Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Siêu gạt quần áo đi, trừng mắt hỏi, “Em lại làm gì đó! Một lần hai lần đều là chịch xong liền trở mặt! Đủ chưa!”
Tạ Trúc Tinh thầm nói, còn anh thì một lần hai lần chịch xong liền tiện miệng đây!
“Anh giúp em cân nhắc chu toàn cũng sai ư?” Vương Siêu ngồi dậy, vẻ mặt đầy oan uổng nói tiếp, “Anh đối với em thật quá tốt, lúc chịch em muốn ở trên anh cũng không phản đối, em còn muốn làm sao nữa?”
Hắn lại còn oan ức hả?!
Tạ Trúc Tinh tức giận đáp, “Nếu em chỉ muốn chịch một phát thì tại sao lại phải chịch với anh? Tôi tìm ai mà không được?”
Vương Siêu không nắm bắt được trọng điểm, nghe xong nửa câu đã tức tối nói, “Em lại còn muốn tìm ai nữa?”
Tạ Trúc Tinh cả giận, “Anh có nghe người ta nói không vậy?”
Vương Siêu còn tức hơn cả cậu, “Em đó! Anh xin anh cả anh giới thiệu em đi đóng phim, không phải vì tốt cho em hả? Vậy mà em ngay cả một lời cảm ơn cũng không có, đuổi anh đi thì thôi, lại còn nói muốn tìm người khác chịch nữa! Em dám tìm người khác thử xem!”
Tạ Trúc Tinh, “… Em muốn tìm thật thì sao?”
Vương Siêu đã mất hết lý trí, uy hiếp nói, “Vậy thì đừng nói đóng phim, cả cái nhóm nhạc quèn này em cũng khỏi nghĩ tới, ngày mai anh sẽ bảo anh Khôn khai trừ em, trở lại cái nghề nhảy phụ họa của em đi!”
Tạ Trúc Tinh không chỉ không nổi giận, ngược lại còn có một tia ngọt ngào bất ngờ, cố ý hỏi, “Em lên giường với ai không phải là tự do của em sao? Anh chơi bời ở ngoài còn ít ư? Dựa vào đâu mà anh làm được còn em thì không?”
Vương Siêu ngoác mồm lè lưỡi, một lát sau mới nghĩ ra lời ngụy biện, “Này… này… của bố đây chính là hoa cúc non, em xoạc miễn phí hả? Không cần chịu trách nhiệm hả?”
Tạ Trúc Tinh buồn cười đáp, “Anh muốn em chịu trách nhiệm thế nào?”
Vương Siêu ấp úng trả lời, “Không non còn phải tặng túi xách, là non… nhất định… phải gấp mười lần.”
Tạ Trúc Tinh hỏi, “Vậy em mua túi cho anh?”
Vương Siêu khinh thường đáp, “Bố mà thèm hả? Bố đây không có tiền hơn em hay sao?”
Tạ Trúc Tinh chẳng lên tiếng, lại muốn cho hắn ăn cứt rồi.
Vương Siêu suy nghĩ một chút, kéo tay Tạ Trúc Tinh sến súa nói, “Em xem nè, tiểu cúc non của anh em xoạccũng xoạchai lần rồi, về sau em đừng tìm người khác nữa, anh cũng không ra ngoài chơi bời, lúc hai ta có nhu cầu liền xoạc xoạc cho nhau, không phải rất tốt sao?
Tim Tạ Trúc Tinh đập nhanh hơn, nhẹ giọng nói, “Anh đây là muốn nói chuyện yêu đương với em ư?”
Vương Siêu lại sững sờ, “… Nói chuyện yêu đương? Đâu phải đâu.”
Hắn chưa từng yêu đương lần nào, nhìn người ta yêu nhau, dạo phố xem phim mướn phòng, tặng hoa tặng túi tặng kim cương, lúc thắm thiết thì chìm trong mật ngọt, lúc ầm ĩ thì đâm dao vào nhau.
