Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

epilogue

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau đó, Chisaki đã vỗ vai tôi rồi bảo là “Marika ngầu thiệt đó” mặc dù tôi cũng chả biết ý cậu ta là gì. Tôi thật sự không biết, bởi vì tất cả những gì tôi làm nãy giờ chỉ có đứng cãi lộn tay đôi với Reina… Ừm, sao cũng được, nhưng mà tớ nghĩ chắc cậu cũng ngầu lắm vì đã tán tỉnh một đứa nhóc học sơ trung ngay trước mặt bạn gái mình ấy nhỉ? Và câu đó không phải khen đâu!

Kì nghỉ đông cứ thế mà dần trôi đi, và vài hôm sau, Kishinami và Tomatsu đột ngột gửi cho tôi những dòng tin nhắn hiếm thấy.

[Sakakibara-san, cảm ơn cậu nhiều lắm! Reina đã đồng ý sẽ đến buổi tiệc họp mặt với bọn tớ rồi đó! Cậu ấy cũng nói đó là nhờ Sakakibara-san nên là mặc dù đã được dặn không được kể với ai, nhưng mà cảm ơn cậu nhiều!]

Hm, đoán chắc là còn hai mươi bảy người nữa nhỉ Reina… Chúc may mắn.

Mặc dù không biết lý do tại sao cậu ấy lại đổi ý, nhưng khi thấy Reina đang cố gắng từng bước tiếp xúc gần hơn với bạn bè của mình thì tôi - mặc dù vẫn còn đang ghim nặng vụ hôm vừa rồi - cũng cảm thấy mừng thay cho cậu ta một chút. Nhưng mà chỉ là một chút thôi đó.

Ngay lập tức, một buổi tiệc họp mặt 4 - 4 đã được tổ chức ngay trong hôm ấy, cả bốn anh chàng đều chọn Reina, và rõ ràng, Kishinami và Tomatsu vẫn chưa thể tìm được bạn trai.

Tôi cũng nghe nói rằng Reina đã bực dọc kêu lên “Quả nhiên là tớ chẳng cần mấy cái này mà!” sau khi về nhà. Đúng là cái tụi con gái xinh đẹp chảnh chọe có khác…

***

Hôm nay là ngày cuối cùng Aya ở lại nhà tôi. Ngày 25 tháng 12, cũng là Giáng Sinh và là sinh nhật của cậu ấy.

Trước ngực Aya đang lấp lánh ánh bạc của sợi dây chuyền mặt trái tim mà tôi đã tặng, và tôi cũng có một chiếc y hệt trên cổ mình.

Ban đầu tôi đã định tự mua quà sinh nhật cho cậu ấy bằng tiền của bản thân, nhưng Aya đã phản đối và bảo rằng bọn tôi nên mua nó cùng nhau. Cậu ta bảo rằng vì tôi đã đặt giới hạn tiêu tiền cho cậu ấy là 10,000 yên nên điều luật đó cũng phải áp dụng với tôi luôn mới công bằng.

Tôi không phản đối, vì cảm giác cũng không tệ. Món quà Giáng Sinh và sinh nhật đầu tiên là do bọn tôi cùng nhau bỏ tiền ra mua. Thay vì chỉ cho và nhận từ một phía thì làm như thế này tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Và rồi.

Ừm….

“Không được hả…?”

Sau khi đã ngắm nghía đủ thứ ngoài phố xong xuôi và ăn một bữa tối đơn giản. Bọn tôi quay trở về nhà.

Bây giờ thì hai đứa đang ngồi trên giường của tôi, xếp bằng đối mặt nhau. Cả hai đều đang mặc đồ ngủ, trống ngực tôi đập liên hồi như thể đây là đêm đầu tiên bọn tôi làm chuyện đó. Aya lập tức lắc đầu.

“K…Không phải là… không được, nhưng mà…”

“Nhưng mà?”

Aya cúi thấp đầu. Khuôn mặt cậu ấy đỏ đến tận mang tai.

“Cậu thật sự muốn làm chuyện này hả…?”

“Ừm, tớ thật sự rất muốn.”

Tôi hơi nghiêng người ra trước và khẳng định.

“Bởi vì hôm nay là sinh nhật thứ mười bảy của cậu mà!”

Vào ngày hôm nay, tôi đã đưa ra một quyết định.

Đó là “Tôi muốn được đè Aya vào đêm cuối cùng!”

Trước mặt tôi, Aya bối rối từ từ thả người nằm xuống giường. Tôi cũng theo đó chống hai tay xuống, và dần nắm được thế thượng phong. Một tư thế khác hẳn hoàn toàn so với mọi ngày.

Cả hai đứa đều cảm thấy có chút khó chịu vì lạ lẫm, cứ như kiểu tôi đang cầm vợt bằng tay không thuận của mình vậy. Không phải là tôi đang muốn đi ngược lại với lời tiên đoán của Asta hay gì, nhưng mà bây giờ tôi đang thật sự rất hứng thú.

Bởi vì Aya thường sẽ rất đáng yêu mỗi lần cậu ấy lộ mặt tính cách mỏng manh của mình ra ngoài. Nên tôi cũng từ đó mà đoán rằng, Aya hẳn là sẽ còn đáng yêu hơn nữa nếu như cậu ấy ở vị trí bị tấn công.

