Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng

chương 39

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dưới sự tuyên truyền của Mẫu hậu nương nương khắp bốn phương tám hướng, trên lên đến Quý Hoành Diệp Thần, dưới xuống tới Cao Đại Giang đang cho mẫu cẩu ăn, vì thế tất cả mọi người đều biết chuyện vợ của Cao Thừa Tử mang thai lần nữa. Chính là mấy người bênthôn họ Cao đều lấy làm khó hiểu, Cao Thừa Tử cưới vợ khi nào vậy? Vì cái gì kêu là lại mang thai? Chẳng lẽ người nọ đã muốn hoài qua một lần sao?

Một du khách nào đó mang vẻ mặt vô tội nhìn trưởng thôn cà lăm tuyên bố tin tức này cho mọi người tạithôn họ Cao, không khỏi mang vẻ mặt vô tội hỏi: “Ai là Cao Thừa Tử?”

Một vị du khách thân thuộc vớithôn họ Cao bèn vuốt râu mép đáp: “Cao Thừa Tử à! A, tôi nhớ ra rồi, chính là đứa nhỏ mà hai mươi mấy năm trước đã được người nhà bày mấy trăm bàn tiệc ăn mừng đầy tháng, chiếm hết toàn bộ đường lớn củathôn họ Cao! Ôi, thời gian quả là trôi đi quá nhanh, đảo mắt mà cậu ta sắp có đến đứa con thứ hai rồi à?”

Thôn trưởng nói lắp lúc này cũng xen vào: “Kia… cũng chẳng những… vậy thôi đâu. Này… hài tử, có tiền… tiền… đồ!”

Phải nói, chuyện mới mẻ ởthôn họ Cao quả thật không ít, mà vị du khách lão lãng này thế mà còn nắm bắt được không ít thứ. Trở về chốn cũ đã cảm thấy rất vui rồi, hồi tưởng lại những chuyện khi xưa lại càng có ý tứ hơn. Tỷ như có lần toàn bộ du khách đã vì ông chủ của làng du lịchthôn họ Cao mà hợp sức tìm kiếm đứa con trai mất tích đột ngột của hắn. Tỷ như lần lão công của Cao Bác vì truy đuổi hắn mà đã tổ chức một hội liên hoan tưng bừng tạithôn họ Cao, lần đó còn khiến cho người dânthôn họ Cao thiếu thốn hoạt động văn hóa nghệ thuật nhận thức được cái gì gọi là giải trí chân chính. Tỷ như, chỉ mộtthôn họ Cao nho nhỏ, ấy vậy mà lại xuất hiện một nhà nắm giữ xí nghiệp lọt top thế giới, một người là ảnh đế Châu Á, một người là bác sĩ nổi danh gần xa giới y học suốt thời gian qua, còn có một vị nhân tài toàn năng nữa với chỉ số thông minh vượt qua . Cùng với vô số những anh hùng ẩn nấp cùng vừa những anh hùng mới hóa trang lên sân khấu gần đây.

Xa xa, một đội xe việt dã băng băng chạy tới trước, Cao Cường cũng chính thức báo cáo thắng lợi cho lần vận chuyển trang bị này.

Trên khuôn mặt phong trần mệt mỏi hiện rõ hàm răng trắng sáng, Cao Bác đứng từ xa nhìn thấy hắn liền biết, người này khẳng định vui đến hỏng mất rồi. Hình phó tổng vừa mới gọi điện thoại cho hắn, đem tin tức nhà họ sắp có lão Nhị loan báo. Đáng thương Kỳ Tiểu Nguyên vẫn chưa hay biết bản thân còn chưa xuất giá mà đã có rất nhiều người đang chờ mong cậu.

Lúc này, Cao Bác đã hướng Cao Cường chào hỏi: “A Cường! Lần này kiếm được không ít đi?”

