Rể Quý Rể Hiền

chương 4568

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Cậu ta không cần phải đích thân ra tay dạy dỗ Cao Vũ mà chỉ cần khoát tay một cái là sẽ có vô số con chó chạy tới thay cậu ta làm việc này.

Dù sao thì họ cũng là người phải chịu trách nhiệm về sinh hoạt của mấy tên tù nhân này, mà mấy tên tù nhân muốn ăn và làm những chuyện khác thì đều phải dựa vào sắc mặt của quản ngục. Thế nên chỉ cần quản ngục nói một câu là mấy tên tù nhân đều hiểu ý ngay.

Chắc chắn Cao Vũ sẽ không chịu nổi quá một tiếng đồng hồ nên anh sẽ phải quỳ xuống cầu xin họ tha thứ mà thôi.

Bên trong phòng giam.

Sau khi đi vào thì Cao Vũ nhíu mày nhìn quanh một lượt rồi đi thẳng đến một chỗ không có ai ngồi.

Căn phòng này chỉ có mấy mét vuông nhưng lại chứa hơn hai mươi người.

Trên tường là những tấm ván giường dài được ghép liền lại với nhau tạo thành những chiếc giường đơn giản, thô sơ kéo dài đến tận góc phòng. Ở góc phòng có một bức tường thấp, gọi là bức tường nhưng nó cũng chỉ là một tấm ván nhỏ mà thôi. Bên cạnh tấm ván nhỏ đó là một nhà vệ sinh đơn giản. Bấy giờ toàn bộ diện tích đều đã có người ngồi, chỉ có khoảng trống gần nhà vệ sinh đó là không có ai mà thôi.

“Đứng lại!”

Cao Vũ vừa bước được hai bước thì đã bị một người gọi lại bằng giọng chuẩn bị chửi mắng.

“Tôi khuyên các người tốt nhất là đừng chọc vào tôi. Nếu không thì các người hối hận cũng không kịp đâu.” Cao Vũ không quay đầu lại mà tiếp tục đi thẳng về phía trước, trong giọng nói của anh ngập tràn vẻ lạnh lẽo.

“Ui chao, được quá nhỉ?”

“Đứng lại đó cho tao!” Chỉ trong nháy mắt, năm, sáu tên cao to, vạm vỡ đứng lên chắn trước mặt Cao Vũ.

Anh hơi nheo mắt lại rồi nhìn về phía mấy người đó. Nếu không vì kế hoạch đã vạch ra từ trước thì anh cũng không muốn nói lời thừa thãi với mấy tên này.

“Hiểu quy củ không?” Một tên cao to xoa xoa đầu, nhìn Cao Vũ rồi cười lạnh mà nói.

“Cái gì gọi là quy củ?” Cao Vũ dừng lại một chút rồi hỏi.

Anh sống trên đời hơn hai mươi năm nhưng đây cũng là lần đầu tiên anh bước chân vào trại giam, thế nên thực ra anh cũng không biết trong trại giam này có quy củ như thế nào đâu.

“Trước tiên cứ ôm đầu rồi đứng lên ngồi xuống ba mươi lần đi đã, sau đó tính tiếp.”

“Nhìn thấy gì chưa, ở đằng kia kìa.” Đúng lúc đó thì một tên tuổi tầm trung ngồi ở góc tường lên tiếng rồi chỉ chỉ sang bên kia.

Vị trí của người đó cách xa nhà vệ sinh nhất nên chắc hẳn ông ta chính là người có quyền lực cao nhất ở đây. Dẫu sao ở trong phòng giam này mà nói thì vị trí mà ông ta đang ngồi cũng là vị trí đắc địa và “ngon” nhất rồi.

Tất cả những người có mặt ở đó đều nhìn Cao Vũ bằng ánh mắt chế nhạo, họ đã gặp mấy kẻ cứng đầu như thế này nhiều lắm rồi.

Có thể bước vào đây, mười người thì cả tám người đều là những kẻ cứng đầu. Thế nhưng sau khi được dạy dỗ một trận thì không một ai còn cứng đầu được nữa.

“Tôi không biết làm, hay là ông dạy tôi đi?” Cao Vũ chậm rãi quay đầu nhìn sang phía người kia rồi nói.

“Mày không làm được cái này thì làm cái khác, ở đây có rất nhiều mục cho mày chọn. Học sủa tiếng chó, lăn như lừa, chơi với khỉ, mày chọn cái nào?” Người đàn ông trung tuổi đó từ từ ngồi thẳng dậy rồi nhìn Cao Vũ bằng vẻ mặt hài hước.

“Vừa mới vào thì nên chọn cái nào? Nếu đã vậy thì tất cả các người tiến lên đi. Một người biểu diễn thì chi bằng tất cả các người biểu diễn cùng một lúc cho vui?”

Cao Vũ trầm mặc mấy giây rồi chậm rãi quét mắt một vòng quanh phòng.

Nghe Cao Vũ nói như vậy nhưng đám người đó cũng không giận mà chỉ cười ầm lên. Đúng là ngông cuồng, quá ngông cuồng!

Mà họ thì lại rất thích những người ngông cuồng như thế.

“Bịch.”

“Bịch.”

Mấy tên cao to, vạm vỡ lần lượt từ trên giường nhảy xuống rồi đứng thẳng trên mặt đất.

Bên trong phòng giam, ngoại trừ Cao Vũ thì có tổng cộng hai mươi hai người, bấy giờ đã có hai mươi người đứng lên rồi.

Chỉ có người đàn ông trung tuổi và một ông già nhỏ đang dựa vào gần nhà vệ sinh kia là không đứng lên mà thôi.

“Này cậu nhóc, tốt nhất là cậu nên nghe lời đi. Ở đây không tốt như ngoài kia đâu.” Đột nhiên ông già nhỏ kia ngước mắt lên nhìn Cao Vũ rồi nói một cách chậm rãi.

“Con mẹ nó đứa nào cho phép ông nói chuyện thế hả?” Một tên thanh niên đột nhiên xoay người lại rồi đạp hai đạp vào người ông già đó.

Ông già đó không dám nói thêm nữa mà chỉ giữ nguyên vẻ yên lặng.

Truyện Chữ Hay