“Tiểu Nguyên, em làm sao vậy?” Cao Thừa Tử nhíu mày thay Kỳ Tiểu Nguyên vỗ vỗ phần lưng, nhìn Kỳ Tiểu Nguyên đem tất cả thức ăn vừa ăn vào ói hết ra ngoài.
Kỳ Tiểu Nguyên ráng nhịn xuống cơn khó chịu phất phất tay. Cao Thừa Tử thì vội vọt vào cửa rót chén nước đưa cho cậu.
Sau khi uống mấy ngụm nước, sắc mặt của Kỳ Tiểu Nguyên lúc này mới tốt lên được một chút: “Chắc là lúc nãy ăn nhiều dầu mỡ quá, nên em mới cảm thấy hơi buồn nôn. Ói ra xong em cũng thoải mái lên nhiều rồi, không sao đâu.”
Tử Tử giương đôi mắt trông mong nhìn ba ba của mình ói thẳng một hơi, rồi ôm vẻ mặt đau lòng bảo: “Ba ba, người lại ăn gì bậy bạ phá hư bụng rồi?”
Trái ngược với Tử Tử, Quý Dân lại trưng ra khuôn mặt đứng đắn, bảo: “Không, chú ấy không phải là ăn bậy bạ đâu.” Nói xong nhóc liền đi lên trước, nắm cổ tay của Kỳ Tiểu Nguyên, khuôn mặt non nớt nhỏ nhăn lại, treo thêm vài phần nghiêm trang chững chạc, đôi chân mày cau cau ra vẻ rất đăm chiêu. Một lát sau nhóc mới ngẩng đầu lên, bảo: “Tử Tử, ba ba của em là sắp sinh cho em thêm một em trai nữa.”
Kỳ Tiểu Nguyên: “A?”
Cao Thừa Tử: “Hử?”
Tử Tử: “Wow?”
Quý Dân: “Chú ấy đã có hỉ mạch. Thuật phòng thân A Hoành đã dạy anh đầu tiên chính là y thuật. Bất quá không phải là Tây y ông ngoại am hiểu, mà là trung y. A Hoành còn nói theo gia phả, y thuật là nhất định phải học, là tổ tông giao phó cho con cháu đời sau giữ gìn điều này.”
Cao Thừa Tử thầm nghĩ ông Quý đây là muốn đem cháu đích tôn của mình bồi dưỡng thành loại hình thiên tài toàn năng như ông sao?
Bất quá, đứa nhỏ này mới chưa đến sáu tuổi thôi, chỉ hơi sờ nắn mạch đập một xíu là đã chẩn ra được Tiểu Nguyên lại mang thai rồi sao? Cao Thừa Tử nghĩ nghĩ, chắc là do lần trước Tiểu Nguyên trúng thuốc kích thích, trong khi hai người bất đắc dĩ phát sinh quan hệ, cậu mới hoài thai đứa nhỏ đi? Nghĩ nghĩ một hồi, Cao Thừa Tử lại cao hứng lên, tuy rằng bản thân hắn lúc này lại nhiều thêm một vướng bận nữa. Nhưng hơn hết, nếu có thể có thêm mấy đứa con ngoan ngoãn đáng yêu giống như Tử Tử, hắn cũng không để ý việc sinh nhiều thêm mấy nhóc, Mẫu hậu nương nương khẳng định cũng sẽ càng thêm vui vẻ.
Lại nhìn bộ dạng thất kinh của Kỳ Tiểu Nguyên ở bên cạnh, chân tay thì luống ca luống cuống, hiển nhiên sự xuất hiện của đứa nhỏ này đã hoàn toàn nằm ngoài ý liệu của cậu.
Kỳ Tiểu Nguyên khẩn trương hỏi: “Không… Không thể nào? Là thật hay giả?” Tiểu Dân mới chỉ có hơn năm tuổi thôi, làm sao có thể dễ dàng đoán chẩn được cậu mang thai? Đúng, Lôi Quân, là Lôi Quân, cậu ấy không phải đã nói tối hôm nay sẽ đến ăn cơm sao? Sao giờ này còn chưa tới nữa?
