Ori of the Dragon Chain - "Heart" in the mind

chương 04 part 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Arcazam lúc nửa đêm.

Nozomu được đưa đến phòng của Shina trong ký túc xá nữ nơi cô sống.

Dù không thể tránh khỏi nhưng việc đưa một nam sinh vào ký túc xá nữ vào thời điểm như vậy thật là tệ.

Cô mang theo Nozomu trong khi quan sát xung quanh như một tên trộm lén lút, và thật may mắn, cô có thể vào phòng của mình mà không bị ai phát hiện.

Cô đưa Nozomu vào trong phòng của mình và bắt anh ngồi trên ghế, cô ngay lập tức mang nước và các dụng cụ đến và bắt đầu điều trị cho cậu.

Nozomu đang được Shina chăm sóc và cậu ấy dường như không phản kháng lại như khi gặp cô trên đường.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, chỉ có tiếng động phát ra bởi tay Shina và âm thanh của những dụng cụ chữa bệnh trong căn phòng thiếu ánh sáng.

"Fuuh. Vết thương không sâu như tôi nghĩ. Có vẻ như máu đã ngừng chảy, nên chỉ cần khử trùng thôi.:

Shina, người đang xem xét vết thương của Nozomu, nói như vậy. Hầu hết các vết thương của cậu ấy là do chính bản thân gây ra trong quá trình kích hoạt Khả năng hạn chế. Có một số vết thương mà cậu dính phải khi bị Triclopes thổi bay, nhưng nhờ có bình thuốc hồi phục, mà tính mạng cậu không có gì nguy hiểm, và các vết thương đã liền lại vào thời điểm đó.

"...Cậu! Nếu có lọ thuốc, sao không uống cho hợp lý! Nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng !!"

"...........A......"

Thực ra thì lọ thuốc mà Nozomu có được chỉ có một ít thôi, nhưng vẫn còn dư. Cậu hoàn toàn quên uống nó.

"... X-xin lỗi..."

"... Haa ... cậu muốn chết sao? Nếu vậy, tại sao cậu không vào sâu trong rừng một mình? Cậu sẽ chết ngay nếu muốn.”

Giọng của Shina ngày càng trở nên gay gắt hơn, đó là đương nhiên. Có thể nói rằng đánh giá của Shina về Nozomu là vô cùng tệ. Trước đó cô nghĩ rằng đó là một trường hợp khẩn cấp, nhưng cô biết rằng Nozomu đang ở trong tình trạng tốt hơn mình nghĩ và không có vết thương nào nghiêm trọng, vì vậy giọng điệu và thái độ của cô trở lại bình thường.

"Cậu, tại sao lúc này lại đi lang thang ở một chỗ quái quỷ nào mà bị thương như vậy? Hơn nữa còn dính đầy bùn đất, không phải rất khả nghi hay sao?”

Những nghi ngờ của cô ấy là chính đáng. Ngay cả khi chúng ta nghĩ về nó một cách bình thường, sự xuất hiện của Nozomu cho đến thời điểm đó có thể bị nhầm lẫn với kẻ đáng ngờ.

Toàn thân cậu dính đầy bùn máu. Dáng đi loạng choạng và vô thức. Sẽ không có gì lạ nếu bị báo cho quân vệ binh.

"..................Tôi đã ở trong rừng ............"

"Ở trong rừng? Cậu đi với nhóm nào?"

“.............Tôi không lập nhóm với bất kỳ ai...........Tôi chỉ có một mình..........”

"Haa?! Một mình?! Cậu có đi điên không !? Cậu đang nghĩ gì vậy !!"

Shina bắt đầu tức giận với khuôn mặt đỏ bừng cùng lúc với sự ngạc nhiên khi nghe thấy Nozomu đã ở trong rừng một mình. Từ quan điểm của không chỉ cô mà còn của những người trong thành phố này, Nozomu bị mất trí, khi vào rừng một mình.

