Otokogiraina bijin shimai o namae mo tsugezu ni tasuketara ittai dou naru?

con gái có gì, mẹ có hết.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đối với Sakuna, gia đình rất đặc biệt.

Cô chị Arisa, cùng với em gái song sinh Aina, cả hai thực sự đều là những cô gái đáng yêu. Không điều gì làm cô hạnh phúc hơn là được nhìn hai đứa trẻ này từng ngày lớn lên càng xinh đẹp lộng lẫy, từ lúc tiểu học rồi tới sơ trung và cao trung.

Sakuna nghĩ như vậy như một lẽ dĩ nhiên, vì người chồng quá cố của cô cũng rất yêu cả hai đứa trẻ. Sakuna đã từng tuyệt vọng sau cái chết của chồng cô trong một vụ tai nạn thương tâm, và hai đứa con chính là liều thuốc tinh thần duy nhất hỗ trợ cô.

“Đúng vậy…Không thể cứ mãi như vậy được. Mình sẽ nuôi dạy cả hai đứa thật tốt. Mình sẽ chăm sóc cả hai để anh ấy không còn phiền lòng――”

Sakuna nuôi dạy cả hai với suy nghĩ cô sẽ bảo vệ được chúng vì chồng mình.

Arisa và Aina đã lớn lên tử tế đáp lại tình cảm của Sakuna. Họ chăm sóc Sakuna chu đáo, và cũng không bao giờ quên đi thăm mộ người chồng đã khuất của cô.

Không chỉ mà là một thành viên trong gia đình, mà đối với cô, anh ấy còn là một nửa linh hồn cô hết mực yêu thương, sự mất mát đó trở thành một nỗi buồn vô cùng to lớn. Nhưng Sakuna vẫn còn có những đứa trẻ ở bên cạnh mình, cô không cô đơn…, và chính gã đàn ông kia lại cố gắng chà đạp lên niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đó.

“Hehehe, trông ngon quá nhỉ. Chồng mày vẫn không có nhà à?”

Thứ giọng nói thấp hèn đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí cô.

Tay của gã đàn ông chơi đùa với cơ thể Sakuna, cô không thể di chuyển vì sợ hãi con dao kề bên mình, dù cho cô cảm thấy rất kinh tởm và muốn chạy đi. Hai tay hắn xoa nắn bầu ngực to tròn của cô, gã còn cố gắng chạm xuống hạ bộ.

“Ah? Oi oi, trông con gái của mày cũng ngon gớm đấy chứ.”

Và khi hắn nhắm mục tiêu vào con gái cô, nỗi tuyệt vọng như cưa xé tim gan Sakuna thành từng mảnh.

Dừng lại đi, đừng động vào con gái tôi, lúc đó cô đã muốn nguyền rủa bản thân mình đã không nói ra vì nỗi sợ quá lớn…

“…Cứu em với…anh ơi…”

Chồng của cô không thể nào giúp cô, nhưng Sakuna vẫn lẩm bẩm trong vô thức.

Không có một sự giúp đỡ nào, gã đàn ông sẽ có thể làm điều tùy ý hắn muốn, họ thậm chí có thể bị giết…Nhưng mong ước của Sakuna, lời nguyện cầu của Sakuna đã được đáp ứng.

“…Ah.”

Một người đàn ông đầu đội mũ bí ngô xuất hiện.

Ánh mắt anh ấy sắc bén lườm tên cướp, và hình bóng bảo vệ Sakuna cùng hai cô con gái của cô thực sự rất anh hùng. Sakuna cảm nhận được cảm giác an toàn từ tận đáy lòng đằng sau tấm lưng to lớn tựa như người chồng quá cố của mình.

Người đàn ông đó rời đi ngay sau khi vụ việc kết thúc, vậy nên cô không hề biết tên hay mặt của anh, nhưng cuối cùng Sakuna cũng đã có thể gặp được anh ―― Hayato.

“…Fufu, ngủ trông dễ thương chưa kìa.”

Cậu ấy uống trà rồi ngủ thiếp đi. Cô phải di chuyển đầu mình mới có thể nhìn được của cậu do bộ ngực quá khổ bất tiện này, mỗi lần thoáng thấy khuôn mặt đang say giấc dễ thương của cậu lại khiến cô cảm thấy như trẻ ra vài phần.

Lúc đó, những ảo tưởng liên tiếp xuất hiện trong đầu cô cùng trái tim loạn nhịp trước dáng vẻ đáng yêu khó tả của một cậu bé ở độ tuổi này, lại có bóng lưng đáng tin cậy cùng ánh mắt sắc lẹm qua hai hốc bí ngô cậu thể hiện ra lúc đó. Không, đó không phải là ảo giác, nhưng chắc chắn cô cảm nhận được.

Arisa và Aina cũng dành cả tấm chân tình cho chàng trai, và từ đó cô biết Hayato vốn là một con người chân thành, kể từ trước lúc cả hai gặp nhau đã vậy. Và trên hết, ngay kể từ lần đầu trò chuyện với Hayato, trái tim của Sakuna đã xác định rằng chàng trai này là người đàn ông mà cô có thể đặt trọn niềm tin.

“…Cháu là một người đàn ông tốt.”

Cô chọn từ ‘Người đàn ông tốt’, chứ không phải là ‘Chàng trai tốt’.

Khoảnh khắc Hayato đặt tay lên vai Sakuna nói chuyện với cô, cô cảm tưởng như chồng mình đã thật sự trở về. Cảm giác ân cần từ ánh mắt cùng cách cậu khiến cô cảm thấy thoải mái, tất cả đều giống với chồng cũ của cô.

Rồi cô có trò chuyện với Hayato sau khi thức dậy một lúc.

Cậu ấy nói cô trông giống một người chị ân cần hơn là mẹ, chỉ điều đó cũng làm trái tim cô chậm nhịp. Nếu là một người đàn ông nào đó khác, cô sẽ không bao giờ để tâm, nhưng vì đây là Hayato, phần phụ nữ của Sakuna cô từng quên lãng dần trỗi dậy.

“….~”

Cô nhớ về những lần bản thân tự thỏa mãn cơ thể mỗi khi nghĩ tới ánh mắt sắc bén cùng tấm lưng vạm vỡ khi ấy. Cô nhớ về dáng vẻ xấu hổ của chính bản thân mỗi lúc thèm khát tình yêu, rên rỉ bằng tông giọng dâm dục trong căn phòng thiếu sáng…Lúc đó, cô tưởng tượng hai cánh tay ôm trọn lấy cô của Hayato, chỉ điều đó thôi cũng đủ làm cô run rẩy trong khoái lạc, dù chính cậu đang ở trước mặt cô.

Dù trông có giống chị gái tới mức nào thì cô cũng đã ngoài ba mươi. Cô nghĩ rằng bị một bà già như mình để ý tới như vậy sẽ làm cậu cảm thấy không thoải mái, Sakuna đã dùng hết khả năng lý trí của bản thân để thoát ra khỏi cái cảm giác khó chịu trong mình. Cuối cùng Sakuna cũng đã có thể trở về làm một người mẹ bình thường.

Tuy nhiên, dù có kìm nén đến mấy, trái tim cô vẫn thèm khát cậu. Sự kiện đó đã khắc sâu sự tồn tại của Hayato vào tâm trí cô.

Và khi Hayato tiết lộ ra sự thật, Sakuna cũng đã hết kiên nhẫn.

“Ano…Cháu mồ côi cha mẹ từ rất sớm và bắt đầu sống một mình kể từ đó. Sự ấm áp này làm cháu nhớ lại cảm giác được sống trong một gia đình ạ.”

Hayato vừa nói vừa lau đi dòng nước mắt lăn chảy trên má.

Trong một khắc cô vẫn chưa thấm được cậu đang nói gì, nhưng rồi sớm hiểu ra Hayato đang thực sự cảm thấy cô đơn. Hayato rất mạnh mẽ, tốt bụng và đáng tin cậy, lúc này đã tỏ ra yếu đuối…Thấy vậy, trái tim tràn ngập tình mẫu tử của Sakuna đã không thể kiểm soát, và thứ tình cảm thuần khiết dành cho cậu mà cô nghĩ cô đã có thể vượt qua giờ đây cuộn trào.

Khao khát được ở cạnh cậu như một người phụ nữ, khao khát được xóa bỏ những bất an của cậu như một người phụ nữ, chúng nhanh chóng lớn dần lên trong tâm trí Sakuna. Cô chắc chắn đã nghĩ về điều gì đó sau khi nghe Hayato nói xong, tới cả hai đứa con gái của cô cũng không hề hay biết.

“Etto, cháu xin lỗi ạ. Làm cho không khí xuống thấp mất rồi.”

Cậu xin lỗi vì đã làm không khí trùng xuống, dù chỉ là một chút, và mỉm cười vờ như bản thân cứng rắn, dáng vẻ đó mới can đảm làm sao. Sakuna bất giác đứng dậy, đi đến bên Hayato. Và rồi ôm đầu cậu vào ngực mình.

“Chờ-!?”

“Không sao đâu. Hãy cứ để người mẹ này chiều chuộng con nhé.”

Sakuna ôm chặt Hayato hết mức có thể, thầm xin lỗi hai cô con gái đang lộ rõ vẻ thất vọng vị muộn mất thời cơ. Mới đầu trông cậu có vẻ không thoải mái, nhưng rồi, nhận ra rằng việc chống cự là vô ích, cậu ngoan ngoãn nghe theo lời cô.

“…Ngoan lắm, ngoan lắm.”

Dù sao, cả hai cũng giống nhau.

Cậu thấu hiểu nỗi buồn mất đi người thân, tự thân vực dậy hướng về tương lai, không hề nản chí, cũng giống như Sakuna. Tuy nhiên, Hayato hiện đang cô độc, nghĩ vậy, Sakuna biết cô không thể để cho Hayato một mình được nữa.

“Mẹ!”

“…Mẹ, thế là không công bằng.”

Bị hai cô con gái kéo Hayato tách ra khỏi mình làm cô thất vọng, nhưng giờ cô đã hiểu cậu ở một mức độ nào đó, vậy là tốt rồi…Nhìn thấy những người con của mình đang tranh giành Hayato, nụ cười của cô càng nở sâu hơn.

Bóng dáng dũng cảm bảo vệ cô khỏi tên cướp, và cậu bé dễ thương dễ xấu hổ như hiện tại, giống như một đứa trẻ tìm kiếm hơi ấm gia đình, đều khiến Sakuna yếu mến.

Aah ra vậy, Sakuna đã tìm ra một điều gì đó.

“…Mình muốn được làm mẹ thằng bé.”

Đúng vậy, cô muốn trở thành mẹ của Hayato.

Dù cho không phải là ruột thịt máu mủ, nhưng cô có thể trao cho cậu hơi ấm gia đình để chữa lành vết thương và xoa dịu nỗi cô đơn trong cậu. Cô sẽ không để cậu phải rơi nước mắt vì cô đơn một lần nào nữa, cô mong đám trẻ của cô sẽ trở thành hơi ấm mới cho cậu…cô nghĩ vậy.

“…Nhưng.”

Tuy nhiên như đã nói trước đó, rõ ràng có một phận trong con người của Sakuna coi Hayato như một người đàn ông.

Cô luôn nghĩ về cậu kể từ ngày cậu cứu lấy cô.

Ngày qua ngày, cô tưởng tượng về cậu, chịu đựng sức nóng thiêu đốt tấm thân mình.

Sakuna nghĩ.

Tôi muốn trở thành mẹ anh ấy.

Tôi muốn trở thành người phụ nữ hết lòng vì anh ấy.

Tôi muốn trở thành người phụ nữ mang thai đứa con của anh ấy.

Vô số ham muốn không nên tồn tại trào ra và không thề ngừng lại, khiến cơ thể của Sakuna lại càng nóng hơn.

Cảm xúc của một người mẹ và ham muốn của một người phụ nữ đang chống lại nhau trong tâm trí cô, những cảm xúc đó sẽ không thể biến mất ngay dù cho cô có dùng lý trí chống chọi tới mức nào.

Sakuna có thể cảm nhận thấy rõ khuôn mặt phụ nữ cô đã quên từ lâu dần dần chui ra từ sâu thẳm trong chính cô.

‘Người ấy cũng vậy, lần này cũng thế…Cố gắng đánh cắp những gì mình trân quý. Có lẽ là cả anh ấy nữa.’

Sakuna lắc đầu trước những ý định lờ mờ về những việc cô sẽ làm để cậu không bị tước đoạt mất.

Cô bị ràng buộc bởi những ý nghĩ đó, nhưng may mắn thay, Sakuna vẫn còn lý trí.

Nhưng những thứ cảm xúc mà cô ấy nắm giữ vẫn thực sự rất kinh khủng. Cô chắc chắn sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được những thứ gì đã lớn lên bên trong hai người con gái đã được thừa hưởng từ cô kể từ lúc chứng kiến lằn ranh giữa tuyệt vọng và hy vọng đó.

Truyện Chữ Hay