Cao Cường lau vết bụi bặm trên mặt, lộ rõ hàm răng trắng: “Tạm được, không tính là chạy không công!” Cao Cường hiện tại nhiệt tình mười phần, nói gì hắn cũng phải cấp một phần gia sản cho hai đứa cháu của mình. Tuy nói tiền tài là vật ngoài thân, cho dù tiền không phải vạn năng, nhưng lại trăm triệu không thể không có tiền. Đừng nói đây là thói quen bao đời của tổ tông, dù nhà giàu có một phương cũng đều như vậy cả. Tư tưởng của Cao Cường vẫn có chút truyền thống, tuy rằng mấy năm nay dưới sự hun đúc của bà xã bảo bối, hắn đã càng ngày càng hiện đại. Nhưng nhiều tư tưởng đã ăn sâu bén rễ trong xương trong máu của hắn, đến này vẫn chưa bất biến hoàn toàn.

Cao Bác vui tươi hớn hở gặm một quả cà chua, hình tượng động tác cùng khuôn mặt càng ngày càng đẹp trai trẻ trung của hắn một chút cũng không phù hợp. Rất nhiều du khách cũ đến đây cũng không nhận ra hắn, đều cho rằng hắn là con trai của Cao Cường. Tiếp qua vài năm nữa, hắn khả năng sẽ cùng Quý Hoành hoàn toàn thoái ẩn khỏi Hồng Đảo. Dù sao, một người nếu vẫn luôn sống dai lại giữ được vẻ trẻ trung bề ngoài hoài như vậy, cũng không phải là chuyện tốt. Một khi việc Quý Hoành nghịch thiên sinh tử mà bị bại lộ, dù là bất luận kẻ nào đều sẽ sinh ra tâm tư mơ ước thèm thuồng.

“Anh đã nghe nói qua tiền đồ của Quả cam nhỏ, thoáng cái sắp cho nhà em thêm hài tử nữa rồi. Xem ra chúng ta đã quá coi thường thằng nhóc này.”

“Haizz!” Cao Bác ngại ngùng nở nụ cười: “Đứa nhỏ này, làm việc hồ đồ, khiến cho người ta ủy khuất nhiều năm như vậy. Chính mình còn không biết gì, hiện tại mới tìm được trở về. Hoặc là nói, tiểu tử này quá sơ ý, một chút cũng không cẩn thận.” Cao Cường vốn là người không nói nhiều, trừ bỏ cùng người quen biết tán gẫu vài câu, những lúc khác khi đối mặt với thủ hạ và cấp dưới, hắn đều trưng cái bản mặt quan tài của mình ra. Quả thật cùng với thằng con Cao Thừa Tử của hắn đúng là cha ruột cùng con trai ruột không sai vào đâu được.

“Khi nào thì đem người đón về cho mọi người gặp mặt đây? Tiểu Diệp cùng Tiểu Sơn cũng dây dưa nhiều năm như vậy, chỉ cần có một cơ hội, liền đem chung thân đại sự của tụi nó lo liệu ngay luôn đi! Cả đám người nào người nấy đều liều mạng kéo ngắn kéo dài không chịu kết hôn, chẳng lẽ đây là truyền thống của đàn ông nhà họ Cao sao?”

Năm đó, nhóm người Cao Bác cùng Cao Cường cũng kéo ngắn kéo dài việc thành hôn. Cao Bác là bởi vì trong bụng hoài song bào thai nên không thể động phòng. Bất quá tràng hôn lễ kia ngược lại đã khiến cho nhóm phu phu bọn họ cả đời khó quên. Chỉ cần nghĩ đến việc nhóm lão công bị ép hóa trang tiểu nương tử, vài người liền nhịn không được cười đến té ghế.

Phong cách làm việc của Cao Cường luôn sấm rền gió cuốn. Như năm đó, hắn đã giấu vợ, từ chức huấn luyện viên Bầy Sói, trực tiếp xuất ngũ cầm tiền trợ cấp quay về bồi tức phụ trải qua cuộc sống bình thường. Ở nhà nghỉ ngơi chưa được vài giờ, hắn liền trực tiếp dẫn đội xe tiến đến thôn của Kỳ Tiểu Nguyên.

