Phá Đảo Dị Giới Cùng Nữ Thần Không Tín Đồ

chương 161: cuộc sống với các cô gái vây quanh takatsuki makoto

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Mr_Hakase

Edit: Dankawa Minani

Beta: Mr_Hakase

(cứu Wado ơi)

~~~*~~~

“Anh Hùng Makoto.” (Sofia)

Công Chúa Sofia kéo tay tôi vào phòng cô ấy rồi lạnh lùng chất vấn.

“V-vâng!?” (Makoto)

Vẫn là ánh nhìn ấy, nhưng lạnh lùng hơn cả mọi khi.

Công Chúa Sofia - vị hôn thê của Anh Hùng Thủy Quốc Takatsuki Makoto.

Vừa rồi cô ấy đã tự mình đến Lâu Đài Great Keith để kiếm thêm thông tin từ các lãnh đạo Hỏa Quốc.

Trong khi đó, tôi lại đi lảng vảng bên ngoài chơi cả buổi tối với Sa-san, sáng sớm mới lết cái mặt về.

Và chỉ mới khi nãy thôi, tôi và Lucy còn "va chạm" thân thiết…

Tôi cảm thấy mình thật vô trách nhiệm…

“Tôi sẽ nói cho cậu ít thông tin từ Lâu Đài Great Keith.” (Sofia)

Cứ ngỡ tôi sẽ bị giáo huấn một trận thật nghiêm khắc, nhưng xem ra còn có chuyện nghiêm túc hơn khiến cô ấy để tâm.

“Ngài Tướng Quân đã chấp nhận chuyện Anh Hùng Rozes và đồng đội đã đánh bại bầy Sa Long… Nhưng tôi nghĩ giải thích như vậy chưa làm họ thuyết phục được.” (Sofia)

“Chờ đã. Ở đó tôi có làm gì đâu.” (Makoto)

Tôi phải núp sau Sa-san, vắt chân lên cổ chạy né đòn…

Chính cô ấy mới là người đánh bại đám rồng kia.

Cũng có thể là có do tình báo Hỏa Quốc có sự nhầm lẫn, họ không biết tôi đã đến sa mạc?

“Không sao đâu, tôi tin cậu, nhưng đây là một vấn đề rất nghiêm trọng. Cậu có chấp nhận chuyện Anh Hùng Chứng Chỉ Thủy Quốc Rozes không phải là người đánh bại Sa Long, mà phải núp sau bóng dáng nữ đồng đội của cậu ấy không? Chuyện sẽ rất khó xử.” (Sofia)

“...Xin lỗi. Tôi quên nghĩ tới chuyện đó.” (Makoto)

Như thế thì người khác sẽ xem thường Anh Hùng Thủy Quốc mất.

Đúng vậy, Anh Hùng Thủy Quốc là tôi.

Đến lúc đó thì áp lực dư luận cũng khó mà đỡ nổi.

“Tôi cũng có báo họ chuyện Xà Giáo Đoàn đã mua một số lượng lớn nô lệ từ các thương nhân. Lúc đó, Tướng Quân Tariska đã nhíu mày nghi ngờ, lẩm bẩm ‘Anh Hùng Thủy Quốc đâu có đến chợ nô lệ?’. Có vẻ cậu đang bị theo dõi đấy.” (Sofia)

“Vậy lựa chọn cải trang đột nhập là đúng.” (Makoto)

Thật tế thì không đến đó mới trách được hết rắc rối.

“Nhưng mà, đến chợ nô lệ vào buổi tối nguy hiểm lắm. Sau này mong cậu hãy cẩn trọng...” (Sofia)

“Đ-Được rồi.” (Makoto)

Có vẻ tôi hành động hơi vội vã.

Nhưng ít nhất thì Hỏa Quốc vẫn chưa nắm được hành tung của mình vào tối qua, nhưng tốt nhất vẫn nên cẩn thận.

“Tôi thật sự lo lắng về người bạn trở thành nô lệ đó. Tôi đã cố gắng tìm cách hòa giải với họ, nhưng…” (Sofia)

“Có được không?” (Makoto)

Tôi mong mỏi câu trả lời của cô ấy, song đáp lại tôi là một tông giọng buồn bã.

