Tôi nhìn về phía giọng nói đó thì thấy được một người đàn ông đang nhìn tôi. Ánh trăng đang đang chiếu sáng từ phía sau anh ta cho nên tôi không thể thấy, nhưng tôi có thể thấy rằng anh ta có một mái tóc vàng óng. Tôi có thể thấy rằng anh ta rất là giận dữ. Nhưng ngay lúc mà anh ta nhìn thấy mặt tôi thì anh ta rất là bất ngờ.
“Cô… Cô là Julia?”
“Hử…?
Cái tình huống này, cho dù tôi có suy nghĩ như thế nào đi chăng nữa, chắc chắn đây là công tước Magnaria rồi. Nhưng tôi biết ngài ấy hay sao?
“Đúng ạ. Em có thể giúp ngài như thế nào?” tôi hỏi. Tôi cố lục lại kí ức của mình để xem tôi có gặp anh ta hay chưa. Không, hình như tôi chưa có cơ hội để gặp công tước. Nếu như tôi nhìn thấy một gương mặt điển trai như này thì tôi sẽ không quên được. A, nhưng… tai của anh ta…
“Marius…? Anh là tên công tước Magnaria trai bao ghét phụ nữ đấy ư, loại đàn ông tệ nhất ư?!”
Màu tóc và màu mắt của anh ta thì hoàn toàn khác, nhưng khuôn mặt của anh ta thì giống hệt. Chúng tôi lườm nhau trong lúc anh ta nói, “Không, ta chỉ nghĩ rằng phụ nữ là những sinh vật thấp kém hơn cả chó, thứ sẽ sẵn sàng nói dối và phản bội bất cứ lúc nào có thể.”
“Nói cũng đúng. Nhưng anh cũng là một kẻ thù của phụ nữ, lừa gạt những quý cô đó với những câu từ hoa mĩ khác hoàn toàn với ý đồ của anh, ngầm dẫn bọn họ tới việc đánh nhau. Đó là đúng là một kế hoạch không tồi.”
Sử dụng Helmina như một mục tiêu để Muriel và Isabelle, những quý cô có khả năng chia giới quý tộc thành hai phe, Helmina đương nhiên sẽ bị bắt nạt và xem thường, và sẽ không thể nào nghĩ tới việc kết hôn được và việc đó sẽ được hắn ta dùng như một lý do.
Với hai quý cô có vị trí cao nhất trong xã hội đang đối đầu với nhau, họ không thể nào suy nghĩ một cách thông suốt được, vì thế, giữa hai phái sẽ có xích mích xảy ra là bình thường. Hai bên sẽ gây rối với nhau vì họ đều nghĩ rằng mình là người được Công tước chọn. Họ nghĩ rằng Công tước sẽ bảo vệ mình. Đó đúng là một kế hoạch tàn nhẫn và bỉ ổi nhỉ?
“Ta chưa bao giờ nghĩ tới khả năng cô là một quý tộc đấy. Nói chuyện với một du khách mà không hề thấy xấu hổ và cô còn có thể nhận ra người Grusk nữa chứ. Nhưng đây là một vấn đề. Bởi vì cô, ta buộc phải chọn một trong ba người phụ nữ này, cô định làm gì về việc này?”
“Chia buồn với anh. Cá nhân tôi thì anh nên chọn Isabelle làm vợ. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho cô ta vì cô ta sẽ cưới một người đàn ông như anh. Cho dù cô ta cũng tệ hại không kém.” Tôi trả lời lại cùng với một cái lườm sắc bén. Tôi sẽ không nhượng bộ. Cuộc tranh luận này không thể nào ngưng được. Tôi sẽ không để một con người vô nhân tính như này trốn được.
“Cô muốn tranh luận với ta à? Tôi sẽ không hạ thấp bản thân mình để cãi nhau với một ả đàn bà với nhận thức thấp kém như vậy đâu.”
“Thế à? Chắc trước giờ anh chỉ có những nữ thương nhân hay mấy goá phụ chống lại mình thôi nhỉ. Giờ thì đến lúc anh phải trả giá rồi đấy: Kết hôn với Isabelle và nuôi con mình lớn lên một cách hạnh phúc đi.”
