Phá Đảo Dị Giới Cùng Nữ Thần Không Tín Đồ

chương 176: takatsuki makoto và vận mệnh vu nữ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Hakase

Edit: Dankawa Minani, Gã người dưng

Beta:

Dankawa Minani, Gã người dưng

Mé rì cù rít mợt su :3

~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~~*~

“Bỏ đồng đội của anh ở lại thế có ổn không vậy? (Janet)

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.

“Dù gì bọn tôi cũng chả bình tĩnh nổi sau chuyện vừa rồi.” (Makoto)

Lucy, Sa-san và Furiae nghe ý định của tôi xong là nhảy dựng hết lên cản tôi lại.

“Makoto! Đi gặp ả ta sao, đầu óc anh có vấn đề à!?” (Lucy)

“Nếu cậu mà đi thì tớ cũng đi cùng. Gã Alex cứ thử động thủ đi, và tớ sẽ dần hắn một trận.” (Aya)

“Hiệp sĩ Của Ta, chuyện cậu là Tín đồ Tà thần đã bị lộ rồi đấy!? Ở yên một chỗ đi!” (Furiae)

Ba người đồng đội của tôi kịch liệt phản đối.

“Không sao đâu.” (Makoto)

Tôi thuyết phục cả ba chỉ bằng một câu nói rồi cùng Janet bước ra con phố của Symphonia.

Chúng tôi đang tiến đến dinh thự nơi có thể Vận Mệnh Vu Nữ đang ở, tọa lạc ở khu đại quý tộc Thương nghiệp quốc Camelon.

“Mà… Tuy em không có mặt ở buổi họp, nhưng mà nghe nói Vu nữ Esther đang có hiềm khích với mọi người. Liệu mọi thứ sẽ ổn chứ?” (Janet)

Cả Janet cũng lúng túng hỏi lại tôi.

“Người có hiềm khích lớn nhất với Tín đồ Tà Thần là tên Giáo hoàng kia.” (Makoto)

Ánh mắt của lão lườm tôi chứa đầy sự căm phẫn.

Tốt nhất là không nên đụng chạm lão.

Về phần Vu nữ Esther thì tôi không nghĩ là cổ lại thực sự nhắm tới tôi đâu

Phải nói mục tiêu của ả bây giờ là Furiae mới đúng.

Mà, có khi tôi đoán sai và cô ta sẽ ra lệnh cho tên Dũng giả nhảy ào ra cũng không chừng… Thế nên tôi cũng định mời ai đó mạnh mẽ đi cùng làm vệ sĩ..

Ban đầu tôi nghĩ đến Sakurai và Tướng quân Tariska ngay, nhưng có quý cô tiểu thư nhà Valentine đi cùng cũng không tệ.

“Chúng ta đến rồi. Căn dinh thự sang trọng nhất của Hoàng gia Camelon, dinh thự gia tộc Berkley.” (Janet)

“To thế...” (Makoto)

Kể cả ở trong cái quận Quý tộc này thì cái dinh thự này cũng không căn nào to bằng được. Sân trước thì to khủng khiếp, ở giữa là một đài phun nước khổng lồ cùng với những bức tượng điêu khắc xung quanh. Bên cạnh đó là rất nhiều người làm vườn đang cặm cụi làm việc.

Chi phí để bảo dưỡng sân trước thôi chắc cũng phải nhiều lắm đấy…

“Em đặt được hẹn rồi. Chúng ta vào thôi.” (Janet)

“Ồ, cảm ơn Janet nhé.” (Makoto)

Tôi cảm ơn Janet rồi bước qua cánh cổng của căn dinh thự.

Cô ấy chỉ việc xưng danh ra với người lính gác cổng là chúng tôi được mời vào ngay.

Không hổ danh là tiểu thư nhà Valentine.

Người quản gia tiến đến và dẫn chúng tôi bước vào trong.

◇◇

“Tín đồ Tà Thần Makoto, ngươi cả gan đến một nơi như thế này. Mai chắc Nữ thần Althena hạ thế luôn quá?”

