Từ nãy tới giờ có lẽ cũng đã khá lâu rồi, thế nhưng trận chiến giữa tôi và Thủ hộ Bóng tối vẫn chưa phân thắng bại.
[Kỹ năng Độc quyền 'Đánh dấu sách' đã được kích hoạt.]
[Hiện có thể kích hoạt hai ô lưu trữ.]
[Do cấp độ Kỹ năng còn thấp, nên thời gian kích hoạt sẽ bị rút ngắn.]
[Thời gian Kích hoạt: Một phút.]
Chà, ít nhất thì tôi vẫn còn quân bài tẩy này trong tây. Bằng không thì tôi đã tay lạnh chân run từ sớm rồi.
[Do độ thông hiểu nhân vật của bạn còn thấp, nên sẽ chỉ kích hoạt một phần Kĩ năng của nhân vật khả dụng.]
[Huấn luyện Vũ khí Lv.1 đã được kích hoạt.]
Nhưng không. Nói đúng hơn là tôi không thể chết ở đây được. Dù cho tôi vốn đã sắp sử dụng hết tất cả sức lực mà mình có đi chăng nữa, thì câu trả lời vẫn vậy. Tôi cố vắt kiệt chút tàn hơi còn lại rồi chạy như thiêu thân về phía mấy cái xúc tu nhọn hoắt chẳng khác gì dao đang lao tới ở đằng kia.
Soạtt!
Cảnh vật chung quanh vụt qua tầm mắt của tôi. Thứ duy nhất còn ở lại là dư ảnh của một luồng ánh sáng bén nhọn và lung linh, cùng với những mảnh thịt bị chém văng ra tứ phía.
[Độ thông hiểu của bạn về nhân vật 'Lee Huynsung' đã tăng lên.]
[Dấu trang Số hai tạm thời bị vô hiệu hóa.]
Cứ như giờ đây tôi hoàn toàn kiệt sức rồi vậy. Cũng đúng, tôi đã dồn tất cả vào một đòn duy nhất đó mà. Một hồi sau, tôi nghe thấy tiếng ai run run vang vọng khắp thinh không.
[...C-Các Chòm sao của tôi ơi. Mọi người thấy thế nào? Đ-Đúng thật là tôi không nhìn nhầm phải không..?]
Là con dokkaebi tên Biryu mới vừa khi nãy đã ngạc nhiên đến độ há hốc mồm ra rồi quên luôn nghĩa vụ phải tường thuật lại trận đấu của mình. Mà, nó bất ngờ như thế cũng không lạ lẫm gì cho cam.
[Một vài Chòm sao như không tin vào mắt mình.]
[Chòm sao 'Hắc Vực Viêm Long' đang bùng lửa hận vì giận dữ xen lẫn phấn khích.]
Một con quái vật Cấp 7 thuộc Quỷ chủng nằm liệt đau đớn và khổ ải dưới nền đất ở ngay trước mắt tôi đây.
[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' vuốt tóc hài lòng và tỏ ra rất thỏa mãn.]
[Bạn đã được tài trợ 500 xu.]
Những mảnh xúc tu lúc nhúc vương vãi khắp nơi, còn riêng lũ Chuột đất phần lớn là bỏ mạng, còn lại thì bỏ chạy hết cả thảy. Thủ hộ Bóng tối tuy khó nhọc nhưng môi vẫn mấp máy, nằm thoi thóp đầy nhục nhã, như thể nó có thể trút hơi thở cuối cùng bất cứ lúc nào vậy.
"...Ki. Kii. Ki."
Ngay từ ban đầu, tôi đã hoàn toàn không phải đối thủ cân xứng với một con Quỷ Cấp 7 cùng sức mạnh điên rồ nhường này rồi. Nhưng, ít nhất thì tôi đã chuẩn bị rất kĩ càng. Có thể tôi không có khả năng đặc biệt như Yoo Junghuyk, cũng không có Chòm sao Bảo hộ quan tâm tới Hóa thân như Lee Huynsung.
[Các Chòm sao mắc chứng ám ảnh cưỡng chế đang ngợi khen khi bạn xử lí tình huống một cách tài tình.]
[Bạn đã được tài trợ 200 xu.]
