Quản Lí Hàng Đầu

chương 44: vô tình hay ý trời (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Invincible

—---------------------

Người giám đốc gãi cái đầu hói một nửa của mình và liếc qua kịch bản Miu Miu Thiên Sứ Bảo Mệnh.

“Đây là dự án mà Bokdangee đề nghị à?”

“Đúng vậy, tôi không biết cậu ta hay tin dự án này sẽ thành công ở đâu nhưng là do một tay cậu ấy lựa ra đấy”, nói rồi Đội trưởng đội 3 nở một nụ cười tươi.

“Trời đất. Sao cậu ta cứ lượn lờ giữa May Mắn và Xui Xẻo hoài vậy?”

“Tôi đã bảo ngài là làm việc với cậu ta sẽ đạt được hiệu quả cao mà.”

Trái lại với khuôn mặt tươi tắn Đội trưởng đội 3, thì Đội trưởng đội 2 đang nhăn mặt ngồi ở phía đối diện. Ông ta hít một hơi thật sâu như để bình tâm lại sự giận dữ mỗi lần nghe cái tên Bokdangee.

“Chà, vật thôi. Tôi có nhận được một cuộc gọi từ CEO…”

Nghe vậy mọi người ở trong phòng, đặc biệt là Seo Jijoon nhìn lên người giám đốc và hối ông nói tiếp.

“Ngài ấy bảo chúng ta nên tiếp tục hợp đồng.”

Thấy thế, Seo Jijoon và quản lí của mình ngầm đập tay một cái dưới gầm bàn.

Đội trưởng đội 2 liên tục đóng mở miệng mình, trông như thể không chấp nhận được hiện thực nhưng rốt cuộc, ông ta chỉ thở dài. Cả diễn viên và CEO đều đồng ý rồi thì ông có phản đối thế nào cũng không nổi.

“Hãy đặt mục tiêu là 5% lượt xem đi. Mà nếu như nó không thành công thì không ảnh hưởng tới sự nghiệp của Jijoon đâu. Người ta hãy bảo cậu diễn vai nghiêm túc quá nên chỉ được cho một loại nhân vật à.”

“Đúng rồi, em chán đóng mấy vai mặt lạnh rồi.”

“Nên cậu sẽ được nhận những loại nhân vật mới về sau.”

“Chỉ khi mọi chuyện diễn ra suôn sẻ thôi, nếu không thì nó sẽ phá hủy hình tượng trang nghiêm của cậu. À và hình tượng của cậu sẽ trở nên hơi lạ do vướng phải một biên kịch gia non tay nữa…”, Đội trưởng đội 2 lẩm bẩm với một kiểu giọng bán hoài nghi, bán bất mãn.

Bỗng nhiên một tiếng gõ cửa như thể muốn đập nát cảnh cửa vang lên, người bước vào là Son Chaeyoung với đôi mắt bốc lửa. Cô ấy cho giám đốc và các trưởng đội nửa con mắt rồi liếc qua Seo Jijoon.

“Cậu thật sự sẽ xuất hiện trên bộ phim truyền hình tháng một ư? Mà là hài lãng mạng nữa sao?”

“Tin lan nhanh thật, ai cho chi biết thế?”, Seo Jijoon đáp lời với hai chân bắt chéo và phong thái nhàn nhã.

“Thật ư? Cậu tính vứt tôi đi à? Bộ cậu không biết là tôi cũng đóng phim sao?”

“Có sao đâu? Chúng ta đâu đến nỗi chung ngày phát sóng đâu?”

“Không sao ư! Tôi và cậu cùng xuất hiện chung một thời điểm với chung thể loại phim đó, vậy thì công ty sẽ phải chia đôi quảng cáo! Cậu có biết để một bộ phim chiếm đầu bảng tin khó lắm không!?”

“Chị nói cái kiểu gì vậy? Bộ chị là diễn viên duy nhất của công ty à?”

“Nếu cậu muốn tham gia một bộ phim mùa đông thì hãy tham gia chung cái của tôi!”

