Người dịch: Hoàng Đặng
======#======
Vương Quốc Roble.
Đó là một quốc gia nằm ở phía Tây Nam của Vương Quốc Re-Estize và có diện tích lãnh thổ chỉ bằng một nửa Vương Quốc. Về mặt địa lý, nó gần với Pháp Quốc Slane, nhưng gần như không hề có bất kỳ giao thương nào giữa đôi bên. Ngăn cách giữa Pháp Quốc Slane và Vương Quốc Roble là một khu vực đồi núi rộng lớn có tên là Abelion và Rừng đại ngàn Eivasha.
Điều khiến cho con người khó sinh sống ở ngọn đồi Abelion đó chính là vì ở đây liên tục diễn ra những của chiến của vô số các bộ tộc Bán nhân như Orc và Goblin.
Bức tường thành bao quanh Vương Quốc Roble được tạo ra với mục đích ngăn chặn những cuộc xâm lăng của các bộ tộc Bán nhân. Tuy nhiên, vì vẫn chưa có kẻ nào có đủ sức mạnh để có thể tập hợp và lãnh đạo những đám Goblin hay Orc cho nên bức tường thành chưa bao giờ được sử dụng.
Có vô số bộ lạc Bán nhân đang cư ngụ ở ngọn đồi Abelion. Trong số đó - những cái trại thường là nơi ở của loài Orc. Điều này chứng tỏ rằng loài Orc không phải là một chủng tộc chỉ sinh sống được ở một nơi nhất định.
Bên trong khu vực nơi bộ lạc Crooked Tusk sinh sống, có một căn lều khổng lồ đang đứng sừng sững ở đó.
Không có bất kì một bộ lạc nào ở ngọn đồi Abelion có thể xây được một công trình lớn như vậy. Chỉ việc di chuyển một cây cột nâng đỡ cấu trúc cao 10 mét cũng dường như là không thể ngay cả đối với sức mạnh thể chất to lớn của những loài Bán nhân.
Với trình độ công nghệ thấp và dường như không có, bộ tộc Crooked Tusk không thể làm ra những chiếc lều xa hoa này. Những cái mà chúng sử dụng chỉ là những tấm vải được buộc vào một đống đổ nát.
Căn lều này này chắc chắn được một ai đó không thuộc Abelion xây dựng. Đó là điều tối thiểu mà người ta có thể nhận biết khi nhìn thấy điều này.
Bên trong, chính giữa căn lều là một chiếc ghế.
Nó được tạo nên bởi sự liên kết của vô số cái xương và được xếp thành hình một chiếc ghế. Tuy nhiên, việc nó được sử dụng với mục đích gì thì đã quá rõ ràng. Nó lớn đến nỗi khiến người ta không rõ nó là cái gì――nhìn từ phía sau, nó cao khoảng 6 mét. Những hốc mắt trống rỗng của vô số đầu lâu được trang trí bên trên khiến những người nhìn vào nó có cảm giác như chúng đang soi thấu tâm hồn của họ.
Và nó chính là――một cái ngai vàng.
Mặc dù tạo ra một cảm giác đáng sợ, nhưng nó cũng khiến cho người ta tự hỏi nghệ sĩ thiên tài nào đã làm ra nó. Nó làm cho người xem có cảm giác mỹ miều. Nếu ai đó đứng từ xa, chiếc ngai vàng được trang trí trắng tinh sẽ ngay lập tức đập vào mắt họ.
Không hề có bất kỳ ai đang ngồi trên cái ngai vàng ấy. Trông giống như người ngồi trên ngai vàng đã rời đi, để lại một cái ngai vàng trống rỗng.
Thế nhưng, lại có một người đang đứng cạnh bên chiếc ngai vàng.
Từ “điển trai” sẽ là từ phù hợp nhất để miêu tả khuôn mặt của người đó.
Đôi mắt có chút góc cạnh của anh có thể khiến anh mất điểm đôi chút, nhưng sống mũi cao, đôi môi mỏng nhợt nhạt và nụ cười nhẹ nhàng rất đỗi hiền lành đã mang đến một cảm giác an tâm cho những ai nhìn thấy anh.
Tuy trông rất giống một con người, nhưng anh ta lại có những phẩm chất bất nhân nhất định.
Anh cao khoảng 2 mét, làn da có màu đỏ bóng. Hai chiếc sừng nhọn hoắc nhô ra từ thái dương và đôi cánh đen khổng lồ mọc ra từ sau lưng, những điều đó đã chứng tỏ rằng anh ta không phải là một con người.