Người dân thành phố này biết những con ma thú ẩn nấp bên trong khu rừng, chúng là mối đe doạ thực sự

Thành phố Arcazam có bề dày lịch sử ngắn ngủi

Thành phố này vốn là một vùng đất hoang vu, đây là vùng đất mà ma thú đã sinh sống từ rất lâu.

Vì các con sông chảy gần đó và nguồn nước dồi dào nên vùng đất này được chọn làm nơi tạo ra thành phố Arcazam do ảnh hưởng của mỗi quốc gia, và chỉ mới 10 năm kể từ khi con người đến đây định cư.

Nếu chúng ta bước ra khỏi thành phố và đi dọc theo con đường này, rất có thể chúng ta sẽ gặp phải một con ma thú, mặc dù rất yếu ớt.

Cũng có khoảng cách khá xa với các thành phố khác, nên khi đi từ Arcazam đến các thành phố khác, người ta thường sử dụng xe ngựa, cũng không có nhiều khách bộ hành

Hàng năm, có rất nhiều người thiệt mạng do bị thú dữ tấn công khi đi bộ

Hơn nữa, những con quỷ

trong rừng tấn công

không phải lúc nào cũng đơn độc.

Ngay cả những mạo hiển giả kỳ cựu cũng thành lập nhóm để đề phòng, nhưng Nozomu thậm chí còn không làm vậy.

Có lẽ vì vậy Shina đã hét vào mặt cậu.

"Trời ạ! Bộ cậu không biết vào rừng một mình với năng lực lớp 10 của mình nguy hiểm cỡ nào à!”

(Có lẽ nào cậu ta thực sự cố gắng tự sát .................. Mình không nên giúp cậu ta ............)

Cô ấy nói vậy và bắt đầu cất công cụ điều trị đi một cách thô bạo, nhưng cô ấy đang nhíu mày và vẻ mặt có phần buồn bã.

*Cốc cốc cốc*

Ngay lúc đó, họ nghe thấy tiếng gõ cửa phòng.

"Shina! Mình xin lỗi, đã khuya rồi, nhưng mình cần nói chuyện một chút, bây giờ được chứ ?!"

Từ phía bên kia của cánh cửa, họ có thể nghe thấy giọng

nữ không rõ danh tính.

Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói đó, một giọt mồ hôi lạnh chảy ra trên trán Shina, và cô ấy nhìn về phía cửa như thể mình vừa bị bắt.

"Mi-Mimuru ?!"

Shina hoảng hốt nói.

Theo tên và hành vi của cô ấy, có lẽ đó là bạn của cô ấy. Nozomu nghĩ vậy, nhưng đột nhiên Shina lao về phía Nozomu.

Cô nắm tay Nozomu, mở tủ trong góc phòng rồi cố nhét Nozomu vào.

"Uwa ~!"

Nozomu làm lộn xộn quần áo bên trong tủ. Mùi nắng thoảng qua mũi, và giọng anh thốt ra do sự việc xảy ra đột ngột.

"?? Shina? Có chuyện gì vậy?"

"!! Xi-xin lỗi, Mimuru. Mình ra ngay đây!"

Bạn của Shina hỏi từ phía bên kia cánh cửa với vẻ nghi ngờ ,liệu cô ấy có nghe thấy tiếng kêu của Nozomu hay không, và Shina vội vàng xử lý mọi thứ.

Cô vội vàng đẩy Nozomu vào tủ, và cô nhìn Nozomu một cách cực kỳ khát máu bằng ánh mắt như thể một con thú dữ.

Ánh mắt của cô ấy rõ ràng nói rằng, "Nếu cậu làm ồn, tôi sẽ giết cậu !!!", và Nozomu hoàn toàn bị đóng băng.

Cô nhìn chằm chằm vào bộ dạng của Nozomu và đóng cửa tủ quần áo. Nó khiến cậu nhớ đến cơn khát máu toả ra từ gã khổng lồ mà cậu đã đánh bại trước đó.