Kết quả cuối cùng không ngoài hai loại, hoặc là chia tay như Vương Cẩm, hoặc là kết hôn như Vương Tề.
Vương Siêu cảm thấy loại nào cũng không tốt, hắn chỉ muốn mình và Tiểu Tạ giống như trước đây, cùng ăn cơm ngủ nghỉ chạy chương trình, thỉnh thoảng còn có thể chịch một phát, vậy là đủ lắm rồi.
Lời cũng đã nói tới mức này, sao lại còn chưa hiểu rõ nữa?
Tạ Trúc Tinh chịu thua, cau mày nói, “Vậy anh nói xem, hai ta như thế này thì tính là quan hệ gì?”
Vương Siêu ngạc nhiên đáp, “Không phải đã nói rồi sao? Em là bạn tình của anh đó.”
Được lắm, lãng phí miệng lưỡi cả nửa ngày, kết quả là vẫn vòng về chỗ cũ.
Tạ Trúc Tinh đẩy Vương Siêu nằm xuống, tức giận nói, “Lo mà ngủ của anh đi! Em đi tắm rửa.”
Vương Siêu lầm bầm oán trách, “Cái gối nát này cứng muốn chết, làm cổ anh phát đau.”
Tạ Trúc Tinh đi hai bước liền quay đầu lại nói, “Vừa nãy anh đã nói sau này không ra ngoài hẹn chịch nữa, nếu anh mà còn đi thì đừng trách em trở mặt còn nhanh hơn lật sách.”
Vương Siêu nằm tại chỗ cãi lại, “Vậy em cũng không được tìm người khác, em mà tìm thì đừng có trách anh trở mặt còn nhanh hơn em.”
Tạ Trúc Tinh tắm xong đi ra, Vương Siêu đã nằm úp sấp ngủ mất, bên khóe miệng còn chảy đầy nước miếng, quả thực y chang heo.
Cậu nhìn Vương Siêu, một chốc thì cảm thấy người này vô cùng đáng yêu, một chốc lại cảm thấy hắn thật sự đúng là đồ ngốc.
Giường cũng lăn hai lần rồi, nụ hôn lưỡi tiên nữ không được hôn đã hôn xong, cả câu sau này không bao giờ hẹn chịch nữa cũng đã nói ra, chỉ còn kém một lớp giấy cửa sổ thôi, mỗi lần đến lúc vạch trần thì cái tên này luôn có thể lập tức lẩm bà lẩm bẩm ra một đống thứ loạn thất bát tao, toàn lời có thể tức chết người.
Rõ ràng đều yêu thích nhau không nhịn được, Vương Siêu thì không bắt được điểm then chốt, còn cậu lại chẳng nói nổi nên lời.
Tạ Trúc Tinh sờ sờ gối, hình như có hơi cứng thật, mở di động lên taobao mua một cặp gối gel trước đây Vương Siêu từng đề cập tới, đặt hàng thành công, tắt đèn ngủ.
Gối gel
Ngày mùng tháng , Quảng Châu International Sports Arena, fan meeting lần hai của nhóm nhạc IceDream.
Hoa Bắc mù sương, cửa kiểm soát sân bay, chuyến bay vốn hơn chín giờ sẽ hạ cánh xuống Quảng Châu lại tới gần giữa trưa mười hai giờ mới đến nơi, sáu người không có thời gian nghỉ ngơi, về khách sạn tắm rửa sạch sẽ liền trực tiếp đi trang điểm, diễn tập.
Sân khấu quen thuộc, luyện tập các tiết mục biểu diễn, Vương Siêu buồn ngủ rũ rượi, nhạc vừa dừng liền nửa tỉnh nửa mê nằm nhoài trên lưng Tạ Trúc Tinh, cùng cậu xem Quý Kiệt tập tiết mục cá nhân. Sở trường Tiểu Bao Tử giỏi nhất là rap, phối hợp với ban nhạc một lượt không có vấn đề gì lớn, cậu ta quay người cúi đầu cảm ơn ban nhạc, ban nhạc còn vỗ tay cổ vũ ngược lại.