Hôm nay, người của Chu gia thôn xem như đã được mở rộng tầm mắt. Bởi vì cái lão già họ Kỳ điên điên tẩn tẩn kia phát tài rồi! Mới ngày hôm qua, nhà lão vừa có một đoàn xe trắng toát viếng thăm, ngày hôm sau lại có thêm một đoàn xe màu xanh quân lục đến nhà. Lão nhân này đâu ra mà quen biết nhiều người có bối cảnh như vậy? Ông ta có tiền từ khi nào? Chẳng lẽ đây đều là những kẻ giàu có đến nịnh nợ ông ta sao?

Cũng do sự náo động này, nên trước cửa nhà họ Kỳ mấy ngày nay vẫn luôn có rất nhiều người rình mò trông ngóng để xem náo nhiệt.

Về chuyện Kỳ Tiểu Nguyên hoài thai lão Nhị, thái độ cha Kỳ có chút hơi mập mờ. Mặc dù không thể nói là hài lòng, ông cũng chỉ có thể thở dài nói là thiên ý. Cao Thừa Tử nhìn ra được, lão gia tử hình như không quá hài lòng với hắn. Bất quá hắn có niềm tin, chỉ cần hắn chân tâm đối xử thực lòng với Tiểu Nguyên, hảo hảo cùng em ấy sống qua ngày, về sau ấn tượng của lão gia tử đối với mình nhất định sẽ tốt lên. Nhưng hắn nào biết rằng, cha Kỳ căn bản không phải vì chuyện này mà phiền não. Bất quá bởi vì mong đợi của ông đối Tiểu Nguyên rất lớn, không nghĩ tới chỉ qua một lần nhập thế tu luyện, bản thân cậu đã tự đem chính mình dấn vào quá sâu. Đứa nhỏ này, về sau có thể oán giận ông hay không đây?

Ngày đó, Cao Thừa Tử đã từng tìm Kỳ lão gia tử lặng lẽ nói chuyện qua một lần. Hắn đã đem tình huống của bản thân, quyết tâm và tính toán cho tương lai đều nói hết với cha Kỳ. Thế nhưng biểu tình của cha Kỳ vẫn là ‘nếu như mấy đứa cùng một chỗ cha không đồng ý cũng không phản đối’ y như cũ. Bất quá cha Kỳ đã nói với hắn một câu: “Tìm bác nói chuyện, bất quá chỉ là một vấn đề mang tính phép tắc. Cậu vẫn nên đem tâm tư đặt hết lên trên người Tiểu Nguyên đi! Chỉ cần Tiểu Nguyên đồng ý, bác làm sao có ý kiến nào khác?”

Cao Thừa Tử thầm nghĩ Tiểu Nguyên đồng ý à! Tiểu Nguyên vì sao không đồng ý chứ? Cậu nhóc này đã thầm mến lão tử tròn sáu năm rồi đấy! Nghĩ đến đây, bụng dạ Cao Thừa Tử liền nổi lên một trân hả hê, đắc ý dào dạt. Chuyện vui vẻ nhất, không có gì ngoài việc người mà hắn yêu hiện tại đã từng yêu thích hắn vô cùng sâu đậm. Đáng tiếc, bản thân hắn đã nhận ra quá muộn, làm cho em ấy phải chịu nhiều năm ủy khuất như vậy.

Đối với Kỳ Tiểu Nguyên, chuyện khiến cậu buồn bực lại là do việc mình mang thai lần nữa! CMN chớ, không biết lần mang thai này sẽ kéo dài bao lâu đây? Lần trước, cậu gạt người nhà trộm đến phòng khám của Lôi Quân lặng lẽ sinh đứa nhỏ, nhưng hiện tại phòng khám của Lôi Quân đã không còn, lần này cậu có muốn giấu cũng giấu không được. Vì thế cậu đành phải đi tìm cha Kỳ nói chuyện thẳng thắn. Chẳng ngờ là cha Kỳ lại không có bất luận phản ứng đặc biệt gì, ông chỉ lạnh nhạt nói một câu: “Hảo hảo chiếu cố chính mình, hài tử sinh ra không thể để giống Tử Tử, chú ý đừng để bị cảm.”