Nghĩ tới đây, cậu lập tức lôi điện thoại di động ra, vừa lúc nhìn thấy ba cuộc gọi nhỡ, hai tin nhắn chưa đọc, đều là của Lôi Quân. Trong tin nhắn có nói cậu ta hôm nay phải tiếp đón một khách hàng lớn, buổi tối phải lo làm cho xong tiệc dược thiện nên không thể đến. Mặt sau còn nói cái gì tà môn, nào là vị khách hàng lớn kia đã bao hắn tròn một tháng để chuẩn bị bữa ăn toàn dược thiện! Như vậy hắn có thể kiếm được một món lớn rồi! Có khi còn đủ tiền để cưới vợ nữa, ha hả!
Kỳ Tiểu Nguyên vừa đọc tin nhắn vừa có thể tưởng tượng ra được bộ dáng hưng phấn của Lôi Quân lúc kiếm được tiền. Lại nói tiếp, một bàn tiệc dược thiện toàn tịch của Lôi Quân cũng không rẻ gì cho cam! Trọn bộ tổng cộng có khoảng mười món, mỗi món lại không hề dưới trăm nguyên, nếu tính cả bàn thì phải hơn một ngàn khối. Nếu nấu liên tục một tháng, quả thật có thể kiếm được một vố lớn à. Hơn nữa toàn bộ nguyên vật liệu thảo dược, trừ bỏ mấy dược vật hi hữu phải kiếm từ bên ngoài, thì số còn lại hắn đều tự thân xuất lực hết. Phí tổn không hề cao, lợi nhuận nhờ vậy cũng tăng lên theo. Kỳ Tiểu Nguyên rất cao hứng thay bạn mình, bất quá… bản thân cậu thật sự đã mang thai sao?
Đột nhiên, Tử Tử kinh ngạc thốt lên: “Tiểu Dân, anh vừa mới nói cái gì?”
“Em có lẽ sẽ lập tức có thêm một em trai, ba ba của em mang thai rồi à.”
Nghe vậy, mặt mày của Tử Tử lần lượt bày ra các loại biểu tình phấn khích, vui vẻ. Trong nhận thức non nớt của bé, bé đã từng gặp qua các cô các dì lớn bụng à, chỉ có Quý Dân lại nói cho nhóc biết ba ba của nhóc sắp sinh em bé. Đã từng có một lần, bé thực hâm mộ Quý Dân có hai ba ba, cho nên dưới sự khuyến khích của người ông trẻ tuổi kia, bé đã dễ dàng nhận định ba ba mới cho mình. Trọng điểm là, bé rất rất thích ba ba mới. Người rất rắn chắc à, có chú ấy rồi, ba ba không cần làm những việc nặng nhọc nữa. Chính là, hôm nay Tiểu Dân lại nói cho bé biết, ba ba của bé đang mang thai…
Haizz, cái đầu nho nhỏ của Tử Tử thật sự tiêu hóa không nổi nhiều thông tin như vậy à.
Kỳ Tiểu Nguyên có chút áy náy ngồi xổm xuống, kéo tay Tử Tử, bảo: “Bảo bối, ba ba không phải cố ý muốn sinh em trai ra. Ách… Ý của ba là, được rồi, ba ba thừa nhận, ba không nên gạt con nữa, con cũng là ba sinh ra. Ba chỉ cảm thấy con còn nhỏ, chuyện này hẳn là nên chờ con lớn thêm chút nữa mới nói cho con biết…”
Tử Tử nghiêng đầu suy nghĩ, rồi mới hỏi: “Ý của ba ba là, con còn có một người ba khác nữa đúng không? Kia… ba thứ hai đang ở đâu?”
Kỳ Tiểu Nguyên đáp: “Chính… chính là chú Thừa Tử của con đó.”