Ban nhạc này do công ty tổ chức biểu diễn ở Quảng Châu mời từ bản địa, đều là những gương mặt rất trẻ.
Tạ Trúc Tinh chú ý tới tay keyboard trong số đó, người kia vẫn luôn nhìn quanh quẩn về phía cậu bên này, bởi vì ánh đèn nên không thấy rõ lắm, có khi nào là người quen cũ?
Diễn tập kết thúc đã gần năm giờ, bảy giờ rưỡi fan meeting sẽ bắt đầu, còn có thể nghỉ ngơi một chút.
Đoạn Nhất Khôn đặt hoa quả đóng hộp cho bọn họ bổ sung năng lượng, trước khi mở màn không được ăn quá no, sẽ ảnh hưởng đến trạng thái.
Vương Siêu vùi người trong sopha ăn hai miếng dưa hấu, mí mắt trên dưới đánh nhau loạn xạ, hắn ngửa đầu ra sau chỏng vó lên trời ngủ mất, trong tay còn cầm một cái xiên hoa quả.
Các thành viên khác sợ đụng đến hắn hắn lại nổi nóng, vội vã bưng hoa quả tránh hắn xa xa.
Tạ Trúc Tinh đeo lên cổ Vương Siêu một cái gối chữ U, sau đó ngồi yên bên cạnh hắn bấm di động.
Một lát sau.
“Tomas, chào cậu.” Có người đến bắt chuyện với Tạ Trúc Tinh.
Cậu ngẩng đầu lên, khách khí đáp, “Xin chào.” Là tay keyboard trong ban nhạc kia, quả thật là người quen cũ à?
Tay keyboard chỉ chỉ Vương Siêu đang ngủ, cười nói, “Tôi và Leo là bạn học ở Nhạc viện, vừa nãy diễn tập vội quá nên không thể chào hỏi cậu ấy.”
Tạ Trúc Tinh cũng chẳng nghĩ nhiều, bọn họ bây giờ ra mắt đã có chút tên tuổi, trong lúc làm việc gặp phải bạn học hoặc người quen cũ đến bắt chuyện cũng rất bình thường. Cậu liền đẩy Vương Siêu một phát, gọi hắn, “Này, dậy đi.”
Vương Siêu mơ mơ màng màng, vừa mở mắt liền nổi nóng, “Làm gì thế? Em để anh ngủ một lát.”
Tạ Trúc Tinh, “Bạn học của anh tới tìm anh.”
Vương Siêu miễn cưỡng ngồi thẳng dậy, trên cổ vẫn còn đeo cái gối chữ U in hình gấu Brown, nhìn chằm chằm tay keyboard một lát sắc mặt lại càng thêm khó coi, giọng điệu cũng không mấy thân thiện, “Sao mày lại ở đây?”
Tay keyboard cười cười với Tạ Trúc Tinh, đáp, “Chúng tôi nói vài câu nha.” Ý là muốn cậu tránh đi một chút để bạn học bọn họ ôn chuyện.
Tạ Trúc Tinh định đứng lên thì Vương Siêu liền kéo cậu lại, “Em ngồi đây đừng nhúc nhích, anh với thằng này không có gì để nói hết. Đây chính là thằng anh đã kể với em đó.”
Cái tên bạn học đã lừa tiền Vương Siêu đi nuôi bạn gái, lại còn muốn dụ Vương Siêu đánh máy bay với mình?
Lúc này Tạ Trúc Tinh mới nhìn kỹ gã trước mặt, lớn lên cũng được lắm.
Tay keyboard cũng nhìn cậu, dường như không ngờ rằng Vương Siêu sẽ kể về mình với Tạ Trúc Tinh.
