“Haa, haa.. Công chúa Ana!
Ta còn phải mang nó đi bao xa nữa vậy?”
Cô phù thủy Maya, người chưa từng phải vác gì nặng hơn một cây gậy phép càu nhàu.
Thứ mà Anastera đang kéo bằng xích Orichacum (một thứ kim loại hiếm, xuất hiện nhiều trong các thế giới giả tưởng) là con ma thú khủng khiếp nhất và hùng mạnh nhất, một con ác long.
Có vẻ như cô muốn kéo lê cái xác khổng lồ đó xuống chân núi Kuko.
Nhưng vì nó quá nặng, Maya phải liên tục sử dụng Phi Không thuật để làm giảm sức nặng của nó. Dù vậy, việc phải nâng một cái cơ thể khổng lồ dài đến 13 mét quả thật vẫn khá quá sức.
“Đừng phàn nàn nữa mà tiếp tục đi”
Với kiếm kị công chúa Anastrea và thể lực bất tận của mình thì điều này không thành vấn đề, nhưng với Thánh Nữ Sefilia và Phù Thủy Maya đang bị bắt phải giúp cô thì hoàn toàn ngược lại.
“Chẳng phải thế này là hoàn toàn không ổn sao. Không phải cứ giết nó, biến nó thành tiền rồi đưa cho ổng là xong sao!” (phương ngữ của thím này giống của Loki bên Danmachi, giọng Kansai)
Sau khi giết nó, nó sẽ được coi như một vật phẩm, lúc đó Maya có thể mang nó theo bằng kho ma thuật dù nó to đến cỡ nào.
“Đừng giết nó. Tôi muốn nó còn ngắc ngoải trong tình trạng này làm sao mà ngay cả một người hạng D như Kein cũng có thể giết được, sau đó khiến Kein tự mình kết liễu nó.”
Rõ ràng điều đó quá sức với ông chú đó. Maya muốn hét lên điều đó nhưng lại không dám làm vậy.
Vì mới chỉ ban nãy, mỗi khi cô nhìn lên, một thanh kiếm được vung lên vụt xuống với tốc độ kinh hồn liên tục đánh vào đầu của con ác long cho đến độ thảm hại thế này.
Chỉ cần thay kiếm vô tình bay tới đây. Maya và đồng đội cô sẽ lập tức bị gửi về âm giới ngay.
Con ác long có khả năng thở ra một làn khói độc vô cùng nguy hiểm, nhưng Anastrea biến cái túi độc của nó thành một đống bùi nhùi, nên giờ nó không thể sử dụng được khả năng đó nữa.
Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi thấy thương cảm cho một con Đại Quái Thú Mạnh Nhất Cấp A.
“Nè, Sefilia, chẳng phải rất lạ sao?”
Tìm kiếm một sự đồng tình, cô hỏi vị thánh dễ thương dễ mến, trẻ trung, mặt búng ra sữa kia.
“Lòng biết ơn của Ana là một điều đúng đắn....em nghĩ vậy”
“Chị không hiểu”
Dù vậy, việc cô nghe theo sự ích kỉ quá đáng của Anastrea, đây ắt hẳn là điểm yếu của một người phụ nữ đang yêu.
Maya tiếp tục than phiền, và cuối cùng họ đã đến được chân núi.
“Có vẻ như hôm nay Kein sẽ lại đi hái thuốc, vậy nên chắc chắn anh ấy sẽ đi qua đây.”
“Ra vậy.”
“Được, mình sẽ để thanh kiếm Mithril ở đây.”
“Tôi không biết phải bắt bẻ chỗ nào trước đây. Làm quái gì có chuyện một thanh kiếm
mithril lại bị vứt chổng chơ trên núi thế này chứ !”
Đây là một thanh kiếm cực kì quý báu với giá hơn 1000 đồng vàng.
Maya, một người bủn xỉn đến tận tâm can, nghĩ rằng điều này quá lãng phí. Nhưng với khả năng của ông chú đó thì một thanh kiếm nhẹ như lông tơ này là vũ khí thích hợp nhất rồi.
“Giờ ta chỉ cần đợi Kein tới và tiêu diệt con ác long bằng thanh kiếm Mithril này nữa thôi”
“Thây kệ sao cũng được.”