Chỉ là tôi nắm trong tay 'thông tin' nên mới có lợi thế hơn những người khác mà thôi. Thế nhưng, 'thông tin' đôi khi cũng chính là vũ khí quyền năng và mạnh mẽ hơn tất thảy mọi thứ trên thế giới này.
Kengg!
Đơn của như thanh kiếm được tạo nên từ ánh sánh màu trắng rực rỡ mà tôi đang cầm này chẳng hạn.
[Một 'Thanh kiếm Ether' ngay từ những Kịch bản đầu tiên sao...C-Các Chòm sao thân yêu ơi, có thực là vậy không thế?]
May mà con dokkaebi này đang hưng phấn nên tôi cũng chẳng cần chen vào giải thích gì nhiều cho nhọc lòng.
Thanh kiếm Ether. Đó là một kĩ thuật hàng đầu của các Hóa thân được những Chòm sao cao cấp bậc nhất bảo hộ. Trong tiểu thuyết Murim thì người ta thường gọi kĩ thuật này là 'Kiếm khí' hoặc 'Lưỡi kiếm Năng lượng'.
"Đính chính lại đi, đây không hẳn là một thanh kiếm ether thực sự đâu. Hàng thật giá thật nó còn mạnh hơn thế nhiều."
[Ơ-Ờ, cũng đúng! Nghĩ lại thì chỉ là Hoại Tín tiếp nhận Thuần Bạch Tinh Năng mà ra thôi mà...]
Trông con dokkaebi thế này thôi chứ nó cũng đâu có ngu nhỉ.
[Tuyệt thật...Kênh của thằng nhóc con vắt mũi chưa sạch Bihyung mà lại có kẻ đáng gờm như này nữa à...]
Như thể chỉ chờ có thế, Thanh kiếm của Niềm tin tan biến vào hư không, tạo thành vô vàn những đốm sáng xanh lam vụn vỡ.
[Độ bền của 'Hoại Tín' đã chạm ngưỡng giới hạn. Không thể sử dụng vật phẩm này thêm nữa.]
Tuy có hơi đáng tiếc, cơ mà thôi, dù gì thì nó cũng đã hoàn thành xong phần việc cần hoàn thành rồi.
"Này, mau đưa cho ta phần thưởng Kịch bản Phụ đi."
[Gừừ, đồ khôn lẻo. Đ-Đợi đấy!]
Biryu cằn nhằn, luống cuống quơ tay vài lần, và ngay sau đó một thông báo tin nhắn vang lên.
[Bạn đã hoàn thành điều kiện của Kịch bản Phụ 'Đánh bại Kẻ Trấn giữ Màn đêm!]
[Bạn đã nhận được 500 xu.]
[Rất nhiều Chòm sao đang thán phục Kịch bản mà bạn đã hoàn thành.]
Phần thưởng nghe có vẻ bèo bọt hơn tôi nghĩ. Mà cũng đúng thôi. Tôi đã xuống tay với Thủ hộ Bóng tôi quái đâu, y vẫn còn sống sờ sờ mà.
[Ơ nhưng mà, ngươi không định giết tên kia luôn à?]
Vừa nghĩ đến xong thì Biryu đã mở miệng ra hỏi tôi với ánh mặt mong đợi rồi.
Tôi thờ dài thườn thượt, tỏ vẻ khá mệt mỏi rồi quay sang nhìn Thủ hộ Bóng tối đang nằm thoi thóp ở đằng xa. Rồi tôi hắng giọng, nhỏ nhẹ nói.
"Ta là kiểu người theo tư tưởng không sát sinh."
[K-Không sát sinh á...?]
"Chừng nào chưa có quyết định đàng hoàng thì ta sẽ không ra tay đâu."
[Chòm sao 'Quỷ tự Hỏa Phán quan' rất ngưỡng mộ lời nói của bạn!]
[Bạn đã được tài trợ 100 xu.]
À, đương nhiên là nói dối rồi.
[Chòm sao 'Mưu lược gia Thần bí' nheo mắt lại và mỉm cười thâm hiểm.]
[Bạn được tài trợ 100 xu.]
Biryu hoang mang đến độ vã cả mồ hôi hột, nó bắt đầu lắp ba lắp bắp.
[N-Nhưng nếu người làm thế thì tiền thưởng sẽ hậu hĩnh lắm đấy! N-Ngươi sẽ là người đầu tiên tiêu diệt được một con Quỷ cấp 7, và nhận được 7,000 xu! N-N-Ngươi có biết 7,000 xu nhiều đến cỡ nào không hả?]