Anh ta đột nhiên đẩy tôi vào tường, nhìn tôi một cách đầy hăm doạ và dùng tay còn lại để ngăn tôi chạy thoát. Có một tiếng thụp và một cơn đau dội lại từ lưng tôi. Đây là cái tư thế gọi là kabe-don đó à, nhưng ý đồ của anh ta thì hoàn toàn khác. Ánh mắt hình viên đạn đang từ từ tiến gần lại mặt tôi trong lúc anh ta cố tình nắm lấy cách tay bị thương của tôi với bàn tay còn lại.
“Đau” tôi kêu lên.
“Cô biết rằng ta là một tên ghét phụ nữ rồi nhỉ. Cô nên biết rằng ta là một Công tước với rất nhiều quyền lực tại vương quốc này, việc tiêu diệt gia đình của cô cũng chỉ là việc dễ như ăn bánh thôi. Cô có muốn ta cho cô thấy không?”
Điều đó hoàn toàn đúng, việc tiêu diệt một gia đình nhỏ như gia đình tôi là một việc cực kì dễ dàng, nhưng tôi không muốn chịu thua trước tên đàn ông ác độc, đáng khinh này.
Tôi lấy hết can đảm để lườm anh ta và nói, “Phiền phức thật đấy chứ. Khi mà tôi xong việc với anh thì anh nên nói giữa tôi và anh, ai đang chiếm quyền chủ động nhỉ?”
Tôi hôn anh ta. Ban đầu thì đôi môi của anh ta run lên một cách bối rối, nhưng anh ta lặng lẽ đón nhận nụ hôn của tôi mà không hề từ chối. Khi tôi còn thân mật với vị hôn phu thứ hai của tôi thì anh ta rất thường hôn tôi một cách say đắm. Dù sau đó thì tôi biết được rằng anh ta thích đàn ông hơn, như chúng tôi hôn nhau rất là nhiều lần. Tôi đoán rằng anh ta đang cố chịu trách nhiệm với tôi, nhưng chẳng có việc gì xảy ra giữa chúng tôi cả. Nhưng anh ta lại thấy hứng lên mỗi khi người con trai của thợ làm bánh tới chơi. Cuối cùng thì, anh ta đi trốn với anh con trai đó và để tôi lại. Cho nên tôi biết cách để hôn một cách sâu đắm. Tôi đẩy mạnh lưỡi của mình vào giữa đôi môi của tên công tước. Tôi lấy hết nước bọt trong miệng mình và rỉ nó vào miệng anh ta và ép anh ta uống hết nó. Cảnh mà chúng tôi hôn nhau như thế này có một âm thanh cực kì dâm dục kèm theo.
Để cố tạo ra các âm thanh như vậy, tôi hôn trong lúc mở miệng, thở dốc và làm anh ta hưng phấn hơn. Vì lý do nào đó, sự chống cự lúc trước của anh ta không còn nữa, cứ như anh ta từ từ giao thân mình cho tôi vậy.
Tôi không hề làm một việc liều lĩnh như vậy mà không có kế hoạch đâu. Cho dù tôi rất có hứng thú với những thứ dâm dục, tôi không phải là một con đàn bà dâm đãng. Tôi đẩy nhẹ người mình vào giữa đùi của anh ta và tôi có thể cảm thấy rằng anh ta đã chín muồi rồi. Không lâu sau đó thì nó cứng dần lên và tôi thu môi mình lại.
Hai má của tên Công tước đã đỏ ửng lên tới tận tai vì hưng phấn quá mức rồi, và hơi thở của anh ta cũng nhanh hơn lúc trước nữa. Khuôn mặt hứng tình của tên ikemen này rất có sức phá hoại luôn, nhưng bằng cách nào đó tôi có thể suy nghĩ một cách thông suốt.
“Vậy nên ngài công tước của tôi ơi, tôi tự hỏi mọi người sẽ suy nghĩ như thế nào nếu như bây giờ tôi hét lên nhỉ. Hai má tôi thì đỏ và đang sưng lên từ việc bị tát, và tay tôi còn có vết trầy đang chảy máu nữa . Và còn có ngài đó, với đũng quần của mình phồng lên như này. Cho dù ngài có bao nhiêu quyền lực và danh dự đi chăng nữa, đây không phải là một tình huống mà ngài có thể dễ dàng trốn thoát được đâu”
“Julia, cô…!”
-------------------
Note(01/07/2019): Thêm ảnh minh hoạ ( ͡° ͜ʖ ͡°)... không có cảnh H chỉ có cảnh hôn thôi