Nhưng mà câu hỏi đó cũng chẳng cần câu trả lời nữa. Tất nhiên là cậu ấy dễ thương rồi, lúc nào chả vậy.

“Aya này” Tôi hé môi và vươn tay mình ra.

“Cậu biết đó, con gái với nhau…”

Soạt, tôi chạm đến được khuôn ngực của Aya qua lớp quần áo.

“Ư-Ừm…”

“Thường thì, họ có quyết định rằng ai sẽ nằm trên không?”

“Theo tớ thì chắc là tùy cặp.... [Tachineko] nói ngắn gọn cũng chỉ là một cách gọi cho vai trò mà cậu thích thôi. Người muốn được tấn công sẽ vào vai trò tương ứng, và người muốn được hưởng thụ sẽ nhận được những gì họ muốn.”

“Ra vậy nhỉ?” Tôi ậm ừ như thể đang chú ý lắng nghe, nhưng cùng lúc đó, tay tôi cũng đã cởi bỏ hết lớp quần áo bên ngoài của Aya rồi. Trên người cậu ấy lúc này chỉ có độc một bộ đồ lót. Đôi chân thon dài của Aya cựa quậy một cách khổ sở.

“Aya, cậu dễ thương lắm.”

“.... Xấu hổ quá đi mất.”

“Lúc nào cậu cũng muốn làm chuyện này mà tới lúc được làm lại không chịu à?”

“Tớ đã nói là xấu hổ lắm mà!”

“Nếu như xấu hổ là lý do thì lúc nào tớ cũng xấu hổ hết.”

Tôi bật cười khúc khích, trong lúc đó, tay trái của tôi tìm đến ngực của Aya và tay còn lại miết lên đùi cậu ấy. Ặc, tư thế này coi bộ hơi khó đây. Làm chuyện này chắc phải mệt lắm nhỉ…. phải dồn lực cơ bắp suốt… Thế mà Aya lại có thể làm nguyên một ngày. Đúng là người từng trải qua khổ luyện có khác.

“Quả nhiên là chúng ta nên đổi chỗ thôi.”

“Không được! Hôm nay tớ muốn làm mà!”

Tôi nghiêng người tới và hôn Aya trong khi vẫn kiên trì đưa bàn tay chạy dọc khắp cơ thể cậu ấy. Chắc chắn chuyện sẽ không dễ dàng gì, nhưng vạn sự khởi đầu nan mà, tôi cứ cố gắng hết sức là được.

“Nếu như có bị đau hay gì thì Aya cứ nói tớ nha.”

“Ừm… Nhưng mà tớ không nghĩ là tớ có đủ can đảm để làm vậy...”

Khuôn mặt Aya đỏ hơn cả khi nãy. Làn da trắng muốt của cậu ấy càng khiến điều đó trở nên nổi bật hơn.

Mái tóc sáng màu dài óng trải đều trên ga nệm trông thật giống như một dòng sông đang chuyển mình dưới ánh trăng, và khi ấy tôi đã không kiềm được mà nghĩ rằng, “Aa hình như mình đã từng thấy một bức tranh giống như thế này ở đâu rồi thì phải.”

“Nn…..” Tôi nhìn chằm chằm vào cơ thể Aya và đang phân vân không biết bây giờ có phải là thời điểm nên bắt đầu hay không. Sau khi tôi cởi áo ngực ra, cậu ấy lập tức đưa tay che lại.

“Nè Aya, bỏ tay cậu ra đi.”

“Xấu hổ lắm…”

“Nãy giờ cậu cứ nói vậy hoài.”

Tôi nắm lấy và kéo tay Aya sang một bên. Ngón tay tôi dịu dàng mân mê bộ ngực mềm mại của cậu ấy. Ngước nhìn lên, tôi thấy khuôn mặt Aya căng cứng lại như thể đang cố hết kiềm nén giọng mình. Hóa ra đây là góc nhìn mà Aya thường thấy sao…

Oa, không ổn mất, sao mình lại thấy kích thích thế này….

“... Tay của Marika… cảm giác lạ quá.”

“Cậu có thấy sướng không?”

Tôi dùng ngón tay đảo vòng quanh đầu ngực cậu ấy, cổ họng Aya ngay lập tức thắt lại.

“...C-Có.”

“Hehe, vậy là tớ làm cũng được đó nhỉ. Nhìn vậy thôi chứ đây có nhiều kinh nghiệm lắm đó nha. Khoảng thời gian bị đè suốt 6 tháng qua cũng không phải là vô nghĩa nhỉ. Làm thế nào để khiến cậu thấy sướng, chạm vào bộ phận nào sẽ thấy thỏa mãn, tiếp theo cậu muốn tớ làm gì, tất cả những thứ đó tớ đều nắm rõ trong lòng bàn tay…”

Tôi áp đảo và chạm môi mình vào ngực của Aya. Lưỡi tôi tham lam đảo qua lại liên hồi trên đầu ngực cậu ấy. Phần đỉnh được tôi chơi đùa trở nên mỗi lúc một cứng hơn.

“.... Marika thích ngực thật đấy nhỉ…?”

“Ừm…. À- tớ thích tất nhiên bởi vì chúng là của Aya rồi! Cậu có thấy thoải mái khi tớ chơi đùa với chúng không? Um… Không bị đau hay sao chứ?”

“Không, tớ ổn mà. Tay của Marika ấm áp lắm.”

