Sau khi cuộc họp kết thúc, chỉ còn Roland và Barov ở lại trong phòng.
“Như ông cũng thấy đó, nhân lực thiếu thốn hiện vẫn đang là vấn đề cần ưu tiên hàng đầu đối với cả phòng thí nghiệm hoá học và cả nền công nghiệp của nơi đây. Mặt khác, ta cũng đang có dự định sẽ sớm đưa việc chế biến xà phòng và nước hoa vào sản xuất hàng loạt. Và để hiện thực hóa điều này cũng lại yêu cầu một lượng lớn nhân công nữa.” - Anh nói tiếp - “Trong khi đó, những người dân của trấn này vẫn cần phải ít nhất một năm nữa mới hoàn thành kỳ thi giáo dục sơ cấp. Mà ngay cả khi tính gộp tất cả bọn họ lại, tổng số lượng cũng chỉ đạt khoảng 600 đến 700 người, nhiêu đó là không thể đủ. Ta cần nhiều nhân lực hơn nữa."
“Trong trường hợp đó, chúng ta có thể xem xét tới việc tuyển thêm người từ thành LongSong…” – Barov
“Không được” - Roland cắt ngang - “Năm tới, sau khi Border Town được nâng cấp lên quy mô thành phố, thành Longsong và Border Town sẽ được sáp nhập làm một. Cho nên việc đó chả khác gì chuyển tiền từ túi trái sang túi phải cả. Vì vậy, mục tiêu mới của chúng ta sẽ là thu hút người dân đến từ những khu vực bên ngoài lãnh thổ phía Tây này.”
“Việc này…” – Barov tỏ vẻ bối rối và hơi lo lắng - “Thần e rằng đó không phải là cách hiệu quả để giải quyết vấn đề này đâu, thưa Điện hạ. Dù công khai hay lén lút, nếu ngài đến các thành phố khác và tuyển dụng thêm nhân công về đây, những Lãnh chúa địa phương đó sẽ không ngồi yên mà nhìn chuyện đó xảy ra đâu ạ.”
“Ta đâu có nói là phải nhất thiết tìm người từ các thành phố khác đâu?” - Roland đáp lời. Sau đó, anh duỗi ngón tay nhúng vào cốc nước đá rồi vừa nói vừa vẽ lên bàn - “Ta không biết liệu ông có để ý hay không, nhưng kể từ khi kết thúc Tháng quỷ ám năm ngoái, vương quốc Graycastle đã lâm vào cảnh chiến tranh liên miên. Nổi bật nhất có thể kể đến như một số cuộc tấn công do Timothy lãnh đạo chống lại vùng lãnh thổ phía Nam - kết quả là Eagle City đã bị hỏa hoạn phá hủy hoàn toàn, các thành phố và thị trấn xung quanh cũng bị thiệt hại nghiêm trọng. Tiếp đó, là cuộc bình định khu vực phía Bắc, anh ta đã tước bỏ danh hiệu và tịch thu lãnh thổ của Công tước Ise. Và cuối cùng là cuộc chiến của hải quân chống lại khu vực phía Đông”. - Roland gõ hai lần lên mặt bàn, để lại những chấm nước - “Trận đánh ở phía Đông đó đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới vùng Sea Wind, thành Valencia, và lâu đài Shivering Crow, đó là chưa kể đến những làng mạc, thị trấn nhỏ lân cận. Chỉ cần điểm sơ sơ một vài cuộc chiến và nhìn vào dòng người hàng ngày vẫn đang ùn ùn chạy trốn đến Vương đô là quá đủ để hiểu cư dân của Graycastle đang phải gánh chịu những vấn đề nghiêm trọng đến nhường nào.”
“Vậy ý ngài là…” - Barov ra vẻ trầm tư suy nghĩ.
“Hãy đẩy mạnh việc tuyên truyền ra ngoài về lãnh thổ phía Tây này” - Roland nhấp một ngụm nước rồi giải thích chi tiết hơn
- “Trong sáu tháng qua, chỉ có khu vực phía Tây là vẫn duy trì được trạng thái hòa bình. Người dân không bị tuyển quân ép buộc, và nơi đây cũng không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa chiến tranh. Đáng nói hơn, bởi vì Timothy rất thích thí mạng thường dân trên chiến trường, anh ta chắc chắc sẽ ép buộc thường dân tòng quân tại mỗi khu vực anh ta đi qua. Vậy ai có thể đảm bảo rằng người dân ở những vùng đất anh ta chuẩn bị tới có thể trốn thoát khỏi số phận gần như đã định sẵn? Vì vậy, ông cần phải tuyên truyền rằng trên khắp vương quốc Graycastle này, nơi duy nhất đem lại sự an toàn và bình yên, hoàn toàn tách biệt khỏi chiến tranh loạn lạc chỉ có vùng biên cương phía Tây này.”