Ngay khi chúng tôi mở cửa là một tràng lời sắc như dao bay đến.

Vận mệnh Vu nữ Esther, vẫn là ánh nhìn lạnh lẽo như lần đầu gặp, đã ngồi chờ sẵn trong căn phòng khách khiến cho chúng tôi đều ngạc nhiên.

“Xin cảm ơn ngài đã dành thời gian đã đón tiếp chúng tôi, dù có hơi đường đột.” (Janet)

“Không sao đâu Janet. Nhưng tôi khuyên cô nên xem lại cách chọn người của mình đấy.” (Esther)

“Là do tôi thích vậy thôi.” (Janet)

“Thế à… Gu cô tệ thật đấy.” (Esther)[note55060]

Này này, tôi đang ở đây đấy hai mẹ trẻ??

“……”

“Fufu.” (Esther)

Vu nữ Esther đã chú ý sang phía tôi, cô ta quay sang và mỉm cười.

Cô ả này… hẳn nhân cách phải thối nát lắm rồi.

“Ta không có thời gian để tiếp chuyện phiếm. Vào thẳng vấn đề nào.” (Esther)

Đột nhiên giọng của Vu nữ Esther trở nên nhẹ nhàng hơn.

Hả? Cô mới là người nói chuyện phiếm trước đấy.

Thôi, bỏ đi.

Tập trung chuyện chính nào.

“Nữ thần Vận mệnh Ira đã nói rằng ‘Nguyệt Vu nữ Furiae sẽ mang đến thảm họa cho thế giới này’, đúng chứ?” (Makoto)

Tôi hỏi lời mà Esther đã từng nói trong phòng họp.

“Đúng vậy. Đó là lý do cậu phải bắt giam Nguyệt Vu nữ ngay lập tức.” (Esther)

“Tôi không thể làm vậy được.” (Makoto)

Tôi điềm tĩnh nói ra, lựa lời tiếp theo để nói.

Người trước mặt tôi là Vu nữ của Nữ thần Vận mệnh.

Người có thể nghe lắng nghe tiếng nói của Nữ thần Ira - Vị Nữ thần có thể thấy tương lai của thế giới.

Mọi lời nói ngài ấy nói ra đều mang nghĩa rất nặng nề.

“Tôi muốn biết chi tiết của thảm họa đó.” (Makoto)

Đó là mục đích của chuyến đi này.

Tôi không thể cho phép Furiae bị bắt nhốt.

Nếu chúng ta đã biết tương lai sẽ diễn ra như thế nào, chắc chắn ta có thể tránh được kết cục tệ nhất của tương lai.

“…”

Vu nữ Esther không trả lời.

“Ngài Esther, tôi cũng muốn biết chi tiết. Xin hãy nói cho chúng tôi biết.” (Janet)

Janet và tôi kiên nhẫn chờ đợi.

“...Hiện có bảy vị Thần đại diện cho các nguyên tố cai trị thế giới, nhưng chỉ có một trong số họ là khác biệt với phần còn lại.” (Esther)

““?””

Mẹ trẻ nói cái gì vậy trời?

“Cứ trả lời đi. Rồi ngươi sẽ hiểu.” (Esther)[note55061]

“Ngài đang muốn nhắc đến Nguyệt Nữ thần Naia?” (Janet)

Cô ấy trả lời câu hỏi của Vu nữ Esther.

“Đúng vậy. Nguyệt Nữ thần Naia vốn không đến từ thế giới này, mà là một kẻ ngoại giới. Cô ta khác các Thánh Nữ thần trên trời cao ở chỗ sử dụng mặt trăng làm Thánh địa.” (Esther)

“... Tôi không biết đấy.” (Makoto)

Vì các Đền thờ Thánh Nữ thần làm quái gì có dạy về Nguyệt ma pháp và Nguyệt Nữ thần.

Tiêu chí của họ là thà không nói chứ không được dạy cho dân đen.

