Hạt cơm trắng trẻo, thêm khoai tây vàng, và thịt bò màu thẫm kích thích cơn thèm ăn, cả hai ăn như ma đói rồi vứt hết nồi niêu xoong chảo đấy, lên tầng hai, ngồi ở ban công trò chuyện.
- Nữ sinh tuyển ra từ cuộc thi sẽ có cơ hội tới các công ty Thế Kỷ Hoa Âm, Thế Kỷ Hoa Ảnh, Thế Kỷ Hoa Nghệ phát triển, còn tuyệt đối không cho những cô gái đã thành danh trong nước vào thi phá đám, chắc chắn sẽ được hưởng ứng nhiệt tình. Có điều nữ sĩ đứng đầu chọn ra sẽ tổ chức lại ở một chỗ, việc sinh hoạt và huấn luyện thường ngày sẽ do ai quản lý? Đây là chuyện rất phiền phức đấy, anh thấy em không có nổi kiên nhân này, tinh lực của em cũng không nên đặt vào đó. Trương Khác và xem tài liệu "siêu cấp nữ sinh" vừa đánh giá:
- Cái này em đã có nhân tuyển thích hợp nhất rồi, là người Tân Vu do Bân lão đại cho em, còn là một đại mỹ nữ. Tôn Tĩnh Mông mặt tràn đầy tự tin, chớp mắt lại nhìn Trương Khác rất tội nghiệp: - Nhưng nhà tài trợ cả hoạt động còn chưa có.
Lưu Bân giới thiệu, lại là người Tân Vũ, đại mỹ nữ, ngay lập tức trong đầu Trương Khác lóe lên một cô gái mặc váy ngắn cũn cơn, cặp mông tròn như vẽ bằng compa, cặp đùi trắng mịn... Tiểu Tuyết.
- Anh Diệp hiện là anh rể của em rồi, em ném cái phương án này cho anh ấy, chẳng lẽ anh ấy còn nói không được, anh thấy em làm tốt lắm, ít nhất rất phù hợp hình tượng thương hiệu Iplayr. Trương Khác lòng thầm chửi rủa Lưu Bân lắm chuyện, chẳng lẽ muốn để Tiểu Tuyết quản lý đám nữ sinh kia như quản gái lý gọi, ai mà biết sẽ thành trò cười gì, nghĩ thôi đã thấy đau đầu.
- Cuối cùng quyết định tổ chức ở Kiến Nghiệp vào tháng năm, anh có giúp em không? Tôn Tĩnh Mông cúi người xuống nhìn Trương Khác chằm chằm.
- Cuộc họp quý đầu năm nay anh đã an bài hết công việc nửa đầu năm rồi, bảo bọn họ không có chuyện gì lớn thì đừng làm phiền tới anh, để anh được sống thoải mái học kỳ cuối cùng. Trương Khác nhìn mảng ngực trắng loa, nuốt nước bọt, ngữ khí không kiên định chút nào.
- Vậy bây giờ thì sao? Tôn Tĩnh Mông kéo áo len rộng cổ xuống một bên, lộ ra chiếc xương quai xanh mê người, bờ vai trơn mịn, một bên áo lót ren đen cực kỳ quyến rũ.
Hành vi lớn gan của Tôn Tĩnh Mông làm Trương Khác thiếu chút nữa phun máu mũi, nhảy bật dậy bế Tôn Tĩnh Mông chạy vào phòng cả hai ngã ụp xuống giường.
- Có cần vội thế không? Anh thích làm chuyện này vậy sao? Hôm qua em cũng thấy mắt anh lờ đờ thiếu ngủ...
- Á! Tay lạnh quá, đừng thò vào...
- Đồ ngốc, đây là loại cởi cúc đằng trước, thật mất mặt...
- Ưm... Đừng cắn mạnh thế.
- Đừng... Đừng hôn ở đó.
- Căng quá, không được nhúc nhích...
- Ư, a, a... Nữa nữa nữa... Anh cho anh dừng mà dừng...
- Sâu quá... Chết mất …
~~~~~~~~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ khi đầu tư vào Hải Túc, bị Tiêu Thụy Dân đứng lên công khai phản đối, cuối cùng Hoành Tín hệ tan rã, Cát Kiến Đức như con thú rơi vào đường cùng, suốt ngày nóng nảy bất an.
Vấn đề Hải Túc bại lộ, không chỉ nói lên khi đó lão ta chuyên quyền độc đoán quyết định tăng cường đầu tư vào Hải Túc ngoài cực kỳ ngu xuẩn, còn có bí mật không thể nói.
Mà NEC Hoa Hạ từ ngày ký hiệp nghị, đã định sẵn là cơ thể tàn tật rồi, không có đủ đội ngũ kỹ thuật tiến hành thăng cấp sản nghiệp, lại không có năng lực thiết kế chip, chỉ có thể làm nghiệp vụ gia công cấp thấp nhất. Thế nhưng cả nghiệp vụ tinh viên toàn cầu vừa mới bước ra khỏi bóng tối của cơn bão tài chính Châu Á năm , lại gặp ngay phải bong bóng internet tan vỡ, khiến nghiệp vụ tương quan đi xuống, bản thân nhà máy tinh viên của NEC ở Nhật Bản còn đủ việc mà làm, nói gì tới san sẻ cho NEC Hoa Hạ.