Aya khẽ đẩy nhẹ đầu tôi lún sâu vào bộ ngực mềm mại của mình, những ngón tay của cậu ấy nhẹ nhàng xoa đi xoa lại trên mái tóc của tôi. Hành động đó của Aya khiến trái tim tôi bất giác loạn nhịp, tôi không kiềm được mà ước muốn được tận hưởng cảm giác này lâu thêm một chút nữa.

“Quả nhiên mình vẫn muốn được hưởng thụ hơn nhỉ…?”, trong đầu tôi chợt hiện lên suy nghĩ đó, nhưng mà chuyện nào thì ra chuyện đấy. Hôm nay tôi thật sự muốn được nằm trên Aya.

.

“Nè Aya, tớ cũng sẽ cởi quần áo ra nhé?”

“...Ừm”

Không khí trong phòng cũng đã dần ấm lên, tôi nhẹ nhàng cởi bỏ áo ngoài của mình như một cách để bắt đầu nghiêm túc. Lớp da trần của hai đứa khẽ chạm nhẹ vào nhau, cảm giác chân thật đến mức tôi tưởng chừng như có thể nghe rõ được tiếng tim cậu ấy đập mạnh theo từng nhịp ở bên dưới mình.

“Ehehe, Aya dễ thương quá đi mất…”

“Ư-Ưm…”

Hông của cậu ấy đột nhiên khẽ chuyển động một cách gượng gạo. Hm? Có lẽ nào…

“Nè Aya, cậu có muốn tớ chạm ở dưới này không?”

Khi tôi nghiêng đầu nhìn cậu ấy, đôi mắt Aya thoáng mở to như bất ngờ. Chắc có lẽ cậu ấy cũng không ngờ sẽ có một ngày mình được hỏi câu như vậy.

“Marika muốn làm gì tớ cũng được… không sao…”

“Đúng là thế, nhưng mà tớ muốn nghe cậu nói ra cơ.”

Tôi khẽ cười khúc khích. Môi tôi khẽ chạm đến khuôn mặt của Aya, còn bàn tay đã dần tìm đến trên bầu ngực cậu ấy. Tôi hôn Aya ở khắp nơi, từ môi, đến má, rồi lại tham lam liếm mút vành tai của cậu ấy.

Hãy mau nói đi. Nói đi nào Aya. Nói rõ ràng cho tớ biết.

“Aya, cậu có muốn tớ chạm vào cậu không? Cậu muốn mà đúng không?”

“.......”

Aya ngước nhìn lên tôi và khẽ đặt ngón tay lên môi mình.

Sau đó cậu ấy ngập ngừng gật đầu một cách gượng gạo, trông đáng yêu như một con thú nhỏ.

Aya, sao mà dễ thương quá vậy…. cái gì đây chứ…

Đầu óc tôi mụ mị đi và cảm giác như có thể bị mất kiểm soát bất cứ lúc nào.

Mặc dù rất muốn trêu cậu ấy thêm xíu nữa, nhưng có vẻ như không được mất rồi. Tinh thần của một đứa luôn nằm dưới như tôi quá yếu đuối với loại cám dỗ này. Đầu tôi bây giờ nóng phừng phực và chỉ có thể tập trung duy nhất vào cái dục vọng đang dần tuôn trào.

“Ra là vậy. Mà Aya cũng đã cắt và chăm sóc móng tay cho tớ rồi còn gì, bây giờ tớ sẽ dùng những ngón tay đó nhé?”

Tôi khẽ vuốt ve gò má của Aya bằng ngón tay trỏ và mỉm cười.

Nhưng như một lẽ thường, trống ngực của tôi lại cứ đập bình bịch trong lồng ngực vì lo lắng. Bởi lẽ đó giờ tôi chưa từng chạm tay vào bộ phận nhạy cảm đó của bất kì ai. Còn tệ hơn nữa nếu người đó là Aya, lỡ như tôi sơ ý khiến cậu ấy bị thương thì chắc tôi sẽ trầm cảm thật mất. Phải cẩn thận, cẩn thận mới được…

Những ngón tay của tôi khẽ trườn vào đùi trong của Aya đã nhanh chóng cảm nhận được hơi nóng của chất lỏng ấy. Chúng đã khiến cho đáy quần lót ướt đẫm từ khi nào.

“Oa… Aya… cái này”

“Ưm……..”

Sau khi nghe tiếng cảm thán tôi vô thức bật ra, Aya lập tức đưa hai tay lên cho mặt mình và rên rỉ.

Trong một thoáng tôi đã nghĩ mình làm sai cái gì đó, nhưng đầu tôi đã bắt kịp tình huống này dường như ngay lập tức. Trong những lúc như thế này, câu mà tôi thường được nghe nhất đó là…

“Hmm… Sao vậy nhỉ, kể cả Aya cũng có lúc trở nên như thế này à… Nãy giờ tớ chỉ có làm bước dạo đầu và hôn cậu thôi mà… Aya đúng là dâm quá đi~”

Dựa vào kinh nghiệm của mình, tôi từ từ di chuyển ngón tay giữa vào sâu hơn bên trong. Biết chính xác được chạm ở vị trí nào để có thể thỏa mãn, đây chính là đặc quyền khi làm con gái đó.

Aya lắc đầu nguầy nguậy, dường như không thể chịu đựng nổi được nữa.

“T-Tại vì… Marika đang làm chuyện đó…”

“Quá là dễ thương….”