“Vị quý tộc ấy, có vẻ rất thích Keiko-san, ngài ấy không có vẻ gì sẽ nhân nhượng dễ dàng…” (Sofia)

“Ra… là vậy.” (Makoto)

“Có vẻ cậu chủ - người con thứ ba của Gia Tộc Bunnahabhain rất thích sưu tầm các nữ chiến binh và tạo thành một đội quân chỉ gồm các chiến binh nữ giới.” (Sofia)

“Ồ, tham vọng thế!” (Makoto)

Lập một đội quân toàn các chiến binh nữ!

Quá ghê gớm!

“…”

Công Chúa Sofia nhìn tôi với ánh mắt thờ ơ lạnh lùng.

Hình như tôi nói gì sai thì phải?

(Makoto, tổ đội của cậu cũng toàn các cô gái mạnh mẽ đấy.) (Noah)

Ối Noah-sama.

Cứ ngỡ cả năm đằng đẵng không được nghe giọng ngài ấy.

(Xin lỗi nhé. Ta phải bận giúp Eir.) (Noah)

Ngài nhắc mới để ý, lâu quá tôi chưa nghe giọng của Eir-sama nữa.

(Hả? Bộ nghe giọng của ta vẫn chưa khiến cậu thỏa mãn à!?) (Noah)

Do hai người lúc nào cũng xuất hiện cùng lúc nên tôi quen cảm giác đó rồi.

Nhưng người vẫn là số một trong lòng tôi, Noah-sama.

(Tốt.) (Noah)

Lấy lại lòng tin của Nữ Thần thành công!

“Anh Hùng Makoto...?” (Sofia)

“À, không có gì đâu. Nếu vậy thì chuyện Kawakita-san khó quá.” (Makoto)

Chết dở, quên mất Công Chúa Sofia vẫn ở đây.

“Vâng… Đúng là vậy. Nhưng Hoàng Tộc Rozes sẽ cố gắng hết sức có thể để thương lượng với họ.” (Sofia)

“Cảm ơn nhé, nỗ lực của mọi người đều rất quý giá.” (Makoto)

“…”

“…Sofia?” (Makoto)

Một khoảnh khắc yên lặng bao trùm.

Trước khi tôi kịp hỏi ‘Sao thế?’... thì tay tôi đã bị nắm kéo đi.

Tôi bị kéo đến một cái sofa nằm ở tít góc phòng, rồi cô ấy kéo tôi ngồi xuống.

Chúng tôi không còn giữ khoảng cách như lúc nãy, giờ đây hai đôi vai của tôi đều đã cạnh nhau.

Một mùi hương thoang thoảng vô cùng ngọt ngào tỏa ra từ mái tóc của cô ấy.

“Anh Hùng Makoto.” (Sofia)

Cô ấy gọi tôi như lúc mới vào phòng.

“C-Có chuyện gì không?” (Makoto)

Khi nãy nói chuyện cô ấy đứng cách tôi hơn một mét, nhưng giờ đây hai khuôn mặt đã ở rất sát nhau rồi.

Công Chúa Sofia nhìn tôi, đôi mắt xanh thẳm như đại dương bao la thật tuyệt đẹp.

Khoảng lặng này bao trùm một lúc, rồi cô ấy nói…

“Anh đi chơi với Aya cả tối rồi sáng mới về đúng không?” (Sofia)

“...Ừ.” (Makoto)

“Rồi mới lúc nãy anh còn ve vãn với Lucy-san, nhỉ?” (Sofia)

“............Vâng.” (Makoto)

Mong cô ấy đừng giận…

Sẵn sàng tinh thần bị mắng một trận thôi—

“Đúng như em nghĩ, em phải luôn ở cạnh anh nhiều hơn mới đúng.” (Sofia)

Giọng nói ấy không hề chứa đựng cảm xúc giận dữ.

Cả hai ngồi cạnh nhau, chúng tôi trong như một cặp tình nhân mới cưới… Rồi cô ấy nghiêng đầu qua, tựa lên vai tôi.

