Lời tác giả:
Xin gửi lời cảm ơn đến top quà tặng của tuần qua:
. Boo
. Nấm
. Huyền Ngọc Châu Sa mọi người thông cảm, liêm sỉ gì tầm này nữa
. Họa Băng
. (° □°)
Những bạn trong top , nội trong tuần này, nếu có nguyện vọng nào đặc biệt cứ comment, tác giả sẽ viết một oneshot thân tặng.
Ngoài ra xin cảm ơn các bạn trong top : Anh Queen, Ly chẻ chowww , Đào Vũ, Annvynguyễn, Nguyễn Thị Minh Thư.
Mọi người đừng quên vote cho tui nhé!
________________________
.
Tôi mở mắt ra.
Tôi đang nằm trên một chiếc giường giống y hệt trong mấy cái phim cổ trang.
Cái gì thế này? Đang nằm mơ sao?
"Ký chú! Chào mừng cậu đặt chân đến thế giới thứ hai!!
À, nhớ ra rồi.
Tôi lỡ trượt chân, tự sát thành công.
Nên bây giờ phải cắm cúi cày điểm ở từng thế giới để trở về.
Đồng hành với tôi là bé hệ thống còn trinh.
Cơ mà bây giờ đây đã là thế giới thứ hai rồi, vậy tôi có tính là đã khai bao cho em ấy chưa?
.
"Để tui tóm tắt cốt truyện một cách ngắn gọn cho cậu hiểu nha!"
"Ừm! Cưng nói đi."
"Đây là thế giới cung đình tranh đấu! Bối cảnh y hệt thời đại phong kiến phương đông của Trái Đất!"
"Cung đình tranh đấu? Thế giới gì mà tên nghe như tag truyện ngôn tình vậy?"
"Ký chú, tên toàn là do tôi nghĩ ra đó! Cậu đừng có rude như vậy!"
"Là cưng đặt tên sao? Không tồi, không tồi!"
"Mục Tiêu lần này của cậu là nhị hoàng tử của đất nước này. Y cùng thái tử đối chọi gay gắt để tranh giành ngai vị. Đến cuối cùng thì bị trúng kế của thái tử mà thân bại danh liệt, chết trong nhà lao!"
Tôi hỏi: "Y trúng kế gì mới được?"
"Y bị thái tử tính toán, dâng nhầm rượu độc lên cho hoàng đế, bị đổ tội mưu sát rồi bắt giam."
Tôi khó xử gãi đầu: "Hừm nghe có vẻ giống trong phim thật. Nhưng mà mấy việc đấu trí này thì làm cách nào đối phó? Anh có biết tâm kế này nọ đâu. Lỡ đứng ra can thiệp rồi bị đem đi bắn bỏ thì sao? A Thống, em đổi cho anh thế giới nào thuộc hệ nhẹ nhàng tâm lý tình cảm giống thế giới thứ nhất được không!"
"Ầy, ký chủ à, cậu tại sao lại lười biếng như vậy. Nhưng mà không sao đâu, cậu cứ lười tiếp đi. Bởi vì cái xác mà tôi chọn cho cậu nhập vào là của..."
Cùng lúc này ở bên ngoài phòng, một tên thái giám cung kính nói vọng vào: "Thái tử điện hạ, điểm tâm đã chuẩn bị xong rồi. Mời điện hạ dời bước."
Tôi quay sang nhìn lên cái màn hình hệ thống chỉ mình tôi thấy được.
Hệ thống hiện hai cái emoji ???????? lên màn hình. Hi hi cười với tôi.
Tôi cũng che miệng lại, hai mắt cong cong, hi hi cười cùng hệ thống.
.
Mục Tiêu tôi phải cứu sống lần này là nhị hoàng tử.
Nhiệm vụ nguyên văn là Loại bỏ tác nhân gây hại dẫn đến cái chết của Mục Tiêu.
Nhị hoàng tử chết là do bị thái tử hãm hại.
Tôi hiện tại là thái tử.
Mà cái này là mười phần là nhờ ơn hệ thống sắp xếp.
Tôi chỉ muốn nói.
A Thống à!
Cưng đúng là đã không còn trinh nữa.
Lợi hại hẳn ra!!
.
Tôi nói với hệ thống tôi bây giờ lập tức đập đầu vào tường tự sát.
Người hãm hại nhị hoàng tử không còn, y cũng sẽ không bị buộc tội rồi chết trong tù nữa!
