Edit: Hoàng Ngọc Tử Băng.
Bạch gia chủ cười to bên kia làm các chưởng quản Liễu gia đều cúi đầu, cảm thấy không được nể mặt. Mà đại trưởng lão thẹn quá thành giận, mất kiềm chế rống to: "Cười cái gì mà cười? Thông qua kiểm tra gia chủ tân nhiệm rồi hẵng nói sau." Hiện tại đại trưởng lão cảm thấy may mắn vì trước khi mỗi gia tộc tuyển ra một gia chủ đều phải vào hoàng cung kiểm tra thực lực của mình. Một khi hoàng thất không vừa ý, dù ngươi có tài hoa hơn người cũng không được lựa chọn.
Bạch gia chủ nghe đại trưởng lão Liễu gia quát xong liền thu nụ cười lại. Lam gia chủ nghe tin này, thầm cười trộm, nhưng không biểu hiện ra mặt, lấy dáng vẻ xem kịch vui.
Phượng Hạo Quân hơi nhíu mày, rất bất ngờ với quyết định của Liễu lão phu nhân. Nhưng hắn thân là quân vương, tuyệt sẽ không can thiệp vào việc chọn người nào trong gia tộc nào làm gia chủ. Chỉ cần thông qua kiểm tra, ngươi có năng lực thì có thể ngồi lên vị trí này. "Lão phu nhân, nữ tử trước giờ chưa từng làm gia chủ, các thế hệ trước kia của Liễu gia cũng chưa từng xuất hiện nữ tử làm chủ. Ngay cả ngươi tài đức vẹn toàn cũng chưa từng nhận vị trí gia chủ. Ngươi... đã suy nghĩ kĩ chưa?" Phượng Hạo Quân nghiêm túc nói.
Liễu lão phu nhân tràn đầy tự tin: "Hoàng thượng, rồi một ngày nào đó, người sẽ tin tưởng hành động của ta hôm nay là đúng đắn. Chư vị đang ngồi đây, mặc kệ các ngươi đối xử với Tiểu Cửu nhi nhà ta, ta đều không để bụng."
Liễu Hồ Nguyệt quay đầu, nhìn vẻ mặt kiên định của Liễu lão phu nhân, không chút nghi ngờ, trong lòng nàng trào dâng sự biết ơn. Bà giữ lại mạng của nàng, giờ còn giao Liễu gia cho nàng. Bất luận nàng làm sao cũng không thể để Liễu lão phu nhân thất vọng. HoàngNgọcTửBă[email protected]đLQĐ
Phượng Hạo Quân gật đầu lia lịa, tầm mắt dừng trên người Liễu Hồ Nguyệt, chậm chạp đánh giá nàng một phen. Vì nàng là phế vật, trước kia không chú ý nhiều đến nàng, chỉ nghe nói Liễu Tường Phong rất sủng ái nữ nhi này. Hiện tại quan sát nàng... Hắn lại cau mày hơn: "Thật sự quá nhỏ." Chỉ nói một câu, Phượng Hạo Quân liền đứng lên, phất tay: "Tổ mẫu ngươi đã cố ý đề cử ngươi làm gia chủ tân nhiệm, vậy còn lại là tùy thuộc vào trẫm."
"Đợi chút." Liễu lão phu nhân đột nhiên gọi lại: "Hoàng thượng, ta hi vọng chỉ một mình người kiểm tra gia chủ Liễu gia. Những người còn lại..." Tầm mắt hơi quét về những người ngồi trong điện.
Phượng Hạo Quân cũng thuận thế nhìn các gia chủ gia tộc trong điện. Hôm nay vào cung không chỉ có người Lam gia và Bạch gia. Để phô trương màn này lên, Lam gia còn gọi vài gia tộc không nhỏ cùng vào cung. Sau đó, Phượng Hạo Quân khẽ gật đầu, coi như chấp nhận yêu cầu của Liễu lão phu nhân.
Các gia tộc khác chưa tận hứng đều nhíu mày. Gia tộc nào không hy vọng có một nhân tài được hoàng thất trọng dụng? Mà Liễu lão phu nhân lại che che giấu giấu một cách thần bí như thế.
Bạch gia chủ nhảy cẫng lên, bất mãn: "Nếu không có gia tộc khác ở đây thì làm sao chứng minh phế vật ngươi có tư cách làm gia chủ Liễu gia?"
"Chẳng lẽ ngươi chất vấn hoàng thượng sẽ bao che ta?" Liễu Hồ Nguyệt quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo dừng trên người Bạch gia chủ. Ánh mắt ấy làm Bạch gia chủ phát hoảng, phế vật kia dùng ánh mắt gì nhìn hắn vậy? Cũng bởi ánh mắt này khiến Bạch gia chủ nhất thời á khẩu không thể trả lời. Câu nói vừa rồi của hắn chẳng phải nói rõ không tin tưởng hoàng thượng sao? HoàngNgọcTửBă[email protected]đLQĐ
Phượng Hạo Quân không tức giận với lời Bạch gia chủ, xoay người, dắt Phượng Dật Hiên ra khỏi điện Phượng Loan. Các gia chủ còn lại nhanh chóng đi theo...