“Hả?”

“K-Không có gì! Mà thật ra thì… ừm, đúng vậy. Bởi vì tối nay Aya là công chúa của tớ mà, tớ sẽ cố hết sức để làm cậu thấy sướng nhé.”

Lần này tôi di chuyển ngón tay của mình mạnh hơn một chút. Từng tiếng rên như muốn kìm nén lại phát ra từ Aya, chiếc cổ trắng ngần thắt lại theo từng nhịp cử động của tôi. Chúng khiến trái tim tôi muốn bùng cháy mãnh liệt, “Aa… cảm giác tuyệt quá đi mất…”

Nhưng rốt cuộc thì tôi vẫn chưa thể làm chuyện đó giỏi như Aya được, thành ra được một lúc sau cổ tay tôi bắt đầu cảm thấy tê rần. Chắc có lẽ một phần cũng vì cơ thể tôi đang ở trong vị trí không mấy dễ chịu cho lắm.

Lúc nào tôi cũng để mặc cho Aya tự ý hành động trong chuyện này, nên tôi không tài nào biết được rằng thực hiện vai trò này lại khó đến như vậy.

Nhưng đổi lại, khi nhìn thấy Aya đang run rẩy dưới thân vì từng cử động ngón tay của mình, hay là nghe được những tiếng rên đứt quãng khi cậu ấy cố nén nó lại vì xấu hổ. Bên trong tôi lập tức ngập tràn tình yêu ấm áp.

Aa, góc nhìn thế này cũng thích ghê…

Và rồi khi tôi đang có ý định cởi quần lót của cậu ấy ra thì lại một lần nữa bị phản đối. Aya giữ lấy tay tôi một mực bảo là “Ga giường sẽ bị bẩn mất” nhưng tôi vẫn nằng nặc đòi làm cho bằng được, cuối cùng thì cậu ấy cũng hơi nương theo mà nhấc hông của mình lên.

Phải rồi đấy, quy luật trên giường là người nằm ở dưới không thể nào cãi lại lời của người đang nắm quyền tấn công được. Tôi là cái đứa hiểu rõ chuyện đó nhất mà.

“Nè Aya, mau mở hai chân của cậu ra đi.”

“Ưm……”

Mặc dù đã hết mực động viên là thế, nhưng Aya vẫn chỉ hơi hé chân ra khoảng tầm mười centimet là cùng. Thế là tôi đành phải dùng tay hơi đẩy nhẹ bắp đùi trong của cậu ấy như một hình thức hỗ trợ. Chính vì hôm nay tôi đang giành thế chủ động, nên có chuyện này mà tôi đang cực kì muốn làm thử. Đó là…

.

.

“Ể… ơ, k-khoan đã…! M-Marika!?”

Tôi cẩn thận chống tay để giữ chặt hai bên đùi của Aya, sau đó từ từ di chuyển thân người của mình xuống thấp hơn. Đến khi đối mặt với nơi đó của cậu ấy, tôi không ngần ngại áp sát mặt mình vào và nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.

“Đ-Đừng mà… c-chỗ đó… Marika… không được… Marika…”

Mặc dù đầu tôi cũng đang nóng rực lên vì xấu hổ. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Aya và phản ứng mãnh liệt của cậu ấy, tôi như được tiếp thêm can đảm để tiếp tục.

“Ở đây của Aya có vị ngọt quá.”

“Hehe”, tôi khẽ cười ngượng ngùng. Ở trên đỉnh đầu vẫn cứ liên tục vang lên những câu nài nỉ đứt quãng, “Không được… không được mà…”, dù vậy chiếc lưỡi của tôi vẫn càng tham lam lấn sâu vào hơn. Chắc hẳn là ai cũng biết được rằng kinh nghiệm của tôi với chuyện này vẫn còn khá non nớt, nên là tìm hiểu trước những gì mình sắp sửa làm là chuyện dễ hiểu mà đúng không? Dù biết vậy nhưng mà lỡ như có ai thấy được lịch sử tra web của tôi ngày hôm đó thì tôi thà tự vẫn luôn cho rồi chứ sống làm gì nữa!

“Có mùi giống Aya quá… Ừm, tớ nghĩ là tớ thích mùi này”

Đôi khi nhạy cảm với mùi cũng khá tốt, khoang mũi tôi bây giờ ngập tràn mùi hương của Aya, chúng khiến đầu óc tôi quay cuồng.

“Haa… ah… Marika, Marika… không được… xấu hổ lắm…”

“Hehe, tớ thích cậu lắm đó, Aya~”

“T…Tớ cũng… t-thích… cậu… ah…!”

Aa thiệt tình, tiếng rên ngọt ngào của cậu ấy quyến rũ quá đi mất. Dây thần kinh não bộ của tôi dần bị tê liệt đi và bên dưới cũng bắt đầu thấy ngứa ngáy.

Tôi hôn khẽ và lại ngoáy lưỡi của mình vào sâu hơn. Mỗi lần như thế hông của Aya lại giật thót. Với hai tay giữ chặt hai bên đùi của cậu ấy, tôi tiếp tục vừa để lưỡi mình lấn lướt khắp nơi, vừa cố ý chọc ghẹo phần bên trong ướt át của Aya.

“Aa- ưm… ha… a…!”

