Chuyến xe rời đi vào chiều muộn và đến được làng Winston vào sáng hôm sau.
Ngôi làng lớn hơn rất nhiều so với cái tên của nó. Lớn hơn làng Bairan đến bốn lần đồng thời cũng náo nhiệt hơn. Làng Wiston có thể sánh ngang với thành Patrian chứ chả đùa!
Khi trả 8 vàng và 90 bạc cho gã đánh xe, tôi cũng hỏi thêm một số thứ từ tên đó.
“Tôi có câu này muốn hỏi?”
“Cứ việc. Tôi sẽ trả lời những gì tôi biệt”
“Sao Wiston lại không phải là một thành phố?”
“Trước đây, ngôi làng này thậm chí còn nhỏ hơn cả Bairan. Tuy nhiên, xung quanh nó lại có rất nhiều khu vực thích hợp cho tân thủ cũng như du hành giả tầm trung. Để rồi khi nơi này trở nên nổi tiếng, số lượng du khách ghé thăm tăng lên. Có lời đồn rằng nơi này sẽ được nâng lên thành thành phố nếu điều này vẫn tiếp diễn. Tôi nghe đồn rằng người kế vị của Bá tước Steim sẽ trở thành lãnh chúa mới của nơi này… Vào lúc ấy thì ngôi làng này sẽ trở thành một thành phố. Tuy nhiên tôi không biết chính xác lúc nào thì nó sẽ diễn ra?”
‘Bá tước Steim? Mình đã nghe cái tên này ở đâu rồi nhỉ?’
Tôi gặp khó khăn khi cố nhớ lại chuyện cũ khi mà mọi chuyện gần đây cứ dồn dập liên tục.
“Mà nó cũng chả ảnh hưởng mình gì đến mình?”
‘Giờ thì, bắt đầu nào.’
Tôi hướng đến người quản kho. Sau khi xuất trình giấy tờ cũng như mật khẩu cho người quản kho, tên kia chìa tay ra. Chắc chăn tên này muốn tiền boa.
‘Mẹ nó. Mình phải trả tiền chỉ để dùng nhà kho ư?’
Tôi run tay đưa đi 30 đồng bạc của mình.
Tên quản kho kiểm tra số tiền rồi niệm chú trong khi tay hắn vẽ một vòng ma thuật nhỏ thông qua cây gậy phép. Một nhà kho nhỏ xuất hiện trước mặt tôi nhờ vào phép dịch chuyển không gian.
Cái nhà kho trống rỗng. Tôi đã bán hết mọi thứ trong kho để mua thuốc cho nhiệm vụ kéo dài đến 3 tháng của Ashur mà. Tôi gắn bó với Satisfy khoảng một năm rồi nhưng giờ đây, nhà kho của tôi chỉ còn là cát bụi.
“Ugh… Thực tế rồi đến cả trong game…”
Tôi mở túi ra trong sự thất vọng.
[Đại kiếm Mamon]
[Hạng: Sử thi]
Độ bền: 88/204
Sức mạnh: 178-301
Tốc độ đánh: -16%
-Thêm sát thương hệ thủy cho mỗi đòn chí mạng gây ra.
Đây là thanh đại kiếm được sử dụng bởi Vệ thần của Hồ Paimain, Mamon. Nhờ ảnh hưởng của hồ, thanh kiếm được bao bọc bởi sức mạnh của nước.
Điều kiện sử dụng: Cấp 65 hoặc cao hơn, có trên 260 STR, trên 150 thể lực(Stamina).
Khối lượng: 1.050]
[Giáp trụ Mengel]
[Hạng: Hiếm
Độ bền: 51/180
Phòng thủ: 165
Tốc độ di chuyển: -2%
*STR +10
Được chế tác bởi thợ rèn Mengel của thành Patrian. Khả năng phòng thủ được gia tăng còn khối lượng được giảm thiểu. Người mặc có thể cảm nhận được ý chí mạnh mẽ của Mengel vẫn còn tồn đọng.
