu nguyện. Và cô ấy đã đợi. Một giọng nói của vị thần, một ảo ảnh, một nhà tiên tri với vẻ ngoài bí ẩn – bất cứ thứ gì.

Vậy nhưng chẳng có câu trả lời nào cả. Cô ấy chẳng thể nào nghe được giọng nói mà cô ấy muốn nghe. Cô ấy chỉ muốn được biết tại sao việc này lại xảy ra được.

Nhưng khi càng trải qua nhiều vòng lặp hơn, cô ấy cuối cùng đã từ bỏ. Khi nào thì cuộc sống của cô ấy sẽ trở lại như cũ? Đến khi nào thì giấc mơ này mới kết thúc vậy? Làm ơn. Hãy cho tôi một dấu hiệu đi. Nói cho tốt biết tại sao tôi phải hứng chịu cái việc này. Tại sao tôi phải đau khổ như thế này.

“Đ-đừng có thế trong… giờ khắc thiêng liêng này, Carynne Haier.”

Chẳng phải điều đó còn xúc phạm hơn khi hắn ta đứng trên bục giảng kia sao? Hãy nghĩ cho những người đang phải hứng chịu giọng nói của một kẻ nói lắp kia đi. Carynne định quở trách Dullan, nhưng cô ấy nghĩ ra được điều hay ho hơn khi cô thấy một người phụ nữ tiến lại gần từ phía sau. Carynne chào nhẹ, và Isella cũng chào nhẹ để đáp lại.

Xin chào. Vâng, tôi đến giờ vẫn rất tuyệt đấy. Ohoho. Những lời chào hỏi chân thành và những tiếng cười đến rồi đi. Carynne mỉm cười khi chiếc váy màu bạc sặc sỡ của Isella chẳng phù hợp với nhà thờ một chút nào.

Cô chẳng làm được bước tiến bộ nào sao, hm? Khi Carynne đã quyết định cố gắng hết sức để dành cả năm nay thực hiện hành vi giết chóc, cô ấy đã nghĩ đến Isella, người đang mặc chiếc váy màu bạc trễ ngực này.

Cô ả trông như một cái chuông cầm tay vậy. Nếu cô ta bị giữ chân lại và bị lắc lư trong không khí, liệu cô ta có hét lên như tiếng chuông không? Carynne thấy thật tò mò.

“Tiểu thư Haier, cô có thích cái vòng cổ của tôi không?”

“Tât nhiên rồi. Cha cô mua cho cô sao. Thật là đẹp làm sao…”

Nó giống như cô ả đang vòng dây qua cổ vậy.

“Fufu, không phải cha là người mua nó cho tôi đâu. Đây là món quà từ hôn phu của tôi đấy. Tôi có nghe rằng cô cũng sắp kết hôn nhỉ, Tiểu thư Haier. Cô hẳn là cũng phải nhận được một món quà chứ nhỉ?”

“……”

Này, đừng có nản lòng thế chứ. Carynne thở dài khi nhìn mặt của Dullan ngày càng đỏ. Làm thế nào mà con rể của một lãnh chúa thái ấp ở nông thông – người sẽ kết hôn để được vào gia đình này – lại có thể chuẩn bị một món quà đắt tiền ngang với tiêu chuẩn của một nhà quý tộc hay một triệu phú chứ?

Nhưng vì đây là điều mà mọi người đều đã biết, nên bầu không khí ngày càng trở nên lạnh lẽo.

“Ôi trời ôi, cho tôi xin lỗi. Tôi đã không tế nhị chút nào rồi. Xin hãy tha thứ cho tôi nha.”

“Cô đang nói gì vậy, chẳng có gì để phải xin lỗi cả. Dẫu sao thì đó cũng là một chiếc vòng cổ tuyệt đẹp mà. Sau này xin hãy cho tôi được chiêm ngưỡng lại nhé.”

Dù đến cuối cùng anh ấy cũng sẽ đưa cho tôi một chiếc nhẫn mà thôi.

“Vậy thì vinh hạnh cho tôi quá.”