Tử Tử sáng rực hai mắt: “Thật vậy chăng? Nói như vậy, em trai nhỏ trong bụng của ba, cũng là của chú Thừa Tử?”
Cao Thừa Tử cũng đồng dạng ngồi xổm xuống đối diện Tử Tử, nói: “Bảo bối, hiện tại không thể gọi chú Thừa Tử nữa, hẳn là nên kêu… kêu phụ thân.”
Hắn nhớ rõ chính mình lúc nhỏ đã đòi kêu Cao Cường là cha, sau khi lớn lên hắn mới cảm thấy kêu như vậy có chút hơi già mồm cãi láo, nên liền trực tiếp sửa thành phụ thân. Tiểu Sơn cùng Tiểu Diệp cũng giống vậy, bọn họ kêu Diệp Thần là phụ thân, còn về Quý Hoành… bọn họ coi như có chút tính toán hơi bất hảo, tóm lại nhớ tới cái gì liền gọi ra cái đó.
Tử Tử nhìn thoáng qua Quý Dân, Quý Dân lại đối nhóc gật gật đầu. Tử Tử ngại ngùng, thấp giọng hô một câu: “Phụ thân.”
Cao Thừa Tửmột tay kéo Tử Tử vào trong ngực, ở trên trán bé hun một hơi: “Con có tới hai ba ba lận, có vui không nào?”
Tử Tử nghĩ nghĩ, gật gật đầu, lại hỏi: “Phụ thân, người như thế nào tới giờ mới đến tìm ba và con? Người nếu về sớm một chút, ba ba cũng sẽ không phải luôn vất vả như vậy.” Nhóc con này từ bé đã có tính luyến ba tình kết, mỗi lần đau Kỳ Tiểu Nguyên đều đau đến tận đáy lòng. Cho nên khi có thêm một người cha ruột xuất hiện, bé lập tức phải bắt đầu thay ba mình khởi binh vấn tội.
Tính tình của Kỳ Tiểu Nguyên xưa nay vốn không hay oán giận bất luận điều gì về người khác, nhưng Tử Tử lại không giống vậy. Bé phải hỏi rõ ràng, nếu không thì nhiều năm ủy khuất của ba ba không phải đã uống phí sao?
Kỳ Tiểu Nguyên lập tức ngồi xổm xuống, nói với Tử Tử: “Không không không, Tử Tử, con hiểu lầm phụ thân rồi. Không phải cha không cần chúng ta, là ba… không nói cho cha con biết. Lúc ấy cha không biết ba mang bầu con, kỳ thật chính ba cũng không biết nữa. Dù sao chuyện này, chính là sai sót ngẫu nhiên… Bất quá hiện tại đã tốt rồi, người một nhà chúng ta rốt cục đã ở cùng một chỗ, không phải sao?”
Cái đầu nhỏ của Tử Tử thật sự không thấu hiểu nổi nội dung từ đầu đến cuối của chuyện này, bất quá bé có thể hỏi Cao Thừa Tử mà: “Vậy, phụ thân sau này sẽ toàn tâm thương yêu ba ba, thương yêu con, thương yêu em trai nhỏ trong bụng ba ba sao?”
Cao Thừa Tử vỗ ngực: “Điều này còn cần xú tiểu tử con nói sao? Người nhà mình, phụ thân không đau, phụ thân còn có thể đau ai?”
Lúc này Tử Tử rốt cuộc gật gật đầu: “Vậy được rồi…” Nói xong Tử Tử lập tức giang rộng hai cánh tay nhỏ nhỏ, một phen ôm cổ Cao Thừa Tử: “Phụ thân, con thật vui vẻ, con cũng giống Tiểu Dân, có hai cái ba ba.”
Cao Thừa Tử nhẹ nhàng thở ra. Vốn là hắn còn tưởng Tử Tử sẽ có mâu thuẫn tâm lý này nọ, không nghĩ tới sau khi thẩm vấn hắn hai câu, nhóc đã lập tức bày tỏ yêu thương nhung nhớ. Chất vấn và hoài nghi của Tử Tử hoàn toàn không sai, người phụ thân như hắn đã không làm tròn trách nhiệm, quả thật nên thẩm tra.