Có vài cái bóng đen quỳ gối trước anh. Chúng không phải là những con Orc.
Mà là những con quỷ.
Đó là từ chính xác nhất để mô tả những kẻ ở đó.
"Giờ thì, hãy bắt đầu cuộc họp như thường lệ đi."
Đó là một giọng nói vô cùng nhẹ nhàng. Lời nói của anh thấm sâu vào trái tim của mọi người khiến người ta có một cảm giác vô cùng thoải mái.
Anh ta cúi đầu trước ngai vàng, như thể có ai đó đang ngồi ở đó. Theo sau anh, những kẻ đang quỳ cũng kính cẩn cúi đầu. Điều đó quan trọng đến nỗi nếu chúng không làm thế, thì điều kinh khủng nhất sẽ xảy ra.
“Đầu tiên là Torturer."( Kẻ tra tấn)
"Vâng, thưa Demiurge-sama."
Một trong những cái bóng đáp lại lời của Demiurge. Hắn ta là một con quỷ với một chiếc tạp dề đen ôm sát người. Da của hắn trắng như sữa. Thậm chí có thể nhìn thấy những dòng máu màu tím chảy bên trong mạch máu dưới lớp da đó.
Trên phần đầu màu đen của hắn có một cái mặt nạ che kín toàn bộ khuôn mặt, khiến người ta tự hỏi liệu hắn có thể nhìn hay thở được không, hay giọng nói của hắn ta phát ra từ đâu. Cánh tay của hắn rất dài. Chiều cao của hắn tuy chỉ khoảng 2 mét nhưng cánh tay của hắn lại có thể chạm tới dưới đầu gối.
Trên thắt lưng của hắn đang treo vô số những dụng cụ tra tấn vẫn còn dính đầy máu.
Con quỷ này là một Torturer. (Kẻ tra tấn)
"Việc thu thập giấy da vẫn đang diễn ra suôn sẻ."
"Tốt lắm."
Demiurge dịu dàng mở lòng bàn tay ra.
“Tấm da mà ngươi thu thập được đang ở trong tình trạng tuyệt vời. Ainz-sama chắc chắn sẽ rất vui mừng vì điều này. ”
"Cảm ơn ngài rất nhiều."
“Còn những con cừu thì sao, chúng vẫn khỏe mạnh chứ?"
"Vâng thưa ngài. Sau khi lột da bọn chúng, chúng thần đã ngay lập tức niệm phép hồi phục để ngày hôm sau có thể thu hoạch tiếp.”
Theo tính chất nhiệm vụ của mình, Torturer là một con quỷ có thể sử dụng phép hồi phục đơn giản để duy trì nguồn thu hoạch da ổn định. Phải, những con cừu đó sẽ không được phép chết một cách dễ dàng.
"Ta hiểu rồi. À còn nữa, tiếng gào thét của chúng rất du dương nên ta muốn nghe chúng gào thét lâu thêm một chút.”
"Vậy thì thần sẽ để chúng như thế một lúc rồi mới sử dụng ma thuật chữa lành, ngài thấy sao?"
“Không, tốt hơn là đừng nên làm như vậy. Chất lượng da tốt nhất mà chúng ta có được là từ những con non, chúng sẽ chết ngay lập tức nếu không có ma thuật chữa lành.”
"Thần hiểu rồi thưa ngài."
“Mặc dù sự cao thượng cũng rất là quan trọng nhưng chúng ta cần phải chăm sóc thật tốt cho đàn cừu."
"Vâng!"
Demiurge rời ánh mắt khỏi Toturer đang cúi đầu. Quay sang con quỷ tiếp theo mà anh ta đang muốn hỏi. Một trong những con quỷ đó ngẩng đầu lên, biểu hiện của cô ta dường như đang muốn hỏi điều gì đó.
Đáp lại bằng cái gật đầu, Demiurge cho phép cô ý kiến.
“......Về giấy da, liệu có ổn không nếu chúng ta không thông báo cho Ainz-sama biết về chúng?”
Đó chính là nữ quỷ đã thông báo cho Ainz về loài cừu được biết đến với cái tên [Abelion Taur].
Tất nhiên, việc sử dụng cái tên đó là theo lệnh của Demiurge, nhưng cô đã phải lên miệng vì sợ sau này bị trở thành vật tế thần.
“Đừng bận tâm. Ainz-sama đã nói rằng những vật phẩm được làm bằng giấy da là cực kỳ quan trọng. Trên thực tế, việc tìm kiếm được nguồn nguyên liệu để thay thế đang là một vấn đề rất nghiêm trọng.”
