Nam Nhiễm nhìn vết thương của mình đến ngây người, sau đó đột nhiên bị Thân Đồ Mạc kéo vào lòng.
Anh bế ngang cô lên, giọng điệu có hơi lãnh đạm: "Nếu vết thương đã tốt lên thì anh cũng nên dọn về rồi." Anh cũng không cần Nam Nhiễm trả lời, vừa nói xong liền cúi đầu, tầm mắt lạnh nhạt dừng trên khuôn mặt của cô.
"Hiện tại lập tức dọn."
Dứt lời, anh lập tức ôm người chạy lên lầu.
Trong đầu Nam Nhiễm vẫn còn nhớ tới kem tươi, nghi hoặc nhìn anh: "Anh dọn về thì cứ dọn về, tại sao lại ôm em lên lầu?"
Thân Đồ Mạc bước về phòng, giọng điệu lạnh lùng: "Dọn về ngủ với em."
Tiếng nói vừa dứt, cửa phòng mới mở ra chưa lâu liền đóng lại.
Nam Nhiễm bị ném vào phòng....
Dân quốc, năm , tập đoàn quân phiệt Thân Đồ thống nhất cát cứ, thành công hoàn thành cục diện thống nhất.
Cùng năm đó, người thừa kế của Thân Đồ gia, Thân Đồ Mạc cưới Nam Nhiễm làm vợ.
Hai người cả đời không có con nỗi dõi.
Dân quốc, năm , cả hai cùng qua đời, về sau được người đời lan truyền thành giai thoại.
...
[tích tích tích tích _ hệ thống đang trong giai đoạn khắc phục lỗ hỏng, xin chờ trong giây lát.]
Rất nhanh Nam Nhiễm đã tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra đã phát hiện bản thân đang ở trong một căn phòng xa hoa.
Trên người mặc một chiếc váy dài gợi cảm đỏ rực như lửa, tóc được búi cao gọn gàng, nhìn dáng vẻ giống như là đang tham gia một bữa tiệc nào đó xong rồi tạm thời tới nơi này nghỉ ngơi một chút.
Chỉ là...
Cô vừa duỗi tay ra đã sờ trúng một khẩu súng lục được dấu ở trong băng vải màu đen cột ngay đùi.
Thân thể này cùng với vết chai trong lòng bàn tay cho thấy nguyên thân cũng không phải người cao quý ưu nhã như bề ngoài.
Tiếng thông báo của hệ thống vang lên: [tích tích tích _ bắt đầu truyền tống ký ức, thỉnh ký chủ tiếp thu ký ức.]
Nguyên thân tên Nam Nhiễm, là vệ sĩ vương bài đứng thứ trong bảng xếp hạng của tổ chức vệ sĩ X.
Hiện tại nguyên thân đang chấp hành nhiệm vụ bảo vệ Thi Lạc, con trai của một lão đại buôn lậu súng ống đạn dược ở Đông Nam Á.
Thông tin về nguyên thân cũng chỉ gói gọn trong vài câu ngắn ngủi. Sau đó là hình ảnh của nguyên thân trong quá khứ, cô ấy phải liều mạng chém gϊếŧ mới có thể đi đến vị trí ngày hôm nay.
Vốn dĩ nguyên thân ăn mặc thế này là để theo Thi Lạc tham dự một bữa tiệc.
Chỉ là khi cô ấy cầm một ly rượu vang lên, vừa mới uống được một ngụm đã cảm thấy ly rượu này không thích hợp, vì thế nguyên thân định bỏ vào toilet nôn rượu ra.
Nhưng khi cô ấy sắp tới được toilet thì bỗng nhiên ngất xỉu, không còn ý thức, đến khi tỉnh lại thì bản thân đã ở chỗ này.
Sau khi Nam Nhiễm hiểu rõ toàn bộ sự tình, cô mở to mắt, đứng dậy, nhìn trái nhìn phải.
Giày cao gót màu đen đạp lên trên thảm nhung dê trắng tinh, nhưng chưa bước được hai bước đã nghe tiếng tích tích vang lên từ cánh cửa lớn trong phòng tổng thống.
Cửa lớn bị đẩy ra.
Một người đàn ông đầu hói mặc tây trang xám vác cái bụng bia, cười ha hả bước vào.
Sau lưng ông ta còn có một người vệ sĩ mặc đồ đen, dáng người cao lớn, cơ bắp lộ rõ ra bên ngoài, vừa nhìn đã biết là người luyện võ.
Tên đàn ông bị hói kia không hề che dấu ánh mắt dâm uế của mình, ông ta đánh giá cả người Nam Nhiễm từ trên xuống dưới một lượt rồi dùng giọng điệu khàn khàn lên tiếng: "Đúng là một mỹ nhân, không ngờ trong đám vệ sĩ các cậu cũng có một mỹ nữ như vậy."
Nửa câu sau là đang nói với người đứng sau lưng ông ta.
Lúc này, hệ thống mở miệng: [ký chủ, cái tên vệ sĩ mặc đồ đen kia cũng là người trong tổ chức vệ sĩ X của cô, đứng hàng thứ mười một.]
Nam Nhiễm liếc mắt nhìn ra bên ngoài, trước cửa có rất nhiều vệ sĩ, bọn họ đứng ở đó là vì để bảo vệ cái tên đàn ông bị hói này.
Tên đàn ông bị hói kia cũng nhận ra Nam Nhiễm đang cảnh giác với ông ta nên ông ta giơ tay lên cười lớn, làm ra vẻ như đầu hàng.
"Đến đây, không phải cô có súng sao? Tiểu mỹ nhân, nổ súng bắn chết tôi đi. Tôi nguyện ý chết trong tay cô. Ha ha ha."
...
Lâu lâu mới thấy có người qua đường Giáp dám khiêu khích Nhiễm tỷ. Tui là tui thấy nếu Nhiễm tỷ có thật sự ra tay với ông ta thì cũng chỉ là chuyện bình thường thui.