Dịch bởi nhóm East Of Eden
---------------------------------------------------------
Tôi cứ đọc hai bản tóm tắt qua lại, nhưng khả năng tiên tri của tôi sẽ không canh giờ chuẩn đâu ha?
Tôi lật qua thêm vài trang và thứ tôi chắc chắn bằng không, chết tiệt, thật thất vọng khi tôi không thể điều khiển khả năng nhìn thấu tương lai theo ý muốn mà.
Song tôi vẫn muốn bám cọng rơm hy vọng nhỏ nhoi mà hỏi sếp Jo.
“Em có thể nói cho anh biết sau khi đọc hết cả hai chứ?”
“Haha, thằng nhóc này tự tin đấy. Thậm chí tôi có bảo người khác đừng lo, thì họ vẫn sẽ tránh chọn để phòng dự án mình thất bại nhưng… được, cậu cứ ngồi đi đọc đi. Dù sao cũng còn một tiếng nữa tôi mới cần gặp Ngài Chủ tịch.”
Và thế là tôi ngồi xuống và đọc hai kịch bản.
Cuốn đầu tiên ‘Time Slip’
Đây là một phim trinh thám hành động, về một người giám sát hồ sơ quay về quá khứ, sau khi bị giết bởi gã sát nhân mà anh ta đang điều tra.
Nữ chính bộ này là một nữ sĩ quan mạnh mẽ, nhiệm vụ cô ấy như phụ tá cho nam chính vậy. Chuyện tình cảm trong đây khá nhạt, nhưng các nhân vật đều có tư tưởng xuất chúng nên lúc tôi đọc kịch bản thì tôi thấy bộ này khá tiềm năng.
Còn cuốn thứ hai ‘Nàng Tiên Cá Ra Khỏi Nước’ thì là một bộ truyện webtoon lãng mạng hài hước.
Chuyện kể về một cô gái người cá đi tới đất liền để tìm kiếm chàng hoàng tử đẹp trai cho mình, nhưng lại rơi vào lưới tình với cậu con trai ngỗn ngược từ gia đình tài phiệt. Mới nghe đã biết bộ này mô típ cũ nhưng vẫn dùng được.
Và trên hết nữ nhân vật chính mà Son Chaeyeong thủ vai sẽ là một cái bóng đèn.
Không như truyện cổ tích tiên cá của Hans Anderson, nơi nữ chính chọn hóa làm bọt biển vì không cưa đổ hoàng tử, nữ chính bộ này lại là một cô gái liễu lĩnh và khéo léo, sẽ làm mọi thứ bao gồm làm stalker để đến bên nam chính.
Và vì họ phải đầu tư để vài thuê dàn diễn viên, họ sẽ cố phóng đại một số chỗ thu chi ,nhưng trước đây tác giả và đạo diễn đã có vài bộ thành công phòng vé, nên tôi cũng không sợ nó sẽ thất bại trong việc chuyển thể.
Vả lại chỉ cần biết kịch bản, chúng ta còn có thể biết rằng nếu phim đóng không hay thì chúng vẫn sẽ ở đâu đó ở tầm trung.
Vấn đề chính ở đây là cả hay đều quá tốt.
Tim Slip là loại phim nhắm đến đối tượng thanh thiếu niên và nó sẽ có thể được đánh giá tốt khi công chiếu. Thật ra nếu phim đóng dở nhưng nội dung hay cũng không phải trường hợp quá lạ trong ngành công nghiệp này.
Nàng Tiên Cá Ra Khỏi Nước chính là thứ có thể dành cho mọi độ tuổi, thậm chí cả người trong tuổi ba mươi hay bốn mươi cũng thích. Nhất là khi nó có thể loại lãng mạng hài hước nên nữ chính sẽ được chú trọng, cộng thêm bộ webtoon đang được rất yêu thích nên sẽ có fan sẵn.
Tôi có thể hiểu lí do vì sao Son Chaeyeong và sếp Jo gặp rắc rối. Họ không thể làm cả nên phải chọn một nhưng để lựa chọn thì rất khó.
Cái nào sẽ hay hơn chứ?
“Sao rồi? Có cái nào cậu hứng thú không?” - Son Chaeyeong gỡ mắt kính cô ấy ra hòi.
Nhưng khi tôi vừa thấy đôi mắt màu tràm của cô ấy, cả thế giới liền thay đổi.
Đây là dấu hiệu nhìn thấy tương lai!
Không, nói đúng hơn là một tương lai khác. Không phải loại rõ nét của Giám đốc Park và Phóng viên Song nhưng là cái tương lai lỗi như cái mờ mà tôi thấy về Sung Dowon.
Mà vì tầm nhìn tôi càn khuất, tôi càng phải tập trung.
Nơi này lạ quá? Hiện tại tôi đang ở đâu đây?
Tôi tương lai đang dùng đũa còn miệng và cuống họng tôi còn ấm. Ok, tôi đang giữa bữa ăn, tuy hơi mờ nhưng tôi có thể nhìn ra một cái khăn tay, một tô kalguksu với tên doanh nghiệp trên nó cùng với món phụ và một ly nước trên bàn.