Demiurge gửi một ánh mắt ấm áp vào tấm giấy da được đặt trong một góc lều. Anh đã làm việc cùng với cha mẹ của con cừu để lột da của nó. Khi nhớ lại biểu cảm của họ, anh sắp sửa lộ ra một nụ cười.
“Ta không ngờ rằng Ainz-sama lại có một tấm lòng rộng lượng đến nỗi đi thương xót những sinh vật nhàm chán như vậy, nhưng ta tin rằng Ngài ấy cũng rất hiểu rõ về tầm quan trọng của điều này. Ngài ấy chắc chắn sẽ bỏ qua cho chúng ta thôi. Tuy nhiên, để tránh làm Ngài ấy cảm thấy khó chịu, ta đã quyết định rằng chúng ta nên đặt cho chúng một cái tên khác. Ngươi không cần phải quá lo lắng đâu. ”
Demiurge nhìn xuống những thuộc hạ đang
gối trước mặt mình và tuyên bố.
“Người cai trị Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick――Ainz Ooal Gown-sama chính là vị thần của chúng ta. Một người như vậy lại đang lo lắng về sự thiếu hụt những cuộn Scroll. Nếu Ngài ấy có một nỗi lo lắng âm ỉ tầm thường như vậy, đó là một điều đáng chê trách đối với những cấp dưới như chúng ta.”
"――Phải. Sau khi chúng ta tìm thấy một loài khác có thể cung cấp một lượng da nhưng những con cừu hiện tại, thì khi đó chúng ta chẳng phải sẽ dừng cái trang trại này lại sao? Ta nghĩ khi đó nên dọn dẹp sạch sẽ nơi này. Phải phải. Chủ nhân của chúng ta thực sự muốn gì? Những cấp dưới thông minh nhất sẽ luôn ghi nhớ về điều đó và luôn hành động vì điều đó. Các ngươi đã hiểu chưa?"
"Vâng thưa ngài."
Đại diện cho những người còn lại, nữ quỷ đáp lại lời của Demiurge đồng thời bày tỏ lòng trung thành của mình. Demiurge nhẹ nhàng gật đầu như thể đã hài lòng.
“Bây giờ, tiếp theo là Succubus. Ngươi. Ta đang rất mong đợi tin tốt từ bản báo cáo của ngươi. ”
"-Vâng."
Người vừa nói là một phụ nữ giống như con người.
Cơ thể cô ta được bao phủ bởi một đôi cánh đen to lớn nhô ra từ sau lưng, và cô gần như khỏa thân chỉ với những tấm kim loại mỏng che những bộ phận quan trọng. Vẻ đẹp quyến rũ của cô ấy tràn ngập không khí từ khuôn mặt và cơ thể, biến bầu không khí thành một màu hồng dâm dục.
Tuy nhiên, những đường nét vô cùng xinh đẹp của cô ấy đã bị đóng băng vì lo lắng.
“Các thí nghiệm nhân giống giữa các loài lai tạp vẫn đang diễn ra suôn sẻ. Nhưng thật không may, vì thử nghiệm này cần rất nhiều thời gian thì mới có được kết quả, vì vậy xin ngài hãy cho thần thêm chút thời gian.”
"Được thôi. Ngươi muốn bao lâu cũng được. Sự ra đời của một giống loài mới là một khoảnh khắc đáng vui mừng. Những hành động để đạt được điều đó là hoàn toàn chính đáng.”
Vẻ mặt của Demiurge dường như tràn ngập lòng thương xót và sự cao thượng, như thể anh ta là một linh mục đang truyền bá những lời lẽ từ chúa tể của mình.
Succubus thở phào nhẹ nhõm rồi nói tiếp.
"Tuy nhiên - có một vài chuyện diễn ra không được thuận lợi cho lắm."
"-!"
Vai của Succubus cứng lại, cơ thể cô run lên như thể bị phát sốt vậy. Những con quỷ bên cạnh cô cũng sợ hãi lùi lại ra xa. Họ lo sợ những điều khủng khiếp nhất sắp sửa xảy ra.
“Vậy là sao, Succubus. Mọi chuyện có đang tiến triển suôn sẻ không? ”
“Vâng! Thần không biết phải nói điều này như thế nào…. ”
“Hừm, đúng là một đứa trẻ hư.”
Demiurge mỉm cười. Đó là một nụ cười thực sự dịu dàng. Anh tiến một bước về phía cô. Khoảng cách hiện tại giữa họ là khá lớn. Tuy nhiên Succubus cảm thấy Demiurge sẽ xuất hiện trước mặt cô với chỉ một bước nữa.