Mình không nghĩ việc này sẽ diễn ra thuận lợi
Maya mệt đến nỗi chả thèm bắt bẻ, cô chỉ ngồi đó và thở dài.
“Ah, anh ấy đến rồi kìa. Kein hôm nay thật ngầu và tươm tất nhỉ.”
“Chỉ là một ông chú thôi mà.”
Mặc dù nói là cô chẳng thèm quan tâm nữa, cô vẫn ngó đầu qua bụi cây và bắt bẻ. Ngọn nguồn cũng là do thói quen phong tục ở miền tây nơi cô sinh ra và lớn lên.
Vì Kein là một Du Hành Giả già dặn kinh nghiệm, cơ thể ông vô cùng săn chắc, dù vậy việc mong chờ và ca ngợi rằng một ông chú 35 tuổi có thể ngầu được thì cũng hơi quá.
“Maya không có mắt nhìn đàn ông gì cả. Chẳng phải râu của anh ấy rất đẹp sao?”
“Cái đó là do hắn lười cạo đấy chứ.”
“Ồn ào quá, ngồi im xem đi”
“rồi rồi.”
Dù đã nói thế. Vẫn cứ là cái huyết thống từ miền tây làm cho cô không thể ngậm miệng lại.
Và rồi, Kein cuối cùng cũng chạm trán con ác long ở chân núi.
Vì có một cái thân thể khổng lồ cao tận 13 mét chắn ngay giữa đường, nên không lý nào anh lại không nhận ra cả.
Maya vừa nhìn anh chạy đi vừa cười.
“Aahh, sao anh ấy lại chạy đi!?
Nhìn kìa, có một thanh kiếm Mithril ở ngay đó, sao anh ấy không dùng nó để đánh bại con rồng”
“Chuyện đó là hiển nhiên rồi.”
Vì con rồng đã bị đập cho tơi bời bởi Anastrea, có rất nhiều vết thương trên cơ thể nó. Giờ nó đứng còn không nổi.
Thêm nữa, nó không thể xài độc được, nên ngay cả Kein cũng có thể giết nó nếu anh đâm nó bằng thanh kiếm Mithril.
Nhưng đó là nếu Kein biết về chuyện đó.
Nếu một con quái cấp A đột nhiên xuất hiện, dù là ai cũng sẽ tránh đấu với nó thôi.
Kein không phải là một tên hèn.
Dù mới chỉ cấp D, là một Du Hành Giả kì cựu với 20 năm kinh nghiệm, việc Kein cẩn trọng là điều tất yếu.
Nhưng cô ấy lại không thể hiểu được điều đó, đúng như mình nghĩ, Ana vẫn chỉ là một đứa trẻ, đó là điều mà Maya nghĩ.
Tuy nhiên, Maya không hề ngờ được chuyện sẽ xảy ra tiếp đó.
“Yay. Kein nhặt thanh kiếm lên rồi”
“Tại sao vậy ông chú”
Tiếp đó ổng chắc chắn sẽ chạy thôi.
Vì nó chỉ cần rỉ ít độc ra thôi là ổng sẽ mất mạng ngay.
Dù vậy thì tại sao ??? Maya nắm chặt tay lại.
Kein rút kiếm ra khỏi vỏ vừa nhảy lên để chém nó vừa hét “Uaaaa!”
“ “ “ Ah! “ “ “
Anastrea, Maya và cả cô bé ít nói Sefilia đồng thanh kêu lên trong kinh ngạc dù biết rằng mình đang phải giữ giọng khi trốn trong bụi cây.
Nhưng nhát chém của ông chú lại quá nông.
Thanh kiếm Mithril bị đẩy ngược lại bởi cái hàm của con rồng rồi bay thẳng lên không trung.
Vô ích thôi.
Ông chú ấy quá yếu.
Nếu sự việc trở nên quá nguy hiểm hoặc điều gì đó bất ngờ xảy ra. Maya sẽ sử dụng phép tấn công để giúp anh.
“Roooooaaaaaarr”
Chợt con ác long ngã xuống và chết dần trong tiếng kêu đầy thống khổ.
Thanh kiếm mới bị đẩy bay lên trời ban nãy bị đâm sâu vào trán của còn rồng sao!
“Wa, Kein tuyệt quá!”
Anastrea nhảy cẫng lên ăn mừng.
Vai của Sefilia run lên, mắt cô rơm rớm nước.