“Đôi mắt tiên tri của Nữ thần Ira có thể nhìn thấy mọi ngõ ngách của tương lai miễn là nó thuộc thế giới này. Còn với Vu nữ của Nguyệt Nữ thần Furiae, thì không.” (Esther)

“Ơ kìa, vậy có nghĩa là…” (Makoto)

Câu tiên tri ‘Nguyệt Vu nữ sẽ mang lại thảm họa cho thế giới này’ chỉ là một trò lừa bịp của Nữ thần sao?

“Ngài Esther, vậy Nguyệt Vu nữ sao có thể mang lại thảm h—” (Janet)

Janet thốt lên kinh ngạc như muốn chỉ trích lời cô Vu nữ, chưa kịp tiếp lời đã bị Esther nói tiếp.

“Sau sự kiện Đại Ma vương hồi sinh, Quang Dũng giả sẽ chết và thế giới sẽ lại một lần nữa chìm vào bóng tối.” (Esther)

““?!””

Cô gái đứng cạnh tôi giờ giữ đôi mắt tròn xoe vì ngạc nhiên.

Còn tôi cũng khác gì mà cũng mở to mắt vì sốc.

Thủy Nữ thần Eir đã từng nói điều tương tự khi trước.

Lần này khả năng phe Ma vương sẽ thắng cuộc chiến là rất cao.

Và bây giờ Vận mệnh Vu nữ cũng nói điều y như chốc…

“T-Tương lai đó… có thể tránh được không?” (Janet)

Giọng của cô ấy rưng rưng tìm kiếm niềm hi vọng.

Nghe thấy vậy, Vu nữ Esther chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.

“Tương lai có thể được thay đổi.” (Esther)

Cô ta khẳng định chắc như đinh đóng cột.

“Đó là lý do ta ở đây. Thảo ra kế hoạch Bắc Chinh là để đưa nhân loại đến gần hơn với chiến thắng. Ta tuyệt đối không thể để Đại Ma vương thực hiện được ước muốn của hắn.” (Esther)

“Vậy cô là người đề ra kế hoạch Bắc Chinh sao?” (Makoto)

Tôi đã nghĩ ai đó ở Thái Dương Quốc đã đề ra kế hoạch này, nhưng ai ngờ người đó lại là cô ta…

“Tất cả là vì tương lai của nhân loại.” (Esther)

Vu nữ Esther mỉm cười, một nụ cười mà chứa đầy vẻ bí ẩn và quyến rũ như các Nữ thần.

Cô nên giữ nụ cười đó thì đẹp hơn gấp mấy lần đấy.

Ơ kìa, lại chuyển sang mặt lạnh như khi nãy rồi.

“Tuy nhiên, tương lai Quang Dung giả bị kiếm đâm xuyên ngực vẫn không hề thay đổi. Và ta... không thể thấy hung thủ là ai.” (Esther)

“Không thể thấy…” (Makoto)

Các manh mối đang liên kết lại.

Một tương lai mà cả Nữ thần Vận mệnh không nhìn thấy được.

Vậy thì kẻ đó không phải là người đến từ thế giới này.

Nói cách khác. khả năng cao là kẻ đó ít nhiều liên quan đến Nguyệt Nữ thần, à…

“Nhưng Furiae và Sakurai từng là người tình của nhau mà? Tôi không nghĩ cô ấy có thể làm chuyện đó đâu.” (Makoto)

Vu nữ Esther chỉ cười khẩy trước suy nghĩ của tôi.

“Đó mới là lý do đấy. Vấn đề tình yêu, bình thường mà?” (Esther)

“Chuyện đó là không thể nào, đây đâu phải là chương trình drama buổi sáng…” (Makoto)

“Có đó.” (Esther)

“Có thật à?” (Makoto)

“Uhm… Hai người đang nói về vấn đề gì vậy?” (Janet)

Janet nghiêng đầu thắc mắc.

Tất nhiên là vì cô ấy đâu có hiểu mấy cái chương trình drama buổi sáng trên Tivi đâu.

