Onnagirai Koushaku wa Tada Hitori no Reijou ni nomi Yokujou Suru

[9] mối tình đầu của công tước

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi gặp cô ta trên chuyến xe ngựa đi tới thủ đô. Tôi khinh bỉ phụ nữ…… tôi chán ghét họ. Tôi từng có những suy nghĩ rằng thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao nếu như bọn họ không tồn tại. Bởi thế tôi không có cảm xúc gì khi tôi thấy ả ta.

Tôi đối xử với ả ta như ả ta không hề tồn tại, nhưng ả phụ nữ đáng ghét đó vẫn tiếp tục nhìn tôi trong suốt chuyến đi.

Ả ta chắn hẳn phải là con gái của một thương nhân giàu có trên đường đi tới thủ đô cùng với nữ hầu của mình. Nếu mà tôi phải nói thì, vẻ ngoài của ả ta thì khá là xuất sắc. Cho dù tôi không có làm việc gì hết, ả đàn bà đó tỏ vẻ hứng thú với tôi. Đây là đúng là tình huống tồi tệ nhất.

“Tiểu thư này, cô đã nhìn tôi được một lúc rồi và cô đang suy nghĩ về thứ gì đó phải không. Cho tôi hỏi, cô đang nhìn cái gì thế?”

“Không có gì cả…”

Ả ta trả lời một cách bình tĩnh. Ả ta đang nói dối, tôi chắc chắn là ả ta đang có hứng thú với tôi. Cách mà ả ta nói dối làm tôi rất là bực bội luôn đó. Tôi chỉ muốn ả ta nhanh biến mất khỏi thế giới này thôi.

“Vậy thì, cô đang nghĩ cái gì vậy…?”

“Thật à? Nó có ổn không nếu tôi chia sẽ những suy nghĩ của mình?”

Ả đàn bà đang nhìn tôi một cách trốn tranh giờ đang nhìn tôi trực diện. Vì cách nói chuyện đầy khiêu khích của ả ta, tôi rất bất ngờ trước sự thẳng thắn của ả. Vì lý do nào đó tôi trở nên hứng thú với những thứ mà ả ta sắp nói. Ả ta muốn đoán nghề nghiệp của tôi, đây hẳn là một cách mà phụ nữ nghĩ ra để lừa gạt đàn ông. Tôi ghét ả ta chỉ vì ả ta là một người phụ nữ.

Sau đó ả ta lại đoán đúng, còn thêm vào là tôi có chức vụ của một kị sĩ và tôi đang mang theo song kiếm. Ả ta còn đoán ra được tôi là một quý tộc nữa. Tôi đã hoàn thành mọi công việc được giao một cách hoàn hảo cho tới lúc này, cho nên tôi có thể nói rằng tôi có thể mọi thứ mà mình muốn nếu như tôi muốn. Cho dù mọi người có nói gì đi chăng nữa, tôi là người giỏi nhất trong nghề. Tôi không tin là tôi lại bị một người phụ nữ nhận ra.

Đây là lần đầu tiên mà tôi có hứng thú với một người phụ nữ đấy. Cô ta bảo rằng cô sẽ tới kinh đô để tìm người đàn ông của mình. Tôi nghĩ rằng một tên đàn ông bình thường khó có thể nào chứa nổi một người phụ nữ thất thường như cô ta vậy.

“Thì, một tên đàn ông bình thường không thể nào chứa nổi cô đâu nhỉ. Làm cách nào mà cô lại sáng suốt như vậy.” Cô ta chỉ cười, “Tốt hơn là tôi nên nói rằng tôi rất là hứng thú với con người đi. Đó là lý do tại sao tôi biết rằng có ba người đã đi theo chiếc xe ngựa này từ ngày hôm qua.”

Những gì cô ta nói hoàn toàn đúng, đúng là tôi đang bị theo dõi, và cô ta cũng đoán được rằng bọn hắn là người Grusk. Nhiệm vụ của tôi là đi tìm tên gián điệp đang lẩn trốn trong lâu đài hoàng gia. Dù tôi biết gián điệp đó là ai , nhưng tôi lại không biết bọn hắn đến từ đâu.

Và bây giờ thì lại là một cuộc gặp mặt tình cờ như vậy, và đúng những tên gián điệp là người Grusk. Một người nhìn ra được thân phận thật của tôi. Cô ta thông minh một cách lạ thường so với những người phụ nữ khác. Cô ta tên là Julia. Tôi nhìn cô ta cho thật kĩ để khắc ghi hình ảnh của cô ta vào trong đầu. Cô ta nhìn rất là quý phái và duyên dáng, sống lưng của cô ấy thì thẳng tắp, và ánh nhìn của cô rất là thì rất là thẳng thắn. Cô ta gợi cho tôi nhớ đến một con chim ưng cao ngạo thống trị bầu trời.