Tọa lạc ở Kiến Nghiệp, được xưng là thủ đô chip bán dẫn của Trung Quốc, NEC Hoa Hạ vừa mới xây dựng, đi vào sản xuất thử xong, qua một thời gian cố đấm ăn sôi sản xuất để tranh giành sự hỗ trợ của chính phủ với Trung Tinh Vi Tâm, lúc này đối diện với uy hiếp ngừng sản xuất, không khác gì sự nhạo báng. Thêm vào đó Chartered của Singapore đem mấy dây chuyền sản xuất tinh viên . micro sang Kiến Nghiệp, một khi lắp đặt xong, dựa vào ưu thế quản lý và kỹ thuật của bọn họ, ở cùng thị trường gia công ngang hàng với nhau, chắc chắn NEC Hoa Hạ sẽ bị ép cho không thể trở mình được.
Chỉ là việc đầu tư vào Hải Túc dù sao cũng chưa chính thức được thực thi, cho nên Cát Kiến Đức không phải gánh mấy trách nhiệm nhiều, trước đó lão ta tìm đủ mọi trò kéo Cẩm Hồ xuống bùn, hi vọng di chuyển chú ý, giảm bớt áp lực, không ngờ Lâm Tuyết từ khi bị bắt không hé răng một lời, càng chẳng có chứng cứ gì nói ông ta có mưu đồ khác. Còn hạng mục NEC Hoa Hạ, sau lưng đa phần thể hiện ý muốn của Cảnh Trọng Dương khi đó muốn chấn áp Cẩm Hồ, cho nên áp lực của Cát Kiến Đức không lớn.
Thực sự khiến Cát Kiến Đức như ngồi trên bàn chông là thành tích năm của tập đoàn Hoa Hạ sụt giảm mạnh cùng Tôn Chí Cương của Liên Tấn,Tiêu Thụy Dân của Liên Tín, một trong sáng một ngoài tối trở mũi giáo phản bội.
Năm doanh thu của Hoa Hạ gần tỷ, lợi nhuận trên tỷ, làm Cát Kiến Đức một thời vinh quang, mạnh miệng tuyên bố tới năm , doanh thu sẽ đạt tới tỷ. Thế nhưng năm , China telecom thực hiện nâng cấp mạng GPRS trước dự tính, khiến doanh nghiệp di động trong nước đang hể hả vì lời to ra sức trữ hàng kiếm thêm mẻ lớn cuối năm, tức thì đối diện nguy cơ chưa từng có, cứ như ngồi tàu lượn siêu tốc, vừa vọt lên trên tức thì lao xuống dốc, hơn nữa rơi xuống rồi không nhìn thấy hi vọng gì vọt lên nữa.
Cát Kiến Đức nằm trên giường, nếu như không phải hôm nay là cuộc họp đầu năm của tập đoàn thì lão ta chẳng muốn bò dậy khỏi giường, lúc mặc quần áo mới phát hiện khuôn mặt trong gương chỉ qua vài tháng đã già đi mấy tuổi.
Ngày dài như năm chính là như thế này sao? Cát Kiến Đức xoa khuôn mặt già nua nhăn nheo của mình, cố lấy tinh thần lái xe tới công ty.
Cát Kiến Đức đẩy cửa vào phòng họp, thấy Tiêu Thụy Dân mấy tháng không tham gia họp hành không ngờ xuất hiện, trong lòng cảm thấy bất an, chuyện gì trái với lẽ thường tức là có vấn đề sắp xảy ra.
Quả nhiên cuộc họp mới bắt đầu, người mà trong mắt Cát Kiến Đức là kẻ tính cách mềm yếu, luôn nghe lời không ngờ lại lấy sự thua lỗ của Đông Hưng năm qua ra công kích trước, làm Cát Kiến Đức thấy hôm nay là ngày hạn của mình rồi.
Tiêu Thụy Dân thì không ngoài dự liệu công khai đứng ra đứng ra ủng hộ Liêu Hồng Lôi, đứng ra chỉ trích quyết sách sai lầm và sự vô dụng của Cát Kiến Đức là căn nguyên gây ra thua lỗ của tập đoàn.
Ba cự đầu của xí nghiệp phía dưới hợp lực công kích tổng giám đốc tập đoàn trước mặt mọi người, những người khác thì lại không đủ phân lượng lên tiếng, cuộc họp này còn tiếp tục thế nào được nữa, Cát Kiến Đức thẹn quá hóa giận, ném báo cáo bỏ đi.
- Các người tưởng rằng như thế là làm cho Cát Kiến Đức này rớt đài được sao? Nằm mơ đi. Quay trở về văn phòng, Cát Kiến Đức lồng lộn hất văng tất cả đồ đạc trên bàn xuống đất, ngồi phịch xuống ghế tựa, bắt đầu liên hệ với thế lực của mình, chuẩn bị phản kích, lão ta có thể đưa ra bao quyết định độc đoán như thế, hiển nhiên là bên trên còn có chỗ dựa.
Chỉ là sự việc này còn chưa lắng xuống, ác mộng liên tiếp đổ tới.
Sau khi gọi mấy cú điện thoại, nhận được khá nhiều lời đảm bảo ủng hộ, dù sao thì cấp dưới công kích cấp trên là chuyện rất kỵ húy, Cát Kiến Đức có được giấc ngủ ngon lành đầu tiên trong mấy tháng qua. Nhưng tới sáng hôm sau thức dậy, đọc Báo sáng Kiến Nghiệp, Cát Kiến Đức cảm giác bị đấm thẳng một cú vào mặt.
Mệt quá hôm nay lại đi ăn nhậu...
Ngủ sớm bi bi.