Nozomu không còn cách nào khác ngoài việc bị hóa đá trong bóng tối hoàn toàn.

Sau vài giây, Nozomu nhận ra rằng tình hình hiện tại của mình thật sự rất tệ.

Bây giờ là nửa đêm. Nếu có một người đàn ông trong phòng của một người phụ nữ vào lúc này, điều đó sẽ không tốt cho cả hai người. Không, trong trường hợp này, Nozomu sẽ là người duy nhất.

Mặc dù đã được đưa đến nhưng trong tình huống này thì mọi người sẽ không tin dù cậu có nói sự thật với họ. Mọi người sẽ làm gì nếu họ nghĩ rằng cậu đã lẻn vào ký túc xá nữ?

"......... Làm ơn ... ru......"

"Um........... có phải là .................."

Một giọng nói từ phía bên kia của cánh cửa tủ quần áo. Cô ấy dường như đang nói chuyện với bạn mình.

"Nó.................."

"Thực ra ....................."

"Mimuru. Mình ......... uwa ............... cả Triclopes nữa ..."

Triclopes. Khoảnh khắc mà từ đó được nghe thấy. Cơ thể Nozomu run lên một cách ngạc nhiên.

Vào lúc đó, cơ thể của cậu ấy va vào bức tường bên trong của tủ quần áo, * cạch cạch !! * tạo ra một tiếng động lớn.

"Hở............?"

"Kh-không có gì đâu........Có-có lẽ là...................."

Trong lúc vội vàng, Nozomu nín thở và dập tắt sự hiện diện của mình.

Một lúc sau, có lẽ cuộc trò chuyện của họ đã kết thúc, bước chân cô đến trước tủ.

“.................Cậu có thể ra ngoài rồi”

Nói xong, khuôn mặt của cô, khuôn mặt mà cậu nhìn thấy sau khi cánh cửa mở ra, còn nghiêm khắc hơn trước khi anh bị đẩy vào tủ.

===============================

Shina's POV

Tôi đẩy cậu ta vào tủ và mở cửa phòng.

Sau cánh cửa là bạn tôi, Mimuru. Cô ấy là một cô gái Wildcat với đôi tai và cái đuôi giống như mèo, và cô ấy là học sinh năm 3 và lớp 2 với tôi.

Khi tôi học năm nhất, chúng tôi bắt đầu nói chuyện khi chúng tôi học chung một lớp, và chúng tôi cũng đã cạnh nhau cùng một lớp vào năm thứ 2 và 3. Có thể nói, chúng tôi có một mối quan hệ không thể tách rời.

"Tớ xin lỗi, Mimuru. Đãđã bắt cậu phải đợi."

"Hừm, không sao cả, nhưng ... Có chuyện gì sao? Thật kỳ lạ."

Cô ấy hỏi trong khi nghiêng đầu một cách dễ thương. Nhưng tôi rất ngạc nhiên trước câu hỏi của cô ấy.

"Hả~! Vậy sao? Tớ không nghĩ là như vậy ..."

"Hừ. Có vẻ như căn phòng vẫn bình thường, nhưng ... chỉ là, tớ cảm thấy có gì đó rất lạ."

Mimuru nhìn vào phòng, thu hẹp đôi đồng tử theo chiều dọc, khả năng đặc biệt của bộ tộc Wildcats. Cô ấy có thể nhận ra điều đó nếu cô ấy kiểm tra căn phòng với giác quan của một người thú.

"A, dù sao cậu tới đây làm gì?"

Với suy nghĩ đó, tôi ngay lập tức cố gắng đánh lạc hướng cô ấy bằng cách lắng nghe vấn đề.

"À, đúng vậy. Thực ra thì, lần sau chúng ta sẽ vào rừng. Có vẻ như Tom có việc phải làm ở đó, nhưng không sao, đúng không?!"