Ôi, Isella, Isella. Đây chính là lý do tại sao đó không thể là cô đấy.

Ngay cả khi cô cố tình bắt nạt tôi, thì đó cũng không thể là cô được. Tất nhiên là cô giàu rồi, nhưng cô sẽ chẳng thế nào ở cùng đẳng cấp với tôi được. Nhìn xung quanh đi – mọi người đều đang đồng cảm với tôi thay vì đứng về phía cô đấy.

Carynne xuôi theo dòng chảy và hơi rớm nước mắt.

“Đ-đặt quá nhiều chú… ý vào vật chất là… không đúng.”

“……”

A, tại sao gã cứ phải dội một gáo nước lạnh vào sự cố gắng của mình vậy?

Dullan cố gắng tiếp tục nói, cố gắng chỉ trích Isella, nhưng càng làm vậy thì bầu không khí càng trở nên lạnh lẽo.

Carynne nhíu mày. Tại sao hắn ta lại làm phiền cô nhiều đến như vậy? Cô không muốn cơ hội được vào dinh thự của Isella và gặp Raymond ở đó bị cản trở.

“Tôi xin phép được đi nghỉ ngơi.”

Trong khi Carynne nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang bỏ đi của Isella đang hờn dỗi. Dullan đã nhân cơ hội để tán tỉnh Carynne, nhưng chẳng có kết quả nào.

Cô tự hỏi liệu rằng việc quyến rũ Raymond có dễ dàng hơn không nếu cô là một góa phụ nhỉ.

❀❀❀❀

Những ai nhìn thấy Carynne lần đầu tiên đều sẽ nghĩ thế này: rằng cô ấy thật sự đẹp đến nghẹt thở. Mọi người đều đau buồn khi bà Haier tốt bụng qua đời, nhưng họ lại càng cảm thấy tiếc thương cho Carynne, người sẽ ngày càng trở nên xinh đẹp hơn, khi cô ấy khóc thương cho người mẹ của mình. Và dù cô ấy đã đính hôn khi còn rất trẻ nhưng những người tò mò về cô ấy vẫn tiếp tục kéo đến.

Tuy nhiên, Lãnh chúa Haier của thái ấp sẽ luôn bảo vệ Carynne khỏi những cặp mắt tò mò ngoài kia. Ngay cả khi mọi người đều nghĩ rằng hai đó không hề hợp nhau, thì lễ đính hôn vẫn diễn ra một cách tốt đẹp. Một sự phẫn uất ẩn chứa trong thái ấp đó.

Và tất cả những ai nhìn thấy Carynne, đẹp đẽ nhất giữa vàn hoa mua xuân rực rỡ, đang mỉm cười với Dullan, thì họ đều cảm thấy máu của mình sôi lên như thế nào.

Mái tóc đỏ rực của cô ấy tựa như một bó hoa hồng đang nở rộ. Và khi cô ấy hào hứng chạy xung quanh, nụ cười vỡ òa trên đôi môi của cô ấy không phải là vì phép lịch sự nữa, mà là vì sự chân thành.

Những bước đi nhẹ nhàng của cô ấy khiên cô ấy trông như thể là một nữ thần của mùa xuân vậy, rằng khi cô ấy nhảy múa – thì mùa xuân sẽ tự tới. Cô ấy nhẹ nhàng đến mức dường như chẳng thể làm vỡ nát bất cứ một cánh hoa nào.

Mọi người dừng bất cứ việc gì họ đang làm, không thể thở được. Cô ấy giống như một khung cảnh vui tươi, lung linh của bầu trời mùa hè sắp đến. Đã bao nhiêu năm rồi cô ấy không cười như thế này nhỉ?

Đây đúng là một ngày đáng để ăn mừng. Mùa xuân đã đến. Hương hoa quyện trong không khí.

Bầu trời thật trong xanh và cô gái xinh đẹp nhất đang mỉm cười với niềm vui ấy.

.

.

.

Vụ giết người đầu tiên của Carynne đã thành công.

Truyện Chữ Hay