Em Gái Nuôi Của Tôi (Sophia) Không hề Có Lòng Tự trọng!
◇◆◇◆◇
Vào cái ngày sau khi tôi đã quyết định giúp Liz, tôi đang ăn trưa cùng với Alice bên trong quán ăn tự phục vụ.
Nhân tiện, như thường lệ, Alice và Sophia đang ở cùng với tôi. Akane và một cô gái khác có tên là Amy cũng đang ở cùng với chúng tôi.
Bởi Amy là một người bạn của Akane, chúng tôi theo tự nhiên cũng đã trở thành bạn bè. Cô ấy dường như là con gái của người đàn ông sở hữu Cửa hàng Trang phục Wells.
Wells thực sự đã tuyển chọn ra rất nhiều học viên để vào trường học tại Muhle. Có lẽ là không thể tránh khỏi rằng chúng tôi sẽ gặp nhau.
Dù sao đi nữa, thời tiết hôm nay quả là tuyệt vời và chúng tôi đang thưởng thức bữa trưa cùng nhau.
"Vậy, nii-san, Liz-chan đã tỏ tình với cậu hôm qua sao?"
"–Huh!"
Akane vừa mới thả một quả bom và, dĩ nhiên, Alice và Sophia đang lắng nghe một cách chăm chú.
"Em muốn nghe về chuyện đó thật chi tiết à nha ~"
"Anh có thể làm ơn nói với Sophia mọi thứ mà cô ấy đã nói được không nào ~?"
Thấy chưa!? Họ đang nhảy ngay đến kết luận rồi! Tôi bèn lườm Akane trước khi ngoảnh lại về phía họ để giải thích.
Đúng rồi. Tôi không thể đưa cái tên của Claire ra một cách bât cẩn như thế được. Tôi sẽ cần phải giải thích mọi thứ với Alice và Sophia về sau... Tôi cũng không thể cho phép Akane tưởng tượng những điều kỳ lạ cho nên tôi cần phải nói điều gì đó, song tôi không thể để cho cô ấy biết về việc tôi đang giúp đỡ Liz.
Vậy thì...
"Cô ấy đã gọi tớ ra hôm qua để nói chuyện. Cô ấy không hề biết bất cứ gì về lời đồn đại và cũng không lên kế hoạch tỏ tình đâu. Cô ấy có hứng thú với việc đăng ký vài môn học tự chọn cùng nhau."
Nhân tiện, tôi đã giới thiệu những môn tự chọn đến trường học gần đây.
Ban đầu, chúng tôi chủ yếu dạy nông nghiệp, song giờ đây chúng tôi dạy nhiều môn học. Vì vậy tôi đã cho phép học viên chọn những môn học mà mình muốn học.
"Fu ~ n. Vậy, Leo, anh định sẽ dành ra tất cả thời gian của mình với Liz từ giờ trở đi sao?"
Alice liền nói điều này. Tôi không đổ lỗi cho cô vì việc khó chịu. Mới chỉ được mười ngày kể từ khi chúng tôi bắt đầu đi học cùng nhau mà thôi.
Tôi sẽ nói với cô ấy về tình hình sau. Tôi thực sự muốn dành ra nhiều thời gian nhất có thể cùng với cô ấy.
"Nếu ổn với mọi người khác, tớ nghĩ rằng chúng ta đều nên chọn những môn học tự chọn tương tự. Tớ không biết chính xác những gì mà Liz có hứng thú nhưng tớ chắc chắn là chúng ta có thể tìm ra thứ gì đó cho mọi người đấy."
— và tôi liền nhìn vào Sophia, nghĩ rằng cô ấy có nhiều khả năng sẽ đồng ý.
"Xin lỗi nhé, Leo onii-chan. Alice onee-chan và em đã quyết định những gì phải làm rồi."
"Ah, được thôi... hai người đã quyết định những gì vậy?"
"Sophia sẽ nấu ăn và Alice onee-chan sẽ làm quần áo nha ~"
"Quần áo và nấu ăn..."
Cả hai đều khá là phù hợp với hai người họ. Quả là tốt khi họ đang học những thứ mới mẻ, nhưng điều đó sẽ ổn đối với những giáo viên chứ?... Tôi chắc chắn rằng họ đã biết nhiều hơn là họ có thể được dạy rồi.
"Oh, Alice-san đã chọn dệt may sao? Đó cũng là thứ mà mình đã quyết định đấy. Liệu bạn có ổn khi làm nó cùng với mình không vậy?"
Amy là người nói chuyện lần này. Là con gái duy nhất của Cửa hàng Trang phục Wells, cô ấy hẳn phải đang làm việc rất chăm chỉ để khiến cho gia đình của mình thật tự hào. Tôi chắc chắn là cô ấy cảm thấy thực sự có động lực.
"Tất nhiên rồi, Amy. Chúng ta có thể đi cùng nhau chiều nay."
Alice đang vui vẻ trò chuyện với các học viên khác. Cô ấy có vẻ thực sự đang tận hưởng những khoảnh khắc bình dị như một cô gái bình thường. Tôi rất vui vì mình đã quyết định ghi danh cho cô ấy vào ngôi trường.
Trong khi quan sát họ, Amy liền bắt đầu cất lời với Alice.
"Mình chắc chắn là mọi người đã mong đợi mình làm việc này, nhưng bạn có thể khâu may được không vậy, Alice?"
"Eh? À thì... một chút thôi."
Cô ấy chẳng thể làm được bất cứ gì ngoài nói dối. Cô ấy chính là người chịu trách nhiệm cho toàn bộ những bộ trang phục đáng ngạc nhiên trong thế giới này. Người sáng lập thương hiệu Alice.
Amy đang đến ngôi trường này để học những kỹ thuật mới để làm ra quần áo, nhưng... nếu cô ấy mất hết tự tin sau khi trông thấy tài năng của Alice thì sao?
"Hmm, và Sophia, bạn có nấu ăn ngon không vậy?"
"Sophia thích làm đồ ngọt lắm đó! Sophia chính là người đã làm ra bánh kếp Mille mà Akane đang ăn đấy nha ~"
""– Eh!?""
Tôi đoán là điều này đã vượt quá sức tưởng tượng của họ. Cả Akane và Amy đều cho ra một tiếng hét đầy ngạc nhiên. Sophia đang tiết lộ tài năng ẩn giấu của mình.
"Huh, cậu thực sự là phù thủy của ngôi trường mà."
Akane bỗng lẩm bẩm một cách chậm rãi với chính mình.
À thì, đó chỉ là lẽ tự nhiên mà thôi. Sophia đã tới ngôi trường học suốt từ khi nó mở cửa. Cô ấy thực sự là trùm của ngôi trường này mà...
"Nhưng tại sao là một phù thủy cơ chứ?"
"Không, à thì... đó chỉ là điều mà tớ đã nghe thấy từ mọi người mà thôi."
"Tớ hiểu rồi. À thì... tại sao lại thế vậy?"
"Chẳng phải là bởi vì trực giác của Sophia quá tốt hay sao?"
"... Trực giác? Ah."
Cô ấy đang nói đến năng lực của Sophia. Điều đó hợp lý rằng mọi người sẽ nói về cô ấy khi dường như cô ấy có thể nhận ra được những gì mà người khác đang nghĩ.
"Bạn có biết về những hoạt động của câu lạc bộ bí mật của chúng mình không vậy?"
"Câu lạc bộ bí mật... đó là gì thế?"
"Onii-chan — đó là bí mật mà, Leo onii-chan."
Điều đó nghĩa gì vậy? Sophia đang giữ bí mật với tôi sao?
Không, bình tĩnh lại. Bình tĩnh lại đi! Sẽ là lẽ tự nhiên đối với một cô gái ở độ tuổi của Sophia khi có một hoặc hai bí mật... ngay cả khi điều đó là sự thật, tôi vẫn khá là lo lắng về nó!
"Sophia, em có thể nói với anh về điều đó được không vậy?"
"Không."
"Vậy thì, chỉ một chút gợi ý thôi nha?"
"Leo onii-chan cố chấp quá đấy!"
"— Guha!?"
Không thể nào. Sophia đã nói rằng tôi đang cố chấp sao? Cô ấy đang bước vào thời kỳ nổi loạn à? H-Hay là tôi thực sự chỉ đang cố chấp đây?
... À thì, tôi đã được sinh ra lần nữa và tôi đã nghĩ rằng mình sẽ có thể sống một cuộc sống thật hạnh phúc... dường như, tôi đã thực hiện một lựa chọn sai tại thời điểm nào đó trong cuộc đời của mình.
Ah, tôi tự hỏi mọi thứ đều đã trở nên sai ở đâu nhỉ...
"Muu... không thể khác được rồi nhỉ."
Tôi bèn ngước nhìn lên bầu trời đang di động bên ngoài cửa sổ và, cùng lúc đó, Sophia bỗng thì thầm vào tai của tôi.
"Sophia?"
"Umm, đó là bí mật bởi vì anh là onii-chan đấy. Đó chỉ là một bí mật với onii-chan thôi, được chứ?"
"Đó là..."
Cô ấy đang nói rằng đó là một hoạt động của câu lạc bộ về tôi và cô ấy không phải đang cố né tránh tôi sao?
"Bởi vì sẽ khá là xấu hổ nếu anh biết, em đang giữ bí mật nó sao?"
— Tôi đã được tái sinh rồi.
Tất nhiên rồi. Sophia sẽ không bao giờ né tránh tôi đâu. Yeah, dĩ nhiên, tôi biết điều đó mà.
Tôi sẽ không bao giờ cần phải lo lắng về việc Sophia ghét tôi. Giờ thì tôi không cần phải lo lắng về điều đó, tôi cần phải nói chuyện với Liz về những môn học tự chọn nào mà cô ấy muốn thử mới được.
Nhưng mà... thực sự đó. Hoạt động của câu lạc bộ mà Sophia đang nói đến là cái gì vậy?
Nó có liên quan đến việc cô ấy bị gọi là phù thủy của ngôi trường không nhỉ? À thì, tôi chắc là nó sẽ ổn thôi. Xét cho cùng, cô ấy là một cô gái khôn ngoan mà.
Tôi không cần phải lo lắng về việc Sophia không tỏ ra tự trọng đâu. (Trans: Lại flag nữa, quan ngại vl...)