“Thần đã hiểu,” - Barov suy ngẫm một chút rồi tiếp tục nói - “Có thể nói kế hoạch thu hút thường dân từ các khu vực khác của ngài chính là những chính sách mở rộng, không ép buộc tòng quân, không ép buộc lao động cưỡng bức, và hơn nữa cư dân còn được cung cấp nơi trú ẩn, lương thực và công việc ổn định, phải không ạ?"
“Gần như là vậy,” - Roland trả lời cùng một nụ cười và gật đầu. Tư duy sắc bén và khả năng xác định chính xác điểm trọng tâm của vấn đề là một trong những điểm mạnh đáng chú ý của vị Trợ lý Bộ trưởng Tài chính này[note58942]. - “Tuy nhiên, một trong những điều mà ông cần phải nhấn mạnh trong quá trình tuyên truyền đó là chế độ ưu đãi riêng mà những người biết chữ sẽ được hưởng. Ta đoán rằng tại những vùng đất bị ảnh hưởng, không chỉ có thường dân mà chắc hẳn cũng sẽ có một vài Hiệp sĩ và quý tộc không còn lối thoát. Họ tìm kiếm mọi cơ hội có thể và sẽ sẵn lòng đến khu vực phía Tây này để thử vận may của mình.”
Cho dù có là một ngôi làng nhỏ hay một thị trấn xơ xác, những khu vực này vẫn được coi là một lãnh thổ và được ban cho những hiệp sĩ và quý tộc nhỏ lẻ dưới quyền. Trong thời bình, dù đất đai có nhỏ bé và cằn cỗi, dù công tác quản lý có yếu kém mấy đi chăng nữa, việc sở hữu một vài mảnh đất vẫn sẽ luôn đảm bảo cái ăn cho họ. Thế nhưng trong thời chiến, đời sống dân cư đã khốn khó lại còn bị ảnh hưởng nghiêm trọng, rất khó để họ có thể đảm bảo thu nhập để sống tại nơi đây nữa. Và thời điểm phải đưa ra quyết định, nếu có một nơi ổn định và bình yên dành cho họ, hầu hết mọi người sẽ chọn rời đi ngay mà không hề do dự. Ngay cả khi không còn ai ở lại để bảo vệ lãnh thổ và vùng đất này bị bỏ mặc cho bị kẻ khác chiếm đóng, họ cũng sẽ nhắm mắt bỏ ngơ. Sau này, khi tình hình yên ổn hơn, họ có thể dùng tiền để thuê một vài lính đánh thuê và quay trở lại để tiếp quản lãnh thổ của mình một lần nữa.
Về phần hình thức tuyên truyền, Roland tin rằng Barov sẽ xử lý tốt việc này.
“Nhưng thưa Điện hạ, để thực hiện kế hoạch này và đảm bảo những cư dân chuyển đến có thể ổn định cuộc sống, chúng ta sẽ phải chịu những khoản chi phí khổng lồ. Hơn nữa, việc thu mua ngũ cốc thậm chí còn có thể bị ảnh hưởng theo” - Barov do dự nói - “Ấy là còn chưa kể trong thời buổi loạn lạc này, chỉ cần lỡ như một trong số những thương đoàn chúng ta liên kết gặp phải một tai nạn bất đắc dĩ nào đó, ngân khố của Toà thị chính sẽ nhanh chóng cạn kiệt.”
“Hmmm…những gì ông nói cũng có phần hợp lý,” - Roland chạm cằm và trầm tư suy nghĩ, nhiệm vụ quan trọng nhất của một nhà nước còn non trẻ là tạo dựng niềm tin và sự tín nhiệm trong lòng người dân. Nếu chúng ta đột nhiên mắc kẹt trong một tình huống mà thậm chí còn không thể trả lương cho chính bộ máy chính quyền của mình, tình hình tuyệt vời hiện tại có thể quay ngoắt 180 độ, nhanh chóng trở nên tồi tệ - “Chà, nếu vậy thì, trước hết ông cứ tiếp tục xử lý các công việc và nhiệm vụ như bình thường. Chúng ta sẽ đợi cho tới khi thương đoàn tiếp theo đến Border Town và hoàn thành giao dịch vào tháng tới. Khi nào ngân khố được đảm bảo dư dả trở lại, chúng ta sẽ bàn bạc về việc thực hiện kế hoạch này một lần nữa.”
