Dịch: Dankawa Minani
Edit: ngài Màu
Beta: Dankawa Minani
~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~
Cuồng Anh hùng Cain, kẻ máu lạnh đã tàn sát vô số Anh hùng từ một nghìn năm trước. Vị thần mà hắn tôn thờ chính là một Tà thần luôn mong cầu một thế giới hoang tàn.” (Esther)
Vu nữ Vận mệnh Esther chầm chậm tiếp tục câu nói của mình.
(... Tệ rồi đây.) (Makoto)
Mồ hôi lạnh lăn dài xuống má tôi.
(P-Phải, toang thật rồi. Con nhỏ Eir kia không báo với Ira một tiếng được à?) (Noah)
Nữ thần Noah đang rất hoảng loạn, người như vậy cũng làm tôi lo lắng theo.
(Phải rồi! Về phía Nữ thần Eir thì sao?) (Makoto)
(Dạo này cổ khổng có đến đây lần nào cả.) (Noah)
Và thế là hết…
“Và với việc Đại Ma Vương sắp sửa tái sinh, chắc chắn Tông đồ Tà thần sẽ chớp thời cơ mang hỗn loạn trở lại thế giới này. Và một kẻ như vậy đang có mặt ở đây với chúng ta.” (Esther)
“Sao có thể cơ chứ?! Quả là một tin động trời mà!!”
Người đáp lại tuyên bố của cô ta chính là Đệ Nhất Hoàng tử (chắc thế) của Highland với khuôn mặt cười khinh khỉnh.
Tên anh ta là gì nhỉ? Chịu, chẳng nhớ nổi…
“Liệu ngài có thể cho mọi người biết đó là ai không, thưa ngài Esther?”
Vị Giáo Hoàng của Thánh thần Giáo đột nhiên lên tiếng hỏi một cách điềm tĩnh.
Nữ thần Eir vẫn đang biệt tăm.
Vậy hiện người duy nhất tôi có thể trông cậy chỉ còn người mà Công chúa Sofia đang nhìn tới, Công chúa Noel à…
Nhưng cô ấy không biểu lộ tí cảm xúc nào nên tôi chả đọc được suy nghĩ của cổ.
“... Anh hùng Rozes, Takatsuki Makoto, hãy nói cái tên của vị thần ngươi đang thờ phụng ngay.” (Esther)
Lời của Vu nữ Vận Mệnh làm tất cả mọi người quay sang nhìn về phía tôi.
(Vậy giờ mình nên làm gì đây?) (Makoto)
Nói dối?
Giữ im lặng?
Nhưng cô Vu nữ Vận Mệnh kia trông rất tự tin về chuyện tôi là Tín đồ của Nữ thần Noah.
Hơn nữa, tôi cũng chả muốn nói cái tên của ai khác trừ vị thần của tôi ở ngay đây đâu.
(Ta không để tâm đâu, nhưng…) (Noah)
Vấn đề không nằm ở đó, mà là…
(... Liệu ngươi xử lí được chuyện này chứ…?) (Noah)
Yup, chuyện sau này cơ…
Tôi nhìn về phía những kẻ đang chờ tôi nói.
Sakurai đang hướng ánh mắt về đây với vẻ khó chịu.
Đằng này Lucy, Sa-san và Công chúa Sofia thì vẫn giữ im lặng.
Còn Furiae vẫn bình chân như vại.
Những kẻ khác, ngược lại thì đang chờ phản hồi của tôi.
“Haah…” (Makoto)
Tôi thở dài, và nhìn thẳng vào Vu nữ Vận Mệnh.
“VỊ thần tôi tôn kính chính là Nữ thần Noah.” (Makoto)
Tôi tự hào nói lên tên của Nữ thần một cách bình tĩnh.
Xung quanh bỗng trở nên ồn ào.
… Sự thật rằng tôi là một Tín đồ của Tà thần cuối cùng cũng đã lộ ra, nhưng những người nghe được điều này lại không nằm trong dự tính của tôi.
Chỉ có duy nhất ba người sau khi nghe tin vẫn không bất ngờ, lần lượt là Vu nữ Vận Mệnh, Đệ Nhất Hoàng tử Highland và ông Giáo Hoàng.