“Sofia?” (Makoto)

“Kể cả ở Mộc Quốc, anh cũng được em gái của Lôi Dũng Giả chú ý đến nữa.” (Sofia)

“Làm gì có? Ai đồn bậy bạ, không phải như vậy đâu.” (Makoto)

Mọi người ai cũng hiểu lầm tôi thế nhỉ…

“Thủy Nữ Thần Eir-sama đã nói với em như vậy.” (Sofia)

“E-Eir-sama?” (Makoto)

Ngài ấy cũng nói với cổ luôn sao!?

“Eir-sama nói rằng: ‘Mako-ku... Takatsuki Makoto là kiểu người yếu nhớt khi bị phụ nũ tấn công, nên là con phải “chủ động” với cậu ta hơn nữa.’” (Sofia)

“Em hiểu sai ý của ngài ấy rồi Sofia.” (Makoto)

Bà Nữ Thần thật sự nói thế về tôi với Thủy Vu Nữ của mình luôn á?

Tôi chưa kịp phản kháng gì tiếp theo thì cô ấy đã dùng cả thân thể của mình để đè tôi xuống cái sofa.

Tôi nằm bất động dưới băng ghế, không kháng cự được gì… Cả cơ thể của cô ấy nằm gọn trên người tôi.

Khuôn mặt của cô Công Chúa, một vẻ đẹp tuyệt trần tựa như thần tiên chỉ cách tôi vài cen-ti-mét nữa là sẽ chạm nhau.

Đôi má của cô ấy đỏ hồng, khuôn mặt ấy đang để lộ một biểu cảm ngại ngùng, từ một người tưởng chừng lúc nào cũng lạnh lùng.

Đôi mắt của cô ấy hướng lên tôi…

“Em cô đơn lắm đó, anh biết không?” (Sofia)

Đôi mắt rưng rưng, đôi môi khe khẽ lời nói dễ thương như trách móc khiến tôi như muốn điên lên.

(Ôi…) (Makoto)

Con quỷ trong người tôi đang bảo hãy ôm lấy cô ấy…. Và tôi đã để bản năng của mình chiến thắng, vừa lúc tôi vương tay ra định ôm cô Công Chúa thì…

“Mako-kun ơi, không xong rồi!” (Eir)

Đôi mắt của Công Chúa Sofia ánh vàng lên, cả giọng cô ấy thay đổi hoàn toàn.

(Vãi nồi!?) (Makoto)

◇◇

Cảm xúc buồn bã khi nãy của cô ấy đã biến mất hoàn toàn.

Người đang đứng trước mặt tôi đây không phải là Công Chúa Sofia nữa… Đôi mắt ấy, nhất định không phải cô ấy.

Nguồn ma lực dư thừa tràn ra kia khiến người tôi râm ran lên.

“E-Eir-sama?” (Makoto)

Một cảm giác đầy đáng sợ hơn cả khi tiếp cận Ma Vương, hay thậm chí cả Đại Hiền Giả-sama.

Mà người duy nhất gọi tôi là ‘Mako-kun’, chỉ có Thủy Nữ Thần mà thôi....

“Ôi trời ơi?” (Eir)

Cô ấy đã để ý tình huống của Công Chúa Sofia, vì cơ thể cô ấy đang nằm trên người tôi.

“Hình như mị đến không đúng lúc lắm thì phải?” (Eir)

“Đúng vậy á!” (Makoto) [note53359]

Eir-sama làm vẻ mặt kiểu ‘ây da da’.

“Thôi cũng đã lỡ rồi. Tội Sofia-chan, bé nó đã lấy hết can đảm rồi…” (Eir)

“Chính người đã tiêm nhiễm bậy bạ vào đầu cô ấy chứ ai.” (Makoto)

“Tại bé nó không chịu mở lòng nên cậu phải chủ động trước mới đúng.” (Eir)

Nhưng thế thì có hơi gượng ép người ta quá đấy.

Mà, tính ra chiến thuật ấy cũng hiệu quả đó.

