Chương 7
Nhóm dịch Thiên Sơ Các
Trans: Nagi
Beta: Alice
Riv khẽ rùng mình, những ngón tay bấu chặt vào gấu váy xám. Cô tự tin rằng mình sẽ không bị bắt gặp với chiếc váy đã bạc màu trên người, mái tóc đen xõa dài từ đỉnh đầu xuống.
Khoảnh khắc cô sợ nhất chính là gặp gỡ người đàn ông này.
Công tước Sentoren dường như đang nhìn thấu cô.
'Mình không nghĩ người đàn ông này lại là một pháp sư. Mình chắc chắn rằng anh ta chỉ là một con người. Vậy thì, tại sao lại có thể chứ?'
Anh hỏi lại với một giọng lạnh lùng, "Tại sao ngươi lại đuổi theo ta và công chúa?"
Riv mở miệng, run rẩy trước những lời nói của Công tước. Trên thực tế, cô không thể nghĩ ra bất kỳ lời bào chữa nào.
"T-tôi đã bị lạc, t-thưa, thưa ngài."
Đây là khu vườn của cung điện Ailte, nơi luôn đầy các cung nữ hầu hạ phục vụ hoàng gia và quý tộc.
Lý do của Riv là chính đáng. Riv đã không biết rằng cô trông đáng ngờ khi ăn mặc xuề xòa so với những người hầu gái khác.
Lionel lại hỏi cô, “Ngươi là ai? Ngươi đang theo hầu cho ai?”
Riv trả lời ngay lập tức.
"Phù dâu của Công chúa Marianne ạ."
"Ngươi tên là gì?"
"Ma-madame Kat-Katana." (*)
Nói ra tên của cô rõ ràng đúng là một sai lầm. Công tước Sentoren ngay lập tức có chút giễu cợt.
"Ta chưa bao giờ nghe về cái tên đó."
“……”
“Madame Katana là một cái tên lạ,” Riv thở dài, hối hận vì đã không đưa ra một lý do bào chữa khác. Cô muốn thoát ra khỏi cơn khủng hoảng này bằng cách nào đó.
"Công tước, tôi đã ở dưới quyền của nữ hoàng và gần đây đã chuyển đến để phục vụ cho Công chúa Marianne."
"Ngươi theo dõi ta vì ngươi muốn báo cho nữ hoàng biết về cuộc trò chuyện giữa ta và công chúa sao?"
Trong giây lát, Riv không nói nên lời. Công tước Sentoren khác xa với sự mong đợi của cô.
Một người mang theo vẻ đẹp hoang dã, đối lập với những quý tộc lịch lãm trong cung điện.
Một người đàn ông cao to với bờ vai rộng và một cơ thể rắn rỏi.
Anh có một khuôn mặt thật đẹp, nhưng đồng thời anh cũng trông rất mạnh mẽ và lạnh lùng. Anh cũng là một người đàn ông tràn đầy sự thu hút nam tính.
Nhiều phụ nữ trong cung điện đã luôn khao khát người đàn ông này.
Riv có thể hiểu được cảm giác của những người phụ nữ sợ hãi anh, nhưng cũng lại khát khao anh. Trong khi đó, Marianne lại chẳng thể hiểu được điều đấy. Tại sao Marianne lại không khao khát người đàn ông quyến rũ với sự giàu có, dòng dõi tuyệt với, danh giá cùng tinh thần cao quý này?
Riv là loại người thường thờ ơ với đàn ông, nhưng cũng đã bị anh thu hút hệt như bản năng.
'Tôi-'
Nhẫn trên dây chuyền của Riv dần trở nên nóng hổi. Trái tim cô bắt đầu đập loạn xạ. Cô dường như đã phải lòng người đàn ông này ngay lập tức.
‘Bình tĩnh, tỉnh táo lại đi nào!’