Hẳn chuyện này đã được ba người họ dàn xếp trước...
Cơ mà, biết được điều này cũng chẳng làm chuyện này khá thêm được…
“Tà thần Noah… một Cổ Thần Tộc đã bị đánh bại trong Chiến tranh Thần giới… Thật ghê tởm. Phải treo cổ hắn ngay lập tức.”
Oi oi oi, nói gì đấy ông Giáo Hoàng!!!
Tôi liếc về phía ông ta, và chỉ thấy sự cuồng tín điên rồ từ ổng đáp lại.
Kiểu như ‘Tà thần, ta sẽ không tha thứ cho ngươi. Ta sẽ giết ngươi.’ vậy.
Ông già này đáng sợ qué!!!
“Xin người hãy chờ một chút, thưa Đức Thánh Cha. Hiện đang có kẻ muốn cho một Tín đồ của Tà thần vào kế hoạch Bắc Chinh của chúng ta, xét theo tội trạng, người chịu trách nhiệm chả phải là em sao, CÔNG CHÚA Noel?”
Tên Hoàng tử giờ lại toe toét nhìn về phía Công chúa Noel.
(À… vậy là…) (Makoto)
Mục tiêu của chúng không phải tôi, mà chính là Công chúa Noel.
Hắn chỉ ra sai lầm của cô cốt là để hạ bệ cổ khỏi vị trí đứng đầu quyền kế vị ngai vàng.
Công chúa Noel, người đang bị tất cả nhìn vào, vẫn giữ được vẻ vô cảm… không, cổ nhìn về phía tôi và cười.
Sau đó cổ chậm rãi tiến về phía này,
“Không sao đâu, anh Makoto.” (Noel)
Công chúa Noel lại gần nói với tôi.
“Chuyện này có thực sự ổn không vậy?! Hắn tôn thờ một Tà thần đó?!”
“Ừ, đúng vậy. Và Nữ thần Althena đã cho phép điều này.” (Noel)
“““““Hảaaaaaaaaaaaaaaaaa?!”””””
(Eh?) (Makoto)
(Thật hả?) (Noah)
Ai mà không ngạc nhiên khi nghe được chuyện này thì chắc chắn não có vấn đề luôn.
Thậm chí đến Nữ thần Noah còn ngạc nhiên nữa mà.
…Nhưng sao đến cả người cũng mồm A chữ O luôn vậy, Nữ thần Noah của tôi ơi?
(Đề phòng ngươi không biết. Ta không nói chuyện với Althena cũng tầm ngàn năm rồi đấy.) (Noah)
(Vậy cũng lâu lắm rồi đấy.) (Makoto)
Vậy là từ hồi chinh phạt Đại Ma Vương lận luôn?
“K-Không thể nào! Không thể nào có chuyện Nữ thần Althena cho phép thứ như vậy được!”
Giáo Hoàng bắt đầu hoảng loạn rồi.
“Vậy, ông có muốn hỏi chính Người không? Tôi có thể cho Nữ thần Althena giáng thế ngay bây giờ. Lúc đó, ông định hỏi Người là ‘Người nói vậy thật sao, Nữ thần Althena?’ sao, thưa Đức Thánh Cha?” (Noel)
“...Ta… Ta đương nhiên là không thể rồi.”
Giáo Hoàng bắt đầu lấy lại bình tĩnh.
“Hoành huynh có ý kiến gì không?” (Noel)
“... Không có.”
Tên Hoàng tử chặc lưỡi nói.
“Vậy đó, ahh Makoto, Sofia.” (Noel)
Công chúa Sofia thở ra một hơi và suýt ngã ra sàn, nhưng may là có một hiệp sĩ ở gần đã đỡ cô đứng dậy.
(Ấn tượng thật.) (Makoto)
Mọi thứ đều có thể cho qua chỉ bằng nói ra cái tên của Nữ thần Althena.
Gian lận quá.
Vậy, cô sẽ làm gì đây, Vu nữ Vận Mệnh?
Vu nữ Esther vẫn rất điềm tĩnh, như thể cổ đoán được chuyện này sẽ xảy ra.