Tom là một học sinh lớp hai như tôi và cậu ta là người yêu của Mimuru. Họ dường như đã ở bên nhau ngay cả trước khi họ đến ngôi trường này, và

là một cậu bé nhỏ nhắn với đường nét cơ thể gầy, và cậu ấy giỏi phép thuật và giả kim.

Như chúng tôi thấy, cậu ấy không giỏi chiến đấu lắm, nhưng cậu ấy có kết quả xuất sắc trong nghiên cứu và thí nghiệm.

"Này, Mimuru. Cậu ấy định làm gì?"

"Thực ra, có vẻ như Tom có một loại cây mà anh ấy cần cho cuộc thử nghiệm, nhưng anh ấy đã hết sạch. Đó là lý do tại sao anh ấy muốn vào rừng để thu hoạch, nhưng dường như anh ấy phải thực hiện một số chế tạo đặc biệt ngay sau khi thu hoạch cây đó. "

Thật vậy, nếu cần chế tạo đặc biệt, cậu ấy sẽ cần chúng tôi đi cùng.

Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng chúng tôi không nên đi vào khu rừng hiện tại quá nhiều.

Khi tôi nghĩ về điều gì đó. Sự tức giận bùng lên trong trái tim tôi.

Tôi đang nghĩ về người vừa bị đẩy vào tủ.

Một tên ngốc vào rừng một mình. Cậu ta chỉ muốn tự tử. Ngay cả những nhà thám hiểm kỳ cựu cũng cần một nhóm và không làm điều liều lĩnh như vậy !!

Hành động liều lĩnh của cậu ấy khiến tôi càng tức giận.

Tôi ghét những người vứt bỏ cuộc sống của chính mình.

Khung cảnh thời thơ ấu của tôi thoáng qua trong đầu nơi mà cơn giận dữ trỗi dậy.

Sự khởi đầu của mọi thứ đã dẫn tôi đến nơi này.

"?? Shina. Có chuyện gì vậy?"

"! Không có gì đâu, Mimuru"

Lời nói của người bạn thân nhất của tôi đã đưa tôi trở lại thực tại. Cảnh tượng lờ mờ lướt qua đầu tôi đã biến mất,

Tôi trả lời người bạn của mình trong khi suy nghĩ về việc làm thế nào để đồ đạc trong tủ không bị chú ý.

"... Mimuru, tớ không nghĩ chúng ta nên vào rừng quá nhiều vào lúc này. Có một câu chuyện trong hội rằng họ nhìn thấy Triclopes. Và gần đây, các tinh linh của khu rừng ồn ào một cách kỳ lạ ...."

*Lạch cạch!!*

"!!"

Lúc đó, một tiếng động lớn phát ra từ tủ quần áo. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên lưng.

"Hả? Đó là âm thanh gì vậy?"

"Kh-không có gì cả. Có lẽ nó là một con chuột. Tớ đã nhìn thấy nó rất nhiều gần đây."

Cảm quan của Mimuru đã hướng về phòng của tôi một lần nữa.

Tôi buộc phải kéo cảm quan của cậu ấy quay trở lại cuộc trò chuyện đi rừng của chúng tôi bằng cách kể lại câu chuyện trước đó của cậu ấy.

Tôi đã cố gắng để đánh lạc hướng Mimuru.

Cậu định làm gì đấy!! Cậu không biết điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó nhìn thấy bạn ở chỗ đó à!! !!

"Chà, Tom không giỏi chiến đấu, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ấy không thể chiến đấu, đúng không? Không sao vì cậu ấy có rất nhiều công cụ hữu ích! Cậu ấy có thể sử dụng phép thuật, và chúng tôi cũng ở bên cậu ấy . Ngay cả khi đó là Triclops, sẽ không sao cả. Các Hiệp sĩ đã được điều động, và ngay cả khi chúng ta đang ở trong rừng, nó không quá sâu. Chúng ta sẽ trở lại sau chưa đầy nửa ngày. "

Theo câu chuyện mà tôi nghe được từ Mimuru, loài cây mà cậu ấy đang tìm kiếm là một loại rêu, và có vẻ như nó chỉ mọc trên một loại cây cụ thể. Cây cũng mọc ở rừng tương đối gần thành phố.