Nghe những lời này xong, đầu óc Kỳ Tiểu Nguyên có chút lơ mơ. Phụ thân đây là đều biết rồi sao? Vậy ông trước kia không hề nói gì, là vì cố ý chừa chút mặt mũi cho cậu sao? Chính là… trong lòng Kỳ Tiểu Nguyên lại nổi lên một mạt phỏng đoán, vì thế cậu liền hỏi ra miệng: “Ba ba, ba không hỏi con vì sao lại mang thai sao?”

Cha Kỳ chỉ đáp: “Được rồi, có cái gì hay đâu mà nói.”

Tính cách của cha Kỳ, Kỳ Tiểu Nguyên đã quá hiểu. Nếu ông không chịu nói, vậy cậu cũng không cần tiếp tục thăm dò nữa. Cha Kỳ vẫn luôn là loại người lạnh lùng, tuy ông rất quan ái với cậu và Tiểu Bân, nhưng ông đích xác không phải là người thích trò chuyện với người thân, cũng không phải là người thích chung đụng với kẻ khác. Nhìn tình huống của ông trong thôn liền biết, mỗi người ở đây đều gọi ông là lão già điên rồ, mà ông cũng chưa bao giờ để ý người khác nói mình như thế nào. Ngược lại, ông cả ngày đều giáo dục Kỳ Tiểu Nguyên, nhất định phải hòa hợp cùng người khác.

Sau khi Hình Tử Thao nhìn thấy Cao Cường liền bất chấp tất cả nhào tới trước, chẳng kiêng kị xung quang mà gặm một hơi, làm cho nét mặt già nua của Cao Cường phiếm hồng. Hắn nhéo nhéo khuôn mặt bà xã, bảo: “Tiểu bối đều đang nhìn đó, cái cậu gọi là Tiểu Nguyên đâu? Anh muốn nhìn một chút.” Cao Cường đã sớm không đợi kịp rồi, đây chính là công thần đã sinh cho hắn hai đứa cháu! Nói gì cũng phải bắt cái tên tiểu hỗn đản Quả cam nhỏ biết chừng mực mà đối đãi với người ta mới được.

Nghe lão công nói như vậy, Hình phó tổng lập tức lôi kéo Cao Cường đi đến đại sảnh, bỏ lại một đám thanh niên bên ngoài. Bọn họ sau khi dừng xe xong thì cũng tự giác đi tìm nơi ăn cơm nghỉ ngơi, hồi phục sức khỏe.

Hình Tử Thao một bên lôi kéo Cao Cường một bên vui tươi hớn hở lải nhải với hắn: “Tiểu Nguyên đặc biệt đặc biệt đặc biệt ngoan lắm nha, Tử Tử cũng đặc biệt đặc biệt đặc biệt ngoan luôn. Anh lát nữa phải đi thăm Tử Tử nha Cường ca! Cháu lớn lên y khuôn với Quả cam nhỏ khi còn bé luôn! Nhưng so với Quả cam nhỏ khi còn bé ngoan hơn nhiều! … Ít nhất không giống Quả cam nhỏ đi tiểu vào dép lê của anh, cũng không đem chân đạp lên chén đĩa. Ai, Cường ca, trên tóc anh có lá cây a, em lấy xuống giúp anh!” Hình Tử Thao dán dính vào người Cao Cường, thay hắn phủi lá cây. Cũng bởi do Cao Cường quá cao, nên hắn đành phải cúi đầu xuống, tùy ý tức phụ lay lay trên đỉnh đầu của mình.

Quý Hoành thấy vậy, bèn bĩu môi: “Ồ, quả nhiên là tiểu biệt thắng tân hôn? Ha hả, Cường ca cùng Cường tẩu vẫn ân ái như xưa!”

