Khi Kyle Sichi hoàn thành các thí nghiệm của mình và trở về nhà, vợ ông chào đón chồng bằng một bữa tối đầy hấp dẫn. Bữa ăn gồm có bánh mì nướng, súp nấm và một ly rượu trắng.
Cả rượu trắng và những cây nấm lớn màu trắng này đều được bày bán tại những cửa hàng tiện lợi. Tại quầy hàng nấm, bên cạnh tờ ghi chú miêu tả sản phẩm, họ thậm chí còn để một tấm biển lớn với nội dung: "Bạn sẽ không thể tìm thấy tại bất cứ nơi nào có nấm ngon hơn của chúng tôi". Ban đầu còn định phản bác nhưng khoảnh khắc đưa thìa nấm nấm đầu tiên vào miệng và cảm nhận hương vị phong phú của nó, ông ngay lập tức phải gật gù đồng tình với lời tuyên bố có phần táo bạo này. Chỉ một miếng thôi mà đã khiến ông như lạc vào thế giới vô tận của hương vị.
Thế nhưng, món cao lương mỹ vị này cũng có giá đắt đến giật mình. Một cây nấm có kích thước chỉ bằng lòng bàn tay thôi mà có giá tới tận một đồng bạc hoàng gia. Kyle sẽ không bao giờ dám mua nguyên liệu thực phẩm đắt tiền đến như vậy nếu như ông không được Điện hạ trả một mức lương khá hậu hĩnh ở đây. Sau một thời gian trải nghiệm, ông nhận ra một điều rằng tại trấn biên lãnh này, thậm chí chả cần chức tước, chỉ cần có đủ tiền, người ta có thể tận hưởng một cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều so với những quý tộc bình thường ở nơi khác. Bên cạnh thức ăn ngon, người dân trong thị trấn còn có thể mua nhiều thứ tuyệt vời khác, như xà phòng thơm và gương chẳng hạn.
Sau khi được mở mang tầm mắt khi chứng kiến rất nhiều điều mới lạ trong thị trấn, Kyle bây giờ đã cảm nhận sâu sắc được rằng Roland là một con người vĩ đại và không hề tầm thường.
Sau bữa tối, người vợ đưa cho ông một lá thư.
"Bức thư này đến từ đâu vậy?" - Kyle
"Một lính gác đã gửi nó đến đây vào buổi chiều trước khi anh về nhà. Theo lời của người lính, nó được gửi từ Redwater City" - vợ của Kyle nói trong khi dọn dẹp bàn ăn.
"Thật vậy sao?" - Kyle ngay lập tức đi vào phòng làm việc của mình và sử dụng một con dao nhỏ để mở con dấu. Ông lấy bức thư bên trong ra rồi bắt đầu đọc.
Đập vào mắt ông ngay đầu bức thư là dòng chữ: "Gửi thầy kính mến".
"Vậy ra là từ Chavez." - Kyle bất giác mỉm cười. Ông ngồi vào bàn làm việc của mình và chậm rãi đọc kỹ từng từ một.
Hóa ra kể từ khi Kyle rời khỏi Xưởng Giả kim ở Redwater City, một nhà giả kim khác tên là Capola đã trở thành trưởng xưởng mới. Capola là một kẻ bảo thủ và có tâm địa hẹp hòi. Hắn ta đã trắn trợn cướp công sức nghiên cứu cùng công thức thủy tinh pha lê do Kyle để lại và đã gian trá tuyên bố trước mặt Lãnh chúa rằng đó là thành quả mà hắn ta tìm ra trong
một lần hợp tác cùng Kyle. Hắn ta dường như cũng cố ý loại bỏ Chavez ra khỏi các thí nghiệm giả kim quan trọng đang nghiên cứu.
Chavez đã trút hết tất cả sự bất bình của cậu ta vào trong bức thư thư này. Cậu đoán rằng trong một lần nghiên cứu phương pháp tạo ra axit đá đôi, cậu đã mượn một vài học viên của Capola. Tuy nhiên cậu không báo cáo lại với Capola kết quả. Và đó rất có thể là nguyên nhân khiến cậu bị cô lập trong xưởng. Có vẻ như các nhà giả kim khác giờ đây cũng tìm cách tránh mặt cậu luôn và điều này khiến cậu
cảm thấy khó chịu vô cùng.