Nhờ đó tôi có thể biết đây là nhà hàng.
Và tôi đang ăn kalguksu với một đôi nam nữ đối diện mình.
Ồ?
Nhìn mặt họ quen quá… Đúng rồi, đây là nhân hai viên trẻ của đội truyền thông. Tuy họ là những người hướng ngoại và chúng tôi thường gặp nhau trong các buổi họp mặt, nhưng cho tới giờ tôi chưa hề ăn riêng với họ.
Mà tóc nữ nhân viên khá giống với hiện tại nên chắc tương lai này cũng không xa đi?
Ngoài ra, họ điều mặc áo tay dài cùng với phía sau, một cái áo khoác hơi dày được treo trên ghế, chắc thời gian này thuộc khoảng đầu mùa xuân hay cuối mùa thu.
Mà dựa theo thời tiết tháng mười lúc bấy giờ, thì mặc vậy có hơi ít nên có thể đây là mùa xuân năm sau đi? Hay tận mùa thu luôn?
Ây, mắt tôi cảm giác như muốn lòi ra vậy, nhìn mấy thứ này thật không khác gì mấy cái ảnh đánh lừa thị giác.
Giá mà tôi tương lai chịu nhìn vào điện thoại thì tôi đã có thể biết ngày rồi nhưng thay vào đó ‘tôi’ cứ nhìn vào tô kalguksu[note51212] và đôi đũa, ít nhất thì tôi biết tô kalguksu này khá ngon.
“Em mệt muốn chết, không ngủ nổi luôn.”
Nữ nhân viên PR nói với giọng khó chịu làm tôi ngước lên hỏi:
“Sao vậy? Chuyện gì xảy ra à?”
“Chị Song Chaeyeong cứ gây rắc rối riết, chị ấy cứ than vãn, yêu cầu tụi em block tên blogger bảo chị ấy đã làm hỏng bộ phim, rồi thêm cả bài đăng nói rằng phim chị ấy đóng là bộ tệ nhất đầu xuân 2016. Xóa thứ này, kiện người kia… bộ cô ấy là chúa đội truyền thông à? Bộ chị ấy nghĩ tụi này có thể lại mọi thứ nếu tụi này muốn à? Mà nếu em làm được thì em còn ở đây à? Em sẽ chạy qua Nhà Xanh[note51211] ngay bây giờ luôn ấy!
Vậy phim Son Chaeyeong chọn thất bại!
Đầu xuân 2016 cũng trùng thời gian luôn, vì nếu họ ký hợp đồng lúc này và bắt đầu quay phim thì nó sẽ hoàn thành vào mùa xuân năm sau.
Nhưng là chỉ cái cô ấy chọn thất bại sao? Vì nếu cả hai bộ đều tệ thì chúng tôi sẽ chẳng mất gì hết.
“Sao chúng ta có thể chặn mọi người nói phim dở trong khi thật sự là vậy.” - Nam nhân viên cũng ngừng ăn, bổ sung.
“Ý em là vậy đấy, chúng ta vẫn có thể chịu được nếu nó chỉ dở thường thôi, còn phim có mức đánh giá thấp nhất, chỉ có 3% thì chúng ta chữa thế nào được?”
Cái đéo? 3% ư?
Tỷ suất đánh giá từ mạng truyền thông giảm đáng kể từ lúc các bộ phim truyền hình cáp và mạng đang tạo ra ngày càng chất lượng. Do đó, ngày nay 20% đã được tính là thành công còn 10% thì tầm trung.
Dẫu vậy, không quan trọng thế giới có thay đổi thế nào, nhưng để một bộ phim truyền hình rơi xuống 3% có hơi…
Không, quan trọng cô ấy chọn bộ nào cơ!
Tính tới giờ thì tôi hơi lo, tại nếu tương lai kết thúc ở đây thì tôi sẽ…
“Khi tụi này đọc kịch bản thì nó hay mà, anh Sungwoo cũng đọc rồi phải không?”
“Ừ, anh có xem kịch bản và anh nghĩ nó ít nhất cũng phải trên trung bình cơ.”
Đúng rồi, tôi có nghĩ rằng cả hai bộ ít nhất phải có đánh giá tầm trung.
Nghe vậy nữ nhân việt thở dài và nói.
“Nội dung phần đầu rất hay và đến tận tập 3 lượng xem còn cao hơn nhưng vì đám fan trung thành của nguyên tác đã phá hỏng nó hết.”
Nguyên tác[note51213]!
Bây giờ tôi có thể thư giãn rồi, vì nếu nhắc về nguyên tác thì chỉ có thể là Tiên Cá Lên Cạn.
“Tất cả là tại lũ fan lạm quyền bằng cách spam mấy thứ như ‘mấy người không làm theo nguyên tác’, ‘chán òm’ khắp mọi nơi. Rồi khi đó, nhà sản xuất, đạo diễn và biên kịch quyết định nghe theo và viết lại kịch bản tận ba lần khiến khán giả khó chịu. Đáng lẽ ra họ nên bỏ qua cái đám đó và để yên vậy nhưng không, thay vào đó họ lại đổi.”