Điều kiện sử dụng: Cấp 60 hoặc hơn, trên 180 STR
Khối lượng: 1.203]
[Thuốc hồi phục trung cấp] (34)
Được điều chế từ hơn 5 loại thảo dược.
Hồi phục 1500 máu
Thời gian hồi: 20 giây
Khối lượng: 306]
[Thuốc hồi phục cao cấp] (27)
Được điều chế từ hơn 10 loại thảo dược.
Hồi 4000 máu
Thời gian hồi: 20 giây.
Khối lượng: 324]
[Thuốc tăng cường sức mạnh trung cấp] (2)
Được điều chế từ trộn một lượng nhỏ máu orge với nhiều loại thảo dược khác nhau.
Tăng cường STR lên 50 điểm trong 5 phút.
Không có thời gian hồi
Khối lượng: 62]
[Thuốc tăng tốc độ trung cấp] (3)
Được điều chế từ việc trộn lượng nhỏ máu Harpy với nhiều loại thảo dược khác nhau.
Tăng chỉ số AGI lên 50 điểm trong 5 phút.
Không có thời gian hồi.
Khối lượng: 90]
[Tên Jaffa đặc biệt] (1)
Hạng: Sử thi
Sát thương: 35-42
Một mũi tên bởi một Nghệ nhân với tài năng cũng như kỹ thuật cao nhưng thiều kinh nghiệm và danh tiếng.
Do kết hợp giữa jaffa và thép, nó sở hữu sức công phá cực cao và một phần bỏ qua khả năng phòng ngự của kẻ thù.
*Có tỉ lệ xuyên giáp
Khối lượng: 0.1
[Yaffa](3)
Loại khoáng chất kiếm từ việc nung chảy quặng Jaffa. Độ bền của quặng thấp đến mức không thể chế tạo được loại vật phẩm mạnh mẽ. Tuy nhiên, đặc tính của nó sẽ thay đổi khi được trộn với thép.
Khối lượng: 60
Tôi muốn lờ đi sự thực này, nhưng đây chính là mọi thứ trong hòm đồ của tôi.
Tôi đưa Đại kiếm Mamon và Giáp trụ Mengel vào trong hòm đồ đẻ giảm đi trọng lượng của tôi.
“Mình vẫn chưa giám định Đại kiếm Mamon và Giáp trụ Mengel nhỉ?”
Kỹ năng The Legendary Blacksmith’s Apprisal có thể tìm ra những chức năng ẩn của vật phẩm. Vì sự thấu hiểu của tôi với Đại kiếm Mamon và Giáp trụ Mengel đã tăng lên, tôi có thể sử dụng kỹ năng này lên chúng.
Tôi không do dự mà thẩm định hai món này.
[Chức năng ẩn không tồn tại]
[Bạn đã thấu hiểu về nguyên liệu chế nên Đại kiếm Mamon cũng như phương thức chế tạo và ý định của người chế tạo.]
[Sự thấu hiểu của bạn với Đại kiếm Mamon đã đạt 33%]
[Chức năng ẩn không tồn tại]
[Bạn đã thấu hiểu về nguyên liệu chế nên Giáp trụ Mengel cũng như phương thức chế tạo và ý định của người chế tạo.]
[Sự thấu hiểu của bạn với Giáp trụ Mengel đã đạt 65%]
Chỉ số hiện tại của tôi không đủ để sử dụng Đại kiếm Mamon và Giáp trụ Mengel. Do hình phạt của việc sử dụng nó mà không đạt điều kiện, sát thương của Đại kiếm Mamon giảm đi 30% còn Giáp trụ Mengel thì mất đi 20% phòng thủ.
Tuy nhiên, sự am hiểu của tôi đã tăng lên rất đáng kể.
[Nhờ vào đặc tính của nghề, bạn đã trang bị Đại kiếm Mamon.]
[Hình phạt được áp dụng vì bạn không đạt điều kiện sử dung.]
[Sát thương của Đại kiếm Mamon giảm đi 20%. Chỉ một nửa hiệu ứng vật phẩm được sử dụng.]
[Sự thấu hiếu của bạn với Đại kiếm Mamon khá cao nên hình phạt sẽ được giảm thiểu.]
