Bất Kể Cô ấy Có Nỗ lực Đến Thế nào Đi chăng nữa, Cô ấy Vẫn là một Cô nàng Vụng về
◇◆◇◆◇
Sau khi Alice đã rời đi cùng với Amy để thạm dự tiết học may vá, và Sophia rời đi cùng với Akane để học nấu ăn, tôi đã đi tìm Liz để quyết định một môn học tự chọn.
Bữa trưa kết thúc và tôi đã xoay sở để tìm ra Liz.
Chúng tôi ngồi cùng nhau ở một góc của lớp học trong khi đang nói về những lớp nào mà chúng tôi có lẽ sẽ có hứng thú.
"Cậu có bất kỳ kỹ năng đặc biệt nào có lẽ liên quan đến bất cứ lớp học nào đang có không vậy? Hay có bất kỳ môn học nào mà cậu muốn thử không?"
"Kỹ năng đặc biệt, hauu..."
"... uh?"
"Không có gì đâu!"
Tôi không hiểu cô ấy lắm.
"Cậu có thể trả lời nghiêm túc được không vậy?"
"... Mình xin lỗi. À thì, mình biết một chút tự vệ, chút tinh linh thuật, và phép xã giao đúng đắn. Về thứ gì đó mà mình muốn thử, à thì... chẳng có gì mà mình có thể nghĩ ra cả."
"Hmm."
Tôi hiểu rồi. Quả là đáng ngạc nhiên khi cô ấy có thể sử dụng tinh linh thuật, nhưng mọi thứ khác thì khá là điển hình của một cô nàng quý tộc. Bởi vì cô ấy thuộc tầng lớp quý tộc, hiển nhiên là cô ấy sẽ chưa có bất kỳ kinh nghiệm nào với công việc làm nông hay nhiều môn học khác.
À thì, tôi thực sự sẽ ổn với bất kỳ lớp học nào. Song tôi cần phải đảm bảo rằng mọi người không nghi ngờ mình. Tôi không thể cứ giả vờ giống như mọi thứ đến với tôi một cách tự nhiên chỉ để nhận được một chút khen ngợi đến từ mọi người. Cho nên, vậy thì, tôi có thể chọn những gì nhỉ... thay vì suy nghĩ về nó, chẳng phải sẽ tốt hơn khi xem xét từng lớp học hay sao?
Và đó là tại sao chúng tôi giờ đang ở tại một trong những trang trại được sở hữu bởi học viện Muhle và Liz đang thu mình vào trong góc mà khóc lóc.
Tôi có thể giải thích những gì đã xảy ra tại đây trong ba dòng.
"O-Oi, Liz? Cậu không cần phải thúc ép bản thân đến vậy đâu, được chứ?"
"Mình ổn mà. Mình rất tự tin vào năng lực của riêng mình — kyaa!"
"Uwaa, đó là phần tro mà chúng ta sử dụng tại cánh đồng. Aahhh!?"
Nó là như thế đấy.
Nhân tiện, chuyện này không xảy ra chỉ một lần mà là tới tận ba lần.
Tôi thực ra đã phải sử dụng tinh linh thuật để đưa phần tro về lại đúng chỗ. Tất cả các học viên chăm chỉ làm việc đều đang nhìn chằm chằm vào Liz với đôi mắt lạnh lùng. Hệt như Akane đã nói, đối với những học sinh đang nhận công việc của mình rất nghiêm túc kia, chúng tôi chỉ trông giống như hai quý tộc đang làm rối tung lên mà thôi.
Sau khi xin lỗi mọi người, tôi bèn đi kiểm tra Liz.
"Vậy, Liz, cậu định sẽ hành xử hoàn toàn đáng thất vọng mãi mãi sao?"
Tôi liền hỏi cô ấy câu này trong khi đưa cho cô ấy một tách trà. Chúng tôi đã di chuyển vào phòng ăn để tránh xa khỏi những ánh nhìn chằm chằm gay gắt của các học viên khác.
"... nó nguội quá."
"Tớ có thể sử dụng tinh linh thuật của mình để làm nó nóng lên nếu cậu muốn?"
"Không, thế này là ổn rồi. Cảm ơn cậu nhé."
Liz liền nói điều này và đưa tách trà lên trên miệng của mình.