Lời khuyên của Nữ Thần lúc nào cũng thật chuẩn xác!

“Quan trọng hơn, chắc người đang có việc gấp, đúng không?” (Makoto)

Quay lại chủ đề chính nào.

“Ừ ừ! Tệ lắm Mako-kun ơi. Hỏa Quốc sắp gặp đại họa rồi!” (Eir)

“Là chuyện mà Furiae-san đã nói nhỉ?” (Makoto)

(Eir~ Chắc Makoto với mấy người kia đã nghe Nguyệt Vu Nữ tiên tri rồi đấy.) (Noah)

Noah-sama đã tham gia cuộc trò chuyện.

“Hể~ Tưởng đâu mị đến sớm báo tin cho Mako-kun để cậu ấy nợ mị một lần chứ!” (Eir)

“Chúng tôi cũng đang tìm hiểu thêm.. Người biết chi tiết về chuyện đó không?” (Makoto)

(À, có vẻ lần này Xà Giáo Đoàn rất thận trọng không để lộ thông tin cho những người theo phe Thánh Thần Tộc. Ta cũng phải nhờ cả Tinh Linh đi thu thập tin tức đấy.) (Noah)

Hóa ra Eir-sama và Noah-sama không thể trả lời mình lúc đó là vì họ bận đi thu thập tin tức luôn, hừm…

“Vậy là Người cũng không biết luôn sao?” (Makoto)

(Cũng có thể nói là vậy.) (Noah)

Rắc rối rồi đây.

Kệ, rắc rối theo tôi từ lúc sinh ra rồi.

Eir-sama (trong cơ thể Công Chúa Sofia) đưa tay chống cằm rồi nghĩ ngợi.

Cái điệu bộ này chả hợp với người ngài đang nhập đâu!?

“Xà Giáo Đoàn hành tung đáng ngờ quá.” (Eir)

“Nhưng bí ẩn đến mức mà cả các Nữ Thần cũng không biết?” (Makoto)

Eir-sama nói như kiểu than thở.

(Makoto, Xà Giáo Đoàn vốn tôn thờ Xà Thần Typhoon. Thế nên điện thờ của chúng thường đặt ở dưới lòng đất, một phần để dễ bề tôn thờ cầu nguyện, một phần là để né tai mắt của Thánh Thần Tộc.) (Noah)

Lời giải thích của Noah-sama khiến tôi hiểu thêm tình hình.

“Được rồi. Vậy tôi sẽ thử đi tìm điện thờ của Xà Giáo Đoàn vậy.” (Makoto)

Tận mắt đi tìm vật chứng rồi sẽ rõ.

Nhưng…

“Kinh đô Gamuran to quá, biết đâu mà tìm bây giờ.” (Makoto)

Là kinh đô của quốc gia có sức ảnh hưởng mạnh thứ hai chỉ sau Thái Dương Quốc Highland, hiển nhiên vương đô cũng sẽ lớn theo.

Đây cũng là nơi tụ tập của rất nhiều thương nhân buôn bán các loại hàng hóa của Hỏa Quốc.

Nơi đây cũng có đa dạng các nền văn hóa và dân tộc sinh sống.

Không giống kinh đô Thái Dương Quốc chia kinh đô ra các thành thị vì xem thường và phân biệt giai cấp.

Đi tìm thông tin sẽ khó nhằn đây.

(Này Eir, thử hỏi Hỏa Nữ Thần chưa?) (Noah)

A phải rồi nhỉ.

Chúng tôi đang ở Hỏa quốc mà ha.

Hỏi Nữ Thần đang trị vì ở Hỏa Quốc sẽ là cách tốt nhất.

“Sol-chan, à~….” (Eir)

Eir-sama trong bộ dạng của Sofia nhún nhường như kiểu không bằng lòng với ý kiến.

(Vì Thủy Nữ Thần và Hỏa Nữ Thần không hợp nhau ấy.) (Noah)

Noah-sama trêu trọc Eir-sama.

“Ồ? Thật sao?” (Makoto)

Ở Thủy Thần Điện tôi được dạy rằng cả Sáu Nữ Thần đều rất hòa đồng với nhau mà nhỉ?