Ôm con trai trong ngực, Cao Thừa Tử một tay xách Tử Tử lên để nhóc cưỡi trên cổ mình, một cánh tay còn lại thì vươn ra ôm chầm Kỳ Tiểu Nguyên: “Về sau người một nhà chúng ta phải hảo hảo sống qua ngày!”
Quý Dân quay sang, thực thức thời không đi đến quấy rầy thời gian vui vẻ của ba người nhà nọ đang nhận thức nhau sau khi tương phùng.
Đem sữa đã đun nóng rót vào trong chén, rồi thổi cho nguội xong, nhóc mới xoay người nhìn thoáng qua Tử Tử. Tử Tử thực thức thời từ đầu vai của Cao Thừa Tử tuột xuống, tiếp nhận ly sữa Quý Dân đưa cho nhóc nhấp một hơi, còn hỏi Quý Dân: “Tiểu Dân, có em trai là cảm giác thế nào? Em ấy sẽ cùng em chơi đùa à?”
Quý Dân lắc lắc đầu: “Không biết, anh cũng chưa có em trai… Em vừa nói như thế, anh cũng muốn muốn một đứa em trai à.” Để ba ba bọn họ sinh thêm một nhóc nữa, chắc không quá phận đi? Quý Dân tự lên kế hoạch trong lòng, chờ lần sau gặp ba ba cùng phụ thân, nhất định phải thương lượng để cho bọn họ sinh một em trai chơi đùa cùng mình.
Kỳ Tiểu Nguyên lúc này có chút ruột gan rối bời, cậu thử thăm dò hỏi Cao Thừa Tử: “Làm sao đây? Em nhất thời sơ suất, quên chính mình có thể sinh hài tử… Lần trước sau khi làm cũng không có bảo vệ, khả năng, là do lần đó mới hoài thai đi…”
Cao Thừa Tử đáp “Mang thai là chuyện tốt, em tại sao lại khẩn trương thành như vậy? Tiểu Nguyên em đừng khẩn trương, không có gì phải khẩn trương cả. Hài tử sinh nhiều ít chúng ta đều nuôi được cả. Mẫu hậu nương nương mà biết tin khẳng định sẽ vui tới điên mất.”
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, bọn họ mới dứt lời, thanh âm của Mẫu hậu nương nương liền truyền tới: “Cái gì cha mà biết khẳng định sẽ vui đến điên luôn? Tiểu Nguyên đồng ý gả cho con làm tức phụ rồi à? Vừa lúc, chúng ta đã đem chuyện này định xong, Tiểu Nguyên muốn khi nào thì gả? nhà họ Cao chúng ta còn tùy thời chuẩn bị lo liệu hỉ sự nữa.” Mẫu hậu nương nương vui tươi hớn hở nhìn Kỳ Tiểu Nguyên. Kỳ Tiểu Nguyên lại mang vẻ mặt cùng bộ dáng lúng túng, không biết nên mở miệng như thế nào?
Cao Thừa Tử đáp: “Không phải Mẫu hậu nương nương, Tiểu Nguyên em ấy…”
Cao Thừa Tử còn chưa nói xong, Mẫu hậu nương nương đã lập tức lộ ra vẻ mặt xem thường: “Cha biết tiểu tử con không dùng được mà, ngay cả tức phụ đều đuổi vào tay không kịp. Phải gắng thêm nhều sức nữa chớ! Đừng làm cho lão tử của con cố gắng uổng phí à!”
Cao Thừa Tử đầu đầy hắc tuyến: “Không phải, con là muốn nói với cha, Tiểu Nguyên em ấy mang thai, nhà chúng ta khả năng sẽ có thêm một lão nhị.”