Công tước Sentoren trước mặt cô là chồng cũ của Công chúa Marianne, kẻ sẽ ra tay giết Riv. Dù có quay lại quá khứ hàng chục đi chăng nữa thì Riv cũng không bao giờ được liên quan đến anh ta. Cô chỉ đơn giản là bị sự quyến rũ của anh thu hút rồi đơn phương mà thôi.
Ngay cả khi cô đã quay ngược thời gian nhờ vật gia truyền và ma cụ, thì mọi thứ cũng sẽ chẳng có gì thay đổi cả.
‘Công tước Sentoren. Người đàn ông này không liên quan gì đến mình cả."
***
Cảm thấy đột nhiên có can đảm hơn, Riv thẳng thắn hỏi Công tước Sentoren,
"Ngài có biết gì về đời sống riêng tư của Công chúa Marianne không?"
Khuôn mặt của Công tước Sentoren trở nên méo mó.
"Chưa có ai hỏi ta về điều đó cả."
Đó là lúc Riv nhận thức được vấn đề. Người đàn ông này biết những việc làm sai trái của Marianne.
Anh không hài lòng khi Riv đề cập đến “Đời sống riêng tư của Marianne.” Có vẻ như đây không phải là lần đầu tiên anh nghe về nó.
'Marianne đã nói cho anh về chuyện riêng tư của cô ta hay là anh ấy đã nghe được chúng qua những lời đồn thế nhỉ?'
Nếu người đàn ông này biết về đời sống riêng tư của Marianne, thì việc Riv tố cáo điều đó sẽ là vô nghĩa. Không còn cách nào khác, nếu thái độ của người đàn ông này không thay đổi, thì tương lai của cô cũng sẽ chẳng thể thay đổi.
Anh có lẽ đã biết rõ những hành vi bất chính của Marianne trước khi anh trở về.
Tuy nhiên, anh vẫn đính hôn với Marianne, và cuối cùng là kết hôn với cô ta.
Đó là sai lầm của anh, dẫu rằng cuộc hôn nhân đó tràn đầy sự thống khổ.
'Tại sao anh lại kết hôn với Marianne cơ chứ?'
Ngay cả khi đang có vô số câu hỏi trong đầu, Riv cũng không thể hỏi tại sao. Sự thật hệ trọng là cuộc gặp gỡ này có thể sẽ chẳng thay đổi được tương lai của cô.
'Mình chỉ là kẻ thứ ba đứng giữa Marianne và Công tước Sentoren mà thôi.'
Nghĩ rằng mình không còn gì để thu hoạch, Riv quyết định từ bỏ. Nhưng người đàn ông này đã đối xử quá tốt với Marianne.
"Công tước kính mến, chúc mừng cuộc hôn nhân của ngài với Công chúa Marianne."
Vẻ xấu hổ thoáng qua trên khuôn mặt của Công tước Sentoren.
"Kết hôn? Công chúa thậm chí còn chưa đến tuổi trưởng thành cơ mà. Kết hôn gì cơ chứ?"
“Đức vua muốn cuộc hôn nhân này, vậy nên nó sẽ sớm diễn ra thôi. Ngay cả khi kết quả là một thảm kịch thì đức vua cũng sẽ thúc đẩy nó bằng mọi giá.”
"Một thảm kịch?"
Anh lặp lại, nhưng chỉ thế mà thôi.
Riv có linh cảm rằng người đàn ông trước mặt cô không phải đang mơ về một cuộc hôn nhân hạnh phúc với Công chúa Marianne. Thực tế thì, tất cả các hành động của Riv đều có vẻ đáng ngờ đối với Công tước.
“Tại sao ngươi lại nói những điều đó với ta? Ngươi biết được điều gì sao?"
“Ngay cả khi vụ bê bối của Công chúa Marianne vỡ lở, thì cuộc hôn nhân của Công tước và Công chúa Marianne vẫn sẽ được tiến hành thôi.”
“Có thể,” Công tước Sentoren trả lời, đúng như dự đoán.
