Kaoru Chapter 55: Thiết bị mới. “Tôi không phải là một con ngựa kéo xe!”
『Chuyện gì nữa đây nhỉ ? Mình tự hỏi』(Kaoru)
Khi tôi thắc mắc và đưa ra câu hỏi, Lãnh chúa liền đứng thẳng lưng, nghiêm mặt lại, và nói với Roland, không phải là với tôi.
『Ta muốn mời mọi người đến trang viên của ta , không phải là mấy người nên được nghỉ ngơi sau những nỗ lực của mình ư?』(Lãnh chúa)
Vị Lãnh Chúa cho đến lúc này vẫn nói chuyện như thể mình người bề trên, nhưng ngay lúc này , tôi cảm thấy rằng giọng điệu của ông ta đã dần trở nên lịch sự hơn.
Chà, tuy chúng tôi tự nhận mình là người của Bá tước, nhưng dù ông ta có hiểu nhầm, chúng tôi vẫn chỉ là những đứa trẻ của nhà Bá tước.
Nhưng Lãnh chúa, người lãnh đạo, có cấp bậc xã hội cao hơn hẳn chúng tôi.
Với cả là hơn nữa, đây còn là lãnh thổ của ông ta.
Chúng tôi cũng không phải là đại sứ cho một cuộc gặp ngoại giao, mà đây mới là điều khiến ông ta đáp lại một người trẻ hơn với thái độ khiêm tốn.
Hơn nữa, chúng tôi đã làm phiền ông ta với vụ việc về mấy kẻ bắt cóc và đám lính canh, và việc nữ thần giáng thế, cả hai cái đó đều là vấn đề chính.
Để cho mà vị Lãnh Chúa đây bỗng dưng nói chuyện một cách lịch sự.
Chà, có nhiều lí do cho điều này mà.
Ông ta muốn có cơ hội để hỏi tôi, một cô nàng quý tộc xinh đẹp đến từ một quốc gia khác, người đã bị bắt cóc, chứng kiến nữ thần hạ thế, được nói chuyện với nữ thần và truyền đạt lại lời nói của nữ thần.
Yeah, tôi là một《Bishoujo》đấy.
Mấy tên chuyên đi bắt cóc《Bishoujo》 đã chứng minh điều này.
Nhân tiện, nó không phải là viết tắt của 《một cô gái hơi xinh》mà là 《một cô gái trẻ xinh đẹp 》 đó nhé !
Chà, Lãnh chúa hẳn là sẽ muốn tận dụng cơ hội này thật tốt.
Sẽ có khả năng là nó sẽ được sử dụng như một con bài tẩy sau này…
Roland nhìn về phía tôi, vậy nên thành ra tôi lại trở thành người trả lời lần nữa .
『Không, tôi rất sốt ruột để mà có thể tiếp tục được du hành…
Tôi chỉ được diện kiến nữ thần trong một quãng thời gian ngắn và tôi cũng đã truyền lại mọi lời từ người…』(Kaoru)
Liên quan đến vụ việc bắt cóc và nữ thần, Lãnh chúa hẳn đã nghĩ rằng việc mà tôi trả lời như vậy là điều hiển nhiên bởi vì tôi đã có mặt tại hiện trường.
Tuy nhiên, đối với nước đi trong tương lai của mọi người, lãnh chúa, hiển nhiên, sẽ nghĩ rằng Roland có quyền quyết định.
Vì vậy, khi mà ông ta nhìn thấy Roland , người nhìn tôi như để thắc mắc như thể là cả nhóm sẽ làm gì tiếp theo và tôi mới là người trả lời, ông ta đã rất ngạc nhiên với đôi mắt mở to.
Chà, có lẽ ông ta sẽ nghĩ rằng ông ta đã phảm phại một sai lầm lớn khi mà cố gắng đi thuyết phục Roland trong khi ngó lơ những lời tôi nói hay điều gì đó .
『Ah, đúng rồi, giữa chúng tôi, tôi sẽ là người đưa ra quyết định cuối cùng.
Người anh trai đáng kính của tôi đã được người cha của chúng tôi yêu cầu làm người hộ tống cho tôi,
Và, cũng như từ ngày xưa, người anh đáng kính của tôi đã không bao giờ có thể làm trái với ý tôi rồi.
O ho ho ho …』 (Kaoru)
Mọi người đã thống nhất từ trước với quyết định này, ngay cả Roland cũng đồng ý.
Và, vị Lãnh chúa trông còn ngạc nhiên hơn nữa nhưng ông ta vẫn bị thuyết phục.
Vâng, quý tộc, cũng có nhiều trường hợp nơi mà họ còn say mê chính em gái của mình (Sis-con),
Điều này không phải là một câu chuyện hiếm.
『Không, ý của ta không phải vậy …
Ta chỉ muốn hỏi thêm về những kẻ bắt cóc, và về lời nói của nữ thần,
Ta chỉ muốn kiểm tra lại điều đó.