“Tôi thà đi nghĩa vụ quân sự còn hơn đóng chung phim với chị.”

Trong khi hai diễn viên đang gầm gừ nhau, sếp Jo - quản lý của Chaeyoung vịnh vai cô ấy lại.

“Chaeyoung à, giám đốc cũng ở đây đó, em hãy ngưng cuộc cãi vã và ngồi xuống đi. Bình tĩnh, ngồi và nói nha?”

Nghe vậy, Son Chaeyoung giận dữ cũng phải nao núng quay đầu lại. Cô nhìn người giám đốc đang ngồi ghế chủ tọa, vừa nhâm nhi ly trà sữa, vừa cười khúc khích như thể thể hai người cãi nhau rất đáng yêu vậy.

“Giám đốc à, em nghiêm túc đó!”

Trước sự phản đối của Song Chaeyoung, giám đốc chỉ đáp lại mỗi cái vẫy tay ‘Úi chà’.

“Công ty sẽ hết sức quảng bá cho hai đứa mà nên đừng lo. À không, ba đứa chứ.”

Nói rồi ông quay qua nhìn Đội trưởng đội 3, “Anh nói Songha cũng đóng phim, phải không?”

“Vâng ạ. Đối phương đã đính chính là Songha sẽ tham rồi. Nhờ ngài nhắc mà tôi cũng nhớ ra cuộc gọi từ Pan Production trước khi tôi tới đây, ông ấy khen em ấy, bảo rằng rất bất ngờ vì tài diễn xuất của em ấy.”

“Thật ư? Dựa vào việc họ gọi trong ngày sau buổi thử vai, thì em ấy đã cho họ ấn tượng tốt đấy.”

“Ai chứ.”

Son Chaeyoung cau mày hỏi lại, “Ai tham gia nữa?”

“Lee Songha từ Neptune, hồi đó cũng ta cũng cho em ấy diễn thử một lần nhưng em ấy từ bỏ đó”, Đội trưởng đội 3 liếc Son Chaeyoung và đáp.

“Gã giáo viên đó, Shim Jungtaek thì phải, tôi thấy anh ta rất đáng nghi đấy. Sao anh ta có thể chê bai một người diễn giỏi như vậy được… nếu không có Bokdangee phát hiện, ủng hộ và thúc đẩy em ấy thử vai thì chúng ta đã lỡ mất một nhân tài rồi.”

“Chậc, xem ra chúng ta không nên gửi thêm tân binh mới nào cho cậu ta nữa. Anh coi mà cẩn thận đi.”

Nghe vậy, Son Chaeyoung lại nói với tôn giọng có vẻ bình tĩnh hơn trước đó.

“Sao anh lại đổ lỗi cho giáo viên? Cô ấy có khi tự bêu xấu mình trước mặt anh ta đấy.”

“Nhưng chửi đến nỗi người ta bị trầm khảm thì là một đằng khác đấy.”

“Có khi anh ta làm vậy vì em ấy cũng nên. Giáo viên ấy đã bao nhiêu lần thấy những người thiếu tài năng hoang uổng cả cuộc đời mình vì sai ngành hửm? Anh ta có thể đã thấy trước trình độ của những người đó như thế nào nên mới khuyên họ bỏ cuộc càng sớm càng tốt đấy.”

Khi Đội trưởng đội 3 nghe Son Chaeyoung liên tục biện minh cho gã giáo viên thì một bên chân mày anh ta nâng lên.

Và trái ngược với anh, Đội trưởng đội 2 lại có một vẻ mặt khó chịu.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Đội trưởng đội 2 túm lấy Son Chaeyoung đang tính bỏ đi.

Ông cẩn thận nhìn xung quanh và hỏi, “Chaeyoung, đừng bảo tôi là cô kêu tên giáo viên…”

“Không có.”

Son Chaeyoung liền cắt lời ông và đáp với vẻ mặt lạnh nhạt, “Em không làm chuyện đó lâu rồi. Hồi xưa, em lỡ mất sai lầm là vì mọi chuyện không được như y còn em thì quá lo âu thôi. Đội trưởng hiểu mà, em thậm chí còn không thể ngủ mà thiếu thuốc ngủ trong quá khứ nữa.”