Tiếng rên rỉ ngọt ngào của Aya vọng đến màng nhĩ của tôi. Cậu ấy đang tận hưởng nó, chỉ có thế thôi cũng đủ khiến tôi muốn lên đỉnh ngay lập tức. Không được, không được rồi… làm top đúng là nguy hiểm quá đi mà!

Mỗi lần tôi trêu chọc bên dưới của Aya, mỗi lần tôi di chuyển lưỡi mình một cách mạnh bạo, tình cảm tôi dành cho cậu ấy lại càng được lấp đầy hơn. Trong lòng tôi bắt đầu nảy lên khát khao muốn được độc chiếm. Chỉ có tôi mới là người có quyền khiến Aya thành ra bộ dạng như thế này, khát khao đó mãnh liệt đến nỗi nó khiến ngực tôi đau nhói. Đây là những gì mà Aya đã từng cảm nhận được nhỉ…

“Marika… Marika… Tớ… đ-đừng mà… tớ không chịu nổi nữ-!”

“Ừm, được mà, không sao đâu.”

Tôi lại được đà lấn đến, cong lưỡi lên chạm vào từng ngóc ngách bên trong. Mặc dù đây là lần đầu tiên làm chuyện này, nhưng dục vọng đã khiến tôi mất kiếm soát lúc nào chẳng hay. Bây giờ tâm trí tôi chẳng thể nghĩ đến điều gì nữa.

….Tuy nhiên ngay sau đó

Tầm nhìn của tôi đột nhiên đảo lộn ngược lại với một tiếng phịch thật lớn.

“Hả?”

“T-Tớ đã bảo là không chịu được nữa mà… Marika, tớ sẽ điên lên mất… bấy nhiêu là quá đủ rồi, b-bây giờ tớ muốn cậu.”

“Ể- Khoan đã, cái gì c-!”

Tầm nhìn tôi nhanh chóng chỉ còn lại duy nhất cơ thể của Aya.

Hơi thở nóng hổi như sốt phả vào vùng cổ của tôi, ánh mắt hừng hực lửa cháy mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Lại cái kiểu này nữa! Aikido sinh ra không phải để làm mấy việc này trên giường đâu con nhỏ kia!!

Nhưng mà trước tiên thì… khoa- chờ đã.

“Tớ bảo là hôm nay tớ muốn làm mà.”

“Nhưng khi nãy Marika đã bảo [Được mà, không sao đâu] đó thôi.”

“Tớ không có ý đó! Nè- Khoan đã!”

Aya lập tức cắn một cái thật đau vào cổ tôi. Như thể đang muốn nhắc nhở tôi nên biết thân biết phận trong cái mối quan hệ này. Và chỉ với hành động đó, miệng tôi câm nín không thốt lên được lời nào nữa. Thôi xong, mình không chống lại được mất rồi… Sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ…

“A-Aya…”

Đáng lý ra hôm nay tôi là người làm chuyện này, nhưng qua “lời nhắc nhở” khi nãy của Aya, trong một lát tôi đã quên béng mất mình đã tiến hành khúc dạo đầu như thế nào. Tất cả những chuyện khi nãy chỉ là giấc mơ thôi sao? ….Không đời nào, bởi vì tôi vẫn còn nhớ như in mùi hương ban nãy mà….

Tuy nhiên khi ngước lên và trông thấy đôi mắt xinh đẹp của Aya nhìn xuống tôi từ thế thượng phong, cổ họng tôi chẳng thể thốt ra lời nào nữa.

“Tớ sẽ tận hưởng món quà sinh nhật này của cậu đàng hoàng. Từ trước đến nay chưa bao giờ tớ thấy rạo rực như lúc này cả, thế nên là… Marika cứ để mọi thứ cho tớ lo là được rồi.”

Chiếc lưỡi của Aya bắt đầu chạy khắp cơ thể tôi và khiến nó giật nảy lên. K-không phải như thế này….

“Không được…..!”

Mặc dù chính Aya cũng khuyến khích tôi rằng nên thay đổi, nhưng nhìn kiểu này thì chắc không thể một sớm một chiều là thành công được rồi… Vài năm tới chắc tôi sẽ làm được nhỉ… ừm, hy vọng thế…!

Và rồi cứ như vậy, kết cục là tối hôm ấy, tôi đã bị Aya phản đòn lại gấp một trăm lần so với những gì cậu ấy nhận lại được, sát thương cao đến mức tôi tưởng chừng như cả cơ thể và linh hồn tôi đều tan chảy….. Con đường lật kèo có vẻ vẫn còn xa lắm…

***

“Mnh,” mẹ tôi vươn vai một cái thật sảng khoái.

Hôm nay là 26 tháng 12, buổi sáng sau đêm Giáng Sinh ấy, tôi và Aya đã có mặt tại phòng bệnh của mẹ từ sớm. Đồng thời cũng được hay tin rằng bố tôi đã quay trở lại công ty làm việc từ hôm qua. Hy vọng là ông ấy có một khoảng thời gian vui vẻ với bà.

“Haa~ đúng là nằm ườn hoài ở bệnh viện cũng mệt mỏi thật mà. Khó chịu nhất vẫn là phải ăn kiêng trong khi ở đây có đủ thứ món ngon mà ít khi nào mẹ được thử. Mà thôi vậy, à cảm ơn cháu nhiều nhé, Aya-chan!”

“A… không có gì ạ”

Hôm nay cạnh bên Aya cũng đang có sự hiện diện của mớ hành lý mà cậu ấy đã mang qua nhà tôi.