À mà nếu thế thì, sao cái người trước mặt mình lại hiểu ta?

“Tóm lại, ngươi sẽ làm gì? Có muốn nghe lời chỉ dẫn của ta không?” (Esther)

“Thôi tôi xin miễn.” (Makoto)

“Đúng là đồ cứng đầu, cái tên Tín đồ Tà Thần chết tiệt này..” (Esther)

“...Mà, có khả năng tôi sẽ thành kẻ đâm nhát kiếm đó không?” (Makoto)

Cô ta đã giả định trường hợp Furiae là thủ phạm, vậy nếu nhìn ở góc nhìn khác, không phải tôi cũng là kẻ đáng ngờ sao?

Dù gì Nữ thần của tôi từng có một Cuồng Dũng Giả nổi tiếng với cái tên Sát Dũng Giả làm tín đồ mà..

“Tín đồ của Noah ở thế hệ này không thể đụng vào Quang Dũng giả. Ngươi còn chẳng vung nổi một thanh kiếm, đúng chứ?” (Esther)

“...Chuẩn không cần chỉnh.” (Makoto)

Với cái chỉ số dưới đáy xã hội thì tôi còn không thể cầm theo một thanh kiếm.

“Chưa kể, Typhoon đã từng lừa Noah vào một ngàn năm trước. Nếu lần này ả ta còn chọn phe Ma Vương thì khác gì xem mình là một tên ngốc đâu. Ấy quên, Noah mà có làm gì ngốc nghếch thì cũng không có gì bất ngờ.” (Esther)

“...Này, cô đi quá xa rồi đấy.” (Makoto)

Cổ đang lảm nhảm về người kìa Noah.

(Kiih! Con nhỏ này bị sao vậy chứ!?) (Noah)

Được rồi được rồi, bình tĩnh đi Nữ thần của tôi.

“Vậy tóm lại là tôi không thể nào là thủ phạm chứ gì?” (Makoto)

“Đung vậy. Với lại, chị–... Thủy Nữ thần Eir cũng đang canh chừng Noah ở dưới Hải Đế Thần Điện. Nếu có gì đáng ngờ thì ngài ấy sẽ báo cáo sớm thôi.” (Esther)[note55062]

“Nhưng mà dạo gần đây ngài ấy đâu có đến Hải Đế Thần Điện đâu?” (Makoto)

“...Ể? Không ổn. Phải có ai đó canh chừng Noah, ta phải xác nhận lại mới được.” (Esther)

Hừm? Hình như tôi nói điều không nên nói thì phải.

(Từ nãy đến giờ, ả Vu nữ này…) (Noah)

Từ những lời của cổ, có thể người trước mặt tôi là…[note55063]

“Tóm lại, toàn bộ hành động của ta đều là vì chiến thắng của nhân loại trước Đại Ma Vương mà thôi. Nếu đã hiểu rồi thì mời ngươi đi, không tiễn.” (Esther)

Giọng cô ta cứ muốn nhảy dựng lên như con mèo.

Cái ả này…

“Vậy, tôi về trước. Cảm ơn vì đã cung cấp thông tin.” (Makoto)

Tôi cảm ơn và đứng dậy rời khỏi.

“Ồ? Vâng lời quá nhỉ. Một điều nữa, nếu ngươi từ bỏ cái danh Tín đồ của Noah và cải đạo theo Nữ thần Vận mệnh Ira, ta sẽ thân thiện hơn với ngươi đấy.” (Esther)[note55059]

Tiếng mời gọi với đầy ngụ ý châm chọc.

Chắc chắn là cô ta đang trêu tôi.

“Tôi đã lập lời hứa với Nữ thần Noah rồi.” (Makoto)

“Ồ, tiếc thật đấy.” (Esther)

Thế mà giọng điệu cô ta lại băng băng mà chẳng có ý gì tiếc nuối.

Nhưng sau cùng thì, tôi cũng đã có thêm nhiều thông tin.

Thế là ổn.

