Edit: Chiryu Vũ
Thanh âm Tiểu Lam khẽ run, hiển nhiên chỉ có kẻ đuối lý mới phản ứng như vậy.
Tiểu Lam vừa nói xong, bên tai mọi người vang lên thanh âm của Liễu lão phu nhân: "Thả nàng."
Ám vệ quay đầu nhìn về phía Liễu lão phu nhân đang chậm rãi đi tới, không dám chậm trễ, liền hung hăn đá xuống hai chân Tiểu Lam. Tiểu Lam liền quỳ gối trước mặt Liễu lão phu nhân, mà ám vệ cũng nhanh chóng quỳ xuống bẩm báo: "Lão phu nhân, người này ở ngoài viện lén lén lút lút, hành vi không rõ."
"Ta không có lén lén lút lút." Tiểu Lam quay đầu biện giải, rồi sau đó quay mặt lại, kéo kéo quơ quơ quần áo Liễu lão phu nhân nói: "Lão phu nhân, nô tì chỉ là muốn dâng trà cho ngài."
Liễu lão phu nhân vẫy tay: "Ngươi lui xuống trước."
Ám vệ cung kính gật đầu: "Dạ."
Trong chớp mắt, ám vệ liền biến mất khỏi ngoại viện. Lúc này, viện chỉ có ba người các nàng.
Liễu lão phu nhân xoay người, đưa lưng về phía Tiểu Lam: "Ngươi thuở nhỏ đã ở bên người ta, nơi này cái gì không thể đụng vào, cái gì có thể chạm vào, hẳn là so với hạ nhân mới tới nơi này đều rõ ràng hơn hết."
"Dạ, dạ, nô tì biết, nô tì chỉ là muốn đem trà lên cho Lão phu nhân cùng Cửu tiểu thư uống, cũng không có lòng muốn bước vào viện này." Tiểu Lam cúi đầu, hai tay để trên mặt đất, cái trán kề sát đất, đầu cũng không dám nâng đầu lên nhìn Liễu lão phu nhân.
Tiểu Lam rõ ràng biết, nếu là bị Liễu lão phu nhân biết nàng phản bội Liễu gia, nàng nhất định sẽ bị xử tử.
Gia quy Liễu gia vô cùng nghiêm túc, Tiểu Lam lớn lên từ nhỏ ở chỗ này, thấy không ít cực hình hành hạ hạ nhân đến chết, hiện tại ngẫm lại tình cảnh những người đó bị thiêu đốt thành tro tàn, nàng cảm thấy không rét mà run.
Liễu lão phu nhân ngẩng mặt, nhắm mắt lại nói: "Tiểu Lam, ngươi lại phạm phải một sai lầm. Thuở nhỏ ngươi thông minh lanh lợi, nếu không phải ngươi tay chân linh hoạt tay chân hơn so với nhiều nha đầu khác, ngươi cũng sẽ không có khả năng được ta đưa đến phòng luyện đan, ta cũng sẽ không thể dùng ngươi."
Tiểu Lam vừa nghe, thân mình càng run. Nàng đi theo Liễu lão phu nhân nhiều năm, Liễu lão phu nhân là dạng người gì, khi nào thì tức giận, khi nào thì vui vẻ, nàng nhất thanh nhị sở (đều hiểu rõ ràng). Hiện tại bà ta chất vấn nàng như vậy, chớ không phải là…. đừng không phải là mình đã lộ ra dấu vết gì chứ??
Trong lòng Tiểu Lam quýnh lên, ngẩng đầu sợ hãi: "Lão, lão phu nhân, nô tì biết sai rồi, nô tì lần sau nhất định sửa, nhất định sửa."
"Không cần." Liễu lão phu nhân đột nhiên quát: "Tự mình đến hình phòng thi hành hình pháp thứ năm, ngày sau không cần tới nội viện làm việc, ngươi ở ngoài viện quét dọn, không được bước vào phòng luyện đan một bước."
Nàng cũng không thể dùng loại tâm phúc gây họa lớn như thế này, bằng không, sẽ có ngày Liễu gia hủy ở trên tay nàng.
Tiểu Lam bị dọa, mặt mũi trắng bệch, hình pháp thứ năm, kẹp ngón tay.
Đều nói tay đứt ruột xót, hình pháp thứ năm tuy rằng không đủ để khiến ngươì ta chết đi, nhưng là chẳng có ai có thể sống tốt. Hình phạt tra tấn đều là thất cấp chiến sĩ, bọn họ có khả năng hộ thân nhưng trong quá trình tra tấn cho dù sử dụng cũng sẽ chịu những đau đớn mà người bình thường gặp phải. Nếu là nàng ----
"Lão phu nhân, nô tì biết sai rồi, người tạm tha nô tì lần này đi. Lão phu nhân, lão phu nhân, tha nô tì lần này đi..."
Tiểu Lam ngẩng đầu, ôm lấy hai chân Liễu lão phu nhân, dù sống dù chết cũng không dám nới lỏng.
Liễu Hồ Nguyệt thấy vậy, tay đặt trên bờ vai Tiểu Lam, nhẹ nhàng nhấn xuống, chợt nghe Tiểu Lam thống khổ kêu to: "A..."