Julia à…

Đây là lần đầu tiên trong đời mà tôi muốn nhớ tên của một người phụ nữ. Tôi chưa bao giờ có một hứng thú nào với phụ nữ hết. Nhưng đó cũng giống như một cảm giác tôi có với một tên đàn ông mà tôi rất là hứng thú với. Chắc chắn đây không phải là tình yêu. Tôi chỉ thích một con người khác thôi.

Nhưng ngay sau cuộc gặp gỡ đó thì hình ảnh của Julia không hề rời khỏi tâm trí của tôi. Tôi càng cố tập trung vào thứ khác thì hình ảnh của cô ấy càng quấy nhiễu tâm trí tôi.

Trong lúc đó, thì ngày tổ chức bữa tiệc đó đã tới. Một bữa tiệc mà bữa tiệc mà bệ hạ đã tổ chức cho tôi vì ngài lo rằng tôi không thê kết hôn. Sao cũng được, tôi có kế hoạch rồi.

Và thế là kế hoạch đó của tôi bị một ả đàn bà đáng ghét nào đó phá huỷ. Thể loại phụ nữ gì thế, cô muốn cưới tôi đến mức đó cơ à?!

“Cô là… Julia?!”

Cô ta vẫn không hề thay đổi từ lần cuối mà chúng tôi gặp nhau, ánh nhìn của cô ấy vẫn rất là sắc bén. Nói ra thì hơi sai, nhưng cô nhìn xinh đẹp hơn lúc mà chúng tôi gặp nhau lần đầu nữa. Cô ta không nhận ra tôi, nhưng cũng không tốn bao nhiêu thời gian hết.

“Ma-Marius? Anh là tên trai bao ghét phụ nữ đấy ư, loại đàn ông tệ nhất ư?!”

Một tên trai bao căm ghét phụ nữ, đó là hình ảnh mà tôi tự tạo cho mình ở kinh đô bằng cách thao túng nhiều nguồn tin đồn khác nhau. Là một kị sĩ của kinh đô, nó sẽ rất là tệ nếu như mọi người biết rằng tôi còn không muốn tới gần một người phụ nữ nữa. Cho nên nhân cách này đã được tạo ra để những ả đàn bà rắc rối đó không có tới gần tôi. Tôi thực sự căm ghét phụ nữ, chỉ bị chạm thôi là tôi cũng sẽ cảm thấy khó chịu hết mức luôn rôi. Chỉ một số ít người biết về điều này mà thôi. Cho nên tôi không hiểu sao Julia lại biết tới nó, nhưng tôi chỉ bất ngờ trước việc cô ấy gọi tôi là loại người tồi tệ nhất thôi, cho nên tôi đáp lại, “Không. Ta chỉ nghĩ rằng phụ nữ là những sinh vật thấp kém hơn cả chó, thứ sẽ sẵn sàng nói dối và phản bội bất cứ lúc nào có thể.”

“Nói cũng đúng. Nhưng anh cũng là một kẻ thù của phụ nữ, lừa gạt những quý cô đó với những câu từ hoa mĩ khác hoàn toàn với ý đồ của anh, ngầm dẫn bọn họ tới việc đánh nhau. Đó là đúng là một kế hoạch không tồi.”

Tôi không hề bất ngờ khi cô ta lại có thể nhận ra được kế hoạch của tôi, và còn cố phản ứng lại với nó nữa chứ. Julia làm việc này vì cô ta muốn cưới tôi à. Nếu trường hợp đó đúng thì, cô ta sẽ nói sự thật chứ?

“Ta chưa bao giờ nghĩ tới khả năng cô là một quý tộc đấy. Nói chuyện với một du khách mà không hề thấy xấu hổ và cô còn có thể nhận ra người Grusk nữa chứ. Nhưng đây là một vấn đề. Bởi vì cô, ta buộc phải chọn một trong ba người phụ nữ này, cô định làm gì về việc này?”

Tôi đang mong chờ cô ta nói rằng: chọn tôi đi. Phụ nữ ai ai cũng thích tôi hết mà. Nhưng cô ta lại muốn tôi kết hôn với Isabelle. Cái cảm giác đau nhói trong lồng ngực dần lan tim tôi này là sao? Tôi cảm thấy giận dữ hơn bao giờ hết, tôi đã không thể nào nghĩ thông suốt nữa rồi.

Nhìn xuống cặp mắt màu thạch anh đó, tôi không thể thấy được một chút ngọt ngào hay xấu hổ nào hết, giống như những thứ mà tôi thấy trong ánh mắt của những quý cô khác. Ánh mắt của cô cho tôi biết rằng cô ta có thù oán với tôi. Giờ thì cô ta còn bảo tôi cưới lấy Isablle và sinh con nữa cơ chứ.

Cơ thể của tôi chuyển động trong vô thức, và trước khi tôi kịp nhận ra thì tôi đã đẩy cô ấy vào bức tường rồi, và nắm lấy cánh tay đang bị thương của cô. Tôi muốn tra tấn Julia, tôi muốn cô ta hối hận vì đã cho tôi cảm thấy như này. Đó là mong ước duy nhất của tôi vào lúc này.

----------

Công tước đầu óc trong sáng quá :v

Truyện Chữ Hay