Mặc dù rất tiếc khi phải rời xa, nhưng mà đành chịu thôi vậy, dù sao cũng chỉ hứa là ở lại một tuần lễ thôi mà…

Tuy nhiên một tuần lễ đó cũng không hẳn là quá vô ích, tôi đã khá bất ngờ khi phát hiện bọn tôi có thể sống chung một cách hòa hợp đến như vậy. Kiểu này nếu hai đứa có dọn ra ở chung thật thì chắc khỏi phải lo có bất đồng ý kiến gì nhỉ?

“Một tuần vừa qua vui lắm ạ. À cũng không phải là vui khi thấy cô phải nhập viện thế này nhưng mà… ừm được ở cùng với Marika đúng thật là rất vui.”

“Được vậy thì tốt quá rồi. Nhưng mà Marika của cô không gây rắc rối gì cho cháu chứ hả? Con bé này vừa trẻ con lại vừa hay làm nũng nữa, phiền chết đi được.”

“Nè nè, con như vậy hồi nào chứ…”

Tôi nhìn mẹ của mình bằng nửa con mắt trong khi vẫn đang tay xách nách mang mớ hành lý của bà. Đa số toàn là quần áo, và lại còn trông trẻ trung khác thường nữa.

Aya lập tức bật cười khúc khích và nở nụ cười duyên dáng. Trông thuần khiết đến nổi tôi không tin được là tối qua chính con nhỏ này đã khiến mình chết lên chết xuống như vậy.

“Aya-chan nè, sau này nếu rảnh thì cứ ghé nhà cô chơi nhé. Cô muốn cảm ơn cháu vì một tuần vừa qua.”

“Vâng, chắc chắn rồi ạ.”

Và nếu có mẹ ở nhà, thì làm sao mà bọn tôi có thể tiếp tục cái lối sống “không lành mạnh” như một tuần vừa qua chứ.

Bởi vì bọn tôi không chỉ làm chuyện đó ở trong phòng ngủ, mà còn ở trong nhà tắm và phòng khách nữa cơ…..

Mặc dù tôi đã cẩn thận phi tang mọi dấu vết nhưng mà…. nhớ lại những kí ức đó vẫn khiến mặt tôi nóng bừng.

.

“Vậy thì cái này… tớ trả Marika nhé?”

“A- ừm…”

Aya lấy trong túi ra chiếc chìa khóa nhà dự phòng và đặt nó trở lại vào lòng bàn tay của tôi. Khi cảm nhận được sức nặng của chiếc chìa khóa, tim tôi cũng nặng trĩu.

Khoảng thời gian sống thử của tôi với Aya có lẽ đến đây đã kết thúc mất rồi.

Trong bài phát biểu ở bữa tiệc hôm ấy, cậu ấy đã nói rằng mình từng có một khoảng thời gian khó khăn khi phải ở trong chính căn nhà của bản thân. Không biết bây giờ mọi chuyện đã ổn hơn chưa nhỉ…? Hy vọng là Aya sẽ không phải thấy cô đơn khi quay trở về nhà.

“Nè, Aya-chan.”

Khi Aya quay gót và chuẩn bị rời khỏi bệnh viện, mẹ tôi đột nhiên cất tiếng gọi cậu ấy. Thấy Aya dừng bước và quay lại nhìn, mẹ tôi nở một nụ cười như thường lệ, có chút đùa cợt nói rằng

“Cảm ơn cháu một lần nữa vì đã chăm sóc Marika nhé. Cháu thật sự đã đủ điều kiện để làm con dâu nhà cô rồi đó.”

Tim tôi tự nhiên hẫng mất một nhịp, tôi lập tức quay phắt đầu sang nhìn mẹ mình. Lúc nào bà cũng mang bộ mặt như thế, nên nói thật là đến cả tôi cũng chẳng biết được câu vừa rồi có phải là thật hay không, mặc dù nếu mẹ có phát hiện ra thật thì tôi cũng không bất ngờ lắm. Trống ngực tôi đập liên hồi, cảm giác giống y hệt như lúc Reina nhận ra tôi giữa khu ngã tư đông đúc ở Shinjuku hôm ấy.

Aya hơi đánh mắt qua nhìn tôi trong một giây, rồi lại mỉm cười khách sáo.

“Cảm ơn cô nhiều lắm, nhưng thật là không sao đâu ạ. Cháu làm thế vì Marika cũng là… một người bạn rất quan trọng của cháu mà.”

Aya nói như thế.

Một… người bạn quan trọng à…

Đó hẳn là một lời nói dối để bảo vệ tôi.

Từ trước đến giờ cậu chưa từng một lần nào nói dối trước mặt tớ mà…

“Ra là thế.” mẹ tôi cười khúc khích.

Aya khẽ cúi đầu như để chào tạm biệt chúng tôi và quay bước rời đi. Tôi và mẹ bây giờ phải bắt một chuyến taxi để về nhà, nhưng khi nhìn bóng lưng cậu ấy xa dần, tôi bỗng vô thức siết chặt chiếc chìa khóa dự phòng trong tay mình lại.

Đột nhiên, tôi nhớ đến Reina, người mà có lẽ cũng đã làm đến nhuần nhuyễn những chuyện như thế này. Cậu ta nói dối với chính bạn bè của mình chỉ vì những thứ mà mình thật sự coi trọng. Và thật sự là nó khiến tôi giận muốn điên người lên.