[Nhờ vào đặc tính của nghề, bạn đã trang bị Giáp trụ Mengel.]
[Hình phạt được áp dụng vì bạn không đạt điều kiện sử dụng.]
[Khả năng phòng thủ của Giáp trụ Mengel sẽ giảm đi 8%. Chỉ một nửa hiệu ứng của vật phẩm được sử dụng.]
[Sự thấu hiểu của bạn với Giáp trụ Mengel khá cao nên hình phạt sẽ được giảm bớt.]
“Ồ”
Vì sự am hiểu đã tăng lên nên hình phạt đã giảm xuống. Đại kiếm Mamon giờ đây có 143-240 sát thương còn Giáp trụ Mengel có 152 điểm phòng thủ.
Những hiệu ứng này vẫn chỉ áp dụng được một nửa, nhưng tôi vẫn khá vui vì một nửa hình phạt đã được giảm.
Tuy nhiên, tôi không thể nào mà vui không điều kiện được. Tôi đạt được 100% am hiểu với rìu và xẻng nhưng với Đại kiếm Mamon và Giáp trụ Mengel lại quá thấp.
Thật đáng thất vọng.
‘Mình đã nghĩ là nó phải cao hơn thế này.’
Mà, tôi cũng chưa cần phải vội. Tôi có thể nâng sự am hiểu thông qua phân tách, sửa chữa và sử dụng vật phẩm nên vấn đề sẽ được giải quyết theo thời gian thôi.
“Thử sửa nó cái nào”
Đại kiếm Mamn và Giáp trụ Mengel đều đang có độ bền khá thấp.
Tôi có thể sử dụng kỹ năng Legendary Blacksmith’s Repair để gia tăng sự am hiểu cho hai món đồ này.
Sau đó …
[Yêu cầu dụng cụ sửa chữa.]
“Ah, phải có dụng cụ sửa chữa riêng à?”
“Dụng cụ sửa chữa là cái éo gì thế? Mẹ nó! Tiền của tôi!!”
Khi còn là chiến binh, tôi không hề có kỹ năng sửa chữa nên tôi luôn đưa trang bị của mình cho NPC thợ rèn để họ sửa chùng. Do đó, tôi không biết được rằng lại cần thêm dụng cụ sửa chữa.
‘Bảo sao giá sửa chữa lại đắt thế.’
Tôi có thể tạm hoãn việc sửa chúng cho lần tới. Tuy nhiên, tôi đã bỏ ra 30 đồng bạc để mở cái nhà kho này. Nếu tôi đóng nó bây giờ và đi mua dụng cụ sửa chữa, 30 bạc sẽ không cánh mà bay.
Cuối cùng, tôi định tâm lại và bỏ Đại kiếm Mamon cùng với Giáp trụ Mengel vô trong nhà kho. Giá để cất một vật phẩm là 10 bạc mỗi món. Đắt vãi chưởng…
“Thế giới này đúng là một lũ ăn cướp mà …”
Bỏ ra 30 bạc chỉ để mở nhà kho và thêm 10 bạc chỉ để cất đồ…!
Mother’s Heart is Happy , sàn đấu giá rồi lại đến quản kho, trong mắt tôi chúng toàn là một lũ gian xảo cả.
“50 bạc của tôi…”
50 bạc là 600 won tiền mặt. Chừng ấy đủ để mua 200 ml sữa, thứ có thể giải tỏa cơn khát đồng thời cũng làm xương tôi thêm chắc khỏe. Tôi cất hai món đồ có trọng lượng đáng kể đi.
“Kuuack…”
Tay tôi đang run rẩy. Sau khi lườm tên quản kho đang tạm biệt tôi, tôi hướng đến quảng trường.
Có rất nhiều người đang tụ tập ở quảng trường, từ những tân thủ vừa mới tạo nhân vật cho đến những người chơi sử dụng những trang bị câp 100.
Mọi người đang liên tục di chuyển để có thể thích nghi với thế giới ảo. Có những người đang tìm kiếm cho mình một tổ đội, mua hoặc bán vật phẩm, chia sẻ nhiệm vụ, ăn xin, và những người chỉ đơn giản tận hưởng khung cảnh nơi này. Mọi loại người đều có thể thấy ở đây.
