Ba hôm sau cái hôm con điên Karen đến phòng bệnh để tiếp tục hành hạ tôi, may mắn là những ngón tay của tôi không bị thương quá nặng nên tôi đã có thể lấy lại được cảm giác cầm nắm như trước.
Bố mẹ với các bác sĩ đã liên tục hỏi tôi xem ai khiến tôi ra nông nỗi đó, nhưng hiện tại thì tôi không thể nói với họ được. Ai mà biết được nếu tôi nói ra, liệu điều đó có vô tình chọc giận con bé điên kia, rồi một lúc nào đó nó sẽ giết tôi thật luôn không?
Nhắc lại thì, mọi chuyện diễn ra ngày hôm đó thực sự vẫn còn ám ảnh tôi. Những gì nó đã làm, thực sự không thể nghĩ được đó là hành động của một con người. Hình bóng của nó tóm lấy tôi rồi ném sang một bên, sau đó cắt phăng “cái đó” của Natsuki bằng con dao nó cầm trên tay… Nó quả thực là một cơn ác mộng đáng sợ.
Tôi không nói rằng việc mình đã làm là đúng, nhưng mà nếu nó không cố tình phá hoại thì có lẽ, chuyện tình giữa tôi và Akihiko có thể mãi tiếp tục như vậy rồi. Natsuki thì có thể tiếp tục làm bạn tình của tôi, còn Akihiko sẽ là người bạn trai trung học giống như bao câu chuyện tình tôi đã từng đọc.[note56338]
Việc Akihiko tức giận có lẽ chỉ là vì cậu ấy đã nghe những cái tin đồn từ cái đám nhiều chuyện ngoài kia, chứ cậu ấy có thể vẫn chưa nhìn thấy tận mắt chúng tôi ngoại tình với nhau. Tức là, tôi vẫn còn cơ hội lật ngược thế cờ.
“Không thể để mọi chuyện kết thúc như vậy được…”
Tôi không muốn để con ranh Karen cứ điều khiển tôi như con rối thế mãi được. Còn Natsuki thì giờ cũng chả làm ăn gì được nữa, coi như bỏ đi thôi. Cái thứ duy nhất có giá trị ở cậu ta giờ đã mất đi, thì tôi cũng chẳng cần phải luyến tiếc cậu ta làm gì cả.
Lần đầu của Akihiko nhất định phải là với tôi! Còn con nhỏ Karen sẽ phải quỳ gối mà khóc, rồi cầu xin tôi tha thứ vì những gì mà nó đã làm!...
Đúng thế, mọi thứ sẽ là như vậy….Trước mắt cứ phải điều trị thật tốt đã, phải thật khoẻ trở lại thì mới trả thù được.
Không gì khiến tôi thỏa mãn hơn cái khuôn mặt tuyệt vọng đến đau đớn của nó…Ahh, nghĩ tới lúc đó thôi mà tôi cũng đã thấy sướng rồi…..
_____________________
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.
“Này Karen, hôm qua anh quay số trúng thưởng ở khu TTTM, và may mắn trúng thưởng một chuyến đi nghỉ dưỡng ở suối nước nóng đấy. Đó là một cặp vé đôi, nên là..uhm…”
“Em sẽ đi mà. Ah… Anh có nghĩ là, chúng ta nên mua “cái đó”[note56337] không?”
“...Có chứ..”