Chúng tôi gửi lời cảm ơn Vu nữ Esther rồi rời khỏi dinh thự.

◇◇

Vừa đi, chúng tôi vừa nhớ lại cuộc trò chuyện khi nãy.

“Có thật là… Quang Dũng giả sẽ hi sinh không?” (Janet)

Cô ấy hẳn rất choáng váng với thông tin đó.

“Tôi cũng khó mà tưởng tượng ra cảnh đó...” (Makoto)

Tôi không muốn nghĩ đến cái cảnh thằng bạn nối khố Sakurai phải chết.

“Chúng ta cứ đặt lòng tin vào Vận mệnh Vu nữ đi. Trông cô ta khá nghiêm túc chuẩn bị kế hoạch đối phó với Đại Ma Vương đấy.” (Makoto)

“Anou… Anh nói như thể anh thân với ngài Esther lắm ý..” (Janet)[note55064]

“Thật sao?” (Makoto)

Janet vừa nói vừa liếc nhẹ qua mặt tôi cái.

Rồi chúng tôi cứ rảo bước trên khu phố quý tộc của Symphonia.

“Mà này Takatsuki Makoto, chí ít thì anh cũng đi ăn tối với em chứ?” (Janet)

“Ể?” (Makoto)

Tôi còn định quay về quán trọ càng sớm để nói chuyện này với mọi người ấy chứ.

“Anh không có ý

lợi dụng con gái người ta làm vé vào cửa miễn phí rồi bỏ mặc người ta một mình đâu nhỉ?” (Janet)

Jiiiiii~ (Janet nhìn chằm chằm).

“T-Tất nhiên là làm gì có.” (Makoto)

“Vậy thì tốt.” (Janet)

Cô ấy nhẹ nhàng gật đầu, khoái chí.

…Trông vậy mà cô đáng sợ thật đấy, Janet.

Không phải là kiểu đáng sợ như anh trai Gera của cổ, nhưng….

“Vậy chúng ta đi nào.” (Janet)

“Vâng~” (Makoto)[note55065]

Janet kéo tay tôi và đi vào một nhà hàng trông rất sang trọng.

Chắc hẳn người nhà Valentine hay đến đây ăn lắm, họ chỉ mới thấy Janet thôi là đã chuẩn bị cho bàn xịn nhất trong quán.

“Anh chờ một chút nhé”, nói rồi cô ấy đi vào trong.

Chuyện gì thế nhỉ?

Một lúc sau…

“Xin lỗi vì đã để anh đợi lâu.” (Janet)

Janet quay lại rồi, và… Cô ấy đang mặc một bộ váy rất quý sờ tộc.

Có gì đâu mà phải thay đổi trang phục nhỉ…?

Chả lẽ cổ đã chuẩn bị từ đầu…?

Tôi hoang mang đưa quyển thực đơn cho Janet gọi món, sau khi cổ chọn xong thì cả hai gọi bồi bàn và chờ phục vụ đưa món lên.

Thật sự là Janet, người đang nhìn tôi với một nụ cười nhẹ, thật sự đúng là một tiểu thư nhà quyền quý mà. Nhìn cổ bây giờ mà nhầm được thì đúng là có mắt như mù.

“Này, Takatsuki Makoto…” (Janet)

“C-Có gì không?” (Makoto)

Janet đưa tay lên chống cằm, đôi mắt cứ quan sát tôi không ngừng, cô ấy cứ mỉm cười không thôi.

Trông Janet tối nay khác hẳn với vẻ nghiêm túc và lạnh lùng thường ngày của một Kỵ sĩ, vẻ yêu kiều của cô ấy trong tối nay có làm tim tôi lỡ nhịp một chút.

“Trước khi chọn ai đó để làm bạn đời, em đã xác định người đó phải là người mạnh mẽ hơn anh hai nhiều.” (Janet)

“...Vậy thì chắc ít có ai có thể đáp ứng nhu cầu nhỉ.” (Makoto)

Anh của Janet, Geralt Valentine - Người có sức mạnh đứng thứ ba lục địa.