“Đương nhiên là tôi biết chứ. Đó là lí do vì sao tôi bảo em quên đi và đi tiếp đấy. Nhưng lần này…”

“Em không có làm, đó là chuyện xưa rồi.”

“Cô chắc không?”

“Em thề. Em còn chẳng biết mặt của Lee Songha hay Lee gì đó mà”, Son Chaeyoung vừa cười vừa lắc đầu mình. Chỉ khi đó Đội trưởng đội 2 mới thở ra một hơi.

“Được rồi, tôi chỉ hỏi vì lo lắng thôi.”

“Anh không cần lo lắng đâu”, nói rồi Son Chaeyoung bắt chéo tay và đổi chủ đề.

“Cái người đề nghị dự án đó, bộ hắn luôn vậy à? Đó tên quản lý khó ưa của Neptune đúng không?”

“Ừ, là cậu ta đó”, Đội trưởng đội 2 gật đầu mình với biểu cảm rối bời.

“Seo Jijoon chọn kịch bản đó là vì hắn… Haa, tôi không hiểu vì sao cái tên non mặt ở cái công ty này lại có thể khiến người khác đau mắt như vậy chứ.”

“Hừm, cậu ta cũng khiến em đau mắt nữa.”

“Em còn bận quay phim nên đừng để ý mấy chuyện tiểu tiết. Tôi đã đợi sẵn một cái bẫy để đánh úp gã rồi.”

Nghe vậy Son Chaeyoung mím đôi môi đỏ của cô ả.

“Hắn ta đã đổ nước lạnh lên dự án án của em nhưng chỉ có thể ôm về một bộ phim truyền hình từ tay mơ… Giờ thì hay thật, em thật muốn xem coi bộ phim đó sẽ có bao nhiêu người xem đấy.”

***

Bốp.

Khi tôi bảo Lee Songha rằng em ấy sẽ tham gia bộ phim, em ấy đánh rơi que kem đang ăn dở. Nếu em ấy mà làm rơi đồ ăn thì chắc chắn em ấy đang bất ngờ. Tôi liền nhặt que kem vì sợ em ấy sẽ nhặt nó và khi tôi quay lại, tôi chỉ thấy em ấy đứng đơ ra.

Những cô gái còn lại thì náo nhiệt nói.

“Thật hả?! Từ buổi thử vai hôm qua sao? Người ta hay quyết định nhanh đến vậy hả?”

“Hình như quyết định nhanh vậy là vì nhà sản xuất, biên kịch và giám đốc thích em ấy đó.”

“Tuyệt quá!”

Do háo hức đến nỗi không biết làm gì, Im Seoyoung vỗ mạnh vào lưng và vai của Lee Songha.

“Lee Songha! Họ nói em được nhận rồi kìa! Oppa, vậy có nghĩa là em ấy thành diễn viên rồi hả?”

“Chắc vậy?”

“Trời đất ơi! Không phải vai người qua đường nữa mà là nữ phụ đấy! Khi chị liếc sơ kịch bản, chị thấy em có rất nhiều lời thoại nữa, ắt hẳn là em ấy được lên sóng rất nhiều rồi! Có khi em ấy còn được cả tá ưu đãi sản phẩm và mấy thứ khác cũng nên!?”

“Bình tĩnh đi đồ ngốc. Người khác nhìn vô, người ta sẽ tưởng là bà được nhận vai mất”, Lj theo thói quen mà nhắc nhở Seoyoung rồi chọt má Lee Songha.

“Chúc mừng nhé Lee Songha. Chị biết là bé sẽ lấy được vai này mà.”

Lee Taehee thì vò đầu Lee Songha và nói, “Tuyệt quá rồi, Songha. Nếu em trở thành diễn viên thay vì Songha bên Neptune thì em sẽ không sợ áp lực nữa rồi.”