Tuy nhiên, Kyle thì lại hiểu rất rõ suy nghĩ của những con người trong cái xưởng này. Chúng tin rằng Chavez - nhà giả kim trẻ nhất trong xưởng, đạt được thành tựu nổi bật như vậy chẳng qua chỉ vì may mắn và nhờ cái danh là học viên ưu tú của cựu giả kim trưởng. Thực ra trước khi rời đi, Kyle đã đoán trước được tình huống này. Chính Chavez mới là người tìm ra phương pháp tạo ra axit đá đôi từ diêm tiêu (Kali nitrat) và phèn xanh, vốn là hai thứ rất phổ biến trong xưởng. Nếu không sở hữu một khả năng quan sát sắc bén, một trí nhớ tốt, một ý tưởng táo bạo cùng tính cẩn trọng và tỉ mỉ khi thực hiện các thí nghiệm, khó ai có thể đạt được một khám phá quan trọng từ những điều bình thường như vậy được. Vì vậy, Kyle tin rằng chàng trai trẻ này sở hữu tài năng thậm chí còn vượt trội hơn cả ông.
Trong phần cuối của bức thư, Chavez đã viết thêm hai phương trình giả kim mà cậu đã khám phá ra gần đây và mong muốn chia sẻ nó với người thầy kính mến của mình. Kyle ngay lập tức nhận ra các phương trình phản ứng trung hòa này. Bây giờ ông đã có thể viết cả tá phương trình như thế dựa trên quy tắc một axit có thể phản ứng với một bazơ để tạo thành một muối.
Ông đặt bức thư xuống với một tiếng thở dài và sau đó nhìn vào cuốn sách "Hóa học sơ cấp" trên bàn làm việc của mình, thứ mà ông đã khắc ghi từng chữ trong đó vào tiềm thức của mình.
Chính "Cuốn sách cổ" mà ông nhận từ Điện hạ này đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời ông. Nếu như chưa từng đọc nó thì chắc hẳn cuộc đời ông bây giờ cũng chẳng khác nào Chavez, tìm kiếm và tự hào về những thành tựu hời hợt mà ông chẳng qua tình cờ phát hiện trong thế giới giả kim đầy hỗn loạn này.
Ông cầm
cuốn sách lên và lật đến trang cuối cùng của nó.
Ông nhìn thấy một cái bảng được chia thành hơn 100 ô vuông nhỏ.
Cái bảng này luôn khiến ông rùng mình mỗi khi nhìn vào và lấp đầy trong ông một cảm giác kinh ngạc khó tả thành lời.
Mỗi hình vuông được đánh dấu bằng một số thứ tự được viết ở góc trên bên trái của nó, thế nhưng hầu hết 118 ô vuông đều bỏ trống, ngoại trừ hai hàng đầu tiên. Một số ô vuông thì lại được lấp đầy bằng các biểu tượng, chẳng hạn như ô 26 là Fe và ô 29 là Cu.
Cái bảng này được gọi là "bảng tuần hoàn các nguyên tố".
Lần đầu nhìn thấy nó, Kyle đã nhảy cẫng lên, cầm cuốn sách với đôi bàn tay run rẩy và hỏi Roland về những ô vuông còn bỏ trống đó. Roland đã trả lời rằng cái bảng này vốn dĩ đã được hoàn thành và những ô trống đó đều có nội dung nhưng ngài đã quên hầu hết chúng rồi.
Nếu Roland không phải là một Hoàng Tử thì Kyle đã táng thằng quyển sách này vào mặt anh rồi.
Cuốn sách tuyên bố rằng tất cả các ngyên tố trên thế giới đều được liệt kê trong bảng này. Kyle tin rằng nếu tồn tại một cuốn thánh điển về giả kim thì chương này chắc hẳn chính là phần vinh quang nhất. Ông tự hỏi không biết vĩ nhân nào đã lĩnh hội được một quy tắc tuyệt vời và làm ra bảng nguyên tố vĩ đại này. “Hiểu biết của những con người trong quá khứ thật vĩ đại, nó khiến những nhà giả kim hàng đầu ngày nay cũng chỉ trông như một tên hề. Chúng ta giống như những đứa trẻ ngây thơ xây dựng những lâu đài cát lố bịch trên bãi biển mà không biết quá khứ huy hoàng của giả kim thuật đã được tổ tiên xây dựng hoàn chỉnh từ cách đây bao nhiêu thế hệ.”