Tôi dừng lại và quan sát họ.
Những tân thủ chủ yếu sử dụng đường phía Đông trong khi những người chơi cấp trung thì tập trung ở đường phía Nam. Còn đường phía Tây và Bắc thì tập trung đủ loại người không kể đến cấp độ.
Đường phía Đông có những NPC giao nhiệm vụ cho tân thủ cũng như dẫn họ đến những khu vực săn bắn thích họp.
Trong khi đó, đường phía Nam lại có những nhiệm vụ và bãi săn phù hợp với người chơi tầm trung.
Phía Tây và Bắc tập trung đủ mọi cấp độ đơn giản vì nơi này có rất nhiêu cửa hàng.
“Xưởng rèn có lẽ sẽ nằm ở phía Tây hoặc Bắc.”
Ngay khi tôi vừa đưa ra kết luận sau khi quan sát mọi người, một thông báo hiện lên.
[Insight đã tăng thêm 1.]
Chỉ số Insight(Minh mẫn) có thể dùng để kiểm định vật phẩm hoặc dự đoán nguy hiểm. Tuy nhiên, tôi chưa thấy được công dụng của chỉ số này nên tôi không biết được liệu rằng nó có hữu dụng không.
“Cái gì tăng cũng tốt.”
Tôi không có hứng thú gì khi khám phá đường Phía Tây và Đông. Sau đò, tôi tìm được một xưởng rèn ở phía Đông. Cái xưởng này khá là lớn.
Đó là một tòa nhà hai tầng, cái xưởng nhỏ xíu ở làng Bairan không tài nào so sánh được với tòa nhà này.
Khác với Smith chỉ làm việc một mình, xưởng rèn này có vẻ như có khá nhiều thợ rèn làm việc cũng nhau.
‘Lãnh đạo của cái nhóm này có lẽ cũng ở mức thợ rèn trung cấp nhở?’
Nếu vậy, hắn ta có thể sẽ nhận ra tôi và đối đãi với tôi tử tế.
Không như làng Bairan, tôi sẽ học cách chế tác trong một môi trường tốt.
Tôi hào hứng tiến vào xưởng rèn trong khi tưởng tượng ra âm thanh của những tiếng búa và cái nóng của lò rèn.
Tuy nhiên, cái xưởng mà tôi tiến vào khá là ảm đạm. Tôi không hề nghe thấy một tiếng búa, và không hề có dấu hiệu của một con người.
“Gì đây?” Tôi bối rối nhìn xung quanh và thấy một người bụng phệ đang nằm ngủ với một chai rượu rỗng trong tay. Tôi không biết liệu ông ta đang ngủ hay là chết rồi, nên tôi nhẹ nhàng tiến tới và đánh thức ông ta.
“Này , này!”
“… Ể!!Gì vậy?”
May mắn thay, lão ta chưa chết. Ông ta trưng ra cái mặt khó chịu và mở mắt ra, rồi quay sang tôi và hỏi “Cậu đến đây làm gì?”
“Tôi muốn học cách chế tạo vật phẩm bán chạy nhất làng. Ông có thể giúp tôi không?”
Ông ấy nhìn tôi với vẻ mặt nực cười.
“Nơi này kết thúc từ lâu rồi. Sau khi công ty Mero mua lại những xưởng rèn và khu vực thượng mại,
chúng bán những vật phẩm với cái giá rẻ mạt để rồi khách hàng quay lưng với nơi này. Thế nhưng nhóc vẫn đến đây để học cách chế tác à? Nhóc đang muốn bị diệt vong cùng ta à?”
Vào lúc đó…
Cửa xưởng mở ra và một đám người bước vào.
“Này lão già! Ông vẫn chưa quyết hả? Ông có bán nơi này cho chúng tôi không? Ông sẽ có đủ tiền mà uống rượu đến chết đấy lão già?”
…Chuyện gì nữa đây? Có vẻ như tôi lại rơi vào một chuyện phiền phức nữa rồi…