Nhưng ngẫm kĩ lại, thì khi có quá nhiều việc trong tay mà chính bản thân mình cũng không thể kiểm soát hết được. Thì loại bỏ một trong số chúng cũng là điều dễ hiểu mà nhỉ. Và Reina đã đủ sáng suốt để có thể làm được như thế.

Cũng trong tình huống tương tự ấy, Aya đã nói dối vì tôi, người quan trọng nhất trên thế giới này. Không lẽ cậu ấy nghe lời tôi nói sao, rằng thay vì cứ luôn nói sự thật, thì cười cợt và che giấu lời nói dối của mình để bảo vệ

bầu không khí sẽ tốt hơn?

Aya đúng thật là, cứ như lúc cậu ấy giữ bí mật chuyện sinh nhật của mình vậy. Thi thoảng cũng nghĩ đến bản thân chút đi chứ. Ừm… nhưng mà nghĩ lại thì chắc tôi cũng thế… khi gặp chuyện gì tôi cũng sẽ suy nghĩ cho Aya trước tiên.

Ngực tôi tự nhiên đau nhói.

“Mẹ ơi.”

“Ơi?”

Khi đã chắc chắn rằng Aya đã biến mất khỏi tầm nhìn, tôi bắt chuyện với một nét dè chừng.

Đủ rồi! Chuyện trường lớp gì đấy tôi mặc kệ, không quan tâm nữa!

Aya đã cố gắng thật lòng với mẹ tôi như thế, vậy mà rốt cuộc lại trở thành một kẻ dối trá chỉ để bảo vệ tôi! Không thể chấp nhận được, sao cậu có thể làm vậy được chứ!

Ừm… nhưng mà tôi cũng thích sự vụng về đó của Aya nữa.

Sau khi hít thở một hơi thật dài.

Không khí gì đó đi nữa bây giờ cũng chẳng còn quan trọng. Nếu như mẹ tôi không chấp nhận được thì đã sao. Chỉ cần chú ý đến thứ mà mình ưu tiên trước nhất là đã quá đủ rồi. Tôi không thể một tay tham lam gom hết mọi chuyện được…

Ha―! Nghĩ làm sao mà tôi sẽ làm như vậy chứ!

Đó là cách của Reina.

Nhưng Aya à, tớ thì lại càng không phải cậu ấy.

Tôi lấy hết can đảm ngẩn mặt lên. Nhìn thẳng vào mắt mẹ mình.

Tại sao lại phải chọn loại bỏ một lựa chọn trong khi cả hai đều quan trọng đối với tôi chứ? Tôi sẽ không đời nào làm những chuyện như vậy. Một tay tham lam muốn gom hết mọi thứ, như Reina bảo rằng đó là một suy nghĩ cực kì ngạo mạn.

Nhưng từ bỏ trước khi bắt đầu mới chính là thất bại đau đớn nhất trên đời.

Thế nên tôi lấy dũng khí và nói thẳng ra.

.

.

“Con và Aya, thật ra đang hẹn hò với nhau ạ.”

Ể? Tôi nghe một giọng nói phát ra từ phía đối diện. Mẹ tôi sững sờ nhìn ngược lại về phía tôi với khuôn miệng mở to.

“Ừm… con biết là… cả hai đứa đều là con gái… nhưng mà bọn con… đúng thật là… người yêu ạ… Aya là b-bạn gái của con.”

Tôi run rẩy siết chặt tay mình lại. Cho dù có khó khăn thế nào đi nữa thì nhất định vẫn phải nói ra!

“Con xin lỗi, đáng lý ra con không nên nói ra sớm thế này. Nhưng khi nãy Aya đã nói rằng con là “một người bạn quan trọng” của cậu ấy. Và con thì lại không muốn cậu ấy phải trở thành kẻ nói dối… Nên là con mới quyết định…”

Mẹ tôi im lặng một hồi lâu.

Nhưng sau đó bà khoanh hai tay lại với nhau và bắt đầu lẩm bẩm, “Hmmm”.

“Bất ngờ thật đó…”

“Dạ, con biết”

“Vậy là Marika thích con gái hả?”

“Dạ không, con không thích con gái, con chỉ thích Aya thôi.”

Một cơn gió lạnh buốt da thổi qua khoảng trống giữa hai chúng tôi.

Thời tiết hôm nay rất ổn, vẫn là một buổi sáng mùa đông đẹp trời.

Cả bầu không khí xung quanh mẹ tôi cũng dễ chịu lạ thường.

“Hừm… Bọn con, có quyết định sẽ tiến đến hôn nhân không?”

Tôi cố gắng trả lời thật nghiêm túc câu hỏi mà mẹ đưa ra.

“Con không biết chắc. Nhưng ngay lúc này đây thì con rất muốn ạ.”

“Có lẽ Marika sẽ hiểu ý mẹ, nhưng mà loại tình yêu này sẽ không dễ dàng đâu đó. Không chỉ về hình tượng, mà còn về tài chính nữa. Nếu như hai đứa không thể kết hôn, thì cũng sẽ không thể nhận được khấu trừ thuế, nên là phải cố gắng làm ra đủ tiền để bù trừ nữa đó.”

“Dạ, con biết.”