“K-Không phải! Đúng là các Nữ Thần sẽ thân thiết nhau lắm… Nhưng mà nếu tin đồn mị bất hòa với Sol-chan đến tai Althena-neesama, mị sẽ đắp chiếu đó.” (Eir)

Eir-sama phản bác, tông giọng của của ngài ấy nghe sợ hãi thấy rõ.

Tốt nhất là tôi không nên hỏi thêm.

“T-Thôi thì, đi hỏi Sol-chan là phương án cuối cùng vậy. Hmm, tại vì… mị với bả không thân lắm nên…” (Eir)

Ngài ấy đã thú nhận.

Thủy và Hỏa Nữ Thần không hề thân thiết với nhau.

Thông tin này chắc là không cần thiết với tôi lắm.

“Thế nên là tống hết đống ‘thông tin không cần thiết’ đó ra khỏi đầu cậu đi Mako-kun.” (Eir)

(Bỏ qua chuyện của Eir. Cậu hãy dùng mối quan hệ với Fujiyan-kun với Sofia-chan, nhờ họ tìm ra điện thờ dưới lòng đất. Vấn đề là, chúng ta không biết bọn chúng đang định giở trò đâu. Bọn chúng định chơi lớn mà vẫn tránh được tai mắt của Nữ Thần… Cho nên, hãy cẩn thận.) (Noah)

Tôi rất cảm kích lời cảnh báo của ngài ấy.

“Tôi nghe rõ rồi, Noah-sama.” (Makoto)

(Thế hẹn gặp lại, Makoto.) (Noah)

Sau đó tôi không còn nghe giọng của ngài ấy nữa.

“Vậy thôi, mị đi nghe ngóng tin tức tiếp đây, cứ tận hưởng tiếp với Sofia-chan nha~” (Eir)

Cơ thể Công Chúa Sofia gục xuống.

“Úi úi.” (Makoto)

Tôi ôm lấy người cô ấy.

“…Hnn.” (Sofia)

Sofia mở mắt dậy.

“Ôi… Chuyện gì vậy?” (Sofia)

“Chắc do mệt quá nên em mới thiếp đi ấy.” (Makoto)

“Không thể nào… Là… Eir-sama đúng không anh…?” (Sofia)

Cô ấy nhận ra rồi.

““…….””

À mà nói vậy chứ, cô ấy vẫn ngồi trên người tôi như khi nãy

Trong lúc tôi còn luống cuống….

*Cốc cốc*

Có người đang ở ngoài cửa!

Hai người chúng tôi rời nhau ra.

“Ai đó?” (Sofia)

“Là thần thưa Sofia-sama. Có lời nhắn muốn gửi điện hạ.”

“Vào đi.” (Sofia)

Công Chúa Sofia sửa soạn lại tóc và trang phục, trả lời bằng chất giọng lạnh lùng như thường lệ..

Không hổ danh là một cô Công Chúa quyền quý.

Người bước vào là Ông chú Thủ Hộ Hiệp Sĩ.

“Xin lỗi vì đã làm phiền lúc hai người lúc này .” (Ông chú)

“...Không sao, cứ tiếp tục đi.” (Sofia)

Ông chú nhìn sang tôi tỏ vẻ xin lỗi.

Ông nói thẳng' hai người chúng tôi ở một mình' thế làm tôi hơi ngại đấy.

Công Chúa Sofia vẫn còn gương mặt lạnh lùng như thường lệ, nhưng theo tôi thấy thì cô ấy chỉ đang gượng làm thế thôi.

Còn Ông chú Thủ Hộ Hiệp Sĩ thì nghiêm túc trình bày.

“Tướng quân Tariska mong được nói chuyện với Anh Hùng Chứng Nhận Thủy Quốc.” (Ông chú)

Ánh mắt của Sofia bỗng nghiêm túc hơn nữa sau khi nghe xong.

Đúng như dự đoán, vị tổng thống lĩnh quân đội Hỏa Quốc đã cho gọi tôi đến gặp.

Truyện Chữ Hay