Vương Siêu đuổi người, “Tao với mày thật sự không có gì mà nói, có thấy phiền không? Đã mấy năm không gặp, tao sớm quên mất mày là thứ gì rồi, sau này mày cũng đừng có nhận hai ta quen biết nhau.”
Tay keyboard hết cười nổi, lạnh mặt quay người đi ra.
Vương Siêu chẳng coi là chuyện to tát gì, chỉ cảm thấy đầu nặng nề, thay đổi tư thế gối lên chân Tạ Trúc Tinh ngủ tiếp.
Tạ Trúc Tinh cũng cho qua chuyện này.
Fan meeting khí thế ngất trời, người hâm mộ ở Quảng Châu vô cùng nhiệt tình, các thành viên cũng thể hiện không tệ.
Sau khi kết thúc, sáu người mệt đến mức chẳng nói nên lời, chỉ muốn nhanh chóng tẩy trang thay quần áo về nghỉ ngơi.
Tạ Trúc Tinh thay quần áo xong đi ra, không thấy Vương Siêu đâu liền hỏi Trình Diệu, “Diệu Diệu, nhìn thấy ảnh đâu không?”
Không nói tên Trình Diệu cũng biết cậu chính là hỏi trưởng nhóm, liền đáp, “Mới rồi còn vừa tẩy trang ở đây mà.”
Các thành viên khác đều nói không thấy, ngược lại có một nhân viên công tác bảo, “Hình như nhìn thấy Leo đến phòng vệ sinh.”
Tạ Trúc Tinh gọi vào di động Vương Siêu thì nghe thấy tiếng chuông từ trong túi áo khoác mình, chẳng biết Vương Siêu tiện tay bỏ vào lúc nào.
Cậu đợi thêm một chút, vẫn chưa thấy hắn về liền nói, “Tôi đi tìm anh ấy đây, có khi lại ngủ luôn trong phòng vệ sinh rồi cũng nên.”
Hồi mới ra mắt liên tục chạy hoạt động, Vương Siêu đã từng làm ra chuyện như vậy, diễn xong vào nhà vệ sinh mà nửa ngày không thấy về, nếu không nhờ Tạ Trúc Tinh đi tìm thì có khi hắn ngủ luôn một đêm trên bồn cầu trong đài truyền hình mất.
Cậu ra ngoài tìm Vương Siêu, tới khúc ngoặc liền thấy Vương Siêu quay lại, vừa định gọi hắn thì tay keyboard kia đã đuổi theo từ sau khúc ngoặc, miệng gọi, “Tiểu Siêu, cậu nghe tôi nói hết đã không được ư?”
Vương Siêu quay đầu lại mắng gã, “Còn nghe mày nói cái con cc! Cút! Quay lại nữa là bố đập mày đó!”
Tay keyboard nhìn thấy Tạ Trúc Tinh liền dừng bước, vẻ mặt có chút phức tạp, xoay người đi mất.
Vương Siêu cho là gã bị mình mắng đến bỏ đi, còn bồi thêm một câu, “Đệt, đồ điên!”
Tạ Trúc Tinh, “Khụ.”
Vương Siêu quay đầu lại nhìn cậu, giật mình hỏi, “Em không gọi tên anh được hả? Khụ cái gì mà khụ?”
Tạ Trúc Tinh đang bị tiếng “Tiểu Siêu” kia làm cho trong lòng rất khó chịu, nghe câu này xong lại càng khó chịu hơn, hỏi, “Bạn học của anh tìm anh làm gì?”
Đôi mắt Vương Siêu đảo loạn tới lui, “Không làm gì hết.”
Tạ Trúc Tinh, “… Về thôi.”
Cậu quay người đi, Vương Siêu vội vã đuổi theo, nhìn sắc mặt cậu hắn cảm thấy hình như cậu đang thật sự mất hứng rồi.
Thiệt là rầu quá mà, tâm trạng Tiểu Tạ sao còn khó đoán hơn con gái nữa.