Cô ấy bèn giữ im lặng sau khi uống nó. Cô ấy đã bắt đầu hoảng loạn sau khi làm rối tung lên lần đầu tiên. Điều này đã dẫn đến việc cô ấy phạm phải nhiều sai lầm hơn và hoảng loạn thậm chí còn hơn nữa. Tôi đoán là mình có thể hiểu được tại sao cô ấy lại không thể vượt qua nó dễ dàng như vậy.
"... Leo-san, cậu thực sự rất có tài năng với tinh linh thuật đấy."
Tôi muốn có thể nói chuyện với cô ấy về điều gì đó, nhưng chủ đề này có thể có nguy cơ khiến tôi bị lộ.
"Tớ chắc chắn rằng cậu cũng có thể sử dụng tinh linh thuật đấy, Liz."
"Mình... Mình thực sự không thể tạo ra ma năng có chất lượng cao được... trên thực tế, mình đã nghe nói rằng chỉ những thiên tài mới có khả năng về hai khía cạnh còn lại của việc niệm ma thuật mà thôi..."
"Ahh..."
Có ba điểm chính đối với việc niệm ma thuật.
Tạo ra một hình ảnh trong tậm trí chính xác về những gì mà bạn muốn niệm, năng lực nhanh chóng chuyển đổi mana thành ma năng và chất lượng ma năng của một người.
Nếu bạn có thể tạo ra một hình ảnh trong tâm trí rõ ràng về những gì mà mình muốn niệm, phép thuật mà bạn tạo ra sẽ chính xác hơn. Đây chính là lý do tại sao Alice có thể cơ bản làm được bất cứ điều gì mà cô ấy muốn với tinh linh thuật của mình. Năng lực hình dung một cách rõ ràng chính xác những gì mình muốn xảy ra trong tâm trí của cô ấy quả là đáng ngạc nhiên.
Tiếp theo, tốc độ chuyển đổi mana. Việc này càng nhanh, bạn càng có thể tạo ra nhiều ma năng hơn trong một khoảng thời gian ngắn, cho phép bạn niệm ma thuật mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, chất lượng của ma năng được tạo ra. Đây là hiệu quả về năng lực chuyển đổi mana thành ma năng của một người. Nếu chất lượng ma năng được tạo ra mà cao, bạn sẽ có thể làm được nhiều hơn với một lượng ma năng ít hơn.
Cho nên, nếu bạn không có khả năng tạo ra ma năng có chất lượng cao, gần như sẽ là bất khả thi cho bạn để sử dụng ma thuật đúng cách.
Ví dụ, nếu bạn sử dụng tinh linh thuật để tạo ra một bữa ăn tự chế, các tinh linh có lẽ sẽ có thể làm được điều đó, nhưng bản thân thức ăn sẽ có mùi vị rất tệ.
Mặt khác, nếu bạn có thể tạo ra ma năng có chất lượng cao thì bạn sẽ có thể cho phép các tinh linh tạo ra một bữa ăn cầu kỳ và ngon miệng.
"Vậy ra cậu không thể sử dụng ma thuật được chút nào sao?"
"Không, à thì... mình có thể biến đổi mana thành ma năng... chỉ là nó khiến mình mất rất lâu để làm vậy, mình chưa bao giờ có thể sử dụng nó cho bất cứ điều gì cả..."
"Hmm..."
Thậm chí cả Alice cũng phải mất tầm chục giây, cho nên sẽ chẳng ngạc nhiên khi một người bình thường sẽ mất vài phút để làm điều đó. Và nó chỉ hợp lý khi chất lượng ma năng được tạo ra sẽ kém đi theo khoảng thời gian cần thiết để tạo ra nó.
Tôi đoán là mình sẽ không thể trải nghiệm đồ ăn tự chế của Liz rồi. Thay vào đó, nếu cô ấy làm đồ ăn tự chế bằng tinh linh thuật, tôi lẽ sẽ hóa thành một linh hồn mất...
"... Mình thực sự không nghĩ rằng mình lại là một người vụng về đến thế đâu."
Tôi đoán là cô ấy đã sẵn sàng để nói về những gì đã xảy ra. Đây chính là điều mà tôi muốn nói đến ngay từ đầu.
"Cho tới tận bây giờ... cậu thực sự chưa phạm phải nhiều sai lầm sao?"
Sẽ khá là kỳ lạ đối với ai đó khi đột nhiên trở nên vụng về.