"Ta không giết nó đâu. Ta còn phải xử lí một số chuyện nên tránh ra chút đi."
Tôi lấy tay gạt con dokkaebi đang cuống quýt làm trò trước mặt tôi sang một bên. Lí do tôi tới đây không phải là để đánh bại Thủ hộ Bóng tối. Nên là không việc gì phải--.
Phậpp!
[Quỷ chủng Cấp 7, 'Thủ hộ Bóng tối' đã bị tiêu diệt.]
...Cái gì?
Biryu cười ngặt nghẽo như sắp chết tới nơi rồi vậy, tôi quay lại thì thấy một con dao vẫn còn cắm trên ngực của Thủ hộ Bóng tối. Và thế là--.
"Hahahahahaa!! G-Giờ thì tao chính là kẻ mạnh! Kim Dokja, tên khốn nhà mày! Không lường trước phải không!?"
Han Myungoh bước lên cái xác rồi nhảy nhót như tên điên. Tôi mơ hồ đoán ra chuyện gì vừa xảy ra đằng sau lưng mình. Ngay tức thì, một loạt thông báo đổ ập vào đầu tôi như có khủng bố.
[Lần đầu tiên có người tiêu diệt một Quỷ chủng Cấp 7!]
[Bạn đã đạt được một thành tích không tưởng!]
[Bạn đã nhận được 8,000 xu.]
[Đóng góp: Kim Dokja, Han Myungoh.]
Chắc giờ Han Myungoh đang hân hoan hết biết với đống tin nhắn này đây. Nhìn hắn ta như muốn chết đi vì sung sướng thế kia cơ mà. Tôi chỉ nhận được chừng này xu cũng là vì tôi không phải người kết liễu Thủ hộ Bóng tối, cơ mà...
"Không sát sinh? Đúng là đồ ngu có mà không biết hưởng! Thế giới thành ra như vậy rồi còn cứ cố hữu mấy cái suy nghĩ đó mà làm gì? Thằng điên nhà mày! Mày có biết là―"
Han Myungoh bỗng dưng cứng họng. Giờ thì y cuối cùng cũng hiểu ra mình đã làm ra thể loại tình huống tày đình gì rồi.
[Quỷ chủng Cấp 7 'Thủ hộ Bóng tối' đã bị tiêu diệt! Quỷ vương của Phẫn nộ và Khát máu 'Asmodeus' đã nhận ra sự hiện diện của kẻ thủ ác.]
[Quỷ vương 'Asmodeus' sẽ truy cùng giết tận nhân vật đã ra đòn kết liễu 'Han Myungoh'.]
[Quỷ vương 'Asmodeus' đã đặt một lời nguyền khủng khiếp lên kẻ đã kết liễu sinh mệnh của Thủ hộ Bóng tối!]
[Đòn kết liễu: Han Myungoh.]
"C-Cái gì thế này? Tin nhắn này là sao?"
Han Myungoh kinh hãi hét lên the thé.
[Chòm sao 'Mưu lược gia Thần bí' thán phục độ tàn nhẫn và mưu kế tuyệt diệu của bạn.]
"À...tôi chưa nói với anh à? Tôi không giết nó, là có chủ đích cả đấy."
[Chòm sao 'Mưu lược gia Thần bí' đã đề cử Kịch bản của bạn lên trang chủ hệ thống Stream Tinh.]
Han Myungoh cứng đờ ra, nhìn chăm chăm vào khoảng không vô định như người mất hồn.
Lời nguyền của Quỷ vương 'Asmodeus' ắt hẳn là sẽ không đơn giản hay dễ chịu gì đâu. Tôi không dám chắc nó thuộc loại nguyền rủa gì, nhưng cá là sẽ kinh khủng lắm đây.
Tôi nhìn lại đằng sau thì thấy Lee Gilyoung và Yoo Sangah đang hướng mắt về phía này với vẻ bối rối. Tôi nở nụ cười như không có chuyện gì xảy ra.
"Chúng ta cùng nhau mở thứ này ra nhé."
* * *
Một lát sau, chúng tôi lần lượt lấy đồ trong cái rương báu nọ, từng người một và gần như là hoàn toàn ngẫu nhiên.