“Theo ý ngài, thưa Điện hạ” - Barov đặt tay lên ngực và cúi chào.
Sau khi hoàn thành cuộc họp bàn giao nhiệm vụ, Roland trở lại văn phòng của mình và bắt đầu suy nghĩ về cách để hoàn thành đơn đặt hàng khinh khí cầu của Margaret.
Với giá một ngàn vàng hoàng gia cho mỗi chiếc khí cầu, giá của nó thậm chí còn cao hơn một đầu máy hơi nước, trong khi chi phí sản xuất lại cực kỳ thấp. Túi khí thực chất chỉ là một bức vẽ của Soraya trong khi trong khi dây gai dầu và giỏ tre là mặt hàng giá rẻ gần như có thể kiếm được ở bất cứ đâu. Thực ra, Roland cũng đã hoàn thành chế tạo nguyên mẫu đầu tiên và đã đưa vào thử nghiệm ở sân của nhà xưởng: Một chiếc khí cầu Hydro có thể đảm bảo chở cùng lúc cả Lightning và Maggie bay lên bầu trời.
Ban đầu, anh có ý tưởng về một khinh khí cầu hoạt động bằng khí than. Tuy nhiên chỉ sau vài lần cân nhắc, anh cuối cùng cũng phải quyết định từ bỏ kế hoạch này. Chưa kể đến khối lượng nhiên liệu cần chuẩn bị, các thiết bị cần thiết chiếm quá nhiều không gian và quá trình sản xuất cũng có phần rắc rối không kém. Hơn nữa, việc này cũng sẽ khiến Roland phải gia tăng thêm chi phí nhập khẩu than từ những thành phố khác. Đối với sản xuất quy mô nhỏ, ý tưởng này sẽ cực kỳ hao tốn tiền bạc, đã thế còn kém hiệu quả hơn nhiều so với Hydro - thứ có mặt ở khắp mọi nơi và cũng dễ dàng sản xuất hơn.
Anh đã phủ một mặt của sản phẩm thử bằng một lớp vẽ có thuộc tính nước để đảm bảo rằng ngay cả sau khi bị đốt cháy, sẽ không có chuyện gì xảy ra với lớp giấy bên trong. Kết quả nhận được khá mỹ mãn. Toàn bộ phần túi khí gần như không có trọng lượng trong khi tính linh hoạt và độ bền thì lại rất cao. Sau khi túi khí được bơm phồng, nó sẽ không sợ mưa, va chạm hoặc lửa. Thậm chí Maggie còn biến thành một vài loài chim khác nhau và thử nhiều tấn công bằng nhiều cách nhưng vẫn không thể để lại bất kỳ dấu vết gì trên đó cả. Chỉ khi sử dụng kim sắt và dùng nhiều lực chọc vào, họ mới có thể đâm thủng lớp phủ dày vài milimet này. Và nhờ lợi thế đơn giản và gọn nhẹ như vậy, một bóng khí Hydro với đường kính khoảng 2m là thừa đủ để có thể chở theo một người trưởng thành rồi.
Khó khăn duy nhất đặt ra là làm thế nào để sản xuất được bình khí Hydro cao áp.
Sử dụng động cơ điện một chiều để điện phân nước lấy Hydro là điều không thể. Nếu kết nối một động cơ điện với một đầu máy hơi nước thì có thể khả thi, nhưng rõ ràng về chi phí thì lại không hề hiệu quả chút nào. Nếu anh muốn có một nguồn thu ổn định từ những thương nhân giàu có và quyền lực, anh sẽ phải tìm ra cách chế tạo được những bình khí nén áp suất cao có thể nạp lại nhiều lần.