Succubus biết chủ nhân của cô đã đi đến đâu và cô vội vã nói thành lời.
“L-lũ Orc không chịu hợp tác! Tuy nhiên, thần có thể khắc phục điều đó bằng cách sử dụng ma thuật mê hoặc! Thần sẽ tạo ra kết quả mà Demiurge-sama mong muốn! ”
"Suy cho cùng thì cảm giác về cái đẹp giữa các chủng tộc rất khác nhau."
Cảm nhận về vẻ đẹp của Orc và Goblin hoàn toàn khác nhau. Đối với Orc, vẻ đẹp của con người là đỉnh cao của sự xấu xí. Đó là lý do tại sao lai tạo giữa các loài sẽ tạo ra các sản phẩm chất lượng thấp.
Đó là cũng là lý do tại sao Demiurge thích nó.
Demiurge thích nghe những tiếng la hét đau đớn. So với tiếng la hét của tổn thương tinh thần, anh thích những tiếng hét từ nỗi từ nỗi đau thể xác hơn. Tuy nhiên anh cũng không ghét những tiếng la hét vì tổn thương tinh thần.
"Nếu vậy, không phải tốt hơn là nên sử dụng nó lên con người sao?"
"V-vâng, hiện tại, thần đang sử dụng nó trên những gã đàn ông."
"Vậy có nghĩa là mọi chuyện đang diễn ra ôm xuôi phải không?"
“......Tâm trí của con người rất yếu. Nó làm phát sinh ra rất nhiều vấn đề, như việc chúng tự làm hại bản thân mình…. ”
Họ không được phép để cho những con cừu tự sát. Bởi vì loài quỷ không thể sử dụng được ma thuật hồi sinh. Do đó, các con số cứ thế giảm dần.
Để tránh điều đó xảy, cần phải có sự trợ giúp từ Nazarick, nhưng nó sẽ rất khó.
"Vậy chúng ta có nên sử dụng ma thuật liên tục để giảm trí thông minh của chúng không?"
“......Ta rất thích tiếng hét của chúng sau khi ma thuật mê hoặc hết tác dụng.”
"Thần hiểu rồi thưa ngài."
Ngoài ra, họ cũng cần phải tăng cường giám sát ban đêm. Succubus nghĩ thế. Tuy nhiên cho dù cô có nghĩ thế nào đi chăng nữa, chỉ với những thuộc hạ mà cô được giao chắc chắn sẽ sẽ có một lỗ hổng ở đâu đó.
Succubus quyết định nói điều đó với Demiurge.
“Với nhân lực hiện tại thì có hơi khó. Thần mong là có thể được tăng thêm số lượng cấp dưới ạ.”
Không khí đông cứng lại và nụ cười của Demiurge sâu hơn. Succubus rùng mình nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào mặt anh.
Đó là nụ cười bình thường mà Demiurge luôn có. Nụ cười đó sẽ trở nên sâu sắc hơn khi anh nghe thấy điều gì đó khó chịu.
"….Ta hiểu. Chà, sao cũng được. Được rồi, Succubus. Ta sẽ tăng số lượng cấp dưới cho ngươi. "
Demiurge mỉm cười.
Đó là lý do tại sao cô cảm thấy lo lắng.
Nhận thấy mình đã thoát chết, Succubus lấy tay lau đi những giọt mồ hôi lạnh.
"Phải rồi. Những con Minotaur mà chúng ta bắt được hôm trước có vẻ rất thú vị.”
"Vâng! Đó là một ý tưởng tuyệt vời. Thần đã nghĩ đến việc cố gắng đưa chúng vào kế hoạch.”
Demiurge mỉm cười hài lòng.
“Ta phải phải gởi một lời biết ơn chân thành tới Ainz-sama. Ta không thể có một điều thú vị như vậy khi ở Nazarick. Ta đang rất trông chờ để được đi một buổi dã ngoại ở Vương quốc Roble. Chúng ta cũng cần nhiều sự thay thế hơn cho những con cừu đã chết ”. Demiurge mỉm cười. “Ta thực sự rất vui khi có thể mở rộng trang trại của mình.”
Demiurge cúi đầu như thể có ai đó đang ngồi trên ngai vàng. Đó là một cử chỉ duyên dáng, như thể anh là một quý tộc làm việc cho đức vua của mình.
========おわり========
Cảm ơn mọi người đã dõi theo. Cám ơn bạn Hoàng Đặng đã gửi tặng mình bản dịch này!!! Nếu có điều gì khiến mọi người vẫn chưa hài lòng xin hãy góp ý bên dưới nha!!!