“Nếu đó là lời của Nữ thần Althena thì không thể không cho qua rồi.” (Esther)
Cổ dễ dàng nhượng bộ.
“Vậy, tiếp theo, vẫn còn một điều nữa tôi muốn nói.” (Esther)
Này, gì nữa vậy?
Tha tôi đi.
“Vu nữ Bị nguyền ở đằng kia, Furiae. Cô ta sẽ mang lại khổ đau cho thế giới này. Chúng ta cần phải nhốt cô ta dưới tù và không được ra ngoài cho đến khi Đại Ma Vương bị chinh phạt.” (Esther)
(Hả?) (Makoto)
Cô ta nói cái gì vậy?
“Hả?! Đừng có đùa! (Furiae)
Người được nói đến hét lên.
“Ý cô là gì, Esther?” (Noel)
Đến cả Công chúa Noel cũng đang bối rối.
Đương nhiên là Furiae bất ngờ khi bị kết tội quá đáng như vậy rồi.
“... Thưa cô Esther, về Nguyệt Vu nữ, cô ấy đã cứu chính Vương đô Symphonia này trước đây, và chúng tôi đang hợp tác với cô ấy bây giờ. Thông tin đó có thể đã bị chậm liên lạc đến các nước khác sao?” (Noel)
Công chúa Noel nói mà như thể lời tuyên bố trên như đang muốn xúc phạm cô.
“Thưa cô Esther, Nguyệt Vu nữ hiện đang được bảo hộ bởi Thủy Quốc, và cô ấy cũng không cho thấy bất kì sự phản trắc nào, nếu không muốn nói là cổ đang tự nguyện hợp tác với chúng tôi nữa.” (Sofia)
“Ở Mộc Quốc, cô ấy đã cứu những người dân bị hóa đá của chúng tôi đến mức quên ăn quên ngủ. Bởi vậy tôi không phản đối bất cứ hành động nào như vậy lên ân nhân của chúng tôi được.”
Công chúa Sofia và Mộc Vu nữ Flona tiếp tục lên tiếng sau Công chúa Noel.
Được cứu rồi. Mọi người ai cũng đứng về phía Furiae.
“Mọi người đang nói về hiện tại phải không? Hiện giờ tôi đang nói về tương lai cơ.” (Eshter)
Vu nữ Esther trả lời với nụ cười nham hiểm.
“Về việc tiên tri, không ai có thể sánh được với Nữ thần Vận Mệnh Ira cả. Thậm chí là cả Nữ thần Althena. Và Người đã nói: ‘Vu nữ Bị nguyền Furiae sẽ mang đến tai họa cho thế giới này’. Với lời nói đó, tương lai này chắc chắn đã được ấn định. Hay cô định gạt nó sang một bên bất chấp việc tai họa sẽ ập đến thế giới? Tôi nghi ngờ sự tỉnh táo của mấy cô đấy.” (Esther)
“““……”””
Mọi người đều rơi vào im lặng sau lời nói của Esther.
“Vậy, ai đó, mau áp giải Nguyệt Vu nữ đi.” (Esther)
“Không.” (Makoto)
“... Hiệp sĩ của ta?” (Furiae)
Tôi đứng lên phía trước Furiae.
Tôi đã im lặng trong chuyện bị tố cáo như một một Tông đồ Tà Thần, nhưng lần này mọi chuyện sẽ không được như ý cô đâu.
“Tên Tông đồ Tà Thần kinh tởm kia, biết vị trí của mình đi.” (Esther)
“Cướp Công chúa khỏi tay một Thủ Hộ Hiệp sĩ ư, đừng có mơ.” (Makoto)
Tôi nhìn về phía Vu nữ Vận Mệnh và khẳng định rõ ràng.
“Tông đồ Tà Thần, và Vu nũ Bị Nguyền dơ bẩn. Hợp đấy chứ.” (Esther)
Esther bỗng nhếch mép cười.
(... Cô ta…) (Makoto)
Như thể cô ta chỉ đang chơi đùa với chúng tôi vậy, hay nói đúng hơn, là đang chơi với những món đồ chơi yếu đuối.
Nhân cách cô ta TỐT thật đấy,
(... Khó chịu thật.) (Noah)
Tôi cũng như người vậy, thưa Nữ thần.
