Tôi và ngài phó chỉ uy, cả hai người chúng tôi đã mờ mắt hết rồi.
Hình như không có vàng thỏi hay tiền vàng gì cả…
Mà khoan đã!
Hồi nãy tôi đã thiết lập cái máy này thế nào nhỉ, lúc tôi tìm thấy đồng vàng trong ví ấy?
Phải rồi, chắc chắn đó phải là < Mục tiêu phải hơn 300 gram vàng >!
Dù rằng giá của một đồng vàng trên trái đất cũng khá là cao, khoảng 2500 yên.
Và trọng lượng của một đồng vàng vào khoảng 10 gram.
Hơi nặng hơn so với đồng 500 yên, khoảng 8 hay 9 gram.
Khoảng một phần tư oz (1 oz = 28g) đồng vàng tại trái đất?
Nói cách khác, nó sẽ được thêm cùng với các kim loại khác để tăng độ cứng, vậy nên nếu có khoảng 20 miếng thì khối lượng của vàng vào khoảng 150 gram?
Nếu vậy máy dò sẽ không dò ra được.
Tôi vội vàng nhặt cái máy dò và nâng các chỉ số ra ngoài phạm vi của cái két sắt.
Rồi đặt mục tiêu tìm kiếm thành <500 gram trở lên>
… mũi tên vẫn chỉ vào két sắt.
Ngài phó chỉ huy vội vàng đi theo khi tôi nhảy ra khỏi phòng.
Và nơi mà tôi đến, đương nhiên là căn phòng kế bên, phía bên kia của bức tường có chiếc két sắt.
Căn phòng này không hề khóa. Hình như là phòng làm việc của .
Mà, nói gì vậy trời, làm gì có ai làm phòng của trẻ con cạnh kho tiền đâu?
Tôi đoán tôi đã làm một chuyện khá thô lỗ và điên rồ.
Mà sẽ ổn thôi, tôi đã được sự cho phép của chủ nhà mà.
Và khi tôi nhìn mũi tên của máy dò sau khi bước vào phòng.
…Phải, nó chỉ vào căn phòng bên cạnh, phòng két sắt.
[Dỡ tường thôi!] (Kaoru)
[Haa… được thôi!] (phó chỉ huy)
Và ngài phó chỉ huy gọi những người hầu đến, họ cẩn thận bắt đầu việc dỡ bức tường đi từ phía bên phòng làm việc.
Lí do chúng tôi không làm từ phía bên phòng két sắt là do sẽ rất khó khăn trong việc di chuyển cái két sắt.
Và bức tường dần dần bị dỡ ra cho đến khi chúng tôi nhìn thấy phần kim loại của chiếc két sắt.
Phải, đó là mặt sau của chiếc két sắt được đặt ngay ngắn bên trong bức tường, đương nhiên…
Chiếc két sắt dường như xuyên qua tường vậy.
Và bên trong tường không còn gì khác ngoài những thành phần thường dùng để xây tường.
[Má, tìm có được mỗi đồng vàng, mà phải làm đến thế này…] (kaoru)
[Khoan! Đợi đã~~!] (phó chỉ huy)
Ngài phó chỉ huy túm lấy áo tôi.
Nếu ngài ấy phấn khích quá thì sẽ không kiểm soát được bản thân.
Hoặc là…
[Cái cổ tui! Siết chặt cổ tui quá ~~!] (kaoru)
Rõ ràng là thế rồi?
[Ý của cô là gì….] (ngài phó chỉ huy)
Đúng như dự đoán, tâm trạng của ngài phó chỉ huy cực kì tồi tệ rồi.
Những người hầu đã rời khỏi phòng.
Mà có thể hiểu được, vì đã phá nguyên bức tường mà chẳng tìm được gì.
Không thể làm gì được rồi, trong trường hợp này, tôi phải dùng đến ác chủ bài của mình!
[ máy dò trang sức] (Kaoru)
Tôi cho tay vào túi lần nữa và lấy nó ra. Đây là hộp đựng trang sức dạng máy dò.
[mục tiêu phát hiện là corundum, kim cương, ngọc trai, phạm vi tìm kiếm, bán kình 80 mét, thiết lập, sẵn sàng!] (kaoru)
Nếu nó bao gồm corundum (hồng ngọc, ngọc bích), kim cương, và ngọc trai, nó chắc chắn sẽ thành công nếu kho báu không chỉ có tiền.
Và lần này tôi sẽ dùng định vị PPI (bộ chỉ báo rada) thay vì phương pháp định hướng để tôi có được chi tiết về vị trí đó.