"Em được thứ này."
"Của tôi đây..."
Yoo Sangah lấy được một vòng tay kim loại nhỏ nhắn, còn Lee Gilyoung thì là một cái khiên đã sờn cũ.
[Vòng tay Hồi phục Ma lực]
(Magic Power Recovery Bracelet)
[Khiên Sắt Cổ]
(Old Iron Shield)
Tuy cả hai đều là vật phẩm cấp D, nhưng mà có còn hơn không. Với tình hình hiện tại, Vòng tay Hồi phục Ma lực là một vật phẩm khá hữu dụng và Khiên Sắt Cổ chắc sẽ hợp với Lee Huynsung hơn. Dù sao thì từ "Sắt" có trong tên của nó cũng không phải hạng xoàng đâu. Thứ kim loại này chắc hẳn là cứng cáp hơn sắt của Trái đất rất nhiều.
Yoo Sangah nói với vẻ thất vọng nhè nhẹ.
"Không được như tôi mong đợi cho lắm."
Cô ấy nói chẳng sai chút nào. Mấy thứ đồ này mà gọi là 'kho báu' thì hơi phóng đại quá rồi.
Yoo Junghuyk, tên gian xảo đó. Hắn rời đi từ hôm qua, nên kiểu gì thì kiểu, dám cá là hắn ta đã đi qua nơi này. Chắc hắn hiểu được rằng chiến đấu với Quỷ chủng sẽ tiêu tốn rất nhiều mồ hôi công sức nên đã tận dụng thời cơ rồi mang hết đồ tốt đi rồi.
Đến cuối cùng thì, hóa ra chúng tôi lại đi trộm đồ ở một nơi vốn đã bị trộm từ trước. Trớ trêu làm sao.
"Ổn mà, vật quan trọng nhất thì vẫn ở đây mà."
Tôi nhìn về phía cái hộp đen tuyền toát lên vẻ ma mị được đặt ở ngay giữa trung tâm nơi này. Không để phí thời gian thêm nữa, tôi bước tới và mở cái hộp đó ra. Chỉ còn chỏng chơ độc một cái lò nom có vẻ rất kì quái ở trong đó. Nó nhỏ tới nỗi có thể đút vừa túi quần được, nên khó mà gọi đây là một 'cái lò'.
[Lò nướng Ma lực]
Đúng như tôi nghĩ, may mà vẫn còn ở đây. Vật phẩm này chính là chìa khóa để hoàn thành Kịch bản Phụ 'Tìm kiếm Thức ăn' mà ban nãy chúng tôi nhận được.
[Mỗi người chỉ có thể sử dụng Lò nướng Ma lực một lần duy nhất.]
Rõ ràng là Yoo Junghuyk sẽ không đời nào bỏ qua một thứ đồ hữu ích như thế này rồi, nên chắc hẳn ban đầu tổng cộng có hai Lò nướng Ma lực.
"...Đây là gì vậy, Dokja-ssi?"
"Ừm thì, tôi nghĩ là mình biết công năng của nó là gì, dù chỉ một chút thôi."
Tôi từ từ kích hoạt lò nướng bằng Ma lực của mình rồi vươn tay ra với lấy cái đùi nạc của một con Chuột đất ở gần đó.
Hài hước ở chỗ là nhìn chúng có vẻ chẳng ăn khớp gì với nhau, nhưng chỉ năm giây sau, một điều kỳ diệu đã xảy đến.
"Wao! Mùi thơm qua!"
Hương thịt nướng nức mũi tỏa ra ngào ngạt, và cái đùi bắt đầu chuyển sang màu vàng nâu trông đến là ngon mắt.
"Thịt!"
Lee Gilyoung ứa nước miếng, kêu lên thích thú, còn Yoo Sangah thì vội hỏi.
"C-Chúng ta có thể ăn cái này sao?"
"Để tôi thử."
Tôi đưa cái đùi lên ngang miệng rồi cắn ngay lập tức. Nạc và mỡ hòa quyện cùng nước thịt đậm đà...Phần đùi mà ngon cứ như là thịt ba chỉ vậy. Tuyệt tới nỗi khiến tôi quên cả nhai và chỉ muốn nhắm nghiền mắt lại mà thưởng thức tiếp mà thôi. Trải nghiệm thực tế và chỉ đọc trên những trang sách đúng là hoàn toàn khác biệt.