Riv bây giờ lại càng chắc chắn hơn.
'Người đàn ông này không phải là một nhân tố có thể thay đổi tương lai của mình rồi.'
Anh không liên quan gì đến phép thuật hay số phận của cô cả.
'Mình lẽ ra chẳng bao giờ nên gặp anh ấy.'
Khi nghĩ đến điều đó, Riv trở nên chán nản. Ngay cả khi Marianne lăng nhăng thì họ vẫn sẽ kết hôn, bất chấp sự căm ghét của cô ta dành cho anh. Với ý nghĩ đó, lòng ghen tị với Marianne từ đâu đó dấy lên trong lòng Riv.
'Tại sao Công chúa Marianne lại có tất cả, trong khi cô ta lại chẳng hề mong muốn những thứ đấy cơ chứ?'
Vào lúc này, Riv đã khao khát một người đàn ông mà cô sẽ chẳng thể nào có được.
“Có điều gì cô muốn ở tôi không, Madame Katana?”
Riv nhìn chằm chằm vào Công tước Sentoren.
"Anh có ý định chọn tôi thay vì Công chúa Marianne không?"
“……”
Công tước Sentoren không trả lời.
Riv cũng chỉ nói lời đó một cách thiếu suy nghĩ, nên tất nhiên là cô không mong đợi một câu trả lời tích cực. Một nụ cười cay đắng thoáng qua trên khuôn mặt cô. Cô lấy hết can đảm và hỏi lại.
"Công tước, nếu tôi nói tôi muốn rời khỏi cung điện, ngài có thể giúp tôi không?"
Sau một hồi do dự, anh ta mở miệng.
"Điều đó không thuộc thẩm quyền của tôi."
Ngay cả khi anh có thể giúp cô thì cũng chẳng có lý do gì để làm như vậy cả.
Còn nữa, nếu xét về sự quan tâm của anh đối với Riv, nó cũng chỉ gói gọn trong một khoảnh khắc tò mò. Sẽ không có chuyện coi cô như là một người phụ nữ.
'Vẫn luôn là như thế.'
Vị công tước trẻ tuổi đẹp trai này khiến cô cảm thấy mình như một cô gái mỏng manh. Riv muốn có một giấc mơ ngọt ngào với Lionel.
Cảm giác như thế này phải chăng là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên?
Sẽ như thế nào nếu cô thành đôi với anh ấy?
Nếu cô hôn anh thì sao?
“……”
Trước mặt Riv là Lionel cùng gương mặt của vị Công tước ấy.
Đẹp trai, nhưng đồng thời cũng có những đường nét thô ráp. Một người mà Riv không bao giờ có thể có được. Nhưng lại là người duy nhất khiến cô mơ ước.
Riv bị thu hút bởi động lực lạ kỳ và bước đến gần anh.
Cô nghiêng người về phía trước, và hôn lên môi Lionel.
Môi cô khẽ chạm vào môi anh.
Khoảnh khắc này kéo dài như mãi mãi. Một sự ngọt ngào, khoảnh khắc dịu dàng này.
Cô vội vàng lùi lại, cười khúc khích.
Cô không có ý định quyến rũ anh. Đó chỉ là một nụ hôn cảm ơn mà thôi.
"Cảm ơn anh."
“…….?”
"Nó chỉ trong một khoảnh khắc, nhưng cảm ơn anh đã cho tôi ước mơ."
"Ý cô là sao?"
(*) Trans: sweet quá nên trans từ "cô" ở đây.
Khi nhìn thấy Công tước bối rối, cô lùi lại sâu hơn, như thể cô đang cố gắng trốn thoát.
"Tôi muốn ngài được hạnh phúc. Đó là một mong muốn chân thành."
Riv nhặt lên đôi giày đặt ở dưới đất và bước ra ngoài.