Cái này quả nhiên là đồ ăn free mà. điểm rẻ như cho!bg-ssp-{height:px}
Thế nhưng hệ thống ngăn tôi lại. Nó nói đây là hệ thống hoàn sinh. Tôi mà cố tình làm hại người khác, kể cả chủ nhân cái xác này, đều sẽ bị phạt.
Làm nhiệm vụ thất bại không cứu được mục tiêu chỉ bị trừ điểm. Chứ mà cố tình làm người khác thiệt mạng, tùy vào mức độ, có thể bị trừ đến điểm.
điểm là đủ để tôi trở về đó.
Số điểm được thưởng không bù nổi số điểm bị trừ.
Thôi thì tìm cách khác vậy.
.
Tôi hỏi hệ thống, bây giờ tôi không có ý định hãm hại nhị hoàng tử. Y kiểu gì cũng sẽ không chết. Vậy bao giờ thì nhiệm vụ tính là hoàn thành.
Hệ thống nói chỉ cần đợi đến thời điểm mà Mục Tiêu chết đi trong Cốt Truyện gốc. Nếu khi đó y chưa chết, có thể tính là hoàn thành rồi.
Tôi liền vui vẻ: "Thế từ bây giờ đến thời điểm y chết còn bao nhiêu thời gian."
Hệ thống: "Ý! Lúc nãy đổi thế giới gấp quá tui quên không xác định thời gian đáp. Ký chủ cậu đợi một chút, tui kiểm tra cái đã."
Sau đó là một khoảng im lặng thật lâu.
.
"A Thống, cưng đã xem xong chưa?"
A Thống nói xong rồi.
"Vậy anh phải ngốc ở đây hết bao lâu."
Hệ thống nhỏ giọng nói: "Ba..."
"Ba canh giờ? Như vậy có hơi quá nhanh không?"
"Không phải..."
"Vậy là ba ngày sau. Không tồi."
"Không phải ba ngày..."
"Cưng nói phải, ba tháng nghe nó mới hợp lý chứ. Không quá xa không quá gần, vừa đủ."
"Ký...chủ...không phải tháng..."
Tôi lúc này hai mắt tròn xoe nhìn lên màn hình hệ thống. Giọng run run...
"Hệ thống! Cưng nói anh phải ở đây ba...ba....năm?"
Hệ thống đưa ra cái emoji ????????, rụt rè nói với tôi: "Ký...ký chủ. Ban nãy tui không canh thời...thời gian. Nhảy rất xa so với thời gian tử vong của Mục Tiêu. Tui..tui xin lỗi...nhưng...nhưng cậu không phải chỉ ở đây ba năm đâu."
Cả người tôi bần thần rã rời: "Cưng...cưng đừng nói là ba... mươi.... năm!"
Hệ thống: ????????
Ba mươi năm....
Một phần ba đời người đó.
Nếu tôi phải sống ở cái thế giới này ba mươi năm, liệu đến lúc trở về tôi có còn là tôi hay không? Có thể tâm bình khí thản mà rời khỏi cái thế giới này không?
Hệ thống vẫn giữ nguyên cái emoji ????????, nhỏ giọng nói với tôi.
"Ký chủ...cậu lại đoán sai rồi, không phải ba mươi năm..."
Ba trăm.
Là ba trăm năm.
.
Thế giới này tuy rất giống thời đại phong kiến phương đông ở Trái Đất. Nhưng đến cuối cùng vẫn không phải là Trái Đât.
Chung quy vẫn có điều khác biệt.
Ví dụ như tuổi thọ của bọn họ gấp mười lần chúng tôi.
Người bình thường sống được bảy, tám trăm năm. Lâu hơn còn có một ngàn năm.
Ba trăm năm của tôi không tính là gì.
.
Không tính là gì cái con....!!!
Hệ thống từng nói với tôi, mỗi khi đến một thế giới mới, nó có thể tùy ý điều chỉnh thời điểm đáp cánh sao cho phù hợp.
Nếu quá gần thời điểm tử vong của mục tiêu thì không đủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ. Thế nhưng nếu quá xa thì chỉ phí thời gian.
Thế nhưng lần này nó quên béng vụ này. Hoàn toàn để thời gian đáp cánh ở chế độ random mà thôi!
Mà mỗi thế giới chỉ được đáp cánh một lần, không có chuyện sai thì làm lại!
Tôi chỉ muốn nói.
Hệ thống à.
Cài màn trinh của cưng mọc lại rồi kìa.