[Một vài Chòm sao yêu thích ẩm thực đang thèm dỏ dãi.]
[Bạn đã được tài trợ 100 xu.]
[Chòm sao 'Hắc Vực Viêm Long' không kìm được mà nuốt nước bọt ừng ực.]
[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' đang mút tay thèm thuồng.]
·····.
Những dòng thông báo cứ thế ập vào tâm trí tôi như nước lũ tràn đê. Ghê gớm thật, sức mạnh của Mukbang. Đứng trước đồ ăn ngon thì quả thật chẳng ai có thể cưỡng lại được.
"Mọi người mau ăn đi. Tôi nghĩ là không sao đâu."
Hai người họ nghe thấy tôi nói thế, liền nhào ngay tới mà không cần đợi nhắc đến lần thứ hai. Đã ba ngày rồi họ chưa được ăn một bữa đàng hoàng, nên chắc Yoo Sangah và Lee Gilyoung đang đói cồn cào rồi đây. Han Myungoh cũng mặt dày mò đến chỗ chúng tôi rồi lắp bắp cầu xin.
"Ơ-Ờm này, D-Dokja-ssi...V-Vừa nãy tôi hơi mất kiểm soát, nên là...Mong cậu bỏ quá ch--."
"Được rồi, anh cũng ăn đi. Tôi không để bụng đâu."
"C-Cảm ơn cậu!"
"Bởi vì chết đi mà làm ma đói cũng chẳng dễ chịu gì cho cam."
"Ơ-Ớ, cậu nói thật sao...?"
Khuôn mặt Han Myungoh cắt không còn giọt máu. Nghe thì giống như là tôi đang đùa, nhưng không. Có khả năng cao là Han Myungoh sẽ chết yểu vì ảnh hưởng từ Lời nguyền từ Quỷ vương ban nãy. Ngay cả Yoo Junghuyk cũng khó lòng mà trốn thoát được khỏi sự truy đuổi của Asmodeus cơ mà.
Mỗi người chúng tôi vớ lấy một cái đùi rồi cặm cụi ăn mà không thèm đoái hoài tới những vấn đề khác nữa. Mặc cho bao nhiêu chuyện buồn vui đã qua, chúng tôi chỉ biết hiện giờ mình đang đói, và mình cần phải ăn. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Bởi lẽ con người vốn dĩ đã là như vậy.
Chẳng ai nói với ai một câu nào. Là do ánh lửa bập bùng ấm áp của Lò nướng nên mới thế sao? Chẳng hiểu sao mà đột nhiên tôi cảm thấy mình hơi đa cảm một chút. Giết và Ăn, chỉ để có thể sống sót. Cuộc đời của một con người từ thuở sơ khai vẫn chưa hề đổi khác. Nhưng tôi vẫn tự hỏi tại sao chuyện này lại mới mẻ đến thế.
Tôi ngước đầu lên thì bắt gặp ánh mắt bối rối của Yoo Sangah. Hầy, đột nhiên khuôn mặt cô ấy trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
"Tôi thấy biết ơn anh lắm, Dokja-ssi."
"...Hả?"
"Dokja-ssi đã rất vất vả để xoay sở mọi chuyện, còn tôi đã không giúp được gì mà còn ngồi đây ăn uống như đúng rồi...Thậm chí anh còn chẳng đòi hỏi ở chúng tôi điều gì nữa..."
"Không đâu, Yoo Sangah-ssi. Tôi không..."
"Nhưng làm thế nào Dokja-ssi lại biết trước được tất cả những điều này vậy? Anh còn biết cách để nướng lũ quái vật lên và..."
"A, chuyện đó là..."
"Tôi hiểu mà. Chắc là do anh đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết giả tưởng trước đây đúng không? Thực sự thì, tôi chẳng hề hay biết tại sao thế giới lại thành ra thế này. Tôi còn chẳng làm được gì ngoài việc học tiếng Tây Ban Nha được vài ba câu cú lủng củng nữa."
Nghe Yoo Sangah nói vậy tôi cứ thấy là lạ thế nào. Tôi trầm ngâm một hồi rồi an ủi cô.
