Đẩy cánh cửa đầy rẫy hoa văn cổ xưa ra, Nhất Linh bình tĩnh đón nhận kết quả cuối cùng.
" Cạch "
Đằng sau cánh cửa gỗ ấy chính là một cảnh tượng khiến nàng quá đỗi thất kinh.... nữ tử xinh đẹp như hoa mỗi người một vẻ xuất hiện trước mắt nàng. What? người? Chỉ vỏn vẹn từng ấy sao?
Kết quả này khác xa so với tưởng tượng a! Vậy là cửa của Bội Châu cũng chả phải dạng vừa đâu, mà mấy cái người tranh giải khác cũng không quá cao siêu như nàng nghĩ. Cũng chỉ có nhân ở đây gọi là kỳ phùng địch thủ.
Thấy có người bước ra, đám nữ tử đều liếc qua phía Nhất Linh đánh giá, nàng cũng thuận theo đó mà đánh giá bọn họ. Ừm, có cái cô thổ dân kia là nàng biết còn mấy nhân khác thì lạ hoắc lạ lơ. Chỉ là tất cả đều có một điểm chung khiến nàng ưu tư... chính là... cấp bậc mấy kẻ này hơn nàng không ít thì nhiều...
Khó chơi phết.
Trong số người bỗng có một nữ tử thất sắc y bước ra. Nàng ta trông có vẻ già nhất trong cả đám. Thế mà ăn mặc lại như cái bảng pha màu, tóc búi hai bên như thể chưa qua lễ cài trâm ( lễ tuổi) thật quá kỳ cục.
" A ha, cái trò Bội Châu này là ưu tiên cho trẻ lên ba à? Đứa nhỏ vậy còn qua là sao. Thật hết nói nổi. " Thất sắc y kẻ này lên giọng chế giễu, bộ dạng ngông nghêng coi trời bằng vung.
" Chậc. Tứ bà tỷ tỷ, không xem cái bà bà gọi có năng lực thế nào à? " Một nữ tử tro y không nhìn nổi, khoanh tay nói,
" Mày gọi tao là bà nữa đừng trách. Hừ, cái con nhóc này có mỗi đại nguyên sư, oai à, hừ hừ " Tứ bà quát lên. Song nhanh chóng đổi lời, ngoắc ngoắc tay khinh thường hướng Nhất Linh sủa.
Nhất Linh chẳng thèm chấp. Đi sang một góc ổn định năng lượng vừa đột phá
" Muốn đánh nhau không? " Lão bà không chịu buông tha hỏi, vẻ mặt rõ là thèm đòn.
" Đồ chó già, thèm đòn vậy tao xin bồi " Rồi trực tiếp nhảy lên chiến.
Nhất Linh nhìn mà bĩu bĩu môi. Aizzz, tro y nữ tử tưởng trượng nghĩa lắm hóa ra ngứa tay ngừa đòn với cả ngu không kém Tứ bà kia, cứ thích ra chịu trận để tốn sức với cả nguyên lực.
Không đi tu luyện, tĩnh tâm hay chữa thương mà lao vào chiến thì lát vòng . Loại không cần hỏi.
Chỉ là ngay lập tức Nhất Linh phải thay đổi suy nghĩ bởi vì hai người này quá chi là... truất! Không đánh thì nàng không biết chứ đánh rồi chỉ có nước thán phục... Nguyên Hoàng cao cấp... óe óe...
Quá thu hút ánh nhìn!
Nhất Linh không nhịn được mà theo dõi thật chăm chú.
Tứ bà trông thế mà Nguyên Hoàng cấp . Tro y nữ tử cũng tương tử vậy chỉ là nhỉnh hơn một chút... nhân có lẽ đều là nhân trung long phượng cả đây... cảm giác con đường phía trước thật gian nan...
" Mày có biết người ta gọi tao là gì không? Là thiên chi kiêu tử đó! " Tứ bà tỷ, cười nghông cuồng. Vừa nói vừa ra chiêu tới tấp như nước lũ.
" Loại con bê bê như bà mà đòi làm thánh nữ. Cút mẹ mày đi! " Nàng kia quát lớn, ánh mắt sáng như sao liếc tứ bà. Tay lưu động ngưng tụ ám khổn vây lấy tứ bà "
" Tao đẹp vậy có gì mà không được. Vị kia còn lớn tuổi hơn tao " Tứ bà không chịu thua kém hét ối lên. Cầm dao, chém sạch đám khổn
" Vị kia quyến rũ thành thục, làm tình nhân cho ám thần còn được ấy chứ! " Nữ tử khinh thường cười bật lên một câu như vậy
" Con mẹ nó, mày nói cái khỉ gì thế. "Tứ bà hơi hoang mang ngay lập tức bị tro y tát cho mấy cái vênh mặt
" Hơ, tao sợ chứ nếu không tao nói hết cho mày nghe liền a, đồ lợn già ngu xuẩn " Rồi tiếp cận kéo tóc bà bà
....
....
Cả hai như hai bà bán cá ngoài chợ, chanh chua thấy sợ. Truất cái gì, năng lực vậy cho hai nhân này chỉ uổng phí... mà cái gì tình nhân... chuyện quỷ gì vậy.
Trong lúc nàng hoang mang thì bỗng có một kẻ không sợ trời đất kéo nàng và mấy người kia vào bàn luận... " Bé cưng à, thắc mắc sao? Tỷ tỷ giải thích cho nghe này. " Giọng nói rất chi là ất ơ, ngả ngớn
Rồi không để người khác nói được một câu đã chen vào:
" Ha ha, hai người kia đấu đá sớm rồi. Cưng chỉ là cái cớ để chiến thôi. Còn cái... " Đến đây nhân này hạ thấp giọng xuống " tình nhân ở kia là do ta vô tình biết được thôi nha... Ám thần đôi khi tuyển mấy người có dung mạo giống nữ tử trong bức tranh kia về ngắm a! Người kia vốn là người thương của ám thần nhưng chẳng biết thế nào bị chia cắt. Rồi bờ la bờ là ta không biết. Tuy nhiên chưa hẳn là tất cả đều thế đâu, ngắm thì nhiều nhưn ta nghe đến giờ chỉ có thôi, chi tiết chịu. "
Nói xong còn chép chép miệng " Động trời chưa? "
" Ồ. " Mấy người kia còn phụ họa một tiếng
Nhất Linh nghe mà không khỏi suy tư...
....
Của thứ hai a.
Mà hôm nay lúc kiểm tra lại bình luận truyện thấy một nhân nói truyện ta rắc rối hơn cả tiền việt nam. À, tiền việt nam rắc rối à? Ta thấy tiền việt dễ nhớ quá. đồng, nghìn, nghìn, nghìn, nghìn, nghìn, nghìn, nghìn, nghìn. Thế thôi, rắc rối đâu?
Tuy nhiên truyện ta rắc rối thì ta công nhận... ahihi