"Mình từng luôn luôn có một hầu gái ở cùng cho nên mình không cần phải lo lắng nhiều lắm. Mặc dù mình chưa bao giờ phải tự thân làm nhiều, song mình nghĩ là mình có thể tự thân mà sống."
... ah, vậy ra cô ấy chỉ là một cô gái được bao bọc quá mức mà thôi.
"Cho nên một khi cậu thực sự thử, cậu mới phát hiện ra rằng mình rất vụng về à?"
"... Leo-san, cậu cũng nghĩ là mình vụng về sao?"
Tôi đã không trả lời câu hỏi của cô ấy. Tôi đành ngoảnh ra nhìn những học viên đang làm việc chăm chỉ tại cánh đồng. Thật lòng mà nói, tôi thực sự không thể nói rằng cô ấy không vụng về. Có lẽ sẽ tồi tệ hơn nếu tôi không trả lời nhỉ.
"... Mình thực sự vụng về mà."
Ah, tôi đã làm cô ấy chán nản hơn mất rồi — song tôi đâu thể làm khác được! Sau tất cả những gì mà mình đã trông thấy hôm nay, làm thế nào tôi có thể nói rằng cô ấy không vụng về đây?
Tôi có thể nói dối với cô ấy, song điều đó sẽ chỉ làm tổn thương cô ấy nhiều hơn về sau mà thôi.
"Liz, cậu rõ ràng không nhanh nhẹn lắm. Có thể là cậu khéo léo với đôi tay của mình, song — từ những gì mà tớ đã thấy ngày hôm nay, không còn nghi ngờ gì nữa rằng cậu chính là một cô nàng vụng về."
"... Cô nàng vụng về. Không nhanh nhẹn. Nhưng mình vẫn còn tiềm năng mà..."
"Nhưng cậu không cần phải trở nên thất vọng đâu. Cứ chấp nhận nó ngay đi."
Tôi liền nắm lấy đôi bờ vai của cô ấy và nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu tím bí ẩn của cô.
"L-Leo-san, mặt của cậu... mặt của cậu gần quá rồi đấy..."
Liz bèn cố gắng trốn thoát khỏi nắm tay của tôi, song tôi đang nghiêm túc cho nên cô ấy không thể thoát ra được.
Sau khi cô ấy đã ngừng cố gắng thoát ra, cô ấy chỉ có thể nhìn vào tôi với khuôn mặt của mình đang đỏ bừng.
"... Leo-san, cậu có biết những gì mà cậu đã nói có nghĩa là sao không vậy?”
"Tất nhiên là có rồi, nhưng đó là sự thật đấy. Cậu muốn tớ nói dối với cậu để cậu có thể giữ nguyên như thế này và không bao giờ cải thiện bản thân sao?"
"Mình không muốn điều đó, nhưng nếu mình vụng về, mình sẽ không bao giờ thay đổi được dù sao đi chăng nữa."
"Vậy điều đó có nghĩa là cậu sẽ chỉ từ bỏ thôi sao? Nếu cậu chỉ muốn từ bỏ, tớ sẽ nói dối với cậu và an ủi cậu, nhưng nếu cậu muốn thay đổi thì tớ không thể làm thế được đâu."
"Vậy ra cậu nghĩ rằng có điều gì đó mà mình có thể làm ư?"
"Tớ không chắc chắn lắm, nhưng vẫn còn rất nhiều môn học mà chúng ta có thể thử mà."
Nếu cô ấy có động cơ thúc đẩy đủ, tôi chắc chắn rằng sẽ có thứ gì đó mà Liz có thể làm được...
"... Leo-san, cậu vẫn sẽ giúp mình chứ?"
"Miễn rằng cậu không bỏ cuộc là được, Liz."
Tôi liền nói lên điều đó trong khi nhìn thẳng vào đôi mắt của cô ấy. Liz bèn nhìn xung quanh một lát trước khi đối chọi lại ánh nhìn chằm chằm của tôi.
"Mình sẽ không bỏ cuộc đâu, cho nên làm ơn hãy giúp đỡ mình nhé."
"Chắc chắn rồi, cứ để đó cho tớ. Tớ sẽ làm mọi thứ mà mình có thể để giúp đỡ cậu."
Sau ngày hôm đó, Liz và tôi đã quyết định sẽ thử thêm một vài môn học tự chọn nữa.