“Không phải là ăn may đấy chứ....”
“Sao mà ăn may được!
Vùng trán là điểm yếu nhất của con rồng mà. Hồi nãy chỉ là một đòn nhử thôi. Kein thật ra đã nhắm vào trán của con rồng với thanh kiếm Mithril.”
Cái kiểu kiếm kĩ gì vậy !?
Nếu đúng là vậy, thì Kein đã tạo ra một phép màu mà ngay cả Kiếm Kị Công Chúa Anastrea cũng không thể làm.
“Không, dù anh ấy cố tình ném thanh kiếm, chuyện gì sẽ xảy ra nếu thanh kiếm không đánh trúng !”
“Kein vẫn còn một thanh kiếm sắt dắt bên hông mà. Nếu đòn đó không được thì ảnh vẫn có thể chiến đấu mà phải không?”
Maya ngây người ra.
Những gì Anastrea nói thật sự khó bác bỏ nổi vì thực sự nó cũng chẳng khác gì là một câu chuyện tâng bốc vô căn cứ cả.
Phải chăng ông chú khù khờ đó thật ra lại mạnh hơn cả thánh tốc công chúa Anastrea?
Không, không. Điều đó thật ngu ngốc.
“Nè, Sefilia cũng nghĩ đó chỉ là ăn may thôi phải không?”
Sefilia, người ban nãy còn khóc lóc lau nước mắt rồi nói “Kein-sama đã cố gắng để bảo vệ chúng ta...”
“Chuyện quái gì xảy ra với hai người vậy”
Dù sao thì, giờ Cấp của Kein sẽ được nâng lên, Anastrea sẽ thỏa mãn và họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
***
“Sao Kein không được thăng cấp!? Gọi chủ Guild ra cho tôi! Tôi tận mắt chứng kiến Kein một mình đánh bại con ác long. Chẳng phải việc anh ấy không được lên cấp B, không, cấp Rank A là rất lạ sao?”
Cuối cùng thì Guild vẫn quyết định giữ Kein ở hạng D, điều đó khiến Anastrea vô cùng tức giận.
Và người đang bị nhấn đầu xuống sàn bẩn mà tra khảo là...Elena-san xấu số.
“Kein-san báo cáo rằng anh ấy đã tìm thấy một con ác long”
“Điều đó không đúng. Kein đã tự dùng sức mình đánh bại nó.”
“Thứ lỗi cho kẻ tiếp tân thấp hèn này được nói trước bệ hạ”
“Gì? Nói đi”
“Anastrea-sama, ngài đã cố tình kéo con ác long đến chỗ đó và khiến Kein-san đánh bại nó phải không?”
“Ugh....”
Mọi chuyện rốt cuộc cũng bại lộ.
Elena người đang khụy gối ngẩng mặt lên.
“Thanh kiếm Mithril đó cũng là của Người phải chứ? Nếu là vậy thì việc thăng cấp là bất khả thi.”
“Không phải. Đúng là ta đã chuẩn bị nó, nhưng chính nhờ kiếm pháp tuyệt diệu của Kein nên con rồng mới bị đánh bại.”
“Hệ thống của Guild không hề sai sót. Nó giúp xác định sức mạnh của một cá nhân. Nó giúp bảo vệ kẻ yếu.”
“Kein không yếu!”
“Nếu Kein bị kéo vào một nhiệm vụ cấp S, anh ấy chắc chắn sẽ bỏ mạng.”
“Tôi sẽ bảo vệ anh ấy đến khi anh ấy đủ mạnh.”
“Tôi không rõ các trận chiến của “The Rose Maiden Blooming In the Heights” khó khăn đến mức nào. Tuy nhiên, tôi là một nhân viên được kính trọng ở cái Guild này.”
“Thì sao?”
“Chẳng phải vị thánh nữ Sefilia đã thiệt mạng trong trận đấu cách đây không lâu sao? Kiếm kị Công chúa Anastrea, ngài đã không thể bảo vệ cô ấy”
Việc đó....”
“Tôi muốn bảo vệ các Du Hành Giả làm việc với tôi. Nên xin ngài, đừng dính líu tới Kein nữa.”
Điều Elena nói là điều bảo vệ Kein.
Vậy nên không đời nào sự ích kỷ của Anastrea có thể lọt qua được.