Tôi vẫn hơi miễn cưỡng, nhưng tôi cũng lo lắng cho bạn bè của mình. Sẽ ổn nếu nó gần thành phố.

"... Tớ hiểu rồi, Mimuru. Hãy nói với cậu ấy là tớ đồng ý.”

"Yup! Cảm ơn Shina !! Vậy, chúc ngủ ngon!"

Sau khi nói với Mimuru rằng tôi đã đồng ý, cô ấy trở về phòng với vẻ mặt hạnh phúc.

Sau khi nhìn thấy cô ấy biến mất trên hành lang, tôi trở về phòng và mở tủ quần áo.

"........... Cậu có thể ra ngay bây giờ"

Sau đó, anh ta bước ra từ tủ quần áo một cách chậm rãi nhưng ánh mắt của tôi vẫn cứ nhìn cậu ta trừng trừng

“...........................”

“...........................”

Căn phòng tràn ngập một bầu không khí khó xử.

Chà, không thể nào khác được. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi bị bắt ...

Tôi có thể bị coi là đã dẫn một tên bạc tình về, và không cần nói trước điều gì sẽ xảy ra với Nozomu, người ngay từ đầu đã bị xem thường ở trường.

==========================================

"............ Vậy, cậu định ở trong căn phòng này bao lâu?"

"Ah!!"

Nozomu sửng sốt trước lời nói của Shina và ngẩng mặt lên. Cậu ấy nhận ra rằng vết thương của mình đã được điều trị và không có lý do gì để cậu ấy ở lại đây.

"X-xin lỗi. Tôi sẽ ra ngay ..."

"... Nếu vậy, hãy nhanh đi. Điều đó không có nghĩa là ai đó sẽ không đến nữa, và nếu cậu bị phát hiện, tôi sẽ bị liên lụy."

Cô ấy hoàn toàn trở lại thái độ bình thường của mình.

Cô ấy vốn dĩ không hài lòng với Nozomu. Shina không biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ta, nhưng vì cậu ta ở một mình trong rừng, cô cho rằng thương tích của Nozomu là việc riêng của cậu.

"Còn nữa, thật sự không hay ho gì khi bây giờ cậu lại thể liều lĩnh vào rừng một mình. Nếu cậu không biết khả năng của chính mình, cậu sẽ không thể sống sót trong lần tiếp theo."

“..............................”

Trong giọng nói của Shina có chút bực tức

vì cô ấy không biết nhiều về Nozomu. Nozomu không trả lời gì và chỉ cúi gằm mặt.

Cậu kiệt quệ cả về tinh thần lẫn thể xác, cậu không còn sức lực để nói bất cứ lời nào của cô.

Không nói gì, Nozomu chạm vào cửa phòng.

Nhưng thời điểm anh nghe thấy những lời sau đây. Đầu Nozomu như sôi lên lên ngay lập tức.

"Quan trọng hơn. Không ai sẵn sàng giúp cậu vì cậu đã bỏ rơi Lisa."

"!!!!!!"

Cậu không thể nói gì vì quá kinh tởm bản thân, người đã bỏ chạy bằng cách dùng sức mạnh quá dễ dàng, nhưng ngay khi nghe thấy lời cô nói, anh đã nắm lấy cổ áo Shīna.

"Cái !! Cậu đang làm gì vậy........."

Shīna tức giận khi cậu nắm lấy cổ áo cô, nhưng sau đó, cô không thể nói gì.

“............................”

“............................”

Hai người đối mặt với nhau.