Đột nhiên, Kyle nghĩ đến lời hứa của Roland. Nếu ông có thể lôi kéo Chavez và một số học viên khác đến để lấp đầy tất cả các vị trí trong ba phòng thí nghiệm mới, ông sẽ nhận được cuốn sách mà ông hằng mong mỏi nhất:"Hóa học trung cấp".
Với suy nghĩ này, ông ngay lập tức lấy ra một tờ giấy trắng rồi viết thư trả lời cho Chavez.
Kyle đã không chịu báo cáo cụ thể khi Điện hạ hỏi ông về tiến độ sản xuất hàng loạt hai loại axit trong cuộc họp. Ông không hề muốn lãng phí thời gian quý báu của mình để giải thích mấy thứ phức tạp và dài dòng trong một cuộc họp vốn đã tốn rất nhiều thời gian rồi. Quan trọng hơn, đến cả chính ông cũng không dám chắc chắn liệu kế hoạch của mình có khả thi hay không, vì đây là lần đầu tiên ông thiết kế một quy trình sản xuất mà tất cả đều dựa trên các nguyên tắc được viết trong cuốn "Hóa học sơ cấp".
So với các thí nghiệm giả kim trước đây của ông, sáng chế mới này nghe có vẻ phi thực tế và có chút điên rồ. Ông đang sử dụng một phương pháp hoàn toàn mới để trích xuất một nguyên tố từ những nguyên liệu thô mà thậm chí chúng chẳng có cảm giác gì là liên quan đến nhau cả.
Nhưng bằng cách nào đó, Kyle lại cảm thấy rằng phương pháp này chắc chắn sẽ thành công!
Trước đó, ông đã tiến hành hàng trăm thí nghiệm khác nhau để kiệm chứng tính chính xác của các công thức ghi trong cuốn sách.
Điện hạ trước đây đã nói với ông rằng tất cả các phương pháp sản xuất công nghiệp đều có thể được mô phỏng và thử nghiệm trong phòng thí nghiệm. Bởi vậy giờ đây, nhằm củng cố lại những thiết kế của mình, ông cần liên tục không ngừng nghiên cứu lý thuyết và thực nghiệm trong phòng thí nghiệm.
Kyle nhanh chóng viết xong bức thư. Thay vì an ủi Chavez, ông nói thẳng với học viên giỏi nhất của mình rằng ông đã học được một điều khi đến thị trấn này rằng giả kim thuật có thể hiểu được, có thể đo lường được và có quy luật. Ông tin rằng một nhà giả kim thông minh, sắc sảo như Chavez sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội như vậy để tìm hiểu sự thật về giả kim thuật.
Ông gấp bức thư lại, bỏ nó vào một phong bì rồi niêm phong lại bằng sáp. Ngày mai, ông sẽ gửi nó cho một thương nhân để giao cho Chavez.
Sau đó, Kyle nhìn vào "bảng tuần hoàn các nguyên tố" một lần nữa.
Nếu cái bảng này chỉ là một thứ vô nghĩa và không có quy tắc để hoàn thành, ông sẽ mất toàn bộ hứng thú đối với cuộc sống này. May mắn thay, Điện hạ Roland đã cung cấp cho ông một vài gợi ý nhỏ. Những câu chữ như hồi sinh lại cuộc đời này và đến bây giờ nó vẫn vang vọng trong tâm trí ông.
"Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó. Các nguyên tố trên bảng đều được sắp xếp theo một quy tắc nhất định. Ông có thể tự mình tìm ra nó và điền vào chỗ trống." - Roland
"Nó có quy tắc ư? Ý ngài là các nguyên tố chưa biết có thể được suy ra, chẳng hạn như từ các phương trình giả kim?" - Kyle
"Chính xác, mặc dù ông chưa bao giờ nhìn thấy những nguyên tố đó, nhưng ông vẫn có thể biết đặc điểm vật lý và tính chất hóa học của chúng dựa trên quy tắc." - Roland
"Quy luật đó….là gì vậy?" - Kyle
"Ông muốn biết sao? Nó nằm trong cuốn 'Hóa học trung cấp' đấy". - Roland
*******
Thớt: Comeback mà ae chắc quên hết nội dung r hay sao nên ít ng đọc quá:)