Cô cảm thấy ánh mắt sắc bén của Công tước đang nhìn theo lưng mình, nhưng cô không quay lại. Nụ hôn của cô chỉ giống như một trò đùa của một đứa trẻ. Nó chẳng thế nào đủ hấp dẫn đối với một Công tước được.
"Thế là đủ rồi."
Riv xóa bỏ Công tước khỏi đầu cô. Cô đang bị dày vò về việc cô sẽ tồn tại trong cung điện như thế nào.
Vậy mà cô không hay biết rằng một nụ hôn đùa giỡn với Công tước sẽ thay đổi toàn bộ cuộc đời cô.
***
Đôi mắt của Lionel dán chặt vào lưng người phụ nữ đang rời đi.
Anh nhẹ nhàng chạm vào đôi môi từng lướt qua môi của người phụ nữ ấy. Cô đã biến mất khi anh nhìn lên lần nữa.
"Thật nực cười."
Ngay sau đó, Lionel nghe thấy một giọng nói gọi anh.
"Công tước, ngài đang ở đâu thế?"
"Michelle, tôi đang ở đây này."
Lionel thấy mình đang nhìn chằm chằm vào Michelle, người hộ tống của anh, anh ta đang tiến đến gần anh. Michelle bối rối hỏi, "Ngài đã nói chuyện gì với Công chúa Marianne vậy?"
"Vài lời vô nghĩa thôi."
“Có rất nhiều lời bàn tán vì Công tước và công chúa không hề quay trở lại bữa tiệc. Và công chúa Marianne thì đang suy sụp. Nếu thế thì chắc hẳn cũng đang có một chút náo loạn đấy."
Lionel nhớ lại Madame Katana trong chiếc váy xám thay vì Marianne.
Madame Katana có thực sự là phù dâu của Marianne không?
Cô không có mùi nước hoa khó chịu mà hầu hết các phụ nữ quý tộc thường có.
Đúng hơn, mùi hương tỏa ra từ cô là hương cây rừng tươi mát, khiến anh bị mê hoặc bởi những gì cô nói.
'Anh có ý định chọn tôi thay vì Công chúa Marianne không?'
Những lời cô nói vẫn văng vẳng bên tai anh. Dáng người cao, chân tay gầy, sắc mặt trắng nhợt. Một người phụ nữ có ngoại hình khiêm tốn, không có bất kỳ phụ kiện hay đồ trang điểm nào.
Ngược lại, tại sao cô lại tỏa ra sức hấp dẫn như thế chứ?
Nhưng, Madame Katana? Madame?
Lionel quay lại và hỏi Michelle, "Ngươi đã từng nghe về Madame Katana chưa?"
"Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe nói về cô ấy, nhưng có vấn đề gì sao?"
Michelle nghiêng đầu.
Lionel suy nghĩ về những lời bí ẩn mà Madame Katana đã nói.
“Tìm hiểu xem Marianne đang làm gì. Hãy tìm hiểu về tất cả những tin đồn trong cung điện.”
"Đã rõ."
Lionel nhìn lên bầu trời. Mặt trăng đỏ như máu đang trồi lên.
Cảm giác ấm áp của Madame Katana vẫn còn đọng lại trên môi anh.
Sau đó, một khả năng xuất hiện trong tâm trí anh.
Điều gì sẽ xảy ra nếu anh lợi dụng cô để phá vỡ hôn ước?
Nếu đôi mắt của anh bị quyến rũ bởi người hầu gái của công chúa, chứ không phải công chúa, thì niềm kiêu hãnh của Marianne sẽ bị tổn thương.
Lionel nở một nụ cười rạng rỡ.
(*) Madame Katana: Tôi sẽ không dịch ra vì nó mất hay. Có thể hiểu là "Madame": Quý bà, người phụ nữ đứng tuổi hay người phụ nữ đã kết hôn mang họ chồng trong tiếng Pháp. Nhưng cũng có thể coi là cái tên nếu theo nghĩa nào đó. Nói chung vẫn cứ để đó và thêm chú thích cuối bài như này này.