️Chương ️
Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên ()
Edit by Thuần An
️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >
Nghe được nàng trả lời, đôi mắt Phục Hy quay cuồng nồng đậm khói mù. Tay ôm nàng cũng càng ngày càng gấp.
Ngữ khí là ôn nhu, nhưng Vô Dược luôn có một loại cảm giác gió lạnh đến thấu xương. Môi đỏ của hắn khẽ mở: "Oa Oa, về sau không cần nói như thế nữa. Ta sẽ tức giận."
Vô Dược càng ngày càng cảm giác hắn không thích hợp, yên lặng hỏi Tĩnh Dạ một chút: Hiện tại giá trị hắc hoá của là bao nhiêu?
Mặt Tĩnh Dạ không biểu tình trả lời nói: Cô lại kích thích hắn một chút, chúng ta liền có thể trực tiếp rời khỏi thế giới này.
Nghe được hệ thống nói như vậy, Vô Dược nháy mắt đã biết, chỉ số giá trị hắc hoá là . Nói là thiên thần tốt vậy, nói gì mà ôn nhu thiện lương vậy! Vì sao lại gạt nàng? QAQ
Cuối cùng cô nhược nhược hỏi một câu: Hắn tiến vào thân thể này, đối với Phục Hy có bao nhiêu ảnh hưởng?
Tĩnh Dạ trầm mặc một hồi, sau đó trả lời: Không đoán được, nếu cô yêu cầu, thế giới này ta giúp cô đoán.
Vô Dược gật gật đầu trả lời: Được.
Đột nhiên trên vai có đau đớn, khiến nàng không thể không kéo cảm xúc về. Nàng ngẩng đầu trong con ngươi có một chút nghi hoặc.
Hắn nhẹ nhàng liếm liếm nói hắn cắn, sau đó nhàn nhạt mở miệng nói: "Oa Oa, nàng lại thất thần. Nàng trước kia cũng không thất thần."
Vô Dược hơi hơi sửng sốt một chút, liền ở thời điểm nàng cho rằng hắn phát hiện ra gì đó. Có phải muốn OOC hay không.
Hắn lại đột nhiên nói: "Khẳng định là bởi vì nàng không khôi phục ký ức. Không sao cả, ta nhất định sẽ khiến nàng nhớ lại."
Nói xong lại tiếp tục liếm bả vai nàng, sau đó chậm rãi liếm từ bả vai lên trên cổ, cuối cùng cắn trên vành tai nàng.
Thân thể Vô Dược run rẩy một chút, sau khi biết hắn muốn làm cái gì, bắt đầu giãy giụa lên.
Phục Hy đương nhiên là không để nàng tránh thoát, ngược lại tay ôm nàng càng buộc chặt.
Tâm tình Vô Dược có chút phức tạp, nàng có cảm giác mà cứ như vậy mặc kệ hắn mà nói tựa hồ sẽ lệch thiết lập nhân vật. Ở thời điểm suy nghĩ xem phải làm như thế nào có muốn hay không, theo bản năng liền dùng thần lực.
Nàng tránh thoát khỏi cái ôm của hắn, nàng muốn xin lỗi, nhưng mà thân thể tựa hồ không chịu khống chế muốn chạy trốn.
Liền ở thời điểm Vô Dược đi được vài bước, eo tựa hồ bị thứ gì đó quấn lấy. Nguyên bản Vô Dược còn tưởng rằng là Khổn tiên thằng hoặc cái gì đó khác. Khi cúi đầu vừa thấy thế nhưng là đuôi cự xà, thiếu chút nữa liền kêu ra tiếng.
Khổn tiên thằng: Dây trói tiên
Nhưng rất nhanh liền trấn định, trong truyền thuyết Phục Hy và Nữ Oa đều là thân người đuôi rắn. Khi vừa mới đến nhìn thấy hai cái đùi của mình và hắn bình thường, nàng cho rằng truyền thuyết chỉ là gạt người. Hoặc là bởi vì tiểu thuyết sửa bản. Kết quả chỉ là hóa hình.
Phục Hy cuốn nàng trở về trong lòng ngực mình, cái đuôi như cũ vờn quanh eo nàng, đôi tay sờ lên gương mặt nàng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm cánh môi nàng, nhất cử nhất động ôn nhu đến cực điểm, tựa hồ như đối đãi với bảo bối thập phần trân quý.
Khi nói chuyện cũng rất ôn nhu như vậy, nhưng lời nói ra lại... "Oa Oa, lần này ta có thể tha thứ cho nàng, nhưng về sau nàng không thể làm như vậy. Bằng không ta... Có thể phải trừng phạt nàng."
"Huynh... Huynh trưởng..." Ánh mắt nàng nhìn hắn thập phần phức tạp, có chút không biết làm sao, nhưng cũng không có một chút sợ hãi.
Khi Phục Hy thấy con ngươi nàng không có sợ hãi, vừa lòng cong cong môi. Nhưng hắn đối xưng hô của nàng thập phần không hài lòng: "Oa Oa, nàng có thể gọi ta là Phục Hy hoặc là phu quân. Biết không?"
//