Ông Chủ Kiêu Ngạo

chương 71

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đang lúc nàng khóc đến trời rung đất lở, di động đúng lúc vang lên.

Nàng hít sâu vài cái, nhận điện thoại, vừa "Alô", một giọng nam quái gở lập tức vang lên.

"Thành Tiệp, ta là Thiết lão đại, lão tử tích một bụng hỏa, ngươi nhanh lại đây, ‘Tiêu hỏa" cho lão tử"

Nàng kinh hô một tiếng, lập tức cảnh giác che miệng lại, nhìn xung quanh một chút, xác định là đã khóa cửa rồi, mới thở nhẹ ra, lửa giận trong lòng cũng bốc lên, không vui nói: "Thiết lão đại, đến kẻ trộm cũng có đạo lý, ngươi đừng có thái quá như vậy, mau tỉnh mộng đi, ta không phải kỹ nữ, không phải hễ ngươi gọi đến thì sẽ đến"

"Ta quá đáng? Xì!", Hắn cười lạnh nói: "Lão tử muốn ngươi làm kỹ nữ cho ta, tùy ta gọi đến thì phải đến, vậy thì sao? Muốn ta tỉnh lại sao? Ngươi mới là cái người phải tỉnh lại. Nói cho ngươi biết, lão tử hiện tại ở khách sạn Đông Vương phòng chờ ngươi, nếu ba mươi phút sau ta không thấy ngươi, hắc hắc! Không biết Tề Ngạo Vũ nếu như biết là em nuôi thuê người giết người vợ hắn......"

"Câm mồm, câm mồm!" Nàng vội vàng quát, "Ngươi không thể!"

"Muốn ta câm mồm đương nhiên không thành vấn đề, ngươi là người thông minh, nên làm như thế nào ngươi rất rõ ràng. Hắc hắc!" Sau một chuỗi cười âm hiểm, hắn nhanh chóng tắt máy.

Thành Tiệp ngây ra nhìn di động tinh xảo, sau một lúc lâu sau —— "Không......" Nàng khàn cả giọng hét lớn.

Cầm di động dùng ra sức ném, cái điện thoại đáng thương lập tức nát vụn.

Trời ạ, chẳng lẽ nàng phải tùy ý để Thiết lão đại một lần lại một lần chà đạp thân thể nàng, làm nhục tự tôn của nàng sao? Nhưng mà, nàng sợ hắn thật sự bán đứng nàng, đến lúc đó nàng...... Không, nàng không thể bị đuổi khỏi Tề gia. Cái gì nàng cũng có thể nhẫn nhịn, chỉ duy nhất không thể chịu đựng được cuộc sống bần cùng!

Thành Tiệp từ thời thơ ấu từ khi cha mẹ qua đời, liền bị người thân thích của cha mẹ đẩy ra ngoài, cuối cùng còn bị đưa vào cô nhi viện sinh hoạt khốn khổ, đến khi được Tề Nhạc nhận về Tề gia, cuộc sống mới chuyển biến độ. Sau khi trải qua cuộc sống phú quý cẩm y ngọc thực của Tề gia, nàng rất sợ sẽ bị quay về như ngày xưa, chỉ có thể đứng ở một bên nhìn người ta ăn uống ngon lành, đeo vàng đeo ngọc, nàng còn sợ hơn những ngày bị người khác coi khinh, tùy thời điểm luôn phải chú ý đến sắc mặt người khác.

Bởi vậy, nàng thề, sẽ không tiếc bất kì thứ gì, chỉ cần rời xa được những ngày bần cùng và ti tiện kia. Đúng, không được tiếc bất kì thứ gì......

"Ta hận ngươi, Vân Nhu Y, đều là lỗi của ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Thành Tiệp khàn khàn gào thét.

Truyện Chữ Hay