Mẫu hậu nương nương trước sửng sốt vài giây, sau đó trên mặt lập tức tươi cười như hoa nở, còn lấy tốc độ trăm mét/s chạy đến trước mặt Kỳ Tiểu Nguyên, trái nhìn nhìn phải nhìn nhìn một hồi. Cuối cùng, hắn mới vươn tay ra sờ sờ bụng Kỳ Tiểu Nguyên: “Đây là… Lại có?”
Vẻ mặt Kỳ Tiểu Nguyên đầy xấu hổ: “Vừa nãy Tiểu Dân đã nói vậy, có thể là đã có!”
Mẫu hậu nương nương vừa nghe là Quý Dân chẩn đoán, lập tức gật đầu nói: “Tiểu Dân nói đúng thì nhất định là đúng. Ai nha nha, nhà họ Cao nhà chúng ta năm nay đặc biệt nhiều hỉ sự à! Mới vừa nãy, cha đã cùng ba của Tiểu Nguyên thương lượng xong hôn sự của hai đứa, Tiểu Nguyên lại cho chúng ta thêm một lão nhị. Mỗi chuyện của Tử Tử thôi đã khiến cho lòng cha cao hứng tới kích động, lúc này lại giáng cho cha thêm một đòn thứ hai nữa. Không được, cha phải đi gọi điện thoại cho Cường ca…”
Ánh mắt của Mẫu hậu nương nương lóe lóe nước mắt lóng lánh. Hắn vui vẻ, hắn thật rất vui vẻ! Thậm chí ngay cả năm đó lúc chính mình hoài thượng Quả cam nhỏ, hắn cũng chưa kích động và vui vẻ như vậy đâu. Nhớ năm đó, lúc gả cho Cao Cường, nguyện vọng lớn nhất của hắn là có thể giúp nhà họ Cao nối dõi tông đường, cho dù Cao Cường cưới nam bà xã, hắn cũng phải để nhà họ Cao hương khói không ngừng. Xem xem, hắn hiện tại chẳng những sinh con trai cho nhà họ Cao, con của hắn cũng sinh cháu trai cho nhà họ Cao, hơn nữa còn tới hai nhóc! Ai dám nói Hình Tử Thao hắn là tiểu hồ ly tinh câu dẫn Cường ca, là tội nhân nhà họ Cao? Cho dù về sau thấy tổ tông nhà họ Cao, hắn cũng có thể ngẩng đầu lên làm người. Trọng điểm là, hắn lại có tôn tử, hai đứa lận đó, thật vui vẻ a thật vui vẻ!
Cái người Quý Hoành kia, cả ngày chỉ biết ở trước mặt hắn xấu xa khoe khoang. Tôi cho ông dám ra oai nữa này, tôi giờ đây đã có tới hai đứa cháu, nhưng ổng chỉ mới có một đứa thôi! Ha ha ha, về sau người khoe khoang chính là ta! Muốn sao? Muốn thì kêu con trai của chú sinh thêm đứa nữa đi, dù sao Quả cam nhỏ nhà chúng ta cũng có trước à! Chú nếu thèm mòn cả mắt, liền nhanh chóng bắt con trai sinh đê…bla bla bla!
Cao Thừa Tử cùng Kỳ Tiểu Nguyên vừa định tiến vào phòng bếp chiên thêm cho Tử Tử một quả trứng, chợt nghe tiếng nói của Mẫu hậu nương nương từ bên ngoài truyền đến: “Cường ca, Cường ca à! Anh đoán đoán, anh đoán đoán, em hôm nay có tin tốt gì cho anh nà? Không đúng! Không đúng! Cũng không đúng! Em cho anh biết! Tiểu Nguyên nhà chúng talại mang thai nữa! Quả cam nhỏ tiểu tử thúi này, thật có phúc khí a! Nhanh như vậy liền có lão Nhị rồi! Ha ha ha, Cường ca anh có vui vẻ không? Em rất vui, em đương nhiên vui vẻ, ai được làm ông mà không vui chứ!?”