(Cô ta đang bắt trước Ira đó à? Cái cách nói đó y hệt cô ta vậy.) (Noah)
Nữ thần Vận Mệnh cũng giống hệt thế này ư?
Tôi CHẮC CHẮN không muốn gặp cô ta đâu…[note54965]
“Nếu cậu quyết định chống lại chúng tôi, vậy thì xử lý cả hai một thể luôn nhỉ?” (Esther)
Cô ta tiếp tục nói mà vẫn nở cái nụ cười ghê tởm kia.
“Mà, giết Vu nữ Bị nguyền sẽ kích hoạt Lời Nguyền Giết Chóc. Nếu chỉ cắt một cánh tay thì ta vẫn có thể Phục Hồi.” (Esther)
Quả nhiên là một Vu nữ, trình độ ngang với một Pháp Sư Thánh Cấp.
Các Thái Dương Hiệp sĩ và Anh hùng đều nhìn về chúng tôi.
Ngay lúc tôi nhận ra thì cả tổ đội đã được rất nhiều người bao quanh tự lúc nào.,
Cả Công chúa Sofia và Hoàng tử Leonard cũng muốn đến đây nhưng bị Ông chú Thủ hộ cản lại.
Đôi mắt của ông như muốn nói: ‘ Nếu có chuyện thì ta cũng sẽ chiến đấu với cậu’.
… Vậy, giờ thì sao?
“Nào nào, hỡi các Anh hùng nắm giữ Chúc Phúc Của Nữ Thần, giờ hãy nghiền nát lũ chó dại kia đi.” (Esther)
Vu nữ Esther chỉ vào tôi và ra lệnh.
Các Anh Hùng của Lục Đại Nữ thần đều đang ở đây.
Nếu họ hợp tác bắt giữ cả hai thì tôi chả có nổi cơ hội sống đâu.
Nhưng…
“Tôi sẽ không đánh nhau với Takatsuki, đương nhiên là với cả Furiae.” (Sakurai)
Sakurai nói mà không ngập ngừng.
Tôi luôn tin tưởng thằng bạn nối khố của mình mà.
“Hả? Đương nhiên là ta sẽ không làm như ngươi nói rồi.” (Geralt)
“Không.” (Olga)
“Tôi từ chối.” (Max)
Lôi Dũng Giả Geralt, Hỏa Dũng Giả Olga, Phong Thụ Dũng Giả Maximilian, họ đều không nghe theo mệnh lệnh của Vu nữ Vận Mệnh.
Còn Thổ Quốc và Thương Nghiệp Quốc thì… đang hoang mang đằng xa.
(... Không ai đến à?) (Makoto)
Esther dù đang nắm thế thượng phong nhưng lại không được lòng ai à…
“Ha! Bị ghét kìa!” (Furiae)
Công chúa ơi! Người không cần phải khích cổ đâu!
Nhưng biểu cảm của cô ta vẫn không đổi.
Vẫn mỉm cười đứng đó.
Trông như thể cô ta có thể biết trước mọi thứ vậy?
“Một lũ ngốc… Nghĩ rằng tất cả các ngươi đều đứng về phe tên Tông đồ Tà Thần kia. Đến đây, Alexander.” (Esther)[note54964]
Vô số ma pháp trận xuất hiện cạnh Vu nữ Esther, và sau đó xuất hiện một tên cao to lực lưỡng ở đó.
Chiều cao trên hai mét với đống cơ áp đảo, một người đang mặc một giáp trắng muốt đột nhiên xuất hiện.
“…”
Tân Dũng giả Chứng Nhận của Highland, Alex.
Đôi mắt anh ta thật vô định, không thể nói được anh ta đang nhìn về phía nào.
“Thái Dương Dũng Giả Alexander mau, cho hắn thấy sức mạnh của ngươi đi.” (Esther)
“…”
Hắn ta chỉ gật đầu nhẹ mà không trả lời lại.
Trông anh ta không được nhanh nhẹn lắm thì phải.
Một Anh hùng Alex như vậy thì quay mặt về phía này với ánh mắt lơ thơ.
Và rồi…
Cả người anh ta phát ra ánh sáng cầu vồng.