Trở về khách sạn, hai người một phòng, mỗi lần đi hoạt động xa nhà cả nhóm luôn chia ra ở chung phòng như hồi còn tập huấn.
Tạ Trúc Tinh vẫn không lên tiếng, Vương Siêu hết nhịn nổi chủ động mở lời, “Em đừng trưng cái mặt lừa đó ra nữa, anh kể cho em còn không được sao?”
Tạ Trúc Tinh, “…” Anh mắng ai là lừa đấy.
Vương Siêu gãi đầu một phát, nói, “Thì là anh đi vệ sinh tình cờ gặp thằng đó, không muốn nói chuyện với nó nhưng nó cứ đòi nói vài câu với anh, tốt xấu gì anh cũng có hơn triệu fan, ít nhất cũng phải giữ mặt mũi, diễn xong lại đánh nhau với người ta ở nhà vệ sinh cũng đâu phải chuyện gì có thể diện đâu, em nói đúng không.”
Tạ Trúc Tinh nói, “Anh bớt lòng vòng hai câu đi, nói trọng điểm.”
Vương Siêu, “…” Tiểu Tạ đây là thật sự mất hứng rồi, trước đây dù cho hắn có to mồm thì Tiểu Tạ cũng đều nhẫn nhịn nghe hắn nói.
Vương Siêu không dài dòng nữa, đi thẳng vào vấn đề, “Nó nói nó thích anh.”
Tạ Trúc Tinh, “… Sau đó thì sao?”
Vương Siêu kể, “Anh kêu mày có bệnh hả, nó nói tôi không bệnh, anh bảo mày cút ngay cho bố, nó không cút, anh đẩy nó ra, nó liền đuổi theo nhất định phải nói gì thêm với anh, nhưng mà anh đâu có muốn nghe, anh nói mày không biết bố là trai thẳng hả? Nó nói trước kia cậu là trai thẳng, bây giờ nhất định không phải, anh bảo cút cmm đi, bố đây đến chết cũng là trai thẳng, nó còn định đuổi theo lảm nhảm thêm vài câu nhưng mà anh phiền muốn chết, vừa hay em đến rồi, có lẽ nó cảm thấy mất mặt nên bỏ đi.”
Tạ Trúc Tinh, “…” Thực sự là nói đến tình cảm dạt dào mà.
Vương Siêu lại tự tức giận, “Trước đây ở trường anh đối xử với nó khá tốt nó lại lừa tiền anh, bây giờ anh thấy nó là muốn đập, nó thì cứ muốn đến nịnh bợ anh, nó coi anh là đồ ngốc hả?”
Tạ Trúc Tinh nghĩ thầm, còn có thể không phải đồ ngốc sao, ở trường học bị người ta nhớ thương cũng chẳng biết.
Có điều cậu không nói gì thêm, dù sao Vương Siêu cũng không ưa tên kia.
Tạ Trúc Tinh cởi quần áo định đi tắm, Vương Siêu liền lập tức nhanh chóng cởi sạch, cười dâm đãng nói, “Cùng nhau đi.”
Tạ Trúc Tinh, “…” Lại còn tới chết cũng là trai thẳng?
Bắt đầu tắm, Vương Siêu phóng túng thoải mái hết sức, chỉ ngại Tạ Trúc Tinh quá lớn.
Tạ Trúc Tinh vẫn còn thù dai, hỏi hắn, “Ai vừa mới gọi em là lừa?”
Thời điểm như thế này Vương Siêu chưa bao giờ tranh luận, nếu không phải tự lẩm bẩm thì chính là rên to lên, lại còn rên rất êm tai.
Trận tắm rửa này xong, phòng vệ sinh đâu đâu cũng có nước, chờ Vương Siêu ngủ rồi Tạ Trúc Tinh liền lấy khăn lau chùi một chút, nếu không sáng mai trả phòng, phục vụ tới dọn dẹp vừa nhìn sẽ biết ngay là đã làm gì.