“Đầu óc tác giả khi nhận thư đe dọa cũng trống rỗng luôn.”
“Haiz… nếu chúng ta biết việc này sẽ xảy ra thì đã chọn cái kia rồi.”
Tuyệt, vậy có lẽ tôi sẽ bảo họ chọn Time Slip.
“Này, dù sao Son Chaeyeong là người đã chọn Nàng Tiên Cá Lên Cạn thay vì Time Slip mà.”
“Ừ ha.”
“Vả lại cô ta than cái gì? Cả hai bộ đều nát như nhau thôi.”
Hả?
“Lúc đầu Time Slip cũng tốt đấy, nhưng giá mà gã đạo diễn không lăng nhăng với tác giả thì….”
Cái đuma, mấy người nói gì chứ?
“Do vậy nên vợ đạo diễn mới tới trường quây nháo ầm lên, khiến cả đạo diễn lẫn tác giả đều bị đổi và phim bị cắt một nửa, rồi trinh thám trở thành chủ đề duy nhất của bộ đó. Phải nói bộ phim này cũng là một thất bại của thế kỷ.”
Cái kiểu trường hợp gì đây?
Họ có hai lựa chọn nhưng cả hai đều không đi tới đâu ư?
Sao họ có thể xui đến thế chứ? Không, phải nói là họ thà thất bại hơn là chọn một sai à?
Tôi tương lai vội vã uống nước kalguksu và nói.
“Anh đoán đây là lí do vì sao chúng ta không thể chọn chỉ vào việc đánh giá kịch bản.”
“Em hiểu mà, đáng lẽ nên điều tra tường tận trước. Thử xem vị tác giả mạng online đại tài Hong Jumi kìa, hồi đó người ta cũng chê kịch bản cô ấy viết trẻ trâu và nhàm chán ấy thôi.”
Đây là tên dự án thành công à?
Tai tôi nóng rang, tôi liền ghi nhớ từng từ nữ nhân viên nói vào đầu.
Tác giả Hong Jumi -tác giả truyện online, người bị chê kịch bản trẩu và chán.
“Đáng lẽ chúng ta nên đọc kịch bản bộ đó trước, đây là lý do vì sao phim lại dựa vào tài viết của biên kịch ấy.”
“Nhờ vào cô ấy dàn diễn viên cũng được hưởng ké theo. Nhờ ơn nó thành công bên Trung Quốc mà vai chính lẫn vai phụ đều trở thành ngôi sao trong đêm.”
“Thậm chí có bài báo đăng, rằng họ gặp trắc trở do thiếu diễn viên cho biên kịch mới. Chúng ta cũng từng được họ gọi đấy nhưng vì kẹt lịch nên đành phải bỏ thôi. Haiz, giá mà chúng ta chọn nó…”
“Mà tụi mình có biết bộ đó ăn khách đến thế đâu? Nên thôi nghĩ nhiều đi, nếu cứ vậy thì em sẽ càng hối hận hơn thôi.”
“Bộ tưởng chừng hay lại thất bại còn bộ nghĩ dở mà lại thành công. Giá chi có ông thầy bói nào tiên tri cho em vụ này, mà em có nên kiếm một ông không ta…”
“Này?”
Khung cảnh mờ mịt xung quanh dần trở nên rõ hơn.
Và tôi đã có thể lấy Song Chaeyeong đang ngồi đối diện, nhìn tôi.
“Cậu thích cái nào? Chọn một trong hai đi.”
Thế là tôi nhìn xuống hai kịch bản trong tay mình.
Time Slip và Người Cá Ra Khỏi Nước.
Tất cả thất bại… 3%...
Sao tôi có thể giải thích cái này theo cách có vẻ tỉnh táo đây?
Nếu tôi nói cả hay đều dở, họ sẽ nói khẩu vị tôi tệ. Thú thật thì cả hai kịch bản rất tốt, và hai người này đều dày dặn kinh nghiệm đủ để biết chuyện này.
Nếu tôi nói rằng tôi có lời tiên tri rằng đạo diễn Time Slip cùng biên kịch cắm sừng vợ hắn nên bộ đó bay màu còn ‘Nàng tiên cá lên bờ’ bị ảnh hưởng bởi fan cuồng bên nguyên tác đến nỗi tác giả phải viết lại kịch bản tận ba lần và thất bại. Tôi thất rất khó chịu khi theo góc nào cũng tựa như tôi đang đào hố chôn thân vậy.
Và việc để họ chọn một trong hau dù tôi biết cả hai đều nát sẽ rất tốn công và thân là fan Son Chaeyeong tôi thấy hơi tiếc.
Nhưng rốt cuộc tôi nghe theo tiếng lòng mình và nói…
--------------------------------
Đến đây là hết chương 21. Cảm ơn bạn vì đã đọc truyện, chúc bạn một ngày vui vẻ.
*Hình nhómkalguksu mà main ăn: