Hôm nay quả là đầy bất ngờ.
Chạm trán với một con rồng. Kein đã cố trốn thoát.
Nhưng nếu để mặc con rồng ở chân núi như thế này, các ngôi làng lân cận sẽ gặp nguy hiểm.
Vào khoảnh khắc đó.
Một tia sáng thiên khải chiếu rọi qua tâm trí anh.
Kein đã đâm một nhát vào trán con rồng và đánh bại nó bằng thanh kiếm Mithril anh vô tình vớ lấy được.
Không, mọi sự xảy ra đến tận bây giờ đều là một phép màu.
Về sau anh mới biết rằng con rồng vốn đã bị thương nặng từ trước, rằng nó vốn đã hấp hối, điều này khiến anh vô cùng thất vọng.
Dù vậy, vô tình đánh bại được một con Ác long hẳn phải là nhờ có vị Sơn Thần phù hộ. Sau đó, anh đến thăm ngôi đền.
Hiển nhiên, bản thân Kein không thể tự mình đánh bại con rồng đó.
Con rồng mà Kein đụng phải vốn đã không còn là một mối nguy ngại. Thêm vào đó Hội Du Hành Giả cũng kết luận rằng thanh kiếm Mithril của Kein vô cùng đặc biệt.
“Hẳn thanh kiếm này là tài sản mà ai đó đánh rơi.”
Việc một thanh gươm báu từ đáy của Dungeon sâu thẳm lại nằm trỏng trơ ở trên núi là điều bất khả thi.
“Kein-san, mặc dù đây là đồ bị đánh rơi, không sử dụng một thanh kiếm tốt thế này sẽ vô cùng lãng phí. Anh nên tiếp tục sử dụng nó.”
“Nhưng đánh mất một thứ quý giá thế này, hẳn chủ nhân của nó vô cùng lo lắng.”
“Không sao đâu. Nếu chủ nhân của nó xuất hiện, Hội sẽ trả tiền đền bù cho họ.”
“Hội Du Hành Giả hào phòng quá nhỉ…”
Kein vô cùng bối rối.
“Nhưng đó là quà của Kiếm Công Chúa đấy.” Elena lẩm bẩm.
“Elena-san, cô có nói gì à?”
“À không, tôi nói với chính mình chút ấy mà. À, đáng ra định giá của cái xác thu được từ con Ác Long đáng ra phải cao lắm, nhưng nó lại chỉ đáng 6000 đồng vàng sao.
Á… Ủa anh sao mà im hơi lặng tiếng vậy.””
Sáu nghìn đồng vàng không còn là số tiền mà một người có thể dễ dàng mang theo bên mình.
Một đồng vàng đáng giá 10 đồng bạc và Kein có thể sống qua 3 ngày với chỉ một đồng bạc duy nhất. Số tiền này khó mà có thể đong đếm theo ngày được.
“.....Anh có vẻ không được khỏe.” (Nhìn thấy nhiều tiền quá sốc đây mà)
“Đây sẽ là tiền thưởng cho kì này”
Nói rồi, Elena-san đưa tôi 6 đồng tiền óng ánh màu trắng.
“Đây là gì thế.”
“Một đồng bạch kim tương ứng với 1000 đồng vàng.”
“Vậy à.... Đây là lần đầu tôi được thấy nó đấy.”
“Đây cũng là một trải nghiệm hiếm có đối với tôi. Lí do mà giá trị của nó cao đến vậy nằm ở lượng năng lượng ma thuật to lớn được sản sinh ra từ chính bản thân đồng tiền. Nó không chỉ là một tài sản đáng giá mà còn là một nguyên liệu hiếm trong ngành giả kim.”
“Ra vậy. Nó đẹp quá.”
Với đôi tay run, anh cho chúng vào một cái túi da.
“Anh có muốn đổi 1 đồng bạch kim lấy 1000 đồng vàng không? Những người nhận phần thưởng từ hội có quyền được đổi chúng thành tiền vàng hoặc bạc theo ý muốn.”
“Không, tôi sẽ xem xét thêm một hồi nữa.”
Sáu ngàn đồng vàng.
Kein vui mừng với số tiền đó, nhưng tình cảnh này đã trở nên quá hư ảo.
Đây không phải lúc để nghĩ xem nên mua gì.
Bước chân anh trở nên nhẹ hơn, và đó là một cảm giác không mấy dễ chịu.
.....
Trong lúc cố lấy lại bình tĩnh, đôi chân anh dần di chuyển tự nhiên hơn khi tiến về phía nhà thờ.
Những lúc như thế này thì mình nên đi cầu nguyện.
Và vì Kein đã đến đây, anh nghĩ rằng mình nên ghé thăm trại trẻ mồ côi ở phía sau.
Trên đường, Kein nghe thấy tiếng cãi vã của hai người, một nam một nữ.
“Nếu ông không trả ít nhất là tiền lãi suất tháng này của khoản nợ thì chúng tôi cũng sẽ gặp rắc rối đấy!”
“Tôi xin lỗi, xin hãy đợi thêm một tuần.
Nếu tôi kịp lấy được tiền từ việc bán thuốc...”
Ba tên côn đồ bao vây cô sơ của nhà thờ.
Hai người trong số chúng trông rất quen.
Cả 2 đều là du hành giả cấp C.
Một tên già ú với vẻ mặt ranh mãnh tên Kazu và một tên tóc vàng với khuyên ở cả mũi và tai tên là Jinx.
Chúng đều là thành viên của một Family với không ít tai tiếng [Song Thủ Xà] (Family: cách gọi một Party có nhiều thành viên.)
Còn tên cuối cùng.
Một gã điển trai với kiểu đầu đinh và hình săm rắn trên mặt, Thủ lĩnh của [Song Thủ Xà]
Xà Thủ, một du hành giả cấp A với cặp katana, một tên tuổi lớn trong thế giới ngầm ở thành phố Erun.
Mặc dù không hành động công khai và vô cùng điềm tĩnh, là một du hành giả cấp A, khả năng của hắn vô cùng đáng kinh ngạc, nhưng cũng không kém phần tàn nhẫn.
Người ta tồn rằng, bất cứ ai dám chọc giận Xà Thủ đều bị tàn sát tuyệt diệt.
[Ê Jinx. Ả là một sơ nhà thờ, đừng làm quá.]
[Nhưng Kazu-san, vi phạm hợp đồng là không tốt.]
[Fuhehe, đúng thế. Nhưng ta đâu phải ác quỷ. Sơ Shiruvia thật tuyệt mĩ, cô là một High Elf hiếm có. Ta không bắt cô trở thành nô lệ, nhưng cô cũng nên trả một phần nợ bằng cơ thể mình đi chứ.”
“Tôi là một cô sơ.
Những điều như vậy, các vị thần sẽ không dung thứ.”
Sơ Shiruvia đẹp đến không tưởng với đôi mắt bạc huyền bí và mái tóc màu óng bạc thuôn dài tuyệt đẹp. Cô sở hữu đôi tai dài và sự sống vĩnh cửu, đặc trưng của tộc High Elf.
Thêm vào đó, mang trên mình danh phận sơ nhà thờ Odea, giá trị của cô lại càng tăng vọt.
Nếu được rao bán, ai cũng sẽ vọt đến đòi mua, dù cho đó là các triệu phú đi chăng nữa.
“Này, đừng nói vậy chứ. Đừng làm cho ả khốn khổ hơn nữa. Một tuyệt sắc như cô mà phải chịu cảnh nghèo túng khổ sở thế này thì ắt hẳn là do trừng phạt của Thánh Thần rồi. Đến cả lũ trẻ mồ côi còn sống tốt hơn cô đấy.”
“Xin hãy dừng tay”
Kazu nhìn sơ Shiruvia với ánh mắt đầy dâm dục và với tay về phía cô. Kein cuối cùng cũng không chịu nổi và can thiệp vào.
“Ê lũ khốn, đủ rồi đấy. Các ngươi đang làm cái quái gì ở nhà thờ thế, lũ trẻ đang sợ đấy.”
Vì sơ Shiruvia bị bao vây bởi kẻ xấu, lũ trẻ bắt đầu tụ tập lại. Những kẻ này là một băng nhóm mafia mà ai ai cũng khiếp sợ thì đúng hơn là một Family của Du hành giả. Đến cả Kein cũng kinh hãi chúng.
Không phải Jinx hay lão già Kazu, mà chính kẻ đang lẳng lặng đứng đằng sau chúng đã toát ra thứ khí chất đáng sợ ngang tầm với con Ác Long mà anh đã phải đối mặt trước đó.
Đôi mắt chán chườm của Xà Thủ như muốn nói lên rằng, ngươi và lũ kia có thể bị giết bất cứ lúc nào.
Mặc dù giết người bị cấm trong thành phố, Xà Thủ, kẻ đã ra tay tàn sát vô số người, tỏ ra vô cùng bình thản.
Dù vậy, Kein không thể lùi bước, vì sơ Shiruvia đang gặp nguy hiểm.
Tên cướp trẻ Jinx hét vào mặt Kein với giọng hống hách.
“Gì nữa đây. Ai ngờ rằng vị anh hùng [Kein hái thuốc] lại ra mặt? Cút đi. Đây đéo phải chuyện của mày đâu.”
“Đợi đã. Jinx..... chẳng lẽ, ngươi có thể trả 200 vàng tiền lãi cho nhà thờ sao?”
Lão Kazu cản Jinx và hỏi Kein.
“Kazu-san, hắn là kẻ được đồn là đã nhặt được xác của con Ác Long đấy ạ.”“Vậy thì ngươi hẳn có rất nhiều tiền. Nếu ngươi chịu trả tiền cho cái nhà thờ rách rưới này thì bọn ta sẽ bỏ qua cho.”
“Nợ của nhà thờ là bao nhiêu?”
“Như ta nói, tiền lãi là 200 vàng.Ngươi thực sự muốn trả chứ?”
Vừa nhếch mép lên cười, lão Kazu vừa nhìn Kein.“Không phải cái đó. Ta đang hỏi ngươi tổng tiền nợ kia!”
Kein dõng dạc nói.
“Hả, việc trả toàn bộ số nợ là bất khả thi.”
Và rồi, kẻ lẳng lặng đứng sau chúng từ ban đầu mở miệng nói.
“Tổng nợ của nhà thờ là 6000 vàng, bao gồm cả tiền lãi. Hôm nay là hạn trả, ngươi trả được chứ?”
(Trans : Tiền nợ bằng đúng với giá của con rồng, :/ Thế éo nào tiện thế nhỉ)
Nghe Xà Thủ nói, tên Jinx cười phá lên.
“Pupupu, chắc cần 6000 thùng lá thuốc để-. E- em xin lỗi thưa đại ca!”
Chỉ cần một cái liếc từ Xà Thủ, Jinx đã trở nên tái mét và ôm đầu mình.“Chốt lại, ngươi định sao?”
“….Tôi trả được, tôi có đúng 6000 vàng ngay lúc này.”
Kein lấy ra 6 đồng bạch kim ra từ túi da.
Ban đầu, Xà Thủ nhìn chán nản và nói“Quả đúng lời đi đôi với hành động nhỉ.”
Kazu ngớ người, mắt lão đảo lia lịa tìm kiếm những đồng vàng
“Không đời nào. Trả 6000 vàng sao, đúng là một trò đùa. Hơn nữa, mấy đồng vàng màu trắng này, ta chưa thấy bao giờ. Sếp ơi, phải chúng là giả?”Xà Thủ nói với giọng tức giận.
“Mấy đồng này không giả đâu Kazu. Nếu ngươi chưa thấy bao giờ thì hãy cố mà nhớ xem lớp láng và con dấu hoa văn được khắc lên đồng tiền đó là thế nào. Vì tiền bạch kim được tạo ra bằng Giả Kim Thuật cao cấp, làm giả con dấu là điều chẳng dễ dàng tẹo nào. Hắn là kẻ đã mang xác của con Ác Long đến Hội và được trả 6000 vàng, cũng hợp lý thôi.”
“Nhưng Sếp…”
“Kazu, đừng bắt ta phải nhắc lại. “Song Thủ Xà” chúng ta là những kẻ cho vay nợ, nếu chúng trả nợ thì không phàn nàn.”
Khiếp sợ trước Xà Thủ, Kazu run lên, người hắn trắng bệch và lập tức lấy hợp đồng ghi nợ ra.
Kein đổi các đồng bạch kim để lấy hợp đồng.
“Đã làm phiền các vị rồi. Nếu lần sau có gặp khó khăn tài chính, cứ tìm đến chỗ chúng tôi.”
Sau đó, Xà Thủ dẫn người ra khỏi nhà thờ.