Chap 251: Bay thêm một lần nữa
Ngày thứ hai sau khi Maggie rời đi, Roland với sự giúp sức của các phù thủy bắt đầu khởi công chế tạo khinh khí cầu thế hệ thứ hai ngay tại sân trước của lâu đài.
Để phục vụ cho việc mở rộng khu vườn và cải tạo lại khu nhà cho các phù thủy, Leaf đành phải tạm di dời toàn bộ số cây của cô ra sân trước (cho những ai không nhớ thì tên khác là Diệp Tử/ Leaves, xuất hiện tại chap 96). Những sợi dây leo với sự phát triển vượt bậc nhanh chóng che phủ những bức tường cùng các ô cửa gỗ nằm dọc hành lang, đem lại một không gian cổ kính như bước ra từ các câu truyện cổ tích. Cũng nhờ thế mà toàn bộ khoảng sân có một chiếc ô tự nhiên vô cùng tuyệt vời, ánh nắng chói chang sau khi lách qua tán lá dày đặc cũng chỉ để lại một vài tia sáng mỏng trên nền đất.
Roland đưa cho mỗi phù thủy một chồng giấy trắng và nhờ họ ghép tất cả lại thành một tờ giấy cực lớn, sau đó để Soraya tô một lớp phủ nhẹ màu xanh da trời lên toàn bộ bề mặt. So với phiên bản đầu tiên cấu tạo từ dạ dày động vật và vải bạt dày, thế hệ thứ hai với kĩ thuật vẽ phủ của Soraya đã trở nên nhẹ hơn rất nhiều. Hơn nữa, nó còn thể hiện độ dẻo dai vượt trội và lược bớt được công đoạn khâu giữa các mảnh phiền phức, Roland nhờ đó cũng phần nào giảm bớt được nỗi ám ảnh khí cầu bị thoát khí hay bị nổ giữa không trung.
“Tôi có nghe từ Lightning rằng chúng ta sẽ chào đón thêm một vài phù thủy nữa đến từ Fjords sao, thưa hoàng tử ?” - Wendy hỏi trong sự tò mò
“Nếu tình hình suôn sẻ, dự kiến sắp tới sẽ là vậy” - Roland giải thích ngắn gọn lại nội dung của bức thư mà anh đã gửi cho ngũ công chúa - “Nhưng dĩ nhiên, để lắm được chính xác sự việc, chúng ta còn phải đợi câu trả lời chắc chắn từ Tilly Wimbledon”
“Có vẻ như Ashes đã thành công” - Wendy trầm ngâm đáp - “Họ đã thành công di dời và tập hợp được rất nhiều phù thủy tại Sleeping Island.”
“Đúng vậy, và ta tin rằng Tilly đã lên kế hoạch sẵn sàng cho việc này ít nhất từ 1 đến 2 năm trước” - Roland nói và đưa bàn tay ra -
“Em ấy hẳn đã bí mật gửi người liên hệ tới toàn bộ các phù thủy từ trước cả khi đó nữa. Phạm vi không chỉ nằm trong lãnh thổ của Graycastle mà còn vươn tới mọi ngóc ngách của
3 vương quốc còn lại. Và ta đoán hiệp hội phù thủy của các cô cũng đã nhận được lời mời này. Vậy nên đó là đáp án cho câu hỏi: mặc dù chúng ta liên tục đưa ra lời đồn về một nơi trú ẩn an toàn và bền vững nhưng tại sao đến giờ vẫn không có một phù thủy nào đến gõ cửa cả. Chúng ta hẳn đã chậm hơn Tilly một bước”
“Cara chưa từng đề cập chủ tới chủ đề này với chúng tôi” - Wendy khẽ nhún vai
“Nếu cô ta nói với cô về lời mời của Tilly, rất có thể cô sẽ không còn muốn tìm kiếm Núi Thánh nữa, đúng chứ ?” - Roland
“Đó cũng có thể là một khả năng, nhưng cũng chính nhờ đó mà chúng tôi mới có cơ hội được gặp ngài tại Border Town”
- Wendy vừa lắc đầu vừa mỉm cười -“Việc cô ấy không hề đề cập gì lúc đó.... Âu có lẽ cũng không phải một điều quá tệ”.