Ngay lập tức, tôi bị áp đảo bởi cái hào quang bảy màu đó.
“Kuh!” (Makoto)
Tôi buột miệng thở ra một hơi..
Luồng mana của ảnh đang cuồng loạn như một cơn bão vậy. Không, nó đích thực là một cơn cuồng phong đang ập vào căn phòng này chứ chẳng đùa.
Thậm chí còn nhiều mana hơn cả lúc tôi và Lucy Đồng bộ với nhau nữa.
Nó… nhiều cỡ như Ông Thần Titan kia, hay lúc Nữ thần Eir giáng thế vậy.
Đương nhiên là mức này chưa thể so sánh được với các vị thần… nhưng nó vượt xa lượng mana con người có thể sở hữu.
“Hiiih!”
Tên Hoàng tử ngã dập mông rồi.
Không chỉ mỗi hắn mà cả các quý tộc chưa vác mặt ra chiến trường lần nào cũng chịu cảnh tương tự..
Cha của Geralt thì đang cầm sẵn vũ khí và đứng vô cảm nhìn.
Không hổ danh là một nhà quý tộc quân sự.
Furiae cũng vậy, nhưng Lucy và Sa-san đang đứng trước cổ như thể đang bảo vệ khỏi cơn lốc,
Các Anh hùng được dẫn đầu bởi Sakurai thì đang ở thế sẵn sàng chiến đấu - dù không có vũ khí.
Vậy là mọi người đều đang về phe của mình.
Tôi rất cảm kích, nhưng…
(Họ định nghiêm túc đánh nhau ở đây ư?) (Makoto)
Nơi đây vẫn ở trong Lâu đài Highland đó.
Hơn nữa, có cả các lãnh đạo quan trọng của các nước ở đây.
Họ có còn tỉnh táo không vậy?
“D-Dừng lại ngay! Anh hùng Alex! Ngươi đang làm gì ở một nơi như thế này?!”
Tên Giáo hoàng hét lớn ra lệnh cho Alex.
Dù hắn thật đáng thương khi vừa bị ngã dập mông.
“Anh hùng Alex, dừng cơn lốc này ngay lập tức cho ta!” (Noel)
Giọng của Công chúa Noel vang lên.
Cô ấy mạnh mẽ thật.
Nhưng Anh hùng Chứng nhận của họ lại không nghe theo.
‘Cô định làm gì?’ là gương mặt của tôi khi đối mắt với Vu nữ Esther.
“Đủ rồi. Alexander, dừng nó lại.” (Esther)
“…”
Ngay lập tức Alex dừng cơn lốc mana của mình lại sau khi nghe lệnh của Esther.
(Anh ta là một Thái Dương Dũng giả, nhưng lại không nghe theo Giáo Hoàng Highland và cả Công chúa…) (Makoto)
Hắn ta là thứ gì vậy?
Một bầu không khí khó chịu bắt đầu trùm lấy phòng họp.
“Hãy rời cuộc họp sang ngày khác thôi.” (Noel)
Công chúa Noel thông báo.
Chắc chắn là giờ chả ai có tâm trạng nói chuyện sau vụ này rồi.
“Cô Esther, tôi muốn nói chuyện riêng với cô, liệu cô có thể sắp xếp không?” (Noel)
“Vâng thưa ngài Noel.” (Esther)
Công chúa Noel nói với chút giận dữ, nhưng bên Esther vẫn có thể bình tĩnh đáp lời.
(Cái gì vậy?... Cô ta muốn đạt được điều gì từ việc này chứ?) (Makoto)
Thật sự cô ta cũng chả kiên quyết với việc làm tôi lộ diện là Tông đồ Tà Thần.
Sau đó cô ta lại kết tội Nguyện Vu nữ, và rồi cố tấn công chúng tôi bằng một Anh hùng.
Tất cả cô ta lại nhượng bộ một cách chóng vánh.
Ngay từ đầu, nếu cổ là một Vu nữ của Nữ thần Vận Mệnh, cổ hẳn phải biết về tương lai chứ?
Trong khi tôi chả nắm được phần lớn chuyện này, chúng tôi ra khỏi phòng họp và rời Lâu đài Highland.