Ngoài ra, cô đang có kế hoạch đi du lịch quanh đất nước này đúng không ?
Ta có thể nói cho cô biết nhiều điều về đất nước này… 』(Lord)
Bây giờ, sẽ là đòn quyết định cho vị Lãnh chúa bởi vì tôi đã dự đoán trước được việc này.
『Thật ra, tôi đã có rất nhiều thời gian rảnh trong khi đợi Ngài và điều đó làm tôi phát chán , vậy nên, tôi đã viết lại tất cả lời dặn của nữ thần và cả về nhóm bắt cóc.
Bên cạnh đó, nếu tôi tìm hiểu mọi thứ về đất nước này, sự hứng thú trong chuyến đi này sẽ không còn nữa.
Tôi nghĩ rằng tôi muốn tự mình từ từ tiếp cận và trải nghiệm nó.
Nếu không, tôi sẽ không học được bất cứ điều gì từ chuyến đi này 』(Kaoru)
Khi tôi nói như vậy, tôi đưa ra một tờ giấy và đưa cho Lãnh chúa.
Tất nhiên, giấy và dụng cụ viết được tích trữ với số lượng lớn ở trong Hộp đồ.
Ah, bởi vì tôi lo ngại về cái chết của mấy tên tội phạm,
Tôi đã viết chi tiết về hướng dẫn của nữ thần để không có trường hợp tra tấn quá nặng, cưỡng ép nhận tội, hay trừng phạt những người vô tội, v.v.
Nếu không, nó sẽ quá vô nhân đạo.
『Huh……?』(Lord)
Lãnh chúa mở to miệng trong khi theo phản xạ giơ tay lên nhận tờ giấy tôi ấn vào tay ông ta.
『Thứ lỗi cho tôi!』(Kaoru)
Khi tôi nói như vậy, Lãnh chúa hoàn toàn câm nín và não ông ta còn không theo kịp những gì vừa xảy ra.
Và sau khi tôi đưa Riette-chan ngồi lên Ed, tôi cũng nhảy lên Ed đang đứng đợi ngay bên cạnh.
Ed đã để ý và hạ thấp thế đứng từ trước đó.
『Hiyo, Silver!』(Kaoru)
『Chẳng phải tôi đã nói rồi ư, cái tên đó là gì vậy!?』(Ed)
Như thường lệ, Ed phàn nàn khó chịu.
Và trái với câu trả lời của anh ta, Ed vẫn từ từ bắt đầu di chuyển.
Mặc dù bình thường một mình tôi sẽ di chuyển với tốc độ nhanh, nhưng bây giờ, tôi đang cưỡi ngựa với Riette-chan, người lần đầu tiên được cưỡi ngựa mà không có bất cứ thiết bị hỗ trợ đúng cách nào.
Và sau khi tôi bắt đầu di chuyển, Francette và mọi người cũng vội vã đi theo sau tôi.
『Ehh, khoan đã …』(Lord)
Lãnh chúa vội vàng ngăn chúng tôi lại, nhưng đã quá muộn rồi.
『Chà, với việc bắt giữ và trừng phạt những kẻ bắt cóc và mấy kẻ liên quan, xin vui lòng hãy làm hết sức mình
Và, ~ Hãy cẩn thận đừng có mà chọc giận nữ thần nhé ~! 』(Kaoru)
Ngay khi tôi ngoảnh lại và hét lên, Lãnh chúa liền vội vàng đưa ra chỉ thị cho binh lính và nhưng người khác cũng bắt đầu hò hét ầm ỹ điều gì đó .
Dù sao thì, điều vừa rồi thực sự là quá rủi ro đối với chúng tôi .
Nghĩ thử mà xem, một nhóm người với cả trẻ con bao gồm một người quý tộc ngoại bang, một người con trai xuất sắc và một cô con gái kiêu hãnh được gia đình yêu thương.
Và còn là một trong bốn cô gái được nữ thần, vốn dĩ không hề quan tâm đến số phận của từng cá thể còn lại , cứu giúp.
Chắn chắn vẫn còn điều gì đó về bọn họ ở bên dưới cái lớp vỏ bọc này.
Một thứ rất đáng sợ.
Cực kì đáng sợ.
『Kaoru-chan, tại sao người lại phải làm một việc phiền phức như vậy?
Nếu người muốn vinh danh tên của nữ thần
Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu nói rằng Kaoru-chan là một thiên thần ngay từ đầu ư… 』(Francette)
Khi chúng tôi đã cách cổng thị trấn một đoạn, Francette đến gần tôi và hỏi.
Francette, sau nhiều lần thay đổi cách nói , cuối cùng thì cô ấy cũng có thể gọi tôi là 《Kaoru-chan》
Không như Emil và Bell, cô ấy hiếm khi mới có thể thay đổi cách xưng hô với tôi cho đến tận bây giờ.