Khuôn mặt già nua của Cao Cường bị mấy lời chọc ghẹo của Quý Hoành làm cho chẳng biết nên giấu đi đâu, nên đành phải nhéo khuôn mặt phấn nộn của bà xã: “Haizz, chú cũng tới à? Bác sĩ Diệp không đi theo qua đây sao?”

Quý Hoành đáp: “Bên thành phố Z có một buổi tọa đạm về y khoa, phải qua hai ngày nữa mới rảnh.” haehyuk

Đối với chuyện Kỳ Tiểu Nguyên tiếp tục hoài thai lần hai, trong lòng Quý Hoành đã bắt đầu cân nhắc. Hồng Đảo không nhỏ, vài năm hoặc là vài thập niên về sau, bọn họ cũng có thể quy ẩn đến Hồng Đảo cư trú rồi. Hơn nữa nơi đó đã được tổ tiên nhà họ Quý bày trận nhằm đánh lạc hướng kẻ xâm nhập. Trừ phi là người nhà họ Quý, nếu không bất kì ai cũng vào không được. Mà ngay cả nhóm thuộc hạ nhãi ranh, cũng chỉ có thể cầm một sợi tóc hoặc là bất luận một vụn da cọng lông nào đó của hắn mới có thể mở đường tiến về trước. Cho nên bọn họ không cần lo lắng đến việc kẻ lạ có ý đồ xâm nhập đảo… Nhưng mà hài tử càng ngày càng nhiều, mục tiêu cũng liền càng lúc càng lớn. Nếu chỉ là một nhóm nhóc con mang huyết mạch của nhà họ Quý hoặc nhà họ Kỳ, hắn có niềm tin sẽ bảo toàn chu đáo cho chúng, nhưng nếu đám trẻ càng ngày càng nhiều, thậm chí sinh thành một cái thôn nhỏ, hắn liền có chút lo không xong. Bởi thế hắn mới đang suy xét, xem xem về sau có nên bắt bọn họ thực hiện kế hoạch hóa gia đình không? Mỗi đôi phu phu nhiều nhất chỉ được sinh hai đứa, sau đó sẽ bị cưỡng chế thực hành các biện pháp tránh thai. Đương nhiên… trường hợp giống Cao Bác sinh ra song bào thai, xem như là một ngoại lệ không nằm trong vòng kế hoạch.

Sau khi Cao Cường gặp qua Kỳ Tiểu Nguyên, thấy qua cha Kỳ, rồi lặng lẽ nhìn thoáng qua Tử Tử, liền hạ một quyết định. Hắn phải đem một nhà ba người này nhận hết vàothôn họ Cao cư trú. Nếu bọn họ ở nơi này không thân thích, lại không có vướng bận, vậy không bằng đều cùng họ dọn đếnthôn họ Cao, như vậy sẽ càng náo nhiệt hơn. haehyuk

Còn về trang trại chăn nuôi, trên đỉnh núi củathôn họ Cao có bãi cỏ rất lớn, trừ bỏ một ít động vật làm cảnh như ngựa con, chim công do Cao Bác nuôi thì chỉ có một ít trâu bò, dê được chăn thả tại đây. Đừng nói việc lợi dụng không gian hợp lý, ngay cả một phần mười chỗ đó cũng chưa dùng hết nữa kìa. Vừa vặn hắn có thể giao nơi này cho Kỳ Tiểu Nguyên cùng phụ thân. Mấy loại động vật hoang dại của ông cụ, còn có thể giúp ngành du lịch củathôn họ Cao gia tăng thêm một ít địa điểm thăm quan. Cớ sao mà không làm ngay chứ? Vì thế Cao Cường bèn cùng bà xã nhà mình thương lượng một hồi, rồi ngay sau đó cả hai liền chạy đi tìm cha Kỳ bàn bạc về chuyện này.

Truyện Chữ Hay