◇◇
“Cô ta bị thần kinh à?!” (Furiae)
Furiae bắt đầu lên giọng.
Sau khi cuộc họp kết thúc, nhóm Thủy Quốc chúng tôi hiện đang ở trong phòng một quán trọ ở Vương đô.
Ngoài ra, Công chúa Sofia và Noel nói rằng họ muốn bàn chuyện nên đã rời đi.
“Này… chúng ta sẽ ổn chứ?” (Lucy)
Một Lucy luôn mạnh mẽ giờ lại nói với giọng điệu lo âu.
“Sẽ ổn thôi Lu-chan. Nếu có chuyện xảy ra, Takatsuki và tôi sẽ bảo vệ cậu. Cậu cũng thế, Fu-chan.” (Aya)
“Cậu mạnh mẽ thật đấy, Aya.” (Lucy)
“Yeah... Cảm ơn, Chiến Binh-san.” (Furiae)
Chút nụ cười của Lucy và Furiae đã trở lại nhờ lời động viên của Sa-san.
(Rốt cuộc mọi chuyện đều là tại mình, phải không…?) (Makoto)
Riêng việc là một Tông đồ Tà Thần đã là một điểm trừ quá lớn rồi.
Liệu tôi có nên chuẩn bị trước vài thứ với Thương Nghiệp Quốc Camelon không?
Tôi không nghĩ là mình được cho thương lượng với cô Vu nữ kia đâu…
*Cốc cốc*
Có ai đó gõ cửa.
Căng thẳng bỗng chạy dọc căn phòng.
Người bước vào là cô hiệp sĩ mảnh khảnh với bộ giáp vàng chói, Janet.
“Có chuyện gì xảy ra à?” (Makoto)
Buổi sáng cô ấy muốn tôi sắp xếp tối nay để gặp cổ.
Hiện giờ mới chỉ sang chiều một lúc.
“... Anh chắc phải khó khăn lắm.” (Janet)
Biểu cảm của Janet có phần hung dữ.
Cổ chắc nghe được thông tin của cuộc náo loạn hôm nay rồi.
“Anh hẳn đã rất mệt mỏi hôm nay rồi nên em sẽ rời hẹn sang ngày khác… Anh chỉ cần nhớ em là đồng minh của anh và mọi người. Chúng ra đã chiến đấu với nhau ở Mộc Quốc mà. Em đến đây chỉ để khẳng định với anh điều này thôi.” (Janet)
Janet nói xong liền chuẩn bị đi về.
“Chờ đã.” (Makoto)
Tôi nhanh chóng đuổi theo và nắm lấy cánh tay cổ.
“Anou… Sao ạ? (Janet)
Nữ hiệp sĩ ngạc nhiên nhìn tôi.
“Có một nơi mà tôi muốn đến. Liệu cô có thể đi với tôi không?” (Makoto)
Là đội trưởng của đội Hiệp sĩ Pegasus của Bắc Thiên Hiệp sĩ Đoàn, chính bản thân cổ, Janet Valentine có quyền lãnh đạo trong một số tình huống cụ thể.
Dù gì cổ cũng là con gái của gia tộc Valentine - một trong Ngũ Đại Quý Tộc.
Vị trí của cô ấy cao hơn bất cứ ai ở đây (cũng bởi vì Công chúa Sofia đang vắng mặt).
“E-Em không phiền đâu…” (Janet)
Janet hơi bối rối chút nhưng cổ vẫn đồng ý.
“Makoto… Anh định làm gì đấy?” (Lucy)
“Takatsuki này, cậu lại nghĩ cái gì quái lạ nữa à?” (Aya)
“Hiệp sĩ của Ta… chơi đùa con gái nhà lành kể cả lúc này ư?” (Furiae)
Không đời nào có chuyện đó đâu Công chúa.
Nhưng tôi phải giải thích lại với mọi người.
Tôi quay lại và nói ra suy nghĩ của mình.
“Tôi sẽ đi gặp Vu nữ Vận Mệnh, Esther.” (Makoto)
““““Hảaaaaaaaaaaaaaaaaa?!””””
Cả đám trong phòng cùng nhau thốt lên trong sự ngạc nhiên.