Ừm, những thanh quay vòng vòng trong máy bay, thường được sử dụng trên trái đất, và khi đã phát hiện mục tiêu, nó sẽ nhấp nháy.
Vâng, tôi là một cô gái biết học hỏi từ sai lầm cả bản thân.
Được rồi, khởi động thôi, bấm nút!
Không có phản hồi.
…Yeah, biết ngay mà.
Ngay từ đầu, cái này có lẽ đã không phải là một loại đá quý gì đó, và thật khó để nghĩ là kho báu không có đồ bằng vàng.
Vậy điều này có nghĩa là?
Có trường chống phát hiện.
Kho báu này không có vàng hay trang sức.
Nó không có ở đây.
Cú lừa.
Do ông phó chỉ huy ảo tưởng ra.
Và câu trả lời….
Đương nhiên là cú lừa rồi.
Chiến lược của các cụ.
Nó có thật nhưng xài hết rồi.
Và còn nhiều đáp án khác.
Khi tôi nó với ngài phó chỉ huy về điều này, ngài ấy là dùng 2 nắm đấm và ấn vào đầu tôi
Người ta hay gọi nó là < trừng phạt kiểu Umenoshi>
Cách thực hiện khá đơn giản.
Và điều đáng sợ hơn là ngài phó chỉ huy lại chẳng có biểu hiện gì cả.
Rất rất là đáng sợ.
Khó chịu ghê.
Tôi phải làm gì đó.
Tôi có thể cảm nhận được sự khủng hoảng của ngài Phó chỉ huy, người gần như không còn thời gian nữa rồi.
Tôi không muốn mai phải đi bán muối đâu.
Não ơi, hoạt động nữa đi!
Ununu, Gununnunununu, Funununununununu!
Ah,
Ahhhhhhhhhhhhhhhh!
Tôi lấy cái máy dò đầu tiên, máy dò vàng, từ trong túi ra.
Khởi động.
Rồi máy dò chỉ vào tường lần nữa. nó chỉ xuyên qua cái lỗ mà chúng tôi vừa dỡ ra trên tường, xuyên thẳng
đến ngay cái két sắt…
Tôi bỏ đi mà không nói một lời.
Và ngài phó chỉ huy thì vội vàng đuổi theo.
Tôi xác nhận hướng đi ở hành lang.
Đi xuyên qua cái lỗ vừa khoét và kiểm tra các hướng lại lần nữa.
… Chà, không còn nghi ngờ gì nữa.
Tôi trở lại căn phòng két sắt rồi mở cửa để đó.
Đóng chi!
Ban ngày ban mặt làm gì có ai dám đi ăn trộm nhà của một quý tộc.?
Ngày từ đầu, làm gì có chuyện căn biệt thự này không có ai.
Người hầu đầy ra đấy.
Và rồi tôi và ngài phó chỉ huy đứng trước cái két sắt.
Ngài phó chỉ huy có vẻ đang cố gắng hình dung ra những gì tôi đang làm.
Và…
[ Sẽ không vấn đề gì nếu cái két sắt này bị trầy xước đâu nhỉ? Cho tôi cái gì đó cứng cứng đi?] (Kaoru)
[ừ đây!] (phó chỉ huy)
Ngài phó chỉ huy lấy ra một đồng bạc từ trong túi.
Nó không phải là bạc nguyên chất, nó cứng hơn thế.
Vậy, tôi nhận lấy đồng bạc và cào lên cái két sắt sơn đen.
Két (Sfx)
Két Két Két (sfx)
Két Két Két Két Két (sfx)
Và rồi lớp sơn đã bị cạo sạch, lộ ra bề mặt bên dưới.
Một mặt vàng…
[Ooooooooooooooooh!] (Phó chỉ huy)
Ngài phó chỉ huy khụy gối xuống, cực kỳ xúc động.
[Oh…
Cha, Ông, Chúa ôi!
Người dân lãnh địa Larslick của chúng ta sẽ vượt qua được cơn khủng hoảng này và sẽ vững vàng trong tương lai…] (phó chỉ huy)
[… Nhưng nó không phải là cuộc khủng hoảng một lần rồi thôi mà lâu lâu lại khủng hoảng,
Nếu mà không giải quyết một cách triệt để thì sớm muộn gì kho báu cũng sẽ cạn kiệt.
Và đó là lúc quyết định ngày giỗ của ngài…] (Kaoru)
[Uuu, Im đi!!] (phó chỉ huy)
Vì tôi đã tạt cho ngài ấy một gáo nước lạnh nên ngài ấy có vẻ đang giận lắm đây.