“Em cũng nghĩ đó là một điều tốt” - Lightning dơ tay lên
“Tsk, mà cũng chưa chắc đến Fjords là một ý kiến tồi” - Lily nhếch miệng - “Ít nhất thì ai ở đó cũng đều là phù thủy, vậy nên họ cũng chẳng có gì phải lo lắng mỗi khi bước chân ra khỏi nhà như ở Border Town”
“Mọi thứ đã và đang trở nên tốt hơn rất nhiều so với trước đây”
- Anna nghiêm túc chỉnh lại - “Chị của trước kia thậm chí còn không dám có ý định rời khỏi nhà nữa”
“À vâng vâng, vậy mà lần trước có ai đó đã thẳng thừng từ chối lời mời của Ashes mà hiện giờ lại làm bộ phân vân thế nhỉ ” - Mystery Moon lẩm bẩm như tự nói với chính mình -
“Và ai đó còn khẳng định mình không phải là kẻ phản bội, sẽ không rời khỏi nơi này nữa cơ!”
“Cậu....” - Lily trợn mắt tức giận - “Đồ ngốc”
“Đồ phản bội!” - Mystery Moon
Những phù thủy khác cũng không thể nhịn được cười
“Ta cũng nghĩ vậy” Trái tim của Roland bỗng tràn đầy cảm giác hãnh diện. Mặc dù chẳng thông minh và hoạt bát như ngũ công chúa, không nhiều quyền lực và quyết đoán như Timothy hay Garcian, nhưng ít nhất anh tự tin rằng mình có thể và sẽ nỗ nỗ lực hơn nữa để có thể cung cấp cho những phù thủy một môi trường sống tự do và thoải mái, người dân của anh cũng được ấm no và hạnh phúc.
“Cái khinh khí cầu này...em nghĩ là nó sẽ lớn hơn cái trước khá nhiều đấy” -
Nightingale nói trong lúc nhìn vào diện tích mà Soraya đã phủ lên - “Liệu có phải Ngài định sử dụng nó để đưa các phù thủy đến đây?”
Roland gật đầu - “Đi thẳng từ biển và đáp tại phía nam của Border Town là cách tốt nhất để tránh việc phải cập bến một vài thành phố bến cảng trong quá trình di chuyển. Hơn nữa, ngoài việc dùng để thể hiện sự trọng thị trong việc chào đón và tiễn các vị khách mới, đây cũng một bước tiến lớn của ngành hàng không trong thời gian tới.”
Sau khi được bao lớp phủ lên đều cả hai mặt, chiếc khí cầu trở nên chắc chắn hơn nhờ hai lớp vật liệu với chiều dài và chiều rộng lên tới gần 6m. Nếu được cấu tạo từ vải bạt hoặc vải lanh trơn, sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc trải rộng và thao tác do trọng lượng của nguyên liệu. Nhưng nguyên liệu của chiếc khí cầu mới này chỉ có trọng lượng của một chồng giấy cộng thêm lớp phủ nhẹ như xốp, việc tạo thêm chục mảnh ghép tương tự như vậy nữa rồi ghép chúng lại với nhau bằng các lớp phủ gia cố bổ sung, một chiếc khí cầu với túi khí khổng lồ được hoàn thành một cách nhanh chóng.
Roland cũng nhân đây muốn kiểm tra thêm chất lượng kĩ năng phủ mà Soraya sở hữu. Trong trí nhớ của anh, bức họa “vỏ cây dày” mà cô vẽ trên bàn khi lần đầu sử dụng năng lực mới chắc đến nỗi khi họ cố kéo cái vỏ cây ra thì cả mặt bàn cũng bị nhấc lên theo.
Vì vậy điều cuối cùng anh hướng đến là liệu kĩ thật phủ này có thể gắn các mảnh giấy thành một tổng thể thống nhất và bền vững hay không. Để có thể làm điều đó, nó cần liên tục giữ nguyên hình dạng khổng lồ ban đầu của mình trong khi vẫn đảm bảo không bị thoát khí trong quá trình hoạt động.
Trước khi có thể tạo ra một quả bóng hydro để có thể dễ dàng điều khiển hơn, tại thời điểm này anh vẫn chỉ có thể dựa vào năng lực của Anna để thổi vào luồng khí nóng. Tuy nhiên một khi đã có động cơ điện một chiều, sau đó điện phân nước để thu được hidro công nghiệp thì thời điểm mà chiếc tàu bay nổi tiếng trong lịch sử “Zeppelin” tái xuất sẽ không còn quá xa vời trong tương lai. Chỉ cần có nguyên liệu nhẹ để làm khung xương thì việc tạo ra một con quái vật khổng lồ có thể bay từ hai đến ba ngàn mét, gần như không có một kẻ thù tự nhiên nào là một điều khả thi và dễ chế tạo nhất thời điểm hiện tại.
