‘Hey, nhóc Cal!’
Một giọng nói đột ngột vang lên kéo ông về với thực tại.
Chỉ có duy nhất một người trên thế giới này dám gọi ông bằng biệt danh này.
Ông quay người lại và thấy một pháp sư đã đứng sẵn ở đó.
Một nàng Elf với mái tóc vàng óng khoác trên mình chiếc áo choàng màu xanh lá.
‘Cô Sonia…’
‘Đám zombie đó chắc hẳn đã trốn dưới lòng đất và đợi chúng ta đi qua! Bộ não của tên Lich đó vẫn chưa thối rữa hết nhỉ! Chúng được tổ chức khá tốt đấy.’
Sonia quả là cứu tinh trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này.
Calendula thở phào nhẹ nhõm.
Anh hùng Elf đã có mặt ở đây.
Đứng bên cạnh là Aconite, người hộ vệ và cũng là cháu ruột cô ấy.
Vốn là người ít nói, anh chỉ đứng đó và im lặng suy nghĩ. Chắc hẳn Aconite đã nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc này.
Khuôn mặt anh lộ rõ vẻ căng thẳng.
Aconite chỉ là một nhân viên văn phòng, hiển nhiên anh có rất ít kinh nghiệm chiến đấu và chưa từng đối mặt với tình huống như thế này.
‘Tôi biết thưa cô, nhưng tôi chưa tìm được cách nào để…’
‘Đừng nghĩ quá lên như thế. Nhóc sẽ rơi ngay vào bẫy của chúng đấy!’
‘Nhưng thưa cô, việc này… giống hệt cái ngày mà cha tôi qua đời! Nếu tôi không đưa ra quyết định đúng, tất cả chúng ta sẽ chết hết!’
‘Đứa nhóc ngốc nghếch này! Nhóc nghĩ ta là ai hả? Ta ở đây để làm gì cơ chứ?’
Sonia chống tay lên hông và hiên ngang ưỡn “bức tường” của mình.
Trước phong thái tự tin của cô, Calendula dần lấy lại bình tĩnh.
Đúng vậy, cô ấy là Thunder Sonia.
Đại pháp sư Elf Thunder Sonia.
Một pháp sư vĩ đại với tài năng vượt qua hàng triệu người, người thuần thục hàng ngàn ma pháp, nhân tố quyết định đưa tộc Elf đến với chiến thắng.
Anh hùng Elf.
Pháp sư mạnh nhất trong lịch sử Elf.
‘Ta sẽ mở đường bằng cách xuyên thủng hàng phòng ngự của chúng, và nhân tiện hạ luôn con Lich! Đừng lo. Ta sẽ đưa nhóc trở về an toàn!’
‘…’
‘Hãy nghĩ về gia đình mình đi! Hãy nghĩ về người vợ đáng yêu đang chờ tin thắng trận! Chiến tranh kết thúc rồi. Nhóc muốn bỏ mạng ở đây ư? Nghe này, nhóc cần phải sống và trở về! Và đảm bảo rằng tất cả mọi người ở đây cũng vậy! Hiểu chưa?’
Calendula gần như bật khóc.
Đúng vậy.
Sonia đã luôn luôn như thế.
Kể từ khi ông còn là một đứa trẻ.
Cô ấy đối xử với mọi Elf như một thành viên trong gia đình và nhớ tên của từng người trong số họ.
Những lúc nguy cấp, Sonia luôn là người che chở và bảo vệ cho tất cả mọi người.
Bởi vậy, cô được phong danh hiệu Anh hùng.
Bởi vậy, cô được kính trọng bởi tất cả mọi Elf, bất kể tuổi tác, địa vị hay giới tính.
‘Oi, nhóc hiểu chưa? Trả lời ta đi!’
‘Hoo-ah! Rõ, thưa cô! Tôi, Trung tướng Calendula, xin thề sẽ sống và đưa mọi người trở về!’
‘Vậy mới phải chứ! Được rồi, tiến lên nào!’
Hướng tiến công đã không còn là vấn đề nữa.
Chỉ cần Anh hùng Elf ở đây, bọn họ sẽ chiến thắng.
Calendula đã đưa ra quyết định của mình.
Ông
ấy cần sống sót trở về.
‘Tất cả theo lệnh của ta! Hướng về đàn zombie phía sau, toàn quân xung phong!!’
‘Hoo-ah!!’
Đoàn quân bắt đầu di chuyển theo lệnh của ông.
Calendula hoàn toàn tin vào quyết định của mình.
Nếu con Lich ở đúng hướng, họ sẽ tiêu diệt nó. Nếu không, họ sẽ xuyên thủng đội hình địch để tẩu thoát, và quay trở lại vào một ngày khác với lực lượng hùng hậu hơn.