Chà, việc gọi tên em gái hôn thê của mình như này cũng khá bình thường.
Tùy thuộc vào tình huống, tôi sẽ gọi cô ấy là 《Francette》hoặc sẽ chỉ gọi tắt là 《Fran》.
Chà, tuy cách cô ấy gọi tên tôi rất tốt, nhưng tôi không thể chấp nhận nổi nội dung câu hỏi của cô ấy.
『Không, không, nếu chúng ta làm như vậy, họ sẽ càng dai dẳng hơn.
Họ có thể theo dõi chúng ta sau khi ta khởi hành, và lan truyền thông tin cho mọi người.
Nó sẽ trở nên rất là phiền phức!』(Kaoru)
『Ah……』(Francette)
Có vẻ như Francette muốn người khác tôn thờ tôi, mặc dù cô ấy không bao giờ trò chuyện với tôi như là với “một nữ thần”.
Nhưng cô ấy vẫn luôn muốn cho mọi người biết rằng tôi là “một thiên thần”
Đúng như tính toán, thật là tệ mà.
…Gần đến lúc rồi.
『Ed, tôi có một yêu cầu nho nhỏ cần đến sự trợ giúp của cậu …』(Kaoru)
『Bất cứ việc gì…
Quý cô là người ân nhân của tôi,
Tôi nguyện sẽ lắng nghe mọi lời nói của cô!』(Ed)
『Cảm ơn! Thật ra thì, tôi muốn ông kéo một chiếc xe ngựa…』(Kaoru)
『Không, cô nghĩ gì vậy!!』(Ed)
Ed rất tức giận.
…Sao câu trước câu sau vả nhau đôm đốp vậy!
『Tôi là một con ngựa cao quý!
Giống loại của tôi là những con ngựa ưu tú chỉ dùng cho quân đội! Chúng tôi là những con ngựa ưu tú lớn lên trong trang trại chuyên dụng giống như những con ngựa của hoàng gia.
Nếu, cô đối xử với tôi như thể một con ngựa bình thường…
Thì dù quý cô là người đã cứu giúp tôi, tôi vẫn không thể chấp nhận nổi』(Ed)
Ông ấy đang rất tức giận
Vợ và con gái của ông cũng đang thể hiện một bộ mặt khó chịu.
Điều này quan trọng với những chú ngựa đến vậy à…?
Chắc là nó giống như là phi công của máy bay chiến đấu và phi công của máy bay thương mại nhỉ?
Tôi nghĩ cả hai đều quan trọng như nhau…
Ah, nhưng hai chú ngựa kia thì không liên quan, đúng không?
『Nhưng mà nó đâu có liên quan đến ngựa của Roland và Francette』(Kaoru)
『Huh?』(Ed)
『Chỉ mình ông mới là người kéo xe thôi』(Kaoru)
『Eeeehhh!』(Ed)
Ed thậm chí còn sốc hơn.
『Hah? Mình tôi ư?
Chỉ mình tôi sẽ trở thành một chú ngựa bình thường, và cô muốn tôi kéo xe một mình? 』 (Ed)
Những con ngựa của Roland và Francette nhìn Ed với ánh mắt thương hại.
『Nhưng mà, đối với tôi thì sẽ ổn thôi, nhưng tôi nghĩ vấn đề là việc cưỡi ngựa sẽ gây khó chịu cho Riette-chan…』(Kaoru)
『Uu…』(Ed)
Đúng vậy, một chuyến hành trình dài trên lưng một con ngựa sẽ rất khó khăn đối với một cô bé 6 tuổi.
Thay vì có một chiếc yên ngựa tinh xảo như trái đất hiện đại, trong thế giới này, chúng tôi chỉ đặt một tấm vải che trên lưng ngựa hoặc đặt một tấm đệm lên đó.
Và chúng tôi chỉ đơn giản là buộc mình lại bằng dây thừng hoặc thắt lưng để không bị rơi.
Tuy vậy, tôi mới là người có dây và thắt lưng, Riette-chan chỉ ôm lấy tôi mà thôi.
Nguy cơ bị ngã khỏi lưng ngựa là rất lớn.
Bên cạnh đó, mông, hông và háng của cô bé cũng sẽ rất đau nhức nữa.
Cho đến khi tôi thực sự quen với nó, những chấn động thực sự rất khó chịu.
Thậm chí là ngay cả lúc này, tuy tôi đã quen hơn một chút, tôi vẫn thấy khá khó khăn để cưỡi trên lưng ngựa trong một chuyến hành trình dài.
『Nhưng, nhưng… 』(Ed)
Để thuyết phục Ed,nhất định phải đánh trúng vào tim đen .
『 Mọi người, tạm thời dừng lại! 』(Kaoru)
Giờ thì, tôi sẽ thuyết phục Ed như thế nào đây nhỉ…?