Nozomu, người đang cực kỳ tức giận, đã thực sự bộc lộ sự giận dữ của mình, mặc dù chỉ trong giây lát.

Khuôn mặt Nozomu méo mó vì tức giận. Cô gái elf chết lặng trước cảm xúc trần trụi của cậu.

Cơn giận dữ vô cùng mãnh liệt đột nhiên tan biến, dù chỉ trong thời gian ngắn, đã loại bỏ hoàn toàn âm thanh xung quanh, tạo ra ảo giác rằng thời gian đã ngừng trôi trong chốc lát.

"!!! ............ Xin lỗi .................."

Nhận ra những gì mình đã làm, Nozomu ngay lập tức thả cổ áo đang nắm giữ ra, nhưng bầu không khí

vốn nặng nề giờ đây lại càng nặng nề hơn và cả hai đều không thể nhìn nhau.

Nozomu quay lưng lại và đi thẳng về phía cửa.

"............ Cám ơn ……về chuyện chửa trị ......"

Nozomu biến mất sau cánh cửa.

"Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra............"

Shina vừa hỏi vừa lẩm bẩm trong phòng. Câu hỏi của cô ấy bị chặn lại bởi cánh cửa đóng chặt, và nó chỉ đơn giản là một câu tự huyện mà không đến được với ai khác ngoài chính cô ấy.

Ngay trước khi Nozomu biến mất khỏi cánh cửa, cô nghe thấy giọng nói đầy sát khí của cậu về phía cô.

“.......... Tôi không chuyện đó…………”

=======================================

Trong sâu thẳm của khu rừng, nơi có xác chết của Triclopes và Cyclopes, có những bóng đen tràn ngập trên các xác chết.

Đó là những con ma thú bị hấp dẫn bởi mùi máu. Chúng đang ráo riết ăn tươi nuốt sống những xác chết trước mặt.

Một con Chó Hoang mặt nó bê bết máu vì thọc cổ vào bụng người khổng lồ và ăn nội tạng.

Những con quỷ với đôi cánh đang mổ vào các cơ quan nội tạng rải rác.

Một Goblin đập cây gậy của nó vào một xác chết, cắt thịt nó bằng con dao thô sơ của chúng và ăn nó.

Thịt của những con khổng lồ hơn 10 cái xác là một món ăn mà chúng không bao giờ nghĩ tới, chúng nuốt chửng thịt theo ý muốn.

Một bữa tiệc máu và thịt được tổ chức trong một khu rừng.

Mùi hương làm cho nhiệt huyết của ma thú càng thêm sôi nổi. Có lẽ nó quá sống động, có một cuộc chiến giành miếng thịt ngon nhất trước mặt diễn ra khắp nơi

Tuy nhiên, bầu không khí đột ngột thay đổi.

Nhiệt huyết tràn ngập nơi này trong phút chốc tiêu tan, mùi tử khí nồng nặc tràn ra.

Mùi của cái chết bao trùm quanh những con quỷ và khiến chúng cảm thấy như thể chúng đã đến một nơi khác.

Những con đang cắn chặt vào máu thịt của cái xáctrước mặt chúng, những con đang tranh giành thịt với tất cả sức lực , những con đã hài lòng và nhìn cảnh hối hả và nhộn nhịp trước mặt. Tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào một điểm có thứ gì được đặt ở đó.

Có bốn chân trông như được tắm trong bùn đen. Cơ thể không thể tan vào màn đêm, nhưng ngoài bóng tối đó, có thể nhìn thấy vô số đôi mắt đỏ đen.

Không có đồng tử trong mắt của nó. Một ánh sáng đỏ-đen đang tỏa ra từ bóng tối tách ra theo hình dạng của đôi mắt nó.

Vào khoảnh khắc tiếp theo, những con ma thú bị bao phủ trong bóng tối, và tất cả những gì còn lại là tiếng nhai của thứ gì đó.

=============================

Trans: Shadoww.

Edit: Cross

Truyện Chữ Hay