Không chỉ các cô gái mà sếp Kim Hyunjo với Đội trưởng độ 3 cũng gọi điện chúc mừng. Sau một hồi, như thể Lee Songha mới lấy lại lí trí, em ấy đi tới chỗ tôi và hỏi, “... Em thật sự được nhận ư?”

Tôi chỉ mỉm cười và đưa em ấy một que kem mới.

“Mấy người kia thì anh không biết nhưng vì sao em lại bất ngờ vậy? Em đã nghe rằng họ gần như đính chính vào buổi thử vai hôm qua rồi mà?”

“Dẫu vậy… em không nghĩ em sẽ được nhận dễ như thế.”

“Dễ cái mé gì? Vốn dĩ, em đã diễn hay rồi, nhưng em đã chăm chỉ phân tích lời thoại và luyện tập thông qua video mèo trên mạng nữa mà. Có công mài sắc, có ngày nên kim đấy em.”

“Nhưng mà, đến giờ…”

Lee Songha nói được một nữa thì im lặng.

Chà, xem ra em ấy đã gặp nhiều thứ không tương sức với công sức bỏ ra của mình rồi.

Mặc dù em ấy không phải loại người yếu đuối hay dễ bị ảnh hưởng, phản ứng của em ấy là kết quả rõ nhất của nhiều lần bị khiển trách, bảo em ấy bỏ cuộc, đến nỗi em ấy không thể làm ngơ được nữa.

Tuy nhiên, đây là kết thúc rồi.

Từ giờ, em ấy sẽ được nghe bản thân giỏi đến dường nào, hay về việc em ấy đã khai phá được tài năng của mình thay vì những gì em ấy yếu kém.

“Chẳng phải anh đã nói trước rồi sao? Đây sẽ là sự tái xuất của Lee Songha. Em hay chờ mà xem đi.”

Sau khi chớp mắt hai lần, môi em ấy khép lại thành một nụ cười rạng rỡ, “Em cảm ơn anh. Nhờ có oppa hết đấy.”

“Uh…”

Đã lâu lắm rồi tôi mới thấy em ấy cười tươi như thế này, không, tính ra thì tôi đã bao giờ thấy em ấy cười tươi bao giờ đâu?

Đầu óc tôi bỗng trống rỗng một hồi, may là có Lj phía sau Lee Songha, “Chú còn gì nữa?”

Lj khoanh tay mình và quan xét tôi từ nhiều góc độ.

“Vậy lời tiên tri đại cát vào cuối năm là đúng sao? Về con rắn sẽ mang may mắn ấy.”

Cô ấy vừa lẩm bẩm, vừa suy nghĩ, rồi xoa hai tay vào nhau theo chuyển động tròn.

“Đây là cách anh làm à?”

"Em đang cố làm gì vậy?"

"Ước hờ thôi. Em muốn trúng xổ số."

"Em nữa! Em muốn nhận một vị trí quan trọng trong một chương trình giải trí nha!"

Thấy thế, Im Seoyoung cũng nhanh chóng chạy đến cạnh LJ và tham gia cùng cô ấy.

"Ê Lee Songha! Chị Taehee nữa! Tụi mình hãy cầu nguyện với oppa tuổi rắn may mắn đi!"

Con rắn may mắn...

Trong khi tôi đang cố lấy lại bình tĩnh sau cú sốc, Lee Songha và Lee Taehee lần lượt trả lời:

"Em hy vọng năm tới sẽ có một lịch trình kín mít."

"Hmm... Thế thì em muốn Neptune sẽ có một buổi hòa nhạc nha."

"Vậy em sẽ tổ chức buổi hòa nhạc Neptune và nâng nó lên thành buổi hòa nhạc thế giới luôn."

LJ nói thêm. Cuối cùng, Im Seoyoung đột nhiên giơ tay.

"Trước đó thì em muốn hạng nhất trong một chương trình phát sóng âm nhạc!"

Tôi lập tức nắm lấy vai Im Seoyoung.

"Được rồi. Con rắn đã nhận được mong muốn của em rồi đó."

"Yeah! Điều ước của em đã được nhận rồi!"