Mẹ tôi đột nhiên đưa tay che miệng ngáp một cái mặc dù đang ở giữa một cuộc trò chuyện cực kỳ căng thẳng.

Không, khoan đã. Tại sao chứ? Tôi đã dồn hết tất cả dũng khí để nói ra những lời đó. Kể cả tay tôi cũng đang run cầm cập không kiểm soát được. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, tôi không biết, vì thế nên tôi bắt đầu thấy sợ hãi.

.

.

“Con vẫn chưa nói với bố mà đúng không?”

“Dạ…”

“Thế thì mẹ nghĩ là con không cần phải làm vậy đâu. Chuyện con hẹn hò với ai hay là gì đi nữa, không cần thiết.”

“Thật ạ?”

“Tại vì có gì sai trái đâu chứ. Con hẹn hò với Aya-chan là bởi vì con thích con bé mà đúng không? Con gái ở độ tuổi này muốn yêu đương thế nào thì nên để bản thân mình tự quyết định chứ.”

Mẹ nói những lời đó như thế đang nói với chính bản thân mình.

Và rồi bà chống hai tay lên hông, tiếp tục lẩm bẩm.

“Ra thế… con và Aya-chan nhỉ…? Hmm… với tư cách là mẫu hậu thì mẹ nên nói gì đây ta? Giấc mơ được nói chuyện tình yêu với con gái mình đã thành hiện thực nhưng mà lại nảy sinh tình cảnh ngoài ý muốn à…?”

“Cái gì vậy chứ? Mẹ là người lớn mà, suy nghĩ ra cái gì đàng hoàng để nói đi.”

“Ừm thì… chắc là mẹ chỉ muốn nói một điều này thôi.”

Trống ngực tôi đập ngày một nhanh hơn, không biết mẹ sẽ nói ra những gì tiếp theo. Nét mặt bà dịu dàng.

“Nếu như có khó khăn gì, thì mẹ vẫn luôn sẵn sàng ở đây giải bày tâm sự với con.”

“Dạ.”

Tôi lại tiếp tục đợi. Nhưng sau đó mẹ tôi bật điện thoại lên lướt web và trông như không có ý định sẽ nói gì tiếp theo.

“Ủa, hết rồi đó hả?”

“Hả? Thì hết rồi, mẹ chỉ bảo là ‘một điều’ thôi mà?”

“Ơ vậy còn… ‘Tại sao con lại hẹn hò với con gái vậy hả! Tình yêu đồng giới này chẳng đi đến đâu hết!’ Hay là ‘Con là cái loại người như thế à?’ hay, ‘Thật kinh tởm’ thì sao…”

“Mẹ thấy là gu của con cũng tốt lắm mới chọn được Aya-chan đó.”

“Chỉ có vậy thôi à!”

Tôi run rẩy đưa hai tay ôm đầu mình hét lên. Đúng thật là, làm sao bây giờ…. vui quá đi mất!

“À mà bù lại thì, mẹ sẽ không phải cất công nhắc nhở con mấy biện pháp tránh thai khi con hẹn hò với con gái nhỉ, cũng tiện ghê.”

“Thiệt luôn hả mẹ?”

“Mà nói chứ,”

Chiếc taxi mà chúng tôi gọi đã đến. Mẹ tôi nhấc mớ hành lý của bà lên và mỉm cười nói với tôi.

“Đó là điều đầu tiên mà một người mẹ nói với con gái mình khi nó có người yêu mà.”

.

.

Phản ứng của mẹ mà tôi đón nhận được đúng thật là khác hoàn toàn so với những gì tôi đã suy nghĩ và chuẩn bị đối phó. Chẳng có cơn giận khủng khiếp hay lời miệt thị đáng tổn thương nào cả. Tôi không khỏi mừng rỡ nghĩ thầm, “Đây đúng là mẹ của mình mà…”

Nhưng chuyện đó cũng chẳng còn quan trọng nữa. Tôi có cảm giác như mình đã được mẹ cứu một pha trông thấy, mặc dù tôi mới là người quyết định come-out.

Tôi chính là người bước đi những bước đầu tiên mà có vẻ là “bất khả thi” đó.

Lát sau, tôi lập tức báo tin cho Aya thì nhận lại được là vẻ mặt cực kì sốc của cậu ấy.

Nhưng đến khi tôi hồ hởi bảo rằng lần sau Aya ghé nhà tôi sẽ là dưới tư cách người yêu chứ không phải bạn bè nữa, thì mặt mũi cậu ấy lại đỏ ửng hết cả lên. Đáng yêu quá trời quá đất!

Lúc ấy, sâu trong trái tim, tôi đã thật tâm nghĩ rằng… nếu có thể dành cả đời ở bên cạnh cô gái này, thì tôi chắn chắn sẽ không bao giờ thấy hối tiếc.

***

À thật ra thì tui cũng không ngờ là mình sẽ rest LN lâu như vậy ;.; cũng có khá nhiều chuyện xảy ra và tụi mình cũng không thể chăm chút kĩ càng như cái thời mà bọn mình rảnh rỗi nữa. Mặc dù truyện vẫn còn ra dài dài nma tui không chắc là sẽ lẹ đou ạ huhu, xin lỗi mọi người nhìu lắm TvT mong là cú lật kèo nửa mùa này của Marika sẽ khiến mọi người tha thứ cho tụi tui vì đã chậm trễ...

-nghee

Truyện Chữ Hay