"Đệch! Đệch! Đệch! Cấu hình siêu mạnh, siêu mượt. Quá Đã!"
Vừa vào thế giới game online Vân Hi ngạc nhiên đập tay lên bàn không thôi cảm thán. Cô kết nơi này rồi đó nha bất cứ lĩnh vực nào cũng bước sang một tầm cao mới, thực thích.
Cửu Giới là một thể loại game online siêu hot ở thế giới trước kia của cô hay kể cả bây giờ. Bất quá ở đây khác biệt hơi bị nhiều. Cửu giới cho phép cấu tạo ba mươi lăm nhân vật, Vân Hi nghĩ một chút rồi chọn kiếm khách. Nhân vật này cô không thường chơi lắm chọn là vì công mạnh thủ vừa rất dễ chơi.
Ừm giới tính: Nam.
Tên: Minh Chủ Vân Thiên.
Ok.
Có thắc mắc tại sao lão đại nhà chúng ta chọn nhân vật nam hơm. Xin thưa, nếu ai nghĩ chị men thì thật xấu hổ chỉ là nhân vật nam dễ leo level hơn thôi ha ha.
Vân Hi ngồi suốt hai tiếng đồng hồ trước máy tính. Trời dần trở tối, đồng hồ tích tắc quy về số bảy. Điện thoại một bên mép giường reo lên kéo cô nàng từ thế giới ảo ra.
Mệt mỏi để tay sau ót lắc đầu hai cái, Vân Hi dời bước bắt lấy chiếc điện thoại.
"Vân Hi xin nghe."
Bên kia đầu dây truyền ra giọng nói trầm ấm. "Hôm nay biểu hiện của cô rất tốt, công ty Tinh Việt rất vui lòng tuyển dụng cô. Hẹn gặp cô vào ngày mai bảy giờ sáng phòng giám đốc."
"Cám ơn."
Cuộc gọi kết thúc, Vân Hi đã biết trước kết quả nên không có gì bất ngờ. Nhưng mà khoan đã. Giọng người đàn ông trong điện thoại nghe thật quen nha. Thật giống với anh đẹp trai ở trong phòng lúc sáng.
Nghĩ tới đây Vân Hi vỗ đầu một cái.
Cái tên đó không làm tiểu tư bản thì cũng là lão tư bản làm sao mà để ý một nhân viên mới nhỏ nhoi được. Tai mình chắc có vấn đề rồi.
Gạt chuyện này qua một bên Vân Hi còn một chuyện vô cùng quan trọng cần phải làm. Đó chính là... Chiến tiếp!
Trời sáng rất nhanh, đúng năm giờ đồng hồ sinh học phát huy tác dụng, Vân Hi mở mắt tỉnh dậy. Hai mắt hơi mơ màng không có tiêu cự. Tối qua chơi game tới hai giờ sáng đến khi leo lên top bảng PK cô mới vừa lòng đi ngủ. Hậu quả chính là bây giờ đầu óc cứ lâng lâng trên mây.
Lê cả cái thân nặng trịch vô phòng tắm vệ sinh cá nhân. Một lúc sau Vân hi trở ra đã trở lại thật tươi tỉnh, chuẩn bị xong hết thảy mới ra khỏi Vân trạch.
Trên đường gió se se lạnh cảm giác rất dễ chịu. Mặc dù chỉ mới tháng tám của mùa thu nhưng nhiệt độ lại giảm rất nhiều. Vân Hi bọc kín mình trong chiếc áo len màu nâu nhạt. Nhìn từ xa cô cứ như một cục bông nhỏ chậm rãi di chuyển.
Không biết qua bao lâu Vân Hi mới đứng trước tòa nhà của Tinh Việt Entertainment.
"Ừm bây giờ là sáu giờ rưỡi. Rất tốt vừa chuẩn."
Vân Hi vui vẻ bước vào đại sảnh công ty đi đến quầy tiếp tân.
Hai tiếp tân xinh đẹp ăn mặc chỉnh tề cúi người chào cô.
"Rất hân hạnh được phục vụ."
Vân Hi cười đáp lại.
"Tôi là Vân Hi. Xin hỏi phòng tổng giám đốc ở đâu."
Hai tiếp tân nhìn nhau hơi ngạc nhiên nhưng tố chất việc làm nhanh chóng làm hai cô ấy gạt đi sự tò mò trong lòng. Vân Hi đứng chờ một chút mới có tiếng nói của một tiếp tân.
"Cô Vân Hi có hẹn vào lúc bảy giờ phải không mời cô đi tôi."
Vân Hi vừa đi vừa không ngừng đánh giá xung quanh. Quả nhiên Tinh Việt là một công ty có quy mô lớn, nhân viên đông đúc nhưng rất có trật tự ai làm việc nấy.
Phòng giám đốc nằm tận trên lầu tám. Không như đại sảnh nơi này hơi vắng vẻ. Tiếp tân đưa cô đến cửa phòng mới rời đi.
Vân Hi hít vào một hơi, cô nở nụ cười tiêu chuẩn gõ cửa rồi thuận tay đẩy cửa bước vào. Trong phòng rộng rãi một màu trắng tinh tế, trước bàn là một người đàn ông tương đối trẻ mặc vest màu tối bạc. Nghe tiếng động người đó quay đầu lại.
Hoắc Thiên Ân nhìn cô gái trước mặt trong lòng không ngừng nội đấu.
Chú mình để ý cô bé này?
Ôi không phải chứ? Đẹp thì cũng đẹp có điều vòng một, vòng hai, vòng ba đều không bằng siêu mẫu Tạ Linh. Từ trên xuống dưới không có chỗ nào đặc biệt đến mức mắt sắt như ông chú mình có thể giãn ra được...