"Đâu phải, nhờ Yoo Sangah-ssi học ngoại ngữ rất chăm chỉ nên cô mới hiểu được ngôn ngữ của Quỷ chủng đấy chứ. Cô đã giúp tôi rất nhiều mà."
Nói thật thì cũng chưa hẳn là hữu ích cho lắm.
"Tôi hiểu rồi...Cảm ơn anh, Dokja-ssi..."
Tôi mỉm cười rồi đứng dậy. Ba người họ vẫn chưa ăn xong. Tôi hít một hơi thật sâu rồi hướng về phía đằng sau chỗ họ đang ngồi.
Đúng là Lò nướng Ma lực rất quan trọng, nhưng mục đích thực sự của tôi là một vật phẩm khác nữa. Tôi nhìn chăm chăm vào cái 'hòm đen' khi nãy có chứa Lò nướng Ma lực ở trong. Chính là đây. Không nghi ngờ gì nữa.
Chắc hẳn Yoo Junghuyk của Lượt này vẫn chưa có thông tin đích xác về thứ này. Hoặc là hoàn toàn chẳng biết gì. Ai mà ngờ được, kho báu thực chất lại chính là cái 'hòm đen' này cơ chứ.
Trong nguyên tác Cách Sinh tồn, phải đến Lượt Hồi quy thứ sáu thì Yoo Junghuyk mới biết đến chuyện này.
Ai là người đầu tiên khám phá ra nhỉ? Hình như là 'Thiên bộc Hồ ly' (Heavenly Maid Hori) gì đó thì phải. Thôi thì cơ bản là như vậy, vì khá khó nhớ. Không dám chắc nhưng có vẻ là đoạn đó như thế này:
「 “Đằng kia kìa. Có cái hộp kia kì quặc lắm. Nếu anh cho một thứ đồ bất kỳ vào trong đó thì sẽ...” 」
Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng Yoo Sangah vang lên đằng sau lưng.
"Cái hộp này là sao thế?"
"Hả? À, cái này..."
Yoo Sangah tò mò hỏi, nhìn chăm chú vào cái 'hòm đen'. Có vài kí tự khó hiểu được khắc kỳ công trên bề mặt thì phải.
...Chẳng lẽ cô ấy có thể đọc hiểu được chúng sao?
"Hộp vật phẩm...ngẫu nhiên?"
Chết tiệt. Đó là lý do vì sao dù ở thời đại nào thì sức mạnh của ngoại ngữ cũng cực kì là quan trọng.
"Ơ, cái này...Ừm thì...Vậy ra nó có nghĩa là như vậy à."
Quái thật. Tôi xấu hổ vì cái gì chứ!? Bỗng nhiên Yoo Sangah hối tôi bất thình lình.
"Mau sử dụng nó đi, Dokja-ssi!"
"...Liệu có ổn không"
*Gật gật. Lee Gilyoung không ngần ngại đồng tình.
"Anh không cần lo cho chúng tôi đâu. Tất cả vật phẩm ở đây đều là của anh mà. Rõ ràng là như vậy rồi."
Thôi thì dù sao cũng bị bắt quả tang ngay tại trận nên vào việc luôn thôi.
[Một vài Chòm sao cảm thấy thích thú với quyết định của bạn.]
Tôi lấy ra từ trong túi Hạch tâm của Thủ hộ Bóng tối. Khi nãy tôi đã phải rất khổ cực mới cắt được nó ra khỏi xác của nó đấy. Nói đoạn, tôi còn đặt cả Hoại Tín đã quá tàn tạ vào đó nữa. Theo như Cách Sinh tồn thì cũng khá đơn giản để sử dụng vật phẩm này.
「 “Ai mà biết chứ? Nhỡ đâu anh sẽ có được một vật phẩm xu phiên bản giới hạn thì sao!?” 」
Tôi cẩn thận đặt chúng thật ngay ngắn.
「“Hà, nói mãi mà anh chẳng chịu tin gì nhỉ? Thật mà. Cứ thử cho vài thứ đồ vào xem nào!” 」
Nói thật thì tôi cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Nhưng chắc chắn sẽ là một thứ không hề tầm thường chút nào.
「 “Một vật phẩm hàng đầu sẽ xuất hiện một cách vô điều kiện đấy!!” 」
Lát sau, một luồng ánh sáng vô định hình lóe lên từ trong cái hòm đen.