Thứ hai là Chước Nhiệt Dũng giả Olga, người thứ nhất là Sakurai.

Nếu bỏ ra các Dũng giả thì, Bạch Đại Hiền Giả và Hồng Liên Phù thủy Rosalie cũng xứng danh là mạnh nhất nhì… dù tất cả đều là phụ nữ.

Công nhận gái thế giới bên này mạnh thật.

“Vậy thì làm gì còn ai khác ngoài Sakurai ha.” (Makoto)

Khi tôi nói xong, biểu cảm của Janet đầy vẻ thất vọng.

“Không phải. Anh ta là kẻ đã cướp chị Noel khỏi tay anh hai đấy… Chưa kể, không đời nào em chịu ở chung với chị Noel đâu.” (Janet)

“...Tôi xin lỗi.” (Makoto)

Tôi tặc lưỡi.

Nghe nói Công chúa Noel và Janet từng là hai chị em rất thân, nhưng giờ cả hai ghẻ lạnh nhau rồi.

Hơi buồn thật.

“Theo lẽ thường, con gái đã đến tuổi này như em thì việc phải chọn hôn phu là rất bình thường…” (Janet)

Janet chỉ lẩm bẩm với giọng ủ rũ.

Có lẽ tiêu chuẩn của cô ấy cao quá nên không có ai phù hợp, hơn nữa có cả áp lực từ phía gia đình nữa.

…Nghe cũng giống với mấy câu chuyện ở thế giới trước quá nhể.

“Fufu, mấy người đi làm nhiệm vụ cùng em cũng hay gọi em là ‘Hiệp Sĩ ế’ lắm…” (Janet)

“Đ-Đáng sợ thật…” (Makoto)

Tôi ngạc nhiên vì họ dám chọc tiểu thư của Ngũ Đại Quý tộc như thế đấy.

“À, tại vì họ là Thiên Mã Hiệp sĩ bên Sư đoàn Hai cơ.” (Janet)[note55067]

Mà Janet là đội trưởng đội Hiệp sĩ dưới quyền Đệ nhất Sư đoàn.

Thiên Mã Hiệp sĩ thường là các chiến binh nhỏ người, vậy nên lực lượng này chỉ toàn các quý cô dáng người mảnh khảnh là lẽ thường tình.

Về mặt chỗ thân tình thì, hai sư đoàn này cũng không thân thiện với nhau lắm đâu.

Một đội mà toàn các cô gái độc thân… Nghe sợ vãi.

Trong khi tôi run rẩy trong sợ hãi sau khi biết mặt tối của họ thì Janet cũng nhẹ nhàng nói ‘Mà anh này…’ để thay đổi bầu không khí.

“Có anh đây, người đang ngồi trước mặt em đã đánh bại được anh trai em đó.” (Janet)

Janet nhìn qua tôi với đôi mắt mụ mị.

Đ-Đây chính là…

“Mà trận đó đâu phải đánh chính thức trên võ đài hay gì đâu… Mà anh ta còn chưa động đến Thánh Kiếm nữa nên đâu được tính đâu chứ.” (Makoto)

“Không có gì hết. Dù hai người có đánh chính thức đi chăng nữa thì anh cũng sẽ thắng anh hai thôi. Ảnh hay nóng giận các kiểu lắm..” (Janet)

“...Đánh nhau lúc tức giận mới đáng sợ đấy.” (Makoto)

Lúc đầu tôi bị đánh bầm dập muốn thấy ông bà luôn.

Phải công nhận là Gera hiếu chiến thật chứ.

“Takatsuki Makoto.” (Janet)

“Vâng?” (Makoto)

Janet thẳng thừng gọi tên tôi.

“Em rất thích anh. Hãy trở thành hôn phu của em nhé.” (Janet)

“...Hả?” (Makoto)

Sao đột nhiên lại cầu hôn ngay lúc này vậy????.[note55066]

Truyện Chữ Hay