Mặc dù tỉ lệ trúng khi thả bom thả từ độ cao như vậy là rất thấp nhưng vậy cũng là quá đủ để khủng bố kẻ địch rồi. Không cho kẻ thù bất kì sự lựa chọn nào khác ngoài sự bất lực và thất bại. Chỉ cần lượn vòng vòng trên bầu trời lãnh thổ của địch mỗi ngày và đung đưa quả bom dọa nạt, Roland tin chắc bất cứ kẻ nào cũng phải quỳ gối trước sức mạnh tối thượng của Tàu bay Zeppelin.
Tưởng tượng tới bức tranh toàn cảnh khi tấn công Tòa Thánh trong tương lai, cậu có thể nhìn thấy bốn, năm chiếc khí cầu nối tiếp nhau, trút xuống những trận mưa bom từ trên trời. Trong khi đó, từ các nhánh sông, hỏa lực hạng nặng của hải quân liên tục oanh tạc vào cổng thành và các công trình phòng ngự của kẻ địch. Thêm vào đó là lực lượng bộ binh tinh nhuệ với trang bị súng ống đầy đủ ồ ạt tấn công từ mọi hướng. Cả ba lực lượng Bộ Binh, Hải Quân và Không quân cùng một lúc tham chiến, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đã khiến anh phấn khích run người rồi.
“Thưa Điện Hạ, điều gì khiến Ngài cười một cách ngu ngốc đến vậy?” - Anna đưa tay lên che miệng mình vì không thể nhịn bật cười thành tiếng.
“Em tin rằng anh ta đang đắm chìm trong ảo tưởng màu hường xung quanh những phù thủy mới” - Lily đảo mắt - “Đúng là đàn ông...”
Sau khi phần mép của túi khi được nối vào khoang chứa bằng những sợi dây gai dầu, chiếc khinh khí cầu thế hệ hai đã được hoàn thiện mỹ mãn. So với thế hệ đầu, nó có thể tích lớn hơn 4 lần với trọng lượng chứa được lên tới 10 người. Hơn nữa, khoang chứa còn có thêm mái hiên giúp che nắng. Tất nhiên, để Anna có chỗ cung cấp khí nóng cho quả cầu thì họ đã khoét một lỗ hổng ở giữa mái.
Roland đặt tên cho khí cầu này là “Cloud Gazer” và sau khi hoàn thành một loạt các bài kiểm tra nghiêm ngặt, cuối cùng nó cũng lần đầu tiên được cất cánh ngay sáng sớm hôm sau. Ngoài Anna, các thành viên của tổ bay thử gồm có Wendy và 5 phù thủy khác, tất nhiên là Hoàng tử cũng góp mặt.
Toàn bộ quá trình bay và di chuyển diễn ra vô cùng trơn tru, những phù thủy bắt đầu trò chuyện rôm rả và như lỡ mất một nhịp thở khi lần đầu tiên trong đời được quan sát quang cảnh ngoạn mục xung quanh dưới góc nhìn của những chú chim. So với lần trước chỉ có thể quan sát tại một điểm cố định, lần này họ được liên tục di chuyển, thăm quan khắp bầu trời với niềm phấn khích tột độ. Với sự giúp đỡ của Wendy trong việc điều hướng gió, Cloud Gazer dần tiến về phía nam, đến khu vực
sườn núi vào khoảng giữa trưa và sau khi vượt qua những lá cờ được cám sẵn trên đó, họ chìm trong khung cảnh biển tuyệt đẹp.
Sau khi bay một vòng quanh bờ biển, cả nhóm trở về lâu đài. Trong suốt chuyến bay, Roland để ý thấy Wendy - người điều hướng gió, thi thoảng lại vỗ vỗ lên hai vai và tỏ ra khá đuối sức sau một ngày dài.
Roland đã từng nghe rằng những phụ nữ với bộ ngực lớn thường dễ bị đau vai và điều đó có thể được giải quyết được bằng cách sử dụng loại đồ lót bó sát nào đó. Mặc dù không rõ điều đó có đúng hay không nhưng cứ thử một phen cũng chẳng mất gì cả. Hơn nữa, khi ngày càng trưởng thành, cơ thể của Anna cũng dần phát triển hoàn thiện hơn và có thể cũng sẽ gặp phải tình trạng tương tự. Do vậy, Roland quyết định tạo một món quà nho nhỏ cho những phù thủy trưởng thành.