Nếu chỉ riêng bình khí thì không khó để chế tạo. Chỉ cần sử dụng gang và sắt rèn, kết hợp với năng lực của Anna, việc gia công tạo ra bình khí đạt tiêu chuẩn không phải là vấn đề. Điểm cốt lõi là các thế hệ bình khí nén hiện đại đều có mức áp suất từ 20mpa trở lên. Muốn đạt được mức áp suất này chỉ bằng những công cụ đơn giản như bơm xe đạp thì cho dù Roland có mọc thêm mười cánh tay cùng sức lực của mười người nữa thì cũng đành bó tay bất lực. Đây là việc mà chỉ có máy bơm áp suất cao mới có thể làm được. Và còn nữa, nếu chỉ có áp suất đủ cao cho bình khí mà không có cách để bơm khí Hydro vào trong đó thì cũng thành công cốc.
Máy bơm khí áp suất cao có hai loại là máy nén piston và mày nén tuabin. Trước đây thì chủ yếu sử dụng máy nén Piston với công nghệ động cơ đốt trong, còn về sau này thì động cơ tuabin lại được ưa chuộng hơn cả. Thế nhưng cho dù có cố gắng nghiên cứu và chế tạo loại nào đi chăng nữa, cả hai đều sẽ là những dự án tiêu tốn cực nhiều thời gian và công sức.
Đau đầu cả một ngày cho đến tận chiều tối, Roland cuối cùng cũng tìm ra được một giải pháp mang tính khả thi hơn: một bình khí đơn giản tự tạo ra áp suất bên trong.
Nguồn cảm hứng cho ý tưởng này đến từ một bài báo mà anh đã đọc trước đây kể về một người bán hàng rong sử dụng một bình chứa khí tự chế để chứa khí Hydro bơm cho bóng bay, hậu quả dẫn đến một vụ nổ rất lớn. Nguyên nhân của sự việc trên nằm ở việc người bán hàng rong đã sử dụng axit sulfuric
và nhôm để tạo ra khí hydro trong bình, nhưng do tính toán sai tỷ lệ phản ứng nên lượng khí sản sinh ra vượt quá mức áp suất giới hạn và khiến bình khí phát nổ.
Do đó, phương pháp này hoàn toàn có thể áp dụng hiệu quả trong hoàn cảnh này với điều kiện kiểm soát nghiêm ngặt về định lượng. Vừa đáp ứng điều kiện về áp suất, vừa đảm bảo về nguồn khí hydro. Những gì cần thực hiện đó là đổ axit sulfuric pha loãng và kim loại phản ứng thích hợp vào bình khí để tạo ra hydro. Ở thời hiện đại, kim loại thường được dùng trong phòng thí nghiệm là kẽm, trong khi kim loại được sử dụng trong thực tế để tạo ra hydro hầu hết là nhôm. Tuy nhiên cả hai vật liệu đều chưa thể có được trong thời đại này. Vì vậy, Roland dự định sẽ sử dụng khả năng của Lucy để phân tách hợp kim và lọc ra sắt nguyên chất để sử dụng thay thế. Vấn đề tốc độ phản ứng chậm hơn của sắt so với nhôm và kẽm có thể giải quyết bằng cách tăng thêm nhiệt và tăng diện tích tiếp xúc như sử dụng bột sắt hoặc các miếng sắt mỏng để xử lý. Thành bình thì cần tráng một lớp phủ bên trong để chống lại tác động ăn mòn của chất lỏng axit.
Nghĩ đến đây, anh lập tức vẽ một bản phác thảo đơn giản ra giấy. Để giảm sự rò rỉ khí ra ngoài, bình khí áp suất cao này cần được đúc thành một thể, chỉ chừa ra một miệng có ren ở trên để có thể lắp van có vòi phun khí vào.
Bằng cách vặn chặt miệng bình sau khi đổ chất phản ứng vào trong, quá trình tạo khí liên tục trong môi trường kín sẽ tạo ra áp suất bên trong bình và đạt đến mức tiêu chuẩn thông qua tính toán từ trước. Chỉ cần họ vặn van, khí Hydro sẽ tràn vào túi khí. Và quá trình nạp lại cũng sẽ khá tiện lợi. Sau khi tháo vòi phun khí ra, sấy khô phần chất lỏng còn lại trong bình và rửa sạch các tinh thể sunfat bên trong, chiếc bình đã sẵn sàng để tiếp thêm nguyên liệu và bắt đầu cho lần sử dụng tiếp theo.
Tính đến việc axit sulfuric cũng là một sản phẩm giả kim, giá cho việc nạp lại bình rõ ràng không thể nào quá thấp được.
Khoảng 15 vàng hoàng gia cho một lần nạp, và khi nạp với số lượng lớn, sẽ được ưu đãi miễn phí một lần mỗi mười lần nạp, Roland nghĩ.