Nàng liếc chàng, đắc ý nói, "Rồng vị thành niên tham lam là chuyện bình thường!"
Lúc này chàng trai bỗng nhớ đến một câu, tôi vẫn còn vị thành niên nên tôi kiêu ngạo.
Nhưng đây đúng là sự thật, Beers cúi đầu bật cười, dáng vẻ ngửa đầu đắc ý của nàng thật là đáng yêu.
... Đáng yêu nhất thế giới.
Chàng như nghĩ đến cái gì, nhìn thoáng qua núi châu báu bên cạnh, bắt đầu lựa chọn một món cho chính mình.
Dù không biết chốc nữa có tác dụng hay không, nhưng chàng vẫn phải chuẩn bị tốt.
Biết đâu...lại có tác dụng thì sao.
Ừ, Beers nheo nheo đôi mắt, phản ứng của Tinh Nhan nhà mình chắc chắn sẽ rất đáng yêu, không chừng sẽ ngoắc ngoắc cái đuôi đòi hôn đó.
Dáng vẻ đó đúng là...
- - Hay là lát nữa bảo Aure và Irina ra ngoài vậy.
Dù sao bọn họ cũng có rất nhiều chuyện cần làm.
Ví dụ như, hai người muốn cùng đi hay muốn tách ra, có thể Aure không muốn từ bỏ, hộ tống Irina ở lại, dù là lựa chọn nào thì cũng có chuyện cần giải quyết.
- - Bọn họ không thể ăn thịt nướng mỗi ngày, nhưng lúc nào cũng ra ngoài tìm người mua bán không được tiện cho lắm.
Về phần ăn gì?
Chàng trai moi ra củ khoai lang cuối cùng ra, vừa cười vừa lột vỏ, mọi người đều có trách nhiệm bảo vệ trẻ vị thành niên, chàng tin bọn họ đều có một trái tim đong đầy yêu thương.
Được, cứ quyết định vậy đi.
Chàng trai mỉm cười quyết định.
Vào lúc này.
Chưa được bao lâu thì bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện, hai người một trước một sau tiến vào, Công chúa đi trước, Aure ở phía sau.
Công chúa trông có vẻ rất áy náy, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Aure rồi lại thở dài.
Còn Aure thì đang ngồi bên cạnh đống lửa cúi gầm mặt, trông rất ủ rũ, có lẽ đã bị cái gì đả kích nên đang suy ngẫm lại cuộc đời.
Beers nhìn hai người họ, không tò mò cũng chả quan tâm, đây là chuyện riêng của bọn họ.
Nhưng vừa quay lại nhìn Hắc Long thì ánh mắt tràn ngập yêu chiều, như lấp lánh ánh sao.
"Muốn ăn nữa không?" Chàng dịu dàng hỏi.
Tinh Nhan được hầu hạ rất hài lòng, trong cổ họng khò khè một tiếng, lắc lắc cái đuôi, "Muốn!"
Nàng như một con mèo ăn no cần người vuốt ve nhưng kích thước có hơi quá khổ một chút.
"Ha ha ~" Chàng trai khẽ cười, tiếng cười trầm thấp quanh quẩn trong hang động, vô cùng dễ nghe.
Chàng vừa cười vừa lột vỏ khoai, "Được, nghe Nhan Nhan hết."
Tiếng cười lanh lảnh thu hút ánh nhìn của Công chúa và hoàng tử.
Đến khi nhìn thấy vẻ mặt của chàng, bọn họ đều ngơ ngác, thậm chí còn hơi kinh sợ.
Đây là Beers sao? Không thể nào.../Thượng đế ơi, nàng chưa bao giờ thấy nhị ca cười thế này...
Chiều nay hoàn Thế giới này nha:))