Im Seoyoung vui vẻ nhảy quanh phòng khách. Có vẻ như em ấy đã mất bình tĩnh sau khi nghe tin Lee Songha được chọn. Trong khi tôi tặc lưỡi và quay lại, tôi thấy LJ nhìn mình như thể cô ấy đang nhìn một kẻ đáng thương nào đó vậy.

"Sao vậy?"

"Em bắt đầu chuyện này như một trò đùa rồi."

"Anh nghiêm túc đấy."

"Theo góc độ nào, thì em oppa cũng có rất nhiều phẩm chất kỳ lạ", em ấy vừa nói vừa cười toe toét.

Im Seoyoung thì chạy quanh phòng khách, không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình cũng đột nhiên dừng lại. Rồi em ấy nói với đôi mắt sáng ngời:

"Tụi em đang tham gia Idol Kpop Tiếp Theo và Lee Songha đang quay một bộ phim truyền hình...Em có cảm giác là chúng ta sẽ lột xác vào năm tới."

Vài ngày sau, một bài báo xác nhận rằng Seo Jijoon đã được chọn tham gia dự án mới của TVL vào tháng 1, Miu Miu Thiên Sứ Bảo Mệnh đã xuất hiện trên trang nhất.

Còn việc Seo Jijoon chỉ đóng những vai lạnh lùng, thượng lưu cho đến nay, sắp xuất hiện trong một bộ phim hài lãng mạn ngọt ngào đã trở thành chủ đề nóng, và tựa phim đang là xu hướng trên các tìm kiếm hàng đầu. Điều này đã góp phần trong việc quảng bá bộ phim.

Bắt đầu với Seo Jijoon, vai nữ chính và các vai phụ, phụ khác cũng nhanh chóng được chọn.

Việc Lee Songha được chọn không được quảng bá rộng rãi. Vì sẽ có rất nhiều phản ứng tiêu cực, cho rằng cô ấy chỉ được nhận vào vì cùng công ty với Seo Jijoon nên chúng tôi quyết định xem phản ứng của công chúng đối với Next K-Star trước khi xác định quy mô và hướng quảng bá cho cô ấy.

Cứ thế mỗi ngày trôi qua mà không có thời gian để nghỉ ngơi.

Còn có thêm một vài phần ghi hình của Idol Kpop Tiếp Theo, và may mắn thay, các cô gái tiếp tục nhận được lời khen từ ban giám khảo vì đã làm việc chăm chỉ như một cỗ máy không biết mệt mỏi.

Tất nhiên, chúng tôi không thể thư giãn vì chúng tôi không biết nó sẽ được phát sóng như thế nào cho đến khi chúng tôi xem phiên bản chính thức.

Lee Songha đã giảm bớt thời gian ngủ vốn đã không đủ của mình. Em ấy vừa tập luyện cho nhiệm vụ cùng các thành viên, vừa phải đào tạo bổ sung cũng như phân tích và đọc kịch bản. Mặc dù chúng tôi đã tìm được một giáo viên dạy diễn xuất mới nhưng em ấy vẫn luôn đọc lời thoại cùng tôi.

Tôi lo lắng Songha có thể mệt mỏi, nhưng có vẻ như sự lo lắng của tôi là vô căn cứ. Em ấy ngày ngày miệt mài diễn xuất, càng diễn càng thấy sống động như một mầm cây được tưới nước đầy đủ.

Giữa tháng mười một.

Ai nấy đèu rũ bỏ chiếc khoác mỏng và mặc áo khoác độn dày. Các quầy hàng trên đường phố đầy những chiếc khăn quàng cổ và mũ len, những cơn gió xuyên qua bắt đầu thổi giữa những tán cây trơ trụi trên đường phố, và lần đọc đầu tiên của Miu Miu Thiên Sứ Bảo Mệnh sẽ diễn ra trong vài ngày tới...

Sau đó, ngày cuối cùng đã đến.

Ngày 20 tháng 11 lúc 10 giờ tối

Còn 1 tiếng nữa là Next K-Star sẽ phát sóng lần đầu tiên.

Truyện Chữ Hay