Sẽ có thương vong lớn, nhưng đó là cái giá phải trả.
Ông tin rằng mình phải chịu trách nhiệm về thất bại lần này và sẽ bị giáng chức.
Thậm chí ông có thể bị buộc phải giải ngũ và nghỉ hưu sớm.
Nhưng như vậy vẫn tốt hơn là tất cả đều bỏ mạng tại đây. Chỉ cần có người sống sót trở về để cảnh báo cho mọi người, đó đã là một thắng lợi rồi.
Một thắng lợi cho tộc Elf.
Ông nhất định sẽ không chịu thua một đám undead mục rữa.
‘TIẾN LÊN!!!’
Thét vang tiếng hét xung trận, đội quân bắt đầu lao về phía trước.
Ngay khi chiến dịch rút lui bắt đầu, Calendula nhận thấy đàn undead này có gì đó khác lạ…
Đúng, tất cả bọn chúng đều là undead- không có gì phải bàn cãi.
Zombie, skeleton, wraith (Bóng ma).
Không có những undead cao cấp hơn như Vampire (Ma cà rồng) hay Dullahan (Kị sĩ không đầu), điều này không nằm ngoài dự đoán.
Bản thân Lich là undead cao cấp nhất, nhưng sức mạnh của nó chỉ có thể hồi sinh được những undead hạ cấp, như zombie hay skeleton mà thôi.
Nhưng đó không phải vấn đề.
Toàn bộ undead, dù là zombie hay skeleton, hay thậm chí cả bọn wraith, đều có một điểm chung.
Đó là…
‘Bọn chúng đều là… Orc!?’
Calendula tự nhủ thầm trong khi tung ra một quả cầu lửa vào đàn zombie đang tiến đến.
Orc zombie.
Orc skeleton.
Cả bọn wraith đang lượn lờ trên không cũng mang hình dáng của Orc.
Một quân đoàn undead được tạo nên hoàn toàn từ xác của loài Orc.
Thực ra điều này không có gì kỳ lạ.
Đây là Rừng Siwanasi - chiến trường khốc liệt và đẫm máu nhất trong cuộc chiến giữa Elf và Orc. Có hàng ngàn xác chết của Orc bị chôn vùi dưới lòng đất.
Hiển nhiên đám zombie này sẽ là Orc rồi, hoàn toàn dễ hiểu.
Tuy nhiên, Calendula vẫn cảm thấy mình đã bỏ sót điều gì đó…
Rừng Siwanasi…
Kẻ địch đột nhiên xuất hiện và tập kích họ từ phía sau. Hơn nữa còn là một đội quân được tổ chức rất bài bản – một việc bất khả thi đối với undead.
Và khi Calendula nhìn kĩ lại, ông nhận ra toàn bộ đội quân undead đều được trang bị cùng một kiểu áo giáp.
Mặc dù đã hoen rỉ và mục rữa, nhưng không thể nhầm vào đâu được, trang bị của chúng là một loại đồng phục.
Calendula đã từng thấy những trang bị này.
Ông chưa từng quên một giây phút nào của cuộc chiến tranh ba năm trước.
‘Này nhóc Cal, chúng ta sắp làm được rồi!’
Sonia đang chiến đấu bên cạnh ông, nhưng có vẻ cô ấy không nhận ra điều gì khác lạ.
Sonia liên tục giải phóng những ma pháp mạnh mẽ xuyên thủng đội hình của đám undead. Mỗi lần cô vung gậy phép là một tia sét lại lóe lên, thiêu đám zombie thành than, đốt bọn skeleton thành tro và biến lũ wraith thành khói.
Thật xứng với danh hiệu Anh hùng Elf.
Nhưng Calendula cần cảnh báo cho người bà hùng mạnh của mình rằng đừng tỏ ra khinh địch…
‘Ừm… Thưa bà! Có gì đó không ổn với…’
‘Hả? Nhóc vừa gọi ta là cái gì cơ? Thật hỗn xược! Muốn ta kể cho mọi người về việc mất bao lâu nhóc mới bỏ được thói tè dầm không? Hay là về cái lần nhóc quên khóa cửa, và ta bước vào bắt quả tang nhóc đang hì hục dưới chăn? Ta nhớ rõ nhóc đang gọi tên của ai nữa đấy! Có muốn ta kể cho cô ấy không? Muốn bị bẽ mặt không hả? Cẩn thận cái mồm đấy!!!’
‘X…xin thứ lỗi, thưa cô Sonia, nhưng xin cô hãy cẩn thận, tôi có linh cảm xấu về việc này…’
‘Hmph! Chỉ là một đàn undead thôi mà! Có ta ở đây rồi chúng chẳng là gì hết! Phải không Aconite? Nhìn ta thiêu chúng ra tro đây!’
‘Hộc…hộc… Cô Sonia, là… làm ơn chậm lại một chút…’
Người cháu yêu quý của Sonia đang thở hồng hộc trong khi cố gắng bắt kịp tốc độ của mọi người.
Nếu không ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc như hiện tại, Calendula sẽ chế nhạo về sự yếu đuối của Aconite và làm cách nào một tên gà mờ như anh có thể sống sót qua cuộc chiến.
Tuy nhiên, Calendula cũng bắt đầu thấy thấm mệt.
Dĩ nhiên rồi, họ đang phải chống lại một đoàn quân undead vô tận.
Dù chỉ là một đám zombie và skeleton chậm chạp và đần độn, chúng vẫn là Orc, và vẫn giữ lại được một phần sức mạnh của mình.
Nếu quân số cân bằng, Elf có thể dễ dàng đánh bại kẻ thù bằng chiến thuật đánh-và-chạy truyền thống, nhưng họ hiện đang bị áp đảo về số lượng.
Cách duy nhất hiện giờ là tập trung lực lượng để mở đường máu thoát thân.
Trong quá khứ, những trận chiến với Orc càng kéo dài thì quân số Orc càng giảm, bất kể chúng đang thắng hay thua.
Đặc biệt khi chiến đấu với những nữ chiến binh Elf xinh đẹp, những tên Orc mạnh mẽ thường sẽ là những kẻ biến mất đầu tiên.
Hiển nhiên không phải do chúng hèn nhát hoặc bị thương.
Lý do thực sự đơn giản. Orc sẽ làm gì trước một nữ chiến binh xinh đẹp vừa bị chúng đánh bại, người mà không thể chống cự hay chạy trốn?
Chúng sẽ bỏ đi để “tận hưởng” thành quả chiến đấu, mặc kệ tình hình chiến trận có ra sao thì ra.
Do đó, chiến thuật chống lại Orc hiệu quả nhất là kéo dài trận chiến càng lâu càng tốt.
Dĩ nhiên, một vài nữ chiến binh sẽ bị “hiến tế” để cầm chân đám Orc. Những người khác sẽ không thể cứu họ ngay được, việc giải cứu sẽ được thực hiện sau khi trận chiến kết thúc. Nhưng thà như vậy còn hơn thua trận, khi đó tất cả đàn ông sẽ bị giết, còn phụ nữ sẽ vĩnh viễn trở thành máy đẻ cho bọn chúng.
Tuy nhiên, điều đó chỉ áp dụng với lũ Orc còn sống.
Calendula đang chiến đấu với thứ đã từng là Orc, vậy nên chiến thuật chống Orc thông thường không thể áp dụng được.
Mặt khác, chừng nào con Lich còn chưa bị tiêu diệt thì những con undead Orc bị đánh bại sẽ tiếp tục được hồi sinh và quay lại chiến đấu.
Calendula đang cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết.
Đám Orc thua trận không phải vì chúng yếu.
Trái lại, chúng thực sự rất mạnh.
Cho dù những tên Orc mạnh nhất sớm rời bỏ trận chiến, những kẻ còn lại vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng.
Khi trở thành undead, sức mạnh của chúng đã suy giảm. Thế nhưng bản năng chiến đấu của chúng vẫn hệt như lúc còn sống, và chúng còn có lợi thế về số lượng.
Cứ thế này họ sẽ bị quét sạch trước khi kịp xuyên qua kẻ địch mất…
‘À há! Này nhóc Cal! Có vẻ linh cảm của nhóc là đúng rồi đấy! Nhìn kìa!’
Sonia đột nhiên thốt lên vui sướng.
Calendula nhìn theo hướng chỉ của cô và nhận ra một con undead khác biệt hẳn so với đám zombie xung quanh.
Một con zombie lưng gù mặc một chiếc áo choàng đen rách rưới, trên tay cầm một cây trượng dài đã mục nát.
Đôi mắt hắn phát ra ánh sáng đỏ chết chóc và khóe môi nhễu ra một thứ chất lỏng màu xanh kỳ dị.
Âm thanh đang cất lên là tiếng gió thổi qua tấm áo choàng rách nát kia, hay là những lời nguyền rủa phát ra từ cổ họng của hắn? Chẳng một ai biết cả.
Khuôn mặt hắn đã phân hủy và biến dạng một cách gớm